Một con Bạch Long ba trảo đang xoay tròn quanh hắn. Sừng hươu ưng trảo, tuyết tông ngân lân, toàn thân bạc trắng, chỉ duy nhất đôi mắt có kim quang phát ra, lộ ra dáng vẻ dữ tợn khủng bố và hoa mỹ cao quý.
Bạch Long ngẩng đầu nhổ ra một khỏa Long châu màu bạc, lơ lửng trên đỉnh đầu của Hứa Tiên, rồi sau đó bắt đầu hăng hái xoay tròn. Linh sóng vô hình vô ảnh nhộn nhạo tầng tầng trong nước, truyền khắp cả Tây Hồ, truyền tới Tiền Đường, Thái Hồ, thậm chí Ngao Ly còn khống chế tất cả thủy vực trong đó.
Thủy linh chi lực vốn tự do lưu chuyển đã ngưng thực đông cứng lại. Không có bất kỳ tinh quái nào hấp thu từ đó được.
Hứa Tiên thì thầm:
– Bắt đầu đi!
Vào lúc này hắn đã chuẩn bị tốt rồi.
Những điểm sáng màu lam nhạt lốm đốm trong thần hồn của hắn sáng lên, nhưng cực kỳ nhỏ bé, đây chính là Thủy tinh bị đánh tan trong lôi kiếp.
Ngao Ly ngẩng đầu phát ra tiếng Long ngâm thật dài, quanh quẩn trong cả thủy vực.
Trong mắt của Hứa Tiên, liền có thể chứng kiến, thủy linh chi lực màu lam nhạt điên cuồng hội tụ về đây. Thủy linh chi lực mỏng manh trong nước hồ đã tụ tập dày đặc hơn, thẳng tới khi bao phủ toàn bộ nước ở đây, chỉ còn lại màu lam mạnh mẽ của thủy linh chi lực.
Hứa Tiên không chút do dự, lập tức bắt đầu dẫn những thủy linh chi lực này vào trong thân thể, màu xanh da trời lốm đốm lập tức bắt đầu tăng trưởng lớn hơn, sau đó bắt đầu Điểm Tinh, tuy chưa tới cảnh giới Lượng Tinh, nhưng kích thước của nó còn lớn hơn cả cảnh giới Hợp Tinh trước kia.
Hứa Tiên giống như biến thành cái phiễu, dùng thần hồn của Địa Tiên điên cuồng hấp thụ linh lực. Nếu như là bình thường, thoáng cái có thể hấp thu toàn bộ thủy linh chi lực trong Tây Hồ, nhưng lúc này có Ngao Ly cung cấp hậu viện, có thủy linh chi lực vô cùng vô tận cho hắn hấp thu.
Điểm Tinh, sau đó là Lượng Tinh, cuối cùng là Hợp Tinh.
Mỗi một bước hoàn thành, thần hồn của Hứa Tiên cường đại hơn trước kia không biết bao nhiêu lần, rốt cục đạt tới Hợp Tinh, vào lúc Thủy tinh viên mãn, ánh sáng màu lam mạnh mẽ truyền ra khắp thần hồn, hào quang của nó áp đảo hào quang của chủ tinh trong nháy mắt.
Chung quanh nước không còn là nước, mà biến thành một bộ phận thân thể của hắn, theo tâm ý của hắn mà biến hóa thành những gì hắn muốn.
Hứa Tiên không muốn đem thủy linh chi lực mà Ngao Ly vất vả tụ tập đến lãng phí như vậy, rèn sắt khi còn nóng, triệu tập mây vàng của mình ra.
Một khi tiến vào cảnh giới Địa Tiên, những thứ lâm vào bình cảnh lúc trước cũng có thể tiến thêm một bước, hắn hiện tại muốn đem mây vàng chuyển hóa thành thải vân. Hắn án theo phương pháp của Bạch Tố Trinh dạy hắn, dùng thủy linh chi lực không ngừng biến đổi thành các hình thái, rót vào trong thải vân.
Sau một lát, thải vân đã có hiện ra, lại qua trong chốc lát, đãm mây đã biến thành ba màu sắc đỏ vàng lam, ba loại màu sắc này dung hợp với nhau, hóa thành một tường vân xinh đẹp nói không ra lời. Nó bay chung quanh thân của Hứa Tiên. Một khi mây vàng tu thành thải vân, chẳng những có thể đề cao tốc độ phi hành, càng có thể dùng để ngăn địch.
Ngao Ly thu hồi Long đan của mình, hóa thành nguyên hình, trên gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp hiện ra thần sắc mệt mỏi, phạm vi triệu tập thủy linh chi lực như vậy với nàng cũng hơi cố sức, nhìn thấy thải vân xinh đẹp như vậy, trong mắt hiện ra vẻ tò mò, nhịn không được thò tay muốn sờ.
Hứa Tiên mở to mắt, nhìn nàng cười cười, tháo xuống một đám mây nhỏ, xoa xoa xoa bóp, biến thành một con gấu nhỏ, bỏ vào trong tay của Ngao Ly.
Tạo hình như vậy chính là món đồ chơi thông dụng của kiếp sau, nhưng trong mắt của Ngao Ly nó biến thành món đồ chơi mới lạ, có chút hưng phấn cầm tiểu gấu do thải vân hình thành, vuốt ve nó.
Hứa Tiên thấy bộ dáng vui vẻ của nàng, trong nội tâm khẽ động, đầu ngón tay bắn một điểm linh quang màu xanh vào trong thân thể của con gấu nhỏ, bỗng nhiên con gấu linh hoạt hơn, bò lên trên vai của Ngao Ly, chính là Thủy Hồn Thuật mà Hứa Tiên rất lâu không sử dụng.
Ngao Ly càng vui mừng, nụ cười trên mặt đã áp đảo thần sắc mệt mỏi. Tuy so sánh với trả giá của nàng, đây là lễ vật không có ý nghĩa, nhưng nàng vui là được rồi.
Hứa Tiên sờ sờ đầu của nàng, nói:
– Đi nghỉ ngơi một chút, đợi đến lúc ngày mai ta đi rồi, sẽ tới cáo biệt ngươi, mà con gấu nhỏ này có thể giúp ta tìm được ngươi.
Ngao Ly bất mãn đẩy cánh tay của Hứa Tiên đang sờ đầu mình, nàng nhón hai chân lên, nhẹ nhàng hôn lên bờ môi của Hứa Tiên, nói:
– Nhất định phải tới!
Quay người tiến vào trong thủy vực tâm tối bên dưới.
Hứa Tiên sờ sờ bờ môi, xúc giác mềm mại vẫn còn trong đó. Cười lắc đầu, bây giờ là mình nên vui mừng hay cảm thấy không vui mừng đây? Bay lên khỏi mặt nước. Truyện được copy tại Truyện Hay
Trong chỗ sâu của phiến thủy vực này, có một đầu thần thú hung mãnh nằm co ro, ngủ rất say sưa, móng vuốt sắc bén cầm lấy con tiểu thú nhỏ kỳ lạ.
Hứa Tiên về đến trong nhà, đã thấy Vân Yên Tiểu Thanh Tiểu Thiến đang nghị lâận cái gì đó với nhau, tiến lên xem xét, đó là một tấm thiếp mời, mời tất cả mọi người trong nhà, thậm chí Ngao Ly cũng có phần, mà phía dưới đề tên, chính là của Hồ Tâm Nguyệt!
Vân Yên nói:
– Phu quân, muốn đi không?
Hứa Tiên suy nghĩ một lát, nói:
– Đi xem đi! Lần này nói như thế nào cũng nhờ có nàng ta mới bình yên vượt qua thiên kiếp. Nên cảm ơn nàng mới được. Hơn nữa cũng nên đoạt lại thân thể của Thương Hi rồi, nàng từng phát lời thề, chắc hẳn sẽ làm được.
Bình luận