Hứa Tiên gật đầu cáo từ, sau đó lưu lại một câu:
– Hai các nàng dường như muốn rời khỏi nơi đây, ngài nên khích lệ các nàng.
Thải Nhân cùng Mị Nương cũng muốn ứng phó Hứa Tiên xong thì chạy trốn, không nghĩ tới Hứa Tiên đã sớm nhìn ra tâm tư của các nàng, sắc mặt cũng trắng xanh hơn trước.
Tham lão nhìn qua bao phục của Thải Nhân và Mị Nương, kinh ngạc nói:
– Rời đi, muốn đi nơi nào?
Thải Nhân cùng Mị Nương mắt thấy mưu kế bại lộ, mộng tưởng nghiền nát, lập tức tuyệt vọng, sau đó khóc lóc lên án Tiểu Thiến một phen, làm cho người nghe mà thương tâm, người nghe rơi lệ.
Tham lão lập tức đi lên khuyên giải, Mị Nương cùng Thải Nhân được hắn bảo hộ cho nên không biết sinh tồn gian nan, nhìn thấy nàng vất vả, cũng bởi vì muốn mạnh hơn, Tiểu Thiến huấn luyện các nàng cũng có lợi thật lớn.
Rốt cuộc Hứa Tiên mở miệng khuyên nhủ:
– Không cần thương tâm như vậy, ta sẽ đi khuyên nhủ Tiểu Thiến, bảo nàng thả lỏng cho các ngươi một chút. Chẳng lẽ các ngươi không muốn mạnh hơn sao?
Cho dù Tiểu Thiến có muốn khai cương khoách thổ hay giao chiến với kẻ thù bên ngoài, hắn tự nhiên không ngoại thủ hạ nhiều và mạnh, hôm nay ngay cả Long Vương cũng đối phó qua, không tin trên đời này có địch thủ còn mạnh hơn mình.
Thải Nhân cùng Mị Nương nước mắt lưng tròng nhìn qua Hứa Tiên, nói:
– Thực sao? Bạn đang xem tại Truyện Hay – TruyenHay.co
Các nàng đã là biết rõ sức nặng của Hứa Tiên.
Hứa Tiên nói:
– Nhưng tu hành vẫn phải có, nhưng không nghiêm khắc như trước mà thôi.
Thải Nhân cùng Mị Nương lập tức nín khóc mỉm cười, phát ra một hồi hoan hô.
Làm cho Hứa Tiên cảm thán, quả nhiên là tiểu tánh tình trẻ con!
Hứa Tiên cùng Thanh nhi đi vào trong động phủ của Tiểu Thiến, tiểu biệt gặp lại, tự nhiên là không ít vui mừng.
Hứa Tiên đi lên thân cận với Tiểu Thiến cùng Vân Yên, Tiểu Thanh một mình đứng ở bên, kéo căng khuôn mặt, sợ người khác nhìn ra cái gì không đúng.
Vân Yên cùng Tiểu Thiến sao không nhìn ra khác thường chứ, nhìn nhau cười cười, cũng không nói phá, vẫn cư xử như thường ngày với Tiểu Thanh, Tiểu Thanh làm bộ dáng thở ra một hơi, làm các nàng cười trộm ở bên cạnh.
Vân Yên cùng Tiểu Thiến đều bị nhiễm lễ giáo rất sâu, tuy nhiên không thể tránh khỏi ghen tuông được, nhưng trong quan niệm cũng cảm thấy chẳng có cái gì không bình thường, cũng chỉ cho rằng Hứa Tiên nhân duyên thật lớn.
Loại thời điểm này đương nhiên không thể thiếu Ngao Ly, Tiểu Thiến đã cho tinh quái đi mời, không bao lâu Ngao Ly cũng cưỡi mây bay tới, một hồi gió táp mưa rào làm dịu thời tiết nắng nóng.
Cho dù núi rừng xanh thẫm, sương mù chìm nổi, nhưng cũng tươi mát động lòng người.
Ngao Ly vừa hạ xuống đất đã quấn lấy Hứa Tiên, đương nhiên không phải vì thân cận với hắn, mà là đòi hỏi uống Hoàng Lương Nhưỡng.
Hứa Tiên sợ nàng uống say đùa nghịch điên khùng. Đương nhiên không đồng ý. Bởi vì bình Hoàng Lương Nhưỡng hôm nay đã tiêu hao non nửa, tiêu hao lớn nhất chính là trong đêm thành lập Thủy Khuyết Tiên Cung rồi, tửu lượng Tây Vương Mẫu thật kinh người, hơn nữa cũng không có chút khách khí với hắn.
Vì vậy càng có nhiều âm thanh ” keo kiệt ” đánh giá, Hứa Tiên nhãn châu xoay động, đề nghị nói:
– Nếu như ngươi muốn nhắm nháp mỹ vị, có thể đi lấy của Tiểu Thanh đấy, hiện tại còn có hương vị ngon hơn trước a.
Hương vị ngon hơn trước! Ngao Ly quay đầu nhìn qua Tiểu Thanh, ánh mắt nhìn lên bờ môi hồng nhuận phơn phớt của nàng.
Tiểu Thanh trừng mắt với Hứa Tiên, vẻ mặt bị bán đứng biểu lộ phẫn nộ, nhưng dĩ nhiên không rãnh ứng phó Ngao Ly rồi.
– Này, làm gì, hạ độc chết ngươi đấy!
Trăng sáng dần dần lên cao, trên ngọn núi cao trong rừng sâu, cạnh sơn cốc, một bước chính là vực sâu vạn trượng. Gió núi thổi ra từ trong sơn cốc tối tăm, mang một cảm giác mát lạnh.
Hứa Tiên mấy người, ngồi lên bàn đá, ăn uống linh đình, nói cười yến yến.
Vân Yên đương nhiên là đánh đàn, Tiểu Thiến múa như tiên tử, tuyệt không thể tả nổi.
Đợi cho ánh trăng lên cao, Hứa Tiên nhìn Tiểu Thiến nói:
– Ngươi cảm thấy cách độ kiếp còn kém bao nhiêu?
Tiểu Thiến mỉm cười chạm cốc với Vân Yên, nghe vậy đáp:
– Chỉ cách một chút!
Hứa Tiên nói:
– Tối nay sợ rằng phải nếm đau khổ rồi.
Tiểu Thiến khó hiểu, nói:
– Chịu đau khổ?
Hứa Tiên nắm bàn tay trắng như ngọc và mềm mại của nàng, lạnh buốt như nước, nói:
– Không cần lo lắng, đêm nay ta sẽ cùng ngươi!
Vân Yên biết dụng ý của Hứa Tiên, cười mỉm cũng không nói nhiều. Mà Tiểu Thanh đang muốn giữ khoảng cách với Hứa Tiên, càng không nói cái gì.
Trên mặt của Tiểu Thiến đỏ ửng lên, vui mừng khó dấu, lập tức đem cái gì “Đau khổ” ném lên chín từng mây, nhu hòa “Ân” một tiếng. Vốn yến tiệc còn đang vui vẻ, bỗng nhiên chấm dứt trong chóng vánh.
Trong động quật âm u, giường lớn vẫn còn ở đây, chính là chỗ kêt hôn với nàng lần trước.
Tiểu Thiến cẩn thận từng li từng tí hỏi:
– Không biết tướng công nói đau khổ là gì?
Trong nội tâm vui mừng khó nịn, ý xấu hổ thầm sinh ra, chẳng lẽ hắn lại nghĩ ra tư thế đặc biệt gì để làm với mình sao, nhưng nàng cũng chỉ cho phép hắn.
Hứa Tiên nói:
– Ngươi không có thân thể, lại chưa trải qua lôi đình, ta có thể khống chế một bộ phận kiếp lôi đưa vào thân thể của ngươi, thanh trừ tạp chất trong linh thể, tương lai độ kiếp cũng nắm chắc hơn mấy phần!
Tiểu Thiến mới biết đây là chuyện đứng đắn, nhưng nàng giờ phút này ngược lại càng hy vọng Hứa Tiên làm ra chuyện không đứng đắn với nàng đấy.
Hứa Tiên nhẹ nhàng ôm lấy thân thể mềm mại của nàng vào lòng, ôn nhu nói:
– Nhiều ngày nay không có ở chung với ngươi rồi, những ngày này ta sẽ nấn ná trong núi thêm mấy ngày nữa!
Những ngày này hắn đã gửi mấy phong thư lên kinh thành, Thái Âm chân nhân hồi âm lại, mình cũng có mấy vị thuốc chưa tìm được, bảo hắn không cần sốt ruột.
– Thực?
Hứa Tiên gật gật đầu, hắn có ý định giúp Tiểu Thiến vượt qua thiên kiếp lại đi kinh thành. Sau đó lưu Tiểu Thanh lại ở đây, ở địa phương này có thể tiện thao túng nước trong thủy vực của Ngao Ly, cũng không sợ ai công kích Ngao Ly.
Tiểu Thiến dán đôi má vào ngực của Hứa Tiên, lại cảm giác chính mình bị ôm, đi thẳng về phía tấm da thú mềm mại đang trải trên giường đá.
– Không phải muốn làm chuyện đứng đắn sao?
Hứa Tiên đặt nàng lên giường, cười nói:
– Chuyện không đứng đắn cũng muốn làm, hơn nữa vừa vặn cùng giải quyết chuyện đứng đắn luôn.
Âm thanh của Tiểu Thiến nhỏ như muỗi kêu, nói:
– Chỉ cần tướng công ưa thích, gọi Yên nhi muội muội cùng nhau đi tới đây.
Hứa Tiên không khỏi nhớ tới lần trước đó trở về Hàng Châu, tình cảnh Vân Yên cùng Tiểu Thiến cùng nhau phục thị mình, các tư thái và so sánh thân thể hai nàng, cũng đồng cảm nhận mỹ diệu thân thê hai người, làm cho tâm thần của hắn trầm mê vào trong, mọi việc đều thuận lợi, khoái ý không thôi. Cộng thêm tính cách của hai nàng cực kỳ thuận theo, đối với hắn muốn uốn nắn thế nào cũng được, thầm sinh ra so sánh, hắn cũng say mê trong ôn hương nhuyễn ngọc.
Cơ hội như vậy, hắn tự nhiên muốn nếm thử thêm lần nữa rồi, nhưng đương nhiên không phải là hiện tại, bởi vì thấy Tiểu Thiến đang cẩn thận nhìn qua mình, nhìn thấy đôi mắt và tư thái cực kỳ thuận theo kia, hoàn toàn không có xuất ra cái gì uy nghiêm và lạnh như băng khi chỉ huy chúng yêu quái.
Bình luận