– A Thất huynh, ngươi vẫn cứ quyết đoán như trước. – Công tử Hải mỉm cười hói, – Xin cứ việc ra tay! Đừng khách khí, có hộ tông đại trận của Nguyệt Đao Tông giúp sức, ta có thể vượt khỏi cảnh giới của bản thân để cùng ngươi đấu một trận. Chúng ta lại tỷ thí đao kiếm, chẳng sung sướng à?
– Tỷ thí đao kiếm? – Tô thị A Thất cất giọng lạnh lùng, – Ngươi cho rằng, bây giờ còn tỷ thí được sao? Hôm nay ta không có hứng tỷ thí với ngươi.
Cả đời này, điều hắn thích nhất là luận võ, khiến chiến! Cho nên mới bị mọi người trong nhóm Cửu Châu số 1 cho rằng hắn là kẻ cuồng chiến đấu. Nhưng hôm nay, hắn chỉ muốn chém người khác thôi.
Tô thị A Thất lại nói:
– Nhất phẩm tu sĩ và nhị phẩm tu sĩ là một đại cảnh giới. Tứ phẩm cũng cách ngũ phẩm một đại cảnh giới.
– Đúng vậy, ta biết. – Công tử Hải gật đầu.
– Không, ngươi không biết. – Tô thị A Thất nở nụ cười, sau đó, cơ thể hắn trở nên trong suốt, trong cơ thể ấy tồn tại một viên kim đan rực rỡ như mặt trời mới mọc.
Ngũ phẩm kim đan, khi kim đan hình thành, chân khí trong cơ thể tu sĩ sẽ hoàn toàn lột xác, hóa thành linh lực.
Linh lực và chân khí có cùng nguồn gốc, nhưng linh lực có khả năng áp đảo hoàn toàn chân khí. Sự khác biệt giữa hai thứ này, giống y sự khác biệt giữa kiếm gõ và kiếm sắt.
Từ khi A Thất ngưng tụ được kim đan và tấn chức linh hoàng, đối thủ để hắn khiêu chiến càng ngày càng ít, ngay cả một tên võ si điên cuồng khác trong nhóm Cửu Châu số 1 là Cuồng Đao Tam Lãng, cũng bị hắn đánh cho sợ. Vậy nên, bình thường, khi luận võ, khiêu chiến với người khác, rất ít khi hắn dùng toàn bộ sức mạnh!
Ngón tay của A Thất chỉ về phía công tử Hải.
Một giọt linh lực tràn ra từ kim đan, tụ vào ngón trỏ.
Khi giọt linh lực ấy vừa thoát khỏi cơ thể, nó liền hóa thành kim châu, bắn về phía công tử Hải. Tốc độ bay của kim châu quá nhanh, những tu sĩ khác chỉ thấy được một vệt sáng màu kim vọt qua!
Hơn nữa, nằm trong viên kim châu linh lực bé xíu này, tồn tại tám mươi mũi đao!
– Trận khởi! – Sắc mặt công tử Hải sầm xuống, hắn quát nhẹ, – Biến trận, trận thứ năm!
Các đệ tử của Nguyệt Đao Tông hùng dũng dàn trận, dưới sự hướng dẫn của các vị trưởng lão, họ chuyển sang “Tân hộ tông đại trận – trận thứ năm”.
Trong đại trận, mỗi đệ tử của Nguyệt Đao Tông đều tỏa ra tiếng gầm rú chất chứa bao ý chí chiến đấu sục sôi, khiến chân khí, khí huyết của bản thân hòa vào hộ tông đại trận, khiến sức mạnh của hộ tông đại trận truyền tới công tử Hải.
Cùng lúc ấy, đám huyết vụ phía trên Lam Nguyên Cốc bỗng tụ lại, hóa thành từng lớp, từng lớp phòng ngự trước mặt công tử Hải.
Kim châu mang theo lưỡi đao vọt tới.
Vụt!
Viên kim châu linh lực chứa tám mươi lưỡi đao đánh thẳng vào huyết vụ. Lớp phòng ngự của huyết vụ mềm oặt như đậu phụ, cứ thế mà bị viên kim châu xuyên qua một cách dễ dàng, khiến lòng người không khỏi đau đớn.
Ngay sau đó, viên kim châu sắp đụng tới mặt của công tử Hải.
Công tử Hải vội vàng sử dụng lá chắn bằng ngọc.
Lá chắn ngọc này không phải pháp bảo, mà là phù khí. Hơn nữa, còn là loại phù khí quý báu có thể ngăn được một đòn tấn công của linh hoàng ngũ phẩm.
Viên kim châu đánh vào lá chắn ngọc.
Búng một cái, lá chắn ngọc bắt đầu vỡ vụn.
Nó đúng là thứ phù khí có thể ngăn được một đòn đánh của linh hoàng ngũ phẩm, nhưng đấy chỉ là những vị linh hoàng ngũ phẩm bình thường, không bao gồm Tô thị A Thất.
Công tử Hải mở tay áo phải ra, hô lên:
– An Tri Ma Quân, đến lượt ngươi.
Phân hồn của An Tri Ma Quân nở nụ cười quái dị, ngay khi lá chắn ngọc vỡ nát, lắn liền bay lên chắn trước mặt viên kim châu nọ, há mồm nuốt giọt linh lực này vào.
Sau đó, phân hồn của An Tri Ma Quân liền vội vàng bay về trước để trốn.
Mới bay chừng chưa đến năm mươi mét, giọt linh lực trong cơ thể nó liền nổ tung.
Bùng!
Lưỡi đao nổ tung, khiến phân hồn của An Tri Ma Quân vỡ ra thành mảnh nỏ, uy áp khổng lồ từ vụ nổ khiến công tử Hải đang ngự kiếm trên trời không khỏi chao đảo đến suýt ngã.
Công tử Hải rút tiếp một lá chắn ngọc ra mới ngăn được luồng khí nén này.
Công tử Hải khó khăn lắm mới đứng vững được, hắn thầm thở dài:
– Thế nên, ta vốn đã biết cảnh giới kim đan đáng sợ đến nhường nào mà.
Chính vì biết linh hoàng ngũ phẩm đáng sợ nhường nào, nên hắn mới nhất định phải trở thành linh hoàng ngũ phẩm!
Đòn tấn công của Tô thị A Thất bị đỡ được.
Nhưng chúng đệ tử Nguyệt Đao Tông đứng dưới cảm nhận sâu sắc sức mạnh của Tô thị A Thất, uy áp vô hình đè nặng khiến họ không thở nổi.
Khi đối đầu với một Tô thị A Thất đáng sợ như vậy, họ chỉ biết liều mạng duy trì tân hộ tông đại trận, bởi đây chính là phương pháp duy nhất mà họ có.
Các đệ tử chạy không ngừng, vận chuyển chân khí trong cơ thể không ngừng, rồi rót sức mạnh của mình vào trong hộ tông đại trận!
Bấy giờ, trong lòng họ chỉ có một ý nghĩ, ấy là phải duy trì hộ tông đại trận.
Ngăn đòn tấn công của Tô thị A Thất.
Sau đó là đánh lui hắn!
Không biết từ lúc nào, hai mắt của chúng đệ tử của Nguyệt Đao Tông đã đỏ quạch, hô hấp dồn dập.
– Công tử Hải trưởng lão! – Đến cuối cùng, các đệ tử của Nguyệt Đao Tông như đã điên cuồng, miệng họ hô tên của công tử Hải.
– Được rồi. – Giữa đám người, một đệ tử có gương mặt bị bọc trong màn sương đen lặng lẽ rời khỏi tân hộ tông đại trận, loáng cái đã đi mất dạng.
Kẻ này là An Tri Ma Quân, bản thể của hắn lặng lẽ trốn vào đám đệ tử của Nguyệt Đao Tông, sau đó âm thầm dùng ma công, mê hoặc thần trí của đệ tử Nguyệt Đao Tông, thúc đẩy tốc độ điên cuồng của họ.
Nguồn:– iread.–vnCông tử Hải vất vả lắm mới giữ vững được thân hình, hắn nhìn về phía Tô thị A Thất.
Dù có chút khổ sở, nhưng hắn vẫn giữ vững trạng thái phong độ.
– Tiếp theo thì thế nào? Ngươi định dựa vào bảo phù, pháp bảo để chống cự sao? – Tô thị A Thất thản nhiên nói, – Đao tới!
Pháp đao rơi vào tay hắn.
Không ngự kiếm phi hành, nhưng Tô thị A Thất vẫn có thể đứng vững giữa không trung như đang đặt chân lên mặt đất.
Trong phút chốc, đao thế như thiên uy. Một Tô thị A Thất cầm đao, và một Tô thị A Thất không cầm đao, cứ như hai người hoàn toàn khác biệt!
Cơ thể của công tử Hải bị đao thế ảnh hưởng, hắn thoáng run lên, nhưng rất nhanh chóng đã lấy lại bình tĩnh:
– Ta chưa từng nghĩ như vậy, dù ta có dùng mọi bảo phù, pháo khí, thì cũng chẳng thể sống nổi qua đao thứ ba của ngươi.
Tô thị A Thất chau mày.
– Thực ra, khi một “Tô thị A Thất” xuất hiện ở Lam Nguyên Cốc này, thì kế hoạch của ta đã hoàn thành. – công tử Hải dang hai tay ra, cười nói.
Mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay của hắn. Giờ đã đến lúc thu lưới rồi!
– Có thấy không? A Thất huynh. Tiếng hò hét tuyệt diệu của chúng đệ tử Nguyệt Đao Tông phía dưới, họ điên cuồng rót hết sức mạnh vào hộ tông đại trận. Trong lòng họ chỉ có một niềm tin duy nhất đánh lùi Tô thị A Thất!
– Đây chính là tác dụng của A Thất huynh trong kế hoạch của ta thậm chí ngươi còn chẳng cần da tay, chỉ cần đứng đó, tạo áp lực cho đám đệ tử Nguyệt Đao Tông này. Để chống lại ngươi, các đệ tử của Nguyệt Đao Tông sẽ ép bật mọi tiềm lực của mình, rót hết chân khí, khí huyết vào “hộ tông đại trận”.
– Nhưng chỉ thế thì chưa đủ, hộ tông đại trận được ta cải tiến là thứ vô cùng tham lam. Không chỉ chân khí của các đệ tử Nguyệt Đao Tông, mà cả sinh mệnh lực, và những linh hồn rực cháy của họ, đều sẽ bị hộ tông đại trận hút vào.
– Trong lòng có tín niệm, nên họ giống như kẻ cuồng tín điên rồ nhất của các tôn giáo như thời viễn cổ. So với những tế phẩm tuyệt vọng do bị giết hại, thì những đệ của Nguyệt Đao Tông đang rơi vào trạng thái cuồng nhiệt này, sẽ cống hiến nhiều sinh mệnh lực và sức mạnh linh hồn hơn, thật tuyệt vời! Chúng là những tế phẩm hoàn mỹ nhất!
– Điên cuồng đi, hát lên đi, nhảy lên đi!
– Những tế phẩm…của ta!
Phía dưới, chúng đệ tử của Nguyệt Đao Tông như đã điên rồi, họ điên cuồng nhảy múa, gào thét tên của công tử Hải trưởng lão, cặp mắt đỏ quạch, lý trí đã mất.
Cùng cùng, từng đệ tử của Nguyệt Đao Tông lần lượt ngã xuống!
– Trận khởi! Huyết thần tà đao trận!
Hai tay của công tử Hải giơ lên cao, huyết vụ trong Lam Nguyên Cốc bay lên.
Bản thể của An Tri Ma Quân nở nụ cười quái dị, hắn lặng lẽ chuồn ra sau công tử Hải. Ma khí dày đặc quấn quanh người hắn. Việc những đệ tử Nguyệt Đao Tông dưới kia nhanh chóng rời vào trạng thái điên cuồng, là nhờ công lao của hắn hết.
An Tri Ma Quân và công tử Hai đứng đối lưng vào nhau, hai tay cùng giơ lên cao, cùng chủ trì Huyết thần tà đao trận!
– Dư nghiệt của Huyết Đao Tông sao? – Tô thị A Thất bày ra một dáng xuất đao rất kỳ quái.
“Thiên! Đao! Táng! Tinh! Hải!”
Sau bao nhiêu năm, Tô thị A Thất thi triển Thiên Đao Táng Tinh Hải một lần nữa, không biết uy lực của nó sẽ tới nhường nào?
Đầu bên kia, phủ chủ của Thất Sinh Phù tranh thủ giải thích cho Tống Thư Hàng nghe điều bất thường ở hộ tông đại trận.
– Địa thế của Lam Nguyên Cốc, phối hợp với trận pháp của đệ tử Nguyệt Đao Tông, tạo thành Huyết thần tà đao trận mà năm đó Huyết Đao Tông từng dùng để hiến tế sinh linh, hòng ngưng tụ huyết thần đao bản mạng. Nhưng trận pháp của Nguyệt Đao Tông hiển nhiên đã có một sự thay đổi căn bản.
– Nhưng, dù trận pháp này có sửa thế nào, thì bản chất vẫn không thay đổi, sao có thể lừa được con mắt của chúng ta!
Giọng điệu của phủ chủ Thất Sinh Phù đắc ý vô cùng:
– Giờ, tình hình ở Lam Nguyên Cốc diễn biến thế nào rồi?
– Có một luồng huyết vụ khổng lồ dâng lên, phủ kín toàn bộ Lam Nguyên Cốc. A Thất tiền bối hình như định ra tay! – Tống Thư Hàng vội đáp.
– Chính là lúc này! Đi thôi, Thư Hàng tiểu hữu, chạy tới tọa độ mà chúng ta đã đánh dấu! Đợi đến khi trận pháp chấm dứt, ngươi liền được một món hời lớn! – Phủ chủ của Thất Sinh Phù cười ha ha.
Nghe vậy, cơ thể vốn đã căng cứng của Tống Thư Hàng liền xông thẳng về phía cây đại thụ vô danh như một con báo xanh, hắn hỏi dò:
– Chẳng nhẽ A Thất tiền bối không phá được trận pháp này?
– Không phá nổi, dù có giết chết kẻ chủ trì trận pháp, thì đại trận vẫn tiết tục hoạt động! Nếu giết sạch đệ tử của Nguyệt Đao Tông thì càng đẩy nhanh tốc độ hoạt động của trận pháp. Vậy nên, từ khi trận pháp này được khởi đông, thì mọi đệ tử của Nguyệt Đao Tông đều trở thành tế phẩm, trở thành nguyên liệu của huyết thần đao bản mạng! Họ chết sớm hay chết muộn cũng chẳng khác là bao, cùng lắm thì ảnh hưởng tới sản phẩm sau khi trận pháp hoàn thành mà thôi.
Phủ chủ của Thất Sinh Phù nói:
– Trừ phi, dùng một đao duy nhất để san phẳng Lam Nguyên Cốc! A Thất làm được điều này, nhưng cần dồn lực rất lâu. Giờ không có nhiều thời gian để A Thất dồn lực, chỉ mong hắn có thể chém chết kẻ chủ trì trận pháp.
Bấy giờ, Tống Thư Hàng đã tới được địa điểm trên tọa độ:
– Ta tới rồi! Tiếp theo cần làm gì?
– Không cần làm gì cả, ngươi chỉ cần đứng yên không nhúc nhích, an tĩnh đợi món hời rơi từ trên trời rơi xuống là được. – Phủ chủ Thất Sinh Phù đắc ý bảo, – Điều duy nhất ngươi cần chú ý là, đừng bị người ta giết trong lúc đang đợi. Ta cúp máy trước đây, lát nữa nếu ngươi còn sống thì gọi điện nói cho ta nghe thứ ngươi nhận được.
Tống thư hàng cúp điện thoại, thật cẩn thận ngồi xổm thất sinh phù phủ chủ chỉ định vị trí, như vậy có thể thu nhỏ lại mục tiêu, làm cho mình chẳng phải thấy được.
Bình luận