Đạo thuật của đại tiền bối có khả năng man thiên quá hải, Thiên Đạo mới đang gặp vấn đề hoàn toàn không thể phát giác ra động tác nhỏ của bà.
Đây mới là pháp thuật ăn gian giúp độ kiếp chân chính.
…
Thư sinh như thủy tinh ở Cửu U giới chiếm cứ thân thể linh quỷ của Tống Thư Hàng. Nhờ có mối quan hệ này mà hắn có thể dẫn một phần thiên kiếp từ chỗ Tống Thư Hàng đi một cách thoải mái, đồng thời nhanh chóng phong kín thông đạo không gian, cắt đứt liên hệ với Tống Thư Hàng một lần nữa.
Thiên kiếp biến thành lôi trụ hung hãn đánh thẳng về phía linh quỷ của Tống Thư Hàng.
Đúng lúc này, thư sinh nhanh tay cầm một quyển kinh thư đang trôi quanh người mình. Trên kinh thư có tiếng thánh nhân không ngừng tụng niệm. Hắn nhét quyển kinh thư này vào trong kiếp lôi.
Quyển kinh thư kia bị thiêu đốt trong thiên lôi, biến thành một đạo lôi điện tím sẫm.
Luồng lôi điện tím sẫm được thư sinh như thủy tinh khống chế, dung nhập vào trong lôi trụ thiên kiếp! Từ đó, lôi trụ thiên kiếp vốn đang ở nhị phẩm lập tức bùng nổ uy lực của cảnh giới Kiếp Tiên cửu phẩm!
– Ha ha ha, diệu, diệu, diệu! – Thư sinh như lưu ly cười vang thành tiếng. Thân mình hắn nhoáng lên, và bắt đầu chạy trong Cửu U với tốc độ cực nhanh.
Lôi trụ được tăng cường lên thành cửu phẩm ở phía sau bám sát không tha.
Phàm là nơi lôi trụ quét qua thì mọi thứ dơ bẩn và tà khí đều tan thành mây khói, đến cả mặt đất của Cửu U Giới cũng bị sấm sét thiên kiếp cày lên một lần.
Nếu cường giả của Cửu U mà không nhúng tay can thiệp vào thì trong vòng ít nhất mười năm nữa, mảnh đất Cửu U Giới này cũng đừng hòng khôi phục được nguyên trạng.
Cho dù có khôi phục được thì uy lực của thiên kiếp còn sót lại cũng vẫn tồn tại như kịch độc đối với những sinh vật ở Cửu U Giới.
Đối với Cửu U Giới, thiên kiếp chính là vũ khí hạt nhân phóng xạ. Sau vụ nổ hạt nhân thì bức xạ hạt nhân vẫn còn tồn tại dai dẳng.
Đây là thứ mà tà ma ở Cửu U căm ghét nhất.
…
Hiện trường độ kiếp.
Tống Thư Hàng cảm thấy cả người mình tê dại, thế nhưng vì thuộc tính kháng lôi được tăng cường, thế nên khi thiên lôi đánh xuống thì đau đớn giảm đi nhiều.
Hơn nữa lôi trụ thiên kiếp trên đỉnh đầu hắn nhỏ đi hơn nửa, uy lực cũng giảm mạnh theo.
“Vượt qua được, ta nhất định có thẻ vượt qua được đợt thiên kiếp này!” – hai mắt Tống Thư Hàng sáng ngời, lòng tin tăng lên gấp bội.
Chỉ cần vượt qua thiên kiếp này thì hắn chính là tu sĩ tam phẩm.
Trong lúc Tống Thư Hàng đang suy tư thì Ngư Kiều Kiều ở giữa không trung cuối cùng cũng có thể cử động được. Ban nãy cô bị tà khí trong cửa không gian ảnh hưởng nên cứng đờ cả người giữa không trung. Sau khi cửa không gian biến mất thì khả năng hoạt động của cô mới khôi phục.
Sau khi có thể cử động được thì việc đầu tiên cô làm chính là cảm ứng khí tức của Tống Thư Hàng.. không ổn rồi, khí tức của hắn càng ngày càng mong manh!
Cứ thế này thì cho dù thiên kiếp đã yếu đi một nửa, Tống Thư Hàng cũng vẫn chết dưới đợt thiên kiếp thứ mười một này mất!
Ngư Kiều Kiều không biết rằng pháp thuật “ăn gian” trên người Tống Thư Hàng đã làm cho tính toán của cô bị sai lệch. Nghĩ đến đó, cô thầm nghiến răng, yêu thân uốn lượn lao thẳng về phía đợt thiên kiếp thứ mười một.
Lôi trụ thiên kiếp đã yếu đi phân nửa, cô nắm chắc 100% có thể đánh tan nó!
Đúng vậy, Kiều Kiều cô nương chuẩn bị đánh tan thiên kiếp, cắt ngang quá trình độ kiếp của Tống Thư Hàng!
…
Tống Thư Hàng đứng chịu lôi kiếp ở dưới nhác thấy Ngư Kiều Kiều lao vào lôi trụ thì đoán ra ngay cô muốn làm gì.
– Đừng mà, Kiều Kiều hạ thủ lưu tình! – Tống Thư Hàng hét lên. Lôi trụ thiên kiếp trên không trung nhỏ đi, thuộc tính kháng lôi của hắn tăng lên, hắn sắp độ kiếp thành công rồi!
Nhưng nếu Ngư Kiều Kiều đánh tan thiên kiếp thì hắn sẽ thất bại.
Đáng tiếc là giọng nói của Tống Thư Hàng không thể truyền ra khỏi lôi trụ, cho nên Ngư Kiều Kiều không thể nào nghe thấy được.
Giữa không trung, Ngư Kiều Kiều quyết chí tiến lên!
Tống Thư Hàng nước mắt lưng tròng.
Hắn chỉ có thể vươn tay ra xua xua trong tuyệt vọng… mà trơ mắt nhìn Ngư Kiều Kiều cách kiếp vân mỗi lúc một gần.
Thôi rồi, nếu Ngư Kiều Kiều đánh tan kiếp vân thì thiên kiếp sẽ bị cưỡng chế cắt đứt, bao nhiêu đau khổ hắn phải chịu đều uổng phí hết cả rồi!
Hắn rất cảm kích Ngư Kiều Kiều vì đã chọn lao mình vào kiếp vân để cứu hắn, thế nhưng… hắn thật sự không cần cô cứu mà!
“Kiều Kiều, cô đừng quan tâm đến ta, cứ để ta bị thiên kiếp nện cho sảng khoái đi!” Tống Thư Hàng cảm thấy huyệt khóc của mình đã bị chọt trúng rồi.
Tiếc rằng hắn không có nước mắt để mà rơi. Nếu có thì cũng sẽ bị thiên lôi làm bốc hơi cho kì hết.
Hu hu…
Mà thôi mà thôi, cùng lắm thì nghỉ ngơi dưỡng sức mấy hôm, rồi tham khảo kinh nghiệm độ kiếp của các vị tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1. Sau đó tái chiến với thiên kiếp vậy!
…
Khi Ngư Kiều Kiều sắp đâm sầm vào kiếp vân thì một lỗ đen to như nắm tay bỗng xuất hiện giữa không trung. Lại là năng lực không gian, thế nhưng đây lại không phải là pháp thuật của Kiếp Tiên cửu phẩm.
Một thanh trường kiếm cổ xưa lao ra từ hố đen nhỏ cỡ nắm tay này, rồi dạo một vòng trên không như có linh tính.
Đó chính là bội kiếm Lưu Tinh của Bạch Tôn Giả. Trải qua một thời gian dài sớm chiều ở bên cạnh Bạch Tôn Giả nên Lưu Tinh kiếm đã có hình thái ban đầu của khí linh. Chỉ cần ôn dưỡng thêm một thời gian là có thể sinh ra khí linh rồi.
Nó là một thanh kiếm có linh tính.
Sau khi dạo một vòng trên không, Lưu Tinh kiếm hơi chững lại.
Sau đó nó lao về phía Ngư Kiều Kiều nhanh như đạn bắn. Dưới ánh nhìn kinh ngạc của Ngư Kiều Kiều, Lưu Tinh kiếm quấn lấy cô rồi kéo theo cô bắt đầu xoay tròn.
Nguồn: ir-ea-d-.v-n”Vèo!”
Ngư Kiều Kiều bị đưa ra bên ngoài phạm vi của thiên kiếp.
Lưu Tinh kiếm nhìn ra Ngư Kiều Kiều định phá hư thiên kiếp nên mới ngăn cản cô sao?
Trí tuệ của nó không cao đến thế, nó chỉ lao đến giúp Tống Thư Hàng độ kiếp nhờ vào một chút linh tính mà thôi.
Và rồi nó sẽ dọn dẹp hết những người khác trong phạm vi thiên kiếp, không để ai tới gần thiên kiếp, hộ pháp cho Tống Thư Hàng.
Chỉ có thể nói rằng, Lưu Tinh kiếm xuất hiện quá đúng lúc!
Ngư Kiều Kiều bị đưa đi mà đần thối cả mặt ra.
…
Lại “vèo” một tiếng.
Lưu Tinh kiếm lao về phía Tống Thư Hàng, thân kiếm xuyên qua kiếp lôi rồi dừng lại ở trong tay hắn.
Lưu Tinh kiếm không phải là tu sĩ. Sau khi nó nhúng tay vào quá trình độ kiếp của Tống Thư Hàng thì cường độ của thiên kiếp cũng tăng lên, thế nhưng mức độ tăng uy lực không thể khủng bố như khi tu sĩ đích thân ra tay được.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao các tu sĩ đều trăm phương ngàn kế tìm kiếm pháp bảo loại “độ kiếp” khi vượt qua thiên kiếp.
Những pháp khí cấp bậc thấp, phòng ngự cao, có kháng tính đối với thiên kiếp là được các vị tu sĩ độ kiếp yêu thích nhất.
Khi nhìn thấy Lưu Tinh kiếm thì Tống Thư Hàng hiểu rằng đây là viện quân đến từ chỗ Bạch Tôn Giả.
Hắn đã từng nhìn thấy Lưu Tinh kiếm. Ngày đó hắn bị cuốn trong Thiên Lý Phi Độn thuật, kéo theo Lãnh Diễm Kiếm của Không Không đạo môn bay thẳng đến bên cạnh Bạch Tôn Giả, mới mang được thanh kiếm này về mà.
“Lưu Tinh kiếm đến đúng lúc quá, Bạch Tôn Giả ngầu nhất ngân hà!” Tống Thư Hàng cảm động lắm thay.
Khi hắn cầm thanh kiếm này trong tay thì cảm thấy năng lực chống cự thiên kiếp của mình lại càng tăng mạnh.
“Ầm! Ầm! Ầm!”
Lưu Tinh kiếm gia nhập chiến cuộc làm cho lực lượng của lôi trụ thiên kiếp tăng lên rất nhiều.
Nhưng Tống Thư Hàng lại không cảm nhận được nó đã tăng lên bao nhiêu, bởi vì kiếp lôi được tăng cường không thể trực tiếp đánh vào người hắn!
Tất cả thiên lôi đã bị Lưu Tinh kiếm hấp thu.
Sau khi chúng bị Lưu Tinh kiếm thanh lọc rồi mới có thể chuyển lên người Tống Thư Hàng.
Sức phá hoại của thiên lôi đã bị thanh lọc yếu đi cực nhiều. Sau khi chúng đánh vào cơ thể thì cơ bản không thể tạo nên thương tổn gì lớn cho Tống Thư Hàng.
Đồng thời, năng lượng từ những luồng sấm sét ấy lại bắt đầu kích thích thân thể của hắn dần dần thay đổi.
Đây cũng là bước cuối cùng khi độ kiếp!
Nếu độ kiếp thành công thì lực lượng của thiên kiếp sẽ kích thích thân thể của tu sĩ, giúp bọn họ hoàn thành việc thăng cấp.
– Lưu Tinh kiếm của Bạch tiền bối còn có khả năng thanh lọc thiên kiếp? Thế thì lần sau độ kiếp mình chỉ cần mang theo bội kiếm của Bạch Tôn Giả, là nỗi thống khổ do thiên kiếp mang đến đã giảm hẳn năm đẳng cấp rồi. – Tống Thư Hàng cảm thán.
Trong lúc Tống Thư Hàng suy tư thì cả người hắn bắt đầu lột xác.
Chân khí vận chuyển trong tám đan điền với tốc độ càng lúc càng nhanh, rồi nối liền thành một dòng.
Cảm giác “sảng khoái” ùa lên trong lòng hắn.
Đây là cảm giác sảng khoái không sao miêu tả bằng ngôn từ được, nó lâng lâng sung sướng, thoải mái đến mức như muốn bay lên.
Chân khí trong tám đan điền vận chuyển càng lúc càng nhanh, cuối cùng đạt đến một giới hạn.
Sau đó, Tống Thư Hàng chỉ cảm thấy tám đan điền trong cơ thể mình đang đột phá hạn chế chỉ trong nháy mắt, biến hóa nghiêng trời lệch đất xảy ra!
Mỗi đan điền của tu sĩ vốn dĩ đều hỗn độn. Chúng giống như những cái lọ khổng lồ lưu trữ chân khí vậy.
Mà bây giờ, mỗi đan điền đang khuếch trương lên gấp đôi!
Trừ bản nguyên đan điền, phần mở rộng trong bảy đan điền còn lại Long Vĩ, Long Trảo, Long Khu, Long Chưởng, Long Cảnh, Long Thủ, Long Giác đều liên kết với bản nguyên đan điền, song giữa chúng lại có một chút khoảng cách.
Chẳng khác gì trong bảy đan điền kia có thêm một đan điền phụ thuộc.
Theo sự thay đổi của bản nguyên đan điền và các đan điền khác, con đường vận chuyển chân khí của Tống Thư Hàng cũng thay đổi.
Vốn dĩ chân khí ở tám đan điền sẽ tràn vào đan điền thứ tám là Long Giác đan điền, sau đó phun trào ra ngoài từ đan điền này.
Thế nhưng bây giờ, chân khí khởi đầu từ bản nguyên đan điền, chảy qua Long Vĩ, Long Trảo, Long Khu, Long Chưởng, Long Cảnh, Long Thủ, cuối cùng mới đổ vào Long Giác đan điền.
Sau đó chân khí dồn vào đan điền phụ thuộc của Long Giác đan điền, rồi men theo đan điền phụ thuộc của bảy đan điền còn lại để trở về bản nguyên đan điền, hình thành nên một vòng tuần hoàn kín.
Một đạo chân khí khổng lồ hình thành như sông lớn.
Thân hình Tống Thư Hàng hơi chấn động, hắn đột phá đến cảnh giới tam phẩm rồi!
Khi cảnh giới tăng lên, cả tinh thần lực, thể chất và chân khí của hắn đều tăng vọt…
Cảm giác lâng lâng sung sướng tràn ngập cả thân thể hắn.
“Nghiến răng chịu đựng đi! Hãy coi đau đớn là một loại tra tấn ngọt ngào. Chỉ cần không chết thì ngươi sẽ lên đỉnh cực khoái!”
Trong đầu Tống Thư Hàng lúc này cũng chỉ có mỗi câu ấy mà thôi.
“Khoái! Sướng! Thích! Sung sướng tột cùng!
Đây chính là cảm giác thăng cấp sau khi tu sĩ độ kiếp sao?
Cảm giác thăng cấp này đúng là sẽ khiến cho người ta nghiện ngập mà.”
Trong nháy mắt Tống Thư Hàng thăng cấp thành công, kiếp lôi trên không trung hơi tạm dừng.
Sau đó lực lượng của kiếp lôi thu nhỏ lại, lôi trụ bé lại chỉ còn một đạo sét màu tím thẫm loằng ngoằng giữa kiếp vân.
Đây là đòn cuối cùng chân chính! Chỉ cần chống đỡ được đòn này, được thiên lôi tẩy rửa cơ thể, thì Tống Thư Hàng sẽ thực sự độ kiếp thành công.
Tống Thư Hàng nhìn lôi điện màu tím thẫm đang ngưng tụ, trong lòng dấy lên nỗi kích động.
…
Đúng vào lúc này thì một giọng nói vang lên ở phía xa.
– Tống tiểu hữu dừng sợ! Lão đạo đến giúp ngươi một tay! Cố gắng chống đỡ, lão đạo sẽ đánh tan đợt thiên kiếp thứ mười một cho ngươi!
Thiên Nhai Tử đạo trưởng ngự kiếm lao đến, nôn nóng hét lớn.
Bình luận