Hơn nữa đống căn cứ đó có khi đều là Bạch tiền bối tiện tay lụm được… lụm được… Trong cái thời đại tấc đất tấc vàng này, rốt cuộc thì trong tay Bạch tiền bối có bao nhiêu của cải chứ?
Quyết định rồi, từ hôm nay trở đi hắn sẽ gọi Bạch tiền bối là “Bạch nứt đố đổ vách”.
Ngư Kiều Kiều chớp mắt rồi nói tiếp:
– Các bối cảnh khác phần lớn đều là trong thành phố. Chúng ta có thể lấy cảnh ở bất kì đâu. Còn có mấy cảnh ở đáy biển thì cứ giao cho ta là được.
Bạch Tôn Giả nói với vẻ vừa lòng:
– Cuối cùng chỉ còn chờ các vị đạo hữu đến đoàn là có thể quay ngay đúng không?
– Còn trang phục nữa, không thể bỏ qua trang phục được.
Tống Thư Hàng nhắc nhở.
– Trang phục à? Để ta hỏi xem trong nhóm có đạo hữu nào mở dịch vụ hóa trang không. Nếu không thì ta sẽ hỏi Hoàng Sơn Chân Quân, Hoàng Sơn có nói cần gì thì cứ tìm hắn là được.
Bạch Tôn Giả nói rồi nhắn tin vào trong nhóm Cửu Châu số 1:
– Có vị đạo hữu nào cung cấp được trang phục cho bộ phim không?
Đạo cụ thì không cần. Phi kiếm, tiên thuyền và trận pháp đều có sẵn, tuyệt đối đều là hàng thật giá thật, không lừa trẻ con, không gạt người già.
Bắc Hà Tán Nhân:
– Về trang phục thì… chắc mọi người đều có đạo bào hoặc pháp y của mình rồi chứ?
Thiện Tâm Tu Sĩ (Tống Thư Hàng):
– Bắc Hà tiền bối à, ta chỉ có mỗi một cái áo cà sa ngọc bích. Hơn nữa các môn phái lớn trong kịch bản như Không Vân phái hay Thái Bạch kiếm tông đều phải có pháp bào đồng phục đúng không?
– Bổn tọa có thể cung cấp áo cà sa đồng phục cho mấy môn phái Phật môn trong phim này. Tạo Hóa Pháp Vương nói.
Vân Du Tăng Thông Huyền:
– [Icon giơ ngón cái]
Ý của đại sư là hắn cũng có thể cung cấp cả một kho áo cà sa của Phật môn.
Cổ Hồ Quan Chân Quân nói:
– Ta sẽ chuẩn bị đạo bào cho Không Vân phái.
Phủ Chủ Thất Sinh Phù:
– Ta có thể cung cấp đạo bào cho bảy loại môn phái khác nhau.
Thiện Tâm Tu Sĩ (Tống Thư Hàng) lại nhắc nhở:
– Bây giờ đồng phục ổn rồi, thế nhưng chúng ta vẫn phải chuẩn bị một số bộ trang phục đặc biệt, ví dụ như đồ cưới của đại sư tỷ này, trang phục của nhân vật chính khi lưu lạc chân trời này,… Lúc này, Tô thị A Thất lên tiếng:
– Ta nghĩ có một vị đạo hữu chắc chắn sẽ có những trang phục đó đấy.
Bắc Hà Tán Nhân sáng mắt lên:
– Tên bói bậy!
Diệt Phượng Công Tử:
– Chính hắn! Tên bói bậy!
Lệ Chi Tiên Tử:
– Chính hắn! Tên bói bậy! +1 Dược Sư:
– Chính hắn! Tên bói bậy! +2
… Các tiền bối lại rảnh rỗi sinh nông nổi spam mấy chục tin nhắn xếp hàng. Tống Thư Hàng càng thêm khẳng định,
chắc chắn trong nhóm Cửu Châu số 1 lưu hành Clone phân thân đại pháp, có thể trực điện thoại hoặc máy tính để spam tán nhảm thay cho chính chủ.
Thế nhưng phải nói là đề nghị của Tô thị A Thất rất tuyệt. Thủ pháp dịch dung của Đồng Quái Tiên Sư vô địch trong thiên hạ, để giúp mình có thể dịch dung bất cứ lúc nào, trong trang bị không gian của Đồng Quái Tiên Sư có vô số xiêm y.
Nam, nữ, già, trẻ, da thú, vải vóc, áo tiên, áo người phàm, gi gỉ gì gi cái gì cũng có. Chỉ có cái ngươi không nghĩ ra chứ chẳng có gì mà Đồng Quái Tiên Sư không lôi ra được. Bắc Hà Tán Nhân hỏi:
– Nhưng bây giờ tên bịp bợm đó đâu rồi?
Lưu Huỳnh Tiên Tử:
– @Đồng Quái Tiên Sư, mau ra đây, cả nhà tìm ngươi có việc này.
[Thảm án tắm máu đường phố] Đông Phương Lục tiên tử:
– @ luôn Thiết Quái Toán Tiên đi, nói không chừng Đồng Quái đang onl tài khoản của đệ tử hắn đấy.
Thiết Quái Toán Tiên:
– Đang là người thật onl đấy, không biết sư phụ ta chạy đi đằng nào rồi, ta cũng không liên lạc được với hắn đây.
Sau khi Thiết Quái Toán Tiên được Dược Sư chữa trị thì vết thương đã khá hơn nhiều, chắc là bây giờ đang nằm dưỡng thương trong động phủ. Thực ra Thiết Quái Toán Tiên cũng muốn đóng phim lắm, nhưng mà vết thương còn phải tĩnh dưỡng nhiều.
Hiến Công Cư Sĩ:
– Ha ha ha, mọi người không cần vội, @Tô thị A Thất, bao giờ ngươi đến thì xách Đồng Quái Tiên Sư đến luôn nhé.
Cư sĩ đã nói cách tìm Đồng Quái Tiên Sư cho Tô thị A Thất rồi, chỉ chờ xem bao giờ thì A Thất hành động thôi.
Tô thị A Thất:
– Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ, ta sắp vào vũ trụ rồi, mọi người chờ tin tốt của ta đi.
Bạch Tôn Giả:
– Thế thì giao chỗ trang phục đặc biệt ấy cho Tô thị A Thất và Đồng Quái Tiên Sư nhé. Mặt khác, ở chỗ ta cũng có một ít trang phục, bao giờ cần thì có thể chọn vài bộ. Thế đi, quyết định vậy nhé.
Sau khi Bạch Tôn Giả nói xong thì lại đeo tai nghe vào, rồi vừa lẩm bẩm hát, vừa mở kịch bản phim ra xem từ đầu đến cuối.
Bắc Hà Tán Nhân:
– Tô thị A Thất huynh, làm tốt lắm, bao giờ tóm được tên bói bậy kia thì nhớ nện hắn một trận nhừ tử, không phải nể mặt ta đâu. Với lại, Đông Phương Lục tiên tử à, danh hiệu của cô lại thay đổi rồi.00:00 / 03:13[Thảm án tắm máu đường phố] Đông Phương Lục tiên tử:
– Mợ nó, đứa nào sửa danh hiệu của bà đấy? Đứa nào rảnh rỗi sinh nông nổi? Đừng để cho bà biết, không là bà lái xe nghiền chết cha nó luôn.
Hoàng Sơn Chân Quân:
– Không phải ta, cũng không phải Đậu Đậu.
Thất Tu Tôn Giả:
– Không phải ta! Đại La giáo Vũ Nguyệt Chân Quân:
– Không phải ta nhé!
Huyền Nữ môn Vân Tước Tử:
– Úi da, cũng không phải thiếp!
Đông Phương Lục tiên tử:
– Chẳng ai nhận cả, chẳng lẽ là ta tự sửa à?
Hoàng Sơn Chân Quân:
– Mình nói cũng khá nhiều rồi… Đông Phương Lục tiên tử, mỗi ngày cô ngủ sớm chút để thân thể có đủ thời gian nghỉ ngơi đi. Phải duy trì tâm trạng vui vẻ, đừng có suy nghĩ bậy bạ, thế thì mới có thể chữa khỏi cái tật mộng du được.
– Hoàng Sơn tiền bối, coi chừng ta mộng du lái xe đến cán nát động phủ của ngươi đấy!
Đông Phương Lục tiên tử cả giận nói:
– Từ trước tới giờ ta làm gì có tật mộng du?
Hoàng Sơn Chân Quân:
– … Đúng lúc này thì Tạo Hóa Pháp Vương gửi đến một tin nhắn thoại.
Bạch Tôn Giả di chuột, nhấp vào tin nhắn thoại kia theo bản năng.
Tống Thư Hàng vốn cũng không thấy làm sao, thế nhưng tự nhiên hắn lại nhớ ra một việc. Từ từ đã, ban nãy Tạo Hóa Pháp Vương bảo để hắn hát xong một bài livestream rồi mới đến đúng không?
Pháp Vương không mở livestream đấy chứ?
Tin nhắn thoại này cho Tống Thư Hàng cảm giác bất an sâu sắc.
– Từ từ đã! Bạch tiền bối đừng ấn!
Tống Thư Hàng thốt lên.
Thế nhưng muộn mất rồi, tốc độ tay của Bạch Tôn Giả nhanh đến cỡ nào cơ chứ? Tống Thư Hàng còn chưa kịp lên tiếng thì ngài đã ấn vào tin nhắn thoại kia rồi.
Sau đó, giọng ca của linh hồn ca vương réo rắt vang lên từ đoạn tin nhắn kia:
– Leng ca leng keng! Là lá la la! Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, ta đứng trên tường thành, nhìn bên dưới địch vây, là lá la.
“Là lá la! Là lá la!” lặp lại vô hạn tuần hoàn trong đầu Tống Thư Hàng.
Tiếng ca quen thuộc, làn điệu quen thuộc, mùi vị này khiến cho người ta nhớ ngay tới giọng gào rú của linh hồn ca vương! Hơn nữa, kĩ xảo biểu diễn của Tạo Hóa Pháp Vương được tôi luyện qua trận ba chục vạn người xem, đã bước lên một tầng cao mới rồi! Sợ quá, sợ chết đi được!
Đoạn tin nhắn thoại vừa được mở ra, thì lực lượng “xuyên qua màng nhĩ, vào thẳng linh hồn” của linh hồn ca vương lập tức bùng nổ!
Đã thế đoạn thoại này còn dài dằng dặc, dài đến năm phút đồng hồ.
Người thường Cao Mỗ Mỗ vừa nghe đến đoạn “minh thương dễ tránh” thì đã trợn mắt sùi bọt mép rồi ngã vật ra.
Sau đó là Tống Thư Hàng thực lực yếu nhất. Lần trước hắn đã nghe trực tiếp tiếng ca của Tạo Hóa Pháp Vương nên đã có tí sức miễn dịch, thế nhưng trạng thái vẫn chẳng tốt tí nào. Bây giờ hắn chỉ cảm thấy tay chân nhũn ra,
cả người suy yếu, rồi đặt mông ngã bệt trên mặt đất.
Tô thị A Thập Lục cũng run hết tay chân, thế nhưng cô vẫn còn chống đỡ được. Đây cũng là bởi vì giọng ca của Tạo Hóa Pháp Vương truyền qua tin nhắn thoại nên uy lực yếu hơn bình thường một chút.
Thiên Nhai Tử đạo trưởng không hề phòng bị, trợn lòi cả mắt. Hắn vội vàng bịt tai lại nhưng cả người vẫn run giật như cái máy kéo có tay cầm.
Ngư Kiều Kiều có thực lực cường đại hơn Tống Thư Hàng một chút, thế nhưng vì cô có cấu tạo lỗ tai đặc biệt nên
ăn đòn nặng nhất. Cô cũng giống như Tống Thư Hàng, miệng sùi bọt mép, ngả chổng vó ra, cả người rụt lại chỉ bé bằng bàn tay, đến cả ảo thuật cũng không duy trì được.
May mà Cao Mỗ Mỗ đã ngất đi rồi, chứ nếu hắn nhìn thấy đại mỹ nhân Ngư Kiều Kiều đùng cái biến thành đại mỹ ngư nhân thì chắc là phải choáng thêm lần nữa luôn.
Người duy nhất không bị ảnh hưởng gì, chỉ có mỗi Bạch Tôn Giả.
Không phải vì Bạch Tôn Giả có thực lực cao cường nên mới không bị ảnh hưởng gì. Phải biết rằng khi nghe giọng ca của Tạo Hóa Pháp Vương thì ngay cả Thất Tu Tôn Giả cũng ăn đòn. Cùng là cấp bậc tôn giả, Bạch Tôn Giả đương nhiên là cũng không thể miễn dịch hoàn toàn được.
Thế nhưng Tống Thư Hàng tinh mắt, nhìn thấy trên tai Bạch Tôn Giả đeo một đôi tai nghe.
Có đôi tai nghe này, cộng thêm sức chống cự đến từ thực lực mạnh mẽ, giúp cho Bạch Tôn Giả không chịu bất cứ thương tổn gì bởi tiếng ca của Tạo Hóa Pháp Vương.
Chỉ hơi khó nghe thôi.
Có lẽ… mình phải cảnh giác ngay từ lúc Bạch Tôn Giả đeo tai nghe mới đúng! Mình quá ngây thơ, mình quá non tơ, Tống Thư Hàng thầm nghĩ trong lòng.
Bạch Tôn Giả nhíu mày rồi nhắn tin trong nhóm:
– Nghe ghê quá.
[Hệ thống thông báo: Tạo Hóa Pháp Vương đã bị quản lý viên Thất Tu Tôn Giả cấm nói 30 ngày] Thất Tu Tôn Giả:
– Đậu má! Bản tôn lại không đề phòng! Lần này đã là lần thứ hai trong tháng rồi! Tạo Hóa, chết đi! Điền Điềm phó đảo chủ:
– Dừng lại, tổ sư! Làm thế nào để tắt tin nhắn thoại bây giờ! Vì sao ta đã đóng cửa sổ chat rồi mà nó vẫn rú?
Điền Thiên Đảo Chủ:
– Muội muội ngu xuẩn của ta ơi, ngươi đóng nhầm rồi! Đóng xừ nó mất cửa sổ chat đang nói chuyện với ta đây này… Mau, mau đóng lại cửa sổ nhóm đi, sắp chịu hết nổi rồi, sắp chết rồi, sắp đi rồi!
Lưu Huỳnh Tiên Tử:
– May mà ta đóng nhanh, lần tới gặp Tạo Hóa đạo hữu, ta nhất định phải sút hắn vào lỗ đen vũ trụ!
Bắc Hà Tán Nhân:
– Tiêu rồi, suýt nữa thì cả người nhũn ra. Hay là mình bỏ phiếu đạp Tạo Hóa Pháp Vương ra đi?
Bình luận