– Sao lại cảm thấy hơi lạnh nhỉ? Rõ ràng vừa nãy ánh sáng công đức còn cháy hừng hực, bây giờ mình nên cảm thấy nóng mới đúng.
Tống Thư Hàng lẩm bẩm.
Sau đó, hắn nhìn về phía Bạch Tôn Giả:
– Bạch tiền bối vẫn chưa xong à?
Tô Thị A Thập Lục đáp:
– Dao Trì Thiên Giới rộng lớn như thế, cho dù đã có được hạch tâm, nhưng muốn nắm giữ cả Dao Trì Thiên Giới này cũng không dễ dàng gì. Mà này, Thư Hàng ngươi còn chưa giải trừ hình dáng ba đầu sáu tay của mình à?
– Thiếu chút nữa là quên.
Tống Thư Hàng vừa nghĩ trong đầu, người que mà ánh sáng công đức hóa thành lập tức thu lại vào người hắn. Chỉ sót lại hoa sen do hạch tâm trong tâm khiếu chiếu xạ ra là còn như ẩn như hiện, tham lam hấp thụ tà khí Cửu U bên ngoài. Xem ra không hút sạch toàn bộ tà khí của Dao Trì Thiên Giới thì đóa hoa sen này sẽ không bỏ cuộc đâu.
Sau khi người que do ánh sáng công đức hiện hình thành biến mất, Diệp Tư cũng không có hứng chơi trò hai đầu bốn tay nữa, cô ấy cũng chui lại vào trong người Tống Thư Hàng.
…
Ở đằng xa, hai tay của Bạch Tôn Giả từ từ giơ lên đến đỉnh đầu.
Mũ phượng rung nhẹ, phượng bào phất phơ theo gió.
Lúc này, Bạch Tôn Giả mở mắt ra, trên mặt lộ ra vẻ hài lòng.
Tống Thư Hàng:
– Bạch tiền bối, thành công rồi à?
Bạch Tôn Giả giữ nguyên tư thế vươn hai tay, đáp:
– Xong rồi, ừm… các ngươi đứng nguyên đừng cử động, chúng ta chuẩn bị ra ngoài đấy!
Liễu thụ yêu Khinh Vũ đằng sau Bạch Tôn Giả dùng cành liễu cuốn lấy chiếc bình đựng Lư Sơn Lộ Ma Tôn, nhảy tới bên cạnh Tống Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục.
Ngay sau đó, có một luồng ánh sáng màu xanh lam tản ra, bao lấy Tống Thư Hàng, Tô Thị A Thập Lục và liễu thụ yêu, tạo thành một cái lồng bảo vệ.
Lồng bảo vệ sáng lên, tiếp theo đó, Tống Thư Hàng cảm thấy cơ thể mình rung lên. Sau đó… bọn họ đã rời khỏi không gian dị thứ nguyên loại nhỏ này, trở lại trên mặt đất của Dao Trì Thiên Giới.
– Năng lực di chuyển không gian à?
Tô Thị A Thập Lục hỏi, nhưng cảm giác này lại hơi khác so với thiên phú di chuyển không gian lúc trước của Bạch tiền bối.
Bạch Tôn Giả đứng bên cạnh vẫn giữ tư thế giơ hai tay, hắn đáp:
– Là năng lực di chuyển không gian, nhưng lúc nãy ta không dùng thiên phú không gian của bản thân đưa các ngươi rời đi mà là dùng quyền hạn của chủ nhân Dao Trì Thiên Giới đưa các ngươi di chuyển khỏi không gian. Trong Dao Trì Thiên Giới này, chỉ cần một suy nghĩ của ta là chúng ta có thể xuất hiện tại bất cứ ngóc ngách nào của Thiên Giới. Không hổ là Thiên Giới do trường sinh giả xây dựng, có vài chức năng rất thuận tiện.
– Bạch tiền bối, ngươi kế thừa được Dao Trì Thiên Giới này rồi sao?
Tống Thư Hàng hỏi.
– Phải!
Khóe miệng Bạch Tôn Giả giương lên:
– Trước đây ta còn lo với cảnh giới của ta mà muốn chống đỡ cả Dao Trì Thiên Giới thì có chút khó khăn. Vì dù gì thì chủ nhân cũ của mảnh vỡ Thiên Giới này cũng là một trường sinh giả. Ta cũng đã có ý định từ bỏ một phần của Dao Trì Thiên Giới, tranh thủ giữ lại hạch tâm. Nhưng mà… lúc ta tiếp nhận Dao Trì Thiên Giới này, linh lực phải bỏ ra để nắm giữ Dao Trì Thiên Giới này ít hơn ta tưởng tượng nhiều.
Trước khi vị mỹ nhân có nốt ruồi lệ kia biến mất từng nói chỉ có tấn thăng lên cửu phẩm thì Bạch Tôn Giả mới có thể nắm giữ toàn bộ Dao Trì Thiên Giới được. Nhưng trên thực tế, bây giờ Bạch Tôn Giả đã có thể chống đỡ Dao Trì Thiên Giới này một cách rất nhẹ nhàng rồi.
Dứt lời, hai tay luôn giơ lên của Bạch Tôn Giả cũng bỏ xuống. Sau đó, hắn nhìn lại Dao Trì Thiên Giới khổng lồ, bắt đầu ngẩn người.
– Bạch tiền bối, Bạch tiền bối?
Tống Thư Hàng cẩn thận gọi hai tiếng.
Nhưng Bạch Tôn Giả không hề trả lời hắn, tựa như đang nghiêm túc suy nghĩ chuyện gì đó.
– Không hay rồi, Bạch tiền bối lại thất thần rồi.
Tống Thư Hàng nói:
– Lùi lại… mọi người lùi lại mau. Lùi lại ba trăm mét… không, lùi ra ngoài năm trăm mét đi, thế mới an toàn.
Trong trạng thái thất thần Bạch Tôn Giả rất dễ làm sụp đất, vẫn nên giữ khoảng cách thì an toàn hơn.
Tô Thị A Thập Lục, liễu thụ yêu nghe thế thì yên lặng lùi ra ngoài phạm vi năm trăm mét, đứng từ xa nhìn Bạch Tôn Giả đang ngẩn ngơ.
…
Một lúc sau, đột nhiên tay phải của Bạch Tôn Giả đập một cái vào tay trái:
– Nghĩ ra rồi, chẳng trách vẫn cảm thấy thiếu cái gì đó! Nếu ta đã tiếp nhận Dao Trì Thiên Giới này thì sao có thể để nó tiếp tục hoang phế như thế được!
Sau khi nói xong, Bạch Tôn Giả quay đầu lại nhìn thì phát hiện ba người Tống Thư Hàng đã chạy ra xa rồi.
– Các ngươi làm gì thế?
Bạch Tôn Giả hỏi.
– Không có gì, không có gì. Bên này mát hơn.
Tống Thư Hàng đáp lại đầy nghiêm túc.
– Muốn hóng mát mà phải chạy xa thế sao?
Bạch Tôn Giả phất tay, nói:
– Yên tâm đi, lúc nãy ta không thất thần. Hơn nữa, nếu như ta thật sự thất thần… các ngươi có chạy ra năm trăm mét cũng không tránh được đâu.
Tống Thư Hàng: …
Nói cách khác, uy lực cú ngã sụp đất của Bạch Tôn Giả lại tăng lên rồi à?
– Nhưng mà, vị trí các ngươi đứng bây giờ vừa đẹp, tránh tí nữa bị liên lụy. Khinh Vũ, ngươi dựng một cái khiên bảo vệ cho bọn Thư Hàng đi. Tiếp theo đây nói không chừng sẽ có một đợt sóng đánh qua.
Bạch Tôn Giả nói.
Liễu thụ yêu Khinh Vũ ngoan ngoãn dựng một cái khiên bảo vệ để bảo vệ cho Tống Thư Hàng và Tô Thị A Thập Lục.
– Bạch tiền bối, bây giờ ngươi muốn làm gì thế?
Tô Thị A Thập Lục tò mò hỏi.
– Ta muốn thử xem có thể kích hoạt Dao Trì Thiên Giới này để nó khôi phục cảnh sắc trước kia hay không. Nếu như thất bại có lẽ sẽ sinh ra một số xung kích, các ngươi chú ý bảo vệ bản thân cho tốt.
Bạch Tôn Giả nói xong thì lấy ra đóa hoa sen bị phong ấn kia.
Trong hoa sen vẫn còn nhiều linh lực, đủ để Bạch Tôn Giả khôi phục linh lực vài lần.
Nhìn thấy đóa hoa sen trong tay Bạch Tôn Giả, Tống Thư Hàng cúi đầu nhìn xuống ngực mình, hạch tâm chiếu ra hình một đóa hoa sen mới. Đóa hoa sen này giống hệt với đóa cũ, nó cũng chỉ là hình chiếu ra mà thôi.
Nếu như, bây giờ phong ấn đóa hoa sen mới đó lại, nó hấp thụ tà khí Cửu U rồi sẽ biến thành hình dạng như thế nào nhỉ?
Có thể dùng để bổ sung linh lực bị tiêu hao của tu sĩ giống với đóa hoa sen trong tay Bạch Tôn Giả hay không? Nó có thể bổ dung năng lượng tiêu hao của tà ma Cửu U không?
…
Lúc này, Bạch Tôn Giả bắt đầu thử kích hoạt Dao Trì Thiên Giới.
– Mở!
Hắn hét lên một tiếng, linh lực mạnh mẽ xông từ trong cơ thể hắn ra, rót vào Dao Trì Thiên Giới thông qua mũ phượng và phượng bào trên người.
Cả Dao Trì Thiên Giới bắt đầu rung chuyển.
Ngay lập tức, trên mảnh đất bỏ hoang có vô số thực vật sinh trưởng với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy. Đại thụ khô héo nhận được linh lực, trong vòng ba hơi thở lại bắt đầu đâm chồi nảy lộc, mọc chồi non mới! Nước từ dưới đất dâng lên, chảy róc rách trong những con suối khô cạn. Đáy sông ngòi được nước ngọt tưới tắm, một lần nữa tràn đầy sức sống.
Bạch Tôn Giả đã rót sức sống mới vào Dao Trì Thiên Giới tử khí nặng nề này!
– Cảnh tượng này đúng là kỳ tích!
Tống Thư Hàng than lên.
Đáng tiếc, hắn không có thiên phú quay phim. Nếu như có thể quay lại cảnh tượng này thì tuyệt đối sẽ làm hai mắt người ta sáng tới mù luôn.
– Chẳng khác nào hồi thiên địa sơ khai, sáng tạo vạn vật cả.
Tô Thị A Thập Lục cũng khen ngợi.
– Có lẽ đây là bí mật của trường sinh giả Thiên Đình viễn cổ chăng? Ở tiểu Thiên Giới thuộc về bản thân mình, họ thực sự là một sự tồn tại giống như thần. Dao Trì Thiên Giới giống như là một thế giới mới vậy.
Diệp Tư nói.
Sáng tạo một thế giới mới ư?
Tống Thư Hàng không khỏi nhớ tới thiên đạo rồng đốm và hai không gian Kim Liên, Tà Liên mà mình đã tiếp xúc khi nhập mộng Quân Tử Kim Liên. Trên thực tế, chuyện thiên đạo rồng đốm đó làm cũng là mở ra một thế giới mới hoàn chỉnh!
Thiên Đế lập nên Thiên Đình viễn cổ, chẳng lẽ cũng là thử xây dựng một thế giới mới sao?
Nói đi cũng phải nói lại, không biết vị Thiên Đế này có còn sống không?
Đế còn châu còn, Đế mất châu vong.
Đế châu đột nhiên vỡ nát, có phải vị Thiên Đế đó đã gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn rồi không?
Ừm, Thiên Đế có chết hay không chẳng có quan hệ gì với Tống Thư Hàng hết.
Hơn nữa, nếu chuyện Bích Thủy Các diệt vong năm đó có liên quan tới Thiên Đình viễn cổ thì Thiên Đế chết đi Tống Thư Hàng còn thấy vui nữa cơ. Dù gì thì hắn cũng thân với Bích Thủy Các hơn.
…
Dao Trì Thiên Giới đang sống lại, mặt đất hồi xuân, đất hoang biến thành thảo nguyên, rừng cây khô héo trở nên rậm rạp, sông suối khô cạn lại có nước chảy.
– Bước cuối cùng!
Bạch Tôn Giả giơ cao hai tay, linh lực trong cơ thể điên cuồng xông ra.
Nơi cuối cùng đồng thời cũng chính là nơi quan trọng nhất cần khôi phục của Dao Trì Thiên Giới, Dao Trì khô cạn.
Lúc này, mười mấy nữ thị vệ trông coi Dao Trì cũng hiện lên từ dưới bùn đất, bọn họ ngơ ngác nhìn sự thay đổi của Dao Trì Thiên Giới.
– Dao Trì Thiên Giới sống lại rồi!
Nữ thị vệ mặc áo giáp bạc kêu lên đầy vui mừng.
– Chủ nhân trở lại rồi sao? Hay là Thiên Đế đã về xây dựng lại Thiên Cung rồi?
Có giọng nói tràn đầy kích động truyền tới từ sau lưng cô ta.
– Ta không biết, nhưng mà mỗi ngày mỗi đêm ta đều mong đợi đến ngày Dao Trì sống lại này.
Nữ thị vệ giáp bạc nhẹ nhàng nhảy lên trên bờ Dao Trì, quỳ rạp xuống, cô ta dùng cánh tay sắt thép của mình nhẹ nhàng chạm vào cỏ xanh trên mặt đất.
Cảnh tượng này khơi gợi nên kí ức xa xôi đến mức không thể tính toán thời gian của cô ta. Vào thời viễn cổ, bên bờ Dao Trì cũng tràn ngập màu sắc của sự sống như thế này.
Bên bờ chỗ nào cũng thấy được linh thảo, linh thực. Dưới sự tẩy rửa của linh lực Dao Trì, vô số linh dược hóa thân thành linh vật, chúng vừa múa vừa hát bên bờ Dao Trì.
Dao Trì khi đó là tiên giới của Thiên Đình.
Nữ thủ vệ áo giáp bạc lại xoay đầu nhìn Dao Trì cạn khô.
Hôm nay, bảo địa quan trọng nhất, trân quý nhất của Dao Trì Thiên Giới có thể khôi phục như xưa không?
Ầm ầm ầm.
Giữa trời đất, linh lực vừa dồi dào vừa tinh khiết ngưng tụ lại, bao phủ lấy cả Dao Trì.
Linh lực dồi dào mạnh mẽ xông thẳng về phía Dao Trì.
– Đến rồi!
Nữ thị vệ giáp bạc hô lên, cánh tay của cô ta không nhịn được mà siết chặt lại.
Ngay lập tức, từ bên dưới Dao Trì có một luồng tà khí Cửu U khổng lồ phá đất xông lên, hóa thành một con hung thú mặt mày dữ tợn, nó giương nanh múa vuốt xông về phía luồng linh khí trên bầu trời.
Năm đó Thiên Đình vỡ nát, Dao Trì Thiên Giới rơi xuống.
Mà Dao Trì quý giá nhất của Dao Trì Thiên Giới cũng là nơi bị sức mạnh Cửu U tà ác làm ô nhiễm nghiêm trọng nhất.
Muốn khôi phục lại Dao Trì thì trước tiên phải giải quyết ô nhiễm do sức mạnh Cửu U gây ra mới được.
Bình luận