– Đừng nóng vội a. Ngươi xem…
Thủy Nguyệt ba ba ba đánh ra vài cái thủ quyết, miệng lẩm bẩm, sau đó, bộ phận long thủ của pho tượng Kim Long, lại bắt đầu chậm rãi chuyển động, cuối cùng nhất long khẩu nhìn về phía Thủy Nguyệt, mơ hồ chứng kiến ánh sáng nhạt thoáng hiện.
– Đây là…
Tô Triệt âm thầm ngạc nhiên.
Kế tiếp liền chứng kiến, một hạt châu lam sắc từ trong miệng phụt lên mà ra, nhẹ nhàng hạ xuống lòng bàn tay của Thủy Nguyệt.
– Long châu!
Tô Triệt bật thốt lên kinh hô, tuy chưa bao giờ thấy qua loại bảo vật này, lại có thể cảm giác được một cổ khí tức thần thánh mà Cổ lão đánh tới trước mặt, trong đầu tự nhiên ngưng hiện ra một Thần Thú thôn vân thổ vụ bay vút lên thiên không.
– Trong Long thủ dấu diếm Long Châu, bí mật này, chỉ có lịch đại chưởng môn của Thiên Nhai Hải Các mới có thể biết được.
Thủy Nguyệt nhẹ giọng giảng giải:
– Năm đó người phá hư pho tượng kia, cũng không biết tình huống này, nên Long Châu mới có thể bảo tồn.
– Long Châu.
Tô Triệt thì thào mà nói:
– Quả thật là một khỏa Long Châu.
Yêu đan của Giao Long trưởng thành cũng có thể ngưng thành Long nguyên, nhưng chỉ có Chân Long huyết thống thuần chánh nhất mới có thể có Long Châu, có thể nói, một quả Long Châu, chính là tinh hoa toàn thân của một Chân Long. Không chỉ là Long Hồn, Long lực, còn có Long tộc truyền thừa càng khó được ngưng tụ bên trong.
Tu Chân Giới hiện nay, đã sớm không thấy được thân ảnh của Chân Long, càng không có tồn tại khả năng liệp sát chúng nó thu hoạch Long Châu, phải nói, Long Châu đã tuyệt tích, trong Thiên Huyền Tông cũng không có một viên. Không thể tưởng được, môn phái Thiên Nhai Hải Các ở bảy vạn năm, lại vẫn có thể có được một khỏa Long Châu thuần khiết…
Tô Triệt không khỏi thầm nghĩ:
– Khỏa Long Châu này, nếu để cho tiểu Giao Long kế thừa xuống, như vậy, tỷ lệ nó tiến hóa thành Chân Long là trăm phần trăm, vậy cũng…
Có được một linh sủng Chân Long, này là uy phong bực nào, cường lực hạng gì?
Đương nhiên, uy phong hay không uy phong ngược lại là sau này, mấu chốt là, nếu Ngân Tu Giao có thể tiến hóa thành Long, này liền ý nghĩa tiền cảnh vô hạn, chỉ cần trên đường không chết non, chắc chắn trở thành cường giả đỉnh cao của Tu Chân Giới, thậm chí Linh giới, thẳng đến có một ngày, không cần Độ Kiếp cũng có thể phi thăng Tiên giới…
Thủy Nguyệt cười nói:
– Lần trước ở Kim Ô Sơn, nhìn thấy sư huynh có được một linh sủng Ngân Tu Giao huyết thống không thấp, liền nghĩ đến, khỏa Long Châu này đối với sư huynh mà nói, chắc chắn trọng dụng.
Đang khi nói chuyện, đã đưa Long Châu tới trước Tô Triệt mặt.
– Thủy Nguyệt sư muội, cái này thật sự là…
Trong lúc nhất thời, Tô Triệt cũng không biết nên biểu đạt lòng biết ơn như thế nào mới tốt, phần lễ này, thật sự là quá nặng.
– Sư huynh chớ có khách khí.
Thủy Nguyệt che dấu tiếu dung ở dưới khăn che mặt, Tô Triệt nhìn không tới, chỉ có thể thấy khóe mắt nàng vui vẻ. Nàng nói ra:
– Nói thật, vừa rồi lúc phân phối bảo vật dưới mặt đất, nếu sư huynh biểu hiện ngang ngược keo kiệt, khỏa Long Châu này, khẳng định sẽ không cho ngươi biết; May mắn, nhân phẩm của sư huynh đã được khảo nghiệm, ha ha…
– Được rồi, phần đại lễ này, ta nhận, hắn đối với ta quả thật có trọng dụng.
Tô Triệt gật gật đầu, trịnh trọng hứa hẹn:
– Sau này, chuyện của Thủy Nguyệt sư muội, ta chắc chắn sẽ toàn lực ứng phó.
– Ân, sư huynh hứa hẹn, Thủy Nguyệt tin tưởng không nghi ngờ.
Thủy Nguyệt nhét Long Châu vào lòng bàn tay Tô Triệt.
Yên lặng cảm thụ được trong Long Châu ẩn chứa một loại mênh mông cùng thần bí kia, Tô Triệt vuốt vuốt hồi lâu, lúc này mới đưa vào Tiên Ngục.
Long Châu tiến vào Tiên Ngục, vừa mới rơi xuống trên tay lão Hắc, bên Long Xà hồ kia, tiểu Giao Long nằm rạp trên mặt đất mạnh mẽ ngẩng đầu, con mắt thật to phóng ra quang hoa không hiểu…
Mặc dù cách xa trăm dặm, vậy cũng ngăn không được cảm ứng mãnh liệt của Giao Long nhất tộc đối với Long Châu.
Hô…
Giao Long bay lên không, bay nhanh về phía lão Hắc.
Không đợi nó bay tới, lão Hắc liền thuấn di, trực tiếp rơi xuống trên lưng của nó, trong tay cầm lấy Long Châu, tại lắc lư trên lưng nó, lầm bầm nói:
– Nhặt được một hạt châu, không biết nó có tác dụng gì, cũng không biết ăn có ngon không nữa?
Đưa Long Châu đến bên miệng, lão Hắc mở to miệng ra, làm bộ muốn cắn.
Tiểu Giao Long a ô hú lên quái dị, thân hình thật dài mạnh mẽ xoay chuyển, quấn quanh lão Hắc lên.
– Con khỉ nhà ngươi, không thể không có tiền đồ như vậy.
Lão Hắc cười to đắc ý, vẫn là không chịu giao Long Châu cho nó.
Tiểu Giao Long rất hiểu chuyện, thời điểm quấn quanh cũng không có dùng quá sức, mặc dù nó đã gấp đến không được.
Đùa trong chốc lát, cuối cùng lão Hắc ném Long Châu cho tiểu Giao Long, nó một ngụm nuốt vào, cũng không biết chứa đựng đến vị trí nào trong cơ thể, tận lực bay trở về bên Long Xà hồ, nằm bên cạnh di cốt mẫu thân, hai mắt to càng không ngừng nhấp nháy, không biết suy nghĩ cái gì, nhưng nhất định là phi thường kích động…
Tô Triệt và lão Hắc cũng biết, tiểu Giao Long cần hôn mê một thời gian ngắn, mới có thể từng bước thích ứng chút ít năng lượng ẩn chứa trong Long châu kia, không tồn tại khả năng một bước lên trời.
Tô Triệt cho lão Hắc đúng giờ chuyển vận sinh mệnh lực cùng thanh lưu hắc thạch cho nó, gia tốc chuyển hóa quá trình này, nói không chừng, còn sẽ xuất hiện kinh hỷ càng lớn…
Kế tiếp, trong Thiên Nhai Hải Các, đã triệt để không có bảo vật cao cấp, còn lại chút ít vật phẩm vụn vặt kia, sau khi Tô Triệt và Thủy Nguyệt tách ra đều tự thu thập, đều là chút ít có cũng được mà không có cũng không sao, chỉ có thể bán thành linh thạch.
Xế chiều hôm đó, mấy trăm tu sĩ của Hỗn Nguyên kiếm phái cưỡi một phi thuyền đuổi tới Thiên Uyên Hải, thật là tuân thủ hứa hẹn, không có người nào xâm nhập kết giới. Rất hiển nhiên, Tô Triệt và Càn Ly Kiếm Tông trong lúc đó thương định giao dịch kia, đã được người cầm quyền cao nhất của Hỗn Nguyên kiếm phái tán thành.
Ngày thứ hai, tầng kết giới bao phủ bí cảnh kia bỗng nhiên tiêu tán, tất cả pháp trận phòng hộ của Thiên Nhai Hải Các đều bị phong bế, Tô Triệt và Thủy Nguyệt từ trong bí cảnh bay ra. Nguồn truyện: Truyện Hay
Càn Ly Kiếm Tông lập tức đi về phía trước, cười hỏi:
– Thiên Vũ sư điệt, thu hoạch như thế nào?
– Cũng không tệ lắm.
Tô Triệt cũng cười gật đầu, phất tay chỉ tòa hải đảo phía dưới nói:
– Y theo hứa hẹn, hải đảo này chính thức giao cho quý phái.
– Hảo.
Càn Ly Kiếm Tông cười ha ha, lại truyền âm nói ra:
– Thiên Vũ sư điệt, lúc hồi trình cần cẩn thận một chút, ba ma tu ngày ấy ở trong Tàng Bảo Các, có thể chưa chết tư tâm.
– Đa tạ Càn Ly sư thúc nhắc nhở.
Tô Triệt biết rõ hắn nói là ba người Long Phong Tử, nhưng trong nội tâm lại không thèm quan tâm. Nếu nói là trong bí cảnh cướp đoạt bảo vật, đối với thực lực của bọn hắn còn có chút cố kỵ; Hiện nay đã là bảo vật tới tay, dưới trạng thái biển rộng thiên không, coi như là ba mươi Long Phong Tử, cũng đừng hòng ngăn mình lại được.
Bình luận