– Có được không?
Tô Triệt hỏi.
– Không vấn đề.
Lão Hắc trả lời:
– Chúng đã bắt đầu khởi động cách tuyệt kết giới. Nhưng loại kết giới này ta biết, rất dễ xâm nhập vào.
Tô Triệt ở bên này cũng một vị chưởng quầy bắt đầu giao dịch, bên kia bốn người Hắc Sát lão quỷ và đám người của Linh Dược Sơn bắt đầu đi vào vấn đề chính.
Thủ lĩnh bên nhóm Hắc Sát lão quỷ, đương nhiên là Kim Đan hậu kỳ tu sĩ, người này lông mày vừa dài vừa đậm, tóc mai để xéo đúng tiêu chuẩn. Lúc này cũng đang nói chuyện với hắn.
Tu sĩ mày dài quay sang người đứng đầu nhóm Linh Dược Sơn, nói:
– Ca Hoa đạo huynh, lần giao dịch này, chúng ta chỉ mang đến hai trăm viên linh thạch thượng phẩm, và một con Linh Thảo Oa. Đối với quý phái mà nói, đây có phải tin tốt hay không?
– Linh Thảo Oa?
Linh Dược Sơn tu sĩ đạo hiệu Ca Hoa, cũng là Kim Đan hậu kỳ tu vi, lúc này thần tình thoáng động, rõ ràng là tâm sinh kinh hỷ, vội vàng hỏi:
– Hàn Lâm đ*o hữu nói thật chứ?
– Sao dám nói dối.
Tu sĩ mi dài mỉm cười gật đầu, lấy ra một chiếc hộp thủy tinh dài hơn bốn thước, bên trong phong ấn một con tiểu nữ oa trắng trẻo, nhìn giống như một đứa trẻ hai ba tuổi, chỉ có điều, trên đầu nó không phải là tóc, mà là một phiến lá xanh mền mại, giống như trùng thiên biện, đáng yêu vô cùng.
Tiểu nữ oa bị phong ấn, nhắm mắt ngủ, trên người cuộn một phiến lá lớn, giống như yếm trẻ con.
Thường thức phương diện linh thảo, Tô Triệt đã hiểu rất nhiều, đương nhiên biết Linh Thảo Oa này thuộc loại bảo vật gì. Đơn giản nói, nó là một loại chí ít là tuyệt phẩm linh thảo thành tinh có vạn năm dược linh. Hóa thành hình người, cũng có thể liệt vào hàng yêu tộc.
Điểm trân quý của Linh Thảo Oa, không phải vì bản thân nó là một gốc vạn năm tuyệt phẩm linh thảo dược, mà nó có thể điều khiển vạn thiên linh thảo, là linh thảo viên đinh xuất sắc nhất trên thế giới. Có nó, vạn mẫu diện tích linh thảo dược viên đều sẽ bừng bừng sinh cơ.
Đan đạo môn phái như Linh Thảo Dược Viên, bên trong sơn môn chắc chắn là vô số dược viên, nhu cầu Linh Thảo Oa, khẳng định cực kỳ bức thiết.
Theo như ghi chép của Thiên Huyền Tông Ám Đường, Linh Dược Sơn đã có mười con con Linh Thảo Oa, trong đó, tuổi tác lớn nhất, nghe nói là một con dược linh vượt quá năm vạn năm Linh Thảo Oa, bản thân đã sở hữu Kim Đan hậu kỳ thực lực.
Tiếp theo, tu sĩ trường mi và Ca Hoa đạo nhân lại tiếp tục hiệp thương một lúc lâu, cuối cùng đem con Linh Thảo Oa này định giá bốn trăm hai mươi viên linh thạch thượng phẩm, cộng thêm hai trăm viên trước đó, khoản tiền giao dịch lần này, cũng chính là vượt qua sáu trăm viên linh thạch thượng phẩm.
Chỉ là linh thạch, Tô Triệt chẳng mấy quan tâm, thứ khiến hắn động tâm thực sự là, năm ngàn viên linh đan cấp tám, và hai ngàn viên linh đan cấp chín mà bốn người Hắc Sát lão quỷ mua từ phía Linh Dược Sơn.
Đối với đám linh đan này, Tô Triệt tất nhiên là vô cùng động tâm.
Với số lượng này, với phẩm cấp này, cũng chỉ có đan đạo môn phái hàng đầu tu chân giới Linh Dược Sơn mới có thể một lúc lấy ra nhiều như vậy.
Mặc dù nói, Thiên Huyền Tông có thể mở hầu bao cung cấp đan dược cho Tô Triệt, nhưng, lượng đan dược mà Tô Triệt cần thực sự quá lớn, bản thân chiếm dụng quá nhiều tư nguyên tông môn, trong lòng có tránh khỏi có chút áy náy. Nhất là, linh đan cấp chín cần có luyện đan sư cửu phẩm trở lên mới có thể luyện chế, Thiên Huyền Tông tổng cộng cũng không có bao nhiêu luyện đan sư cửu phẩm trở lên, muốn một lúc lấy ra hai ngàn viên linh đan cấp chín, tất nhiên tương đối vất vả.
– Xử lý bốn người Hắc Sát lão quỷ trước, nếu thời gian cho phép, sẽ tìm cơ hội xử lý của người Linh Dược Sơn.
Tô Triệt lập tức hạ quyết tâm.
– Chủ nhân, Linh Thảo Oa đó đáng yêu quá, nuôi một con trong Tiên Ngục, để nó chăm sóc Hắc Vực Tiên Liên là thích hợp nhất.
Lão Hắc giống như động từ phụ chi tâm, muốn coi con Linh Thảo Oa như khuê nữ nhà mình nuôi trong Tiên Ngục.
– Để nó chăm sóc Hắc Vực Tiên Liên?
Con mắt Tô Triệt chợt lóe linh quang:
– Một gốc linh thảo tiên phẩm và một con Linh Thảo Oa gặp nhau, sẽ xuất hiện tình cảnh gì?
Một vụ giao dịch kinh đan lớn như vậy, chỉ riêng trình tự tính toán, kiểm hàng đã rất phiền phức, không thể làm qua loa, cho nên, Tô Triệt ở Thiên Long Bộc phường thị đợi hơn nửa canh giờ, cuối cùng mới nhìn thấy bốn người Hắc Sát lão quỷ đi ra từ Thiên Đan Các.
Bốn người này có nhiệm vụ tại thân, cũng không lưu lại phường thị du ngoạn, hoặc làm chuyện riêng, mà lập tức ngự khí lên đường, bay thẳng về nhà.
Sáu người của Linh Dược Sơn vẫn lưu lại trong Thiên Đan Các, cũng không biết lúc nào quay trở về tông môn. Tô Triệt tạm thời bỏ qua chúng, đi theo bốn người Hắc Sát lão quỷ, bay khỏi phường thị.
Bay được khoảng ba ngàn dặm, Tô Triệt lấy ra Tinh Đế La Bàn, bất ngờ tăng tốc, bay vượt qua chúng.
Bây giờ đã là Kim Đan trung kỳ tu vi, lại điều khiển Tinh Đế La Bàn, tốc độ phi hành của Tô Triệt nhanh hơn Kim Đan đại viên mãn cảnh giới rất nhiều, muốn vượt qua bọn Hắc Sát lão quỷ, đương nhiên là việc cực kỳ nhẹ nhàng.
Sau khi vượt qua, Tô Triệt thay đổi phương hướng, quay ngược lại phía chúng, tốc độ cố ý chậm đi rất nhiều.
Khoảng cách hai bên dần được rút ngắn, bốn người Hắc Sát lão quỷ khẳng định đã phát hiện ra Tô Triệt.
– Ý? Ta nhớ, trên đường đến đây, chúng ta vượt qua tán tu này, nửa ngày trôi qua, sao hắn mới bay đến đây?
Tu sĩ trường mi trí nhớ siêu quần, vẫn nhớ bộ dạng Tô Triệt, lúc này quay sang truyền âm với ba tên đồng đảng:
– Hình như, phi hành pháp bảo của hắn cũng đổi rồi.
Buổi sáng, lúc chúng vượt qua Tô Triệt, dưới chân Tô Triệt là một thanh bảo khí hạ phẩm phi kiếm, bây giờ biến thành Tinh Đế La Bàn.
– Không lẽ, trong nửa ngày thời gian này, hắn có thu hoạch khác, lấy được một món phi hành pháp bảo tương đối không tệ?
Hắc Sát lão quỷ lẩm bẩm suy đoán.
Nhất thời, bọn chúng mặc dù không nhận ra Tinh Đế La Bàn là một món thượng phẩm linh khí, nhưng cũng có thể trực giác phán đoán ra, món phi hành pháp bảo này tương đối không tệ.
Phi hành pháp bảo cao cấp cực kỳ khó kiếm, cho nên, cả bốn tên cùng sản sinh ra tham vọng chiếm hữu mạnh mẽ. Mặc dù thân gánh trọng trách đan dược giao dịch, nhưng, thuận đường cướp đoạt pháp bảo của một tán tu, cũng không phải chuyện gì lớn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy .
Tiện tay dắt cừu mà thôi, không làm thì uổng.
– Chặn hắn lại.
Bốn người chỉ thông qua trao đổi ánh mắt, cùng lúc đưa ra quyết định này.
Sưu, sưu, sưu…
Hai bên bay ngược chiều nhau, chớp mắt khoảng cách chỉ còn vài chục trượng.
Cảm thấy tư thế của chúng có chút bất thiện, Tô Triệt nhất thời hiểu ra ý đồ của chúng, trong lòng cười nói:
– Ăn cướp lẫn nhau? Rất tốt.
Bình luận