– Người kia sau khi chạy thoát, khẳng định còn có thể tụ tập càng nhiều cao thủ trả thù chúng ta.
– Ta biết!
Tô Triệt gật đầu nói:
– Binh đến tướng ngăn, chuyện này cũng không thể nào tránh được, chúng ta đã tận lực, chỉ có thể đi một bước nhìn một bước mà thôi.
Khoảng cách cho đến Vu Hoàng Tinh còn có ba nghìn vạn dặm, phỏng chừng phải phi hành mười ngày nữa.
Trong Tiên Ngục, lão Hắc đang nghiên cứu kiện cực phẩm linh bảo Bạch Ngọc Cốt Trảo vừa mới thu được của Viêm Cốt, một lát sau nó liền xác định:
– Chủ nhân, pháp bảo này quả thực có thể dung hợp, thế nhưng, thần thông lúc thi triển ra khẳng định không mạnh bằng bản thể của nó.
– Không quan trọng.
Tô Triệt trả lời:
– Đối với một kiện pháp bảo như vậy, ta chỉ muốn thần thông của nó mà thôi.
Lần đầu tiên dung hợp chính là dung hợp với Thái Võ Thần Nhận, có thể khiến cho Tô Triệt sở hữu bảy loại thần thông, chính là tương lai xác xuất ngưng Anh của hắn có bảy thành thành công, hôm nay, nếu như có thể lần thứ hai dung hợp Bạch Ngọc cốt trảo này, lại có thể đạt được một thần thông nữa, xác xuất ngưng Anh cũng đạt được tám phần.
– Dung hợp!
Lão Hắc ném Bạch Ngọc Cốt Trảo lên không trung, kiện cực phẩm linh bảo trong nháy mắt bị biến thành bột phấn, hóa thành những chấm nhỏ dung nhập vào tầng một Tiên Ngục.
Sau đó trên cửa lớn Tiên Ngục có điêu khắc hai đầu sư tử kia, đầu bên phải chân trước dựa theo hình dạng của Thái Võ thần nhận, chân sau dựa theo Bạch Ngọc cốt trảo vừa mới dung hợp, đầu bên trái thì trống không.
Tô Triệt không khỏi phỏng đoán:
– Lẽ nào phía bên phải Tiên Ngục chủ công, bên trái chủ phòng? Phân biệt hai thuộc tính khác nhau? Tiếp theo hẳn là nên dung hợp một kiện linh bảo phòng ngự một chút.
Tiên Ngục sau khi dung hợp Bạch Ngọc cốt trảo, Tô Triệt tự nhiên cũng lĩnh ngộ một môn thần thông “Tê liệt ma trảo” cũng là một loại thần thông công kích.
Kỳ thực, Tô Triệt cũng không thích “Khai Thiên Trảm” của Thái Võ Thần nhẫn cùng với “Tê Liệt Ma Trảo” quá mức bình thường vừa mới lĩnh ngộ này, luận về tính đặc thù thì bọn chúng còn không bằng Nhiếp Hồn, Giam Cầm và Cướp Đoạt, luận về tính công kích cũng không bằng Phá Diệt và Lạc Lôi.
Khai Thiên Trảm và Tê Liệt Ma Trảo trong mắt Tô Triệt chỉ có thể đại biểu cho xác xuất thành công khi ngưng Anh mà thôi.
Trừ những thứ đó ra, không có gì đáng trọng dụng.
Nói tới đó cũng đúng, Phá Diệt thần thông truyền thừa từ thời Viễn Cổ Ma Thần, Đại Lạc Lôi Thuật lại là đại đạo thuật Tiên Giới, khẳng định so với thần thông của thế gian mạnh mẽ hơn rất nhiều, trách không được Tô Triệt đối với bọn nó vô cùng chướng mắt.
Tầm mắt rất cao, người khác nếu như coi nó là trân bảo thì trong mắt Tô Triệt căn bản không được coi trọng, về phần tên phạm nhân Viêm Lâm kia, hiện tại đang bị ngất đi, bằng vào thủ đoạn bình thường không thể tỉnh lại, chỉ có lão Hắc truyền cho hắn một ít sinh mệnh lực mới có thể tỉnh lại.
Tiếng chuông của Thiên Âm đã làm cho Nguyên Thần của Viêm Lâm bị thương nặng, nếu không truyền sinh mệnh lực cho hắn thì hôn mê một hai tháng cũng là chuyện rất bình thường.
Ba ngày sau, Viêm Lâm cuối cùng cũng tỉnh lại trong lo lắng, Nguyên Anh trong cơ thể bị phong ấn, sau khi tỉnh lại đầu đau như muốn nứt ra, toàn thân vô lực. Nguồn truyện: Truyện Hay
Trải qua nửa giờ thẩm vấn, lão Hắc báo lại với Tô Triệt:
– Chủ nhân, xem ra một hồi Thiên Chiến cảnh báo kia, thực sự đã dẫn tới động tác lớn của Linh Giới và Thiên Giới, bọn họ quả thực đã bắt đầu đối phó với Vu Tộc.
Tô Triệt im lặng, nghe hắn nói.
Lão Hắc tiếp tục nói:
– Toàn bộ Vu Hoàng Tinh bị Ngũ Hành Tỏa Tinh đại trận triệt để phong ấn, không thể vào cũng không thể ra ngoài, dùng truyền tống trận cũng không có tác dụng. Vì vậy khi người và Thiên Âm thông qua truyền tống trận tới đây mới gặp phải chuyện như vậy.
– Ngũ hành tỏa tinh đại trận sao?
Tô Triệt kin ngạc:
– Không ngờ lại có trận pháp lợi hại như vậy? Có thể phong bế cả một tinh cầu?
– Ngũ Hành tỏa tinh đại trận, nói đúng hơn chín là từ bên trong tinh không phân biệt dời đến một kim linh tinh, mộc linh tinh, thủy linh tinh, hỏa linh tinh, thổ linh tinh, lấy năm khỏa tinh cầu có thuộc tính khác nhau, hình thành Ngũ Hành tỏa tinh đại trận.
Lão Hắc giảng qua một phen.
– Từ trong tinh không dời đến năm khỏa tinh cầu, đây là dạng lực lượng bậc nào a?
Trong lòng Tô Triệt khiếp sợ, đồng thời cũng vô cùng nghi hoặc:
– Giả dụ nếu như đã có loại lực lượng này, còn cần gì phiền phức như vậy, trực tiếp đem tất cả Vu tộc trên Vu Hoàng Tinh giết chết, không phải đỡ mệt hơn sao?
– Điều nghi vấn này, ta cũng đã từng hỏi qua Viêm Lâm.
Lão Hắc trả lời:
– Thế nhưng đáp án này bằng vào đẳng cấp của hắn còn chưa đủ lý giải chuyện tình của Linh Giới và Tiên Giới. Thiên Âm nếu như là tu sĩ đại năng chuyển thế sống lại, loại sự tình này nàng hẳn là biết đáp án đi a?
Vì vậy, Tô Triệt liền đem sự tình Ngũ Hành tỏa tinh đại trận hỏi Thiên Âm.
Thiên Âm thần sắc ngưng trọng, suy tư một lát rồi nói:
– Đầu tiên có thể xác định, loại lực lượng có thể di chuyển tinh cầu, khẳng định là đến từ Tiên Giới. Loại chuyện như thế này Linh Giới có muốn làm cũng vô lực.
Sau đó nàng còn nói thêm:
– Chúng tiên Tiên Giới liên hợp này, có thể khiến cho Tu Chân Giới nguyên thủy một phân thành hai, phân chia làm Linh Giới và Tu Chân Giới hiện này, chỉ là muốn điều động mấy khỏa tinh cầu, không dễ như vậy. Ta phỏng đoán, chúng tiên Tiên Giới không chỉ là nhằm vào Vu Hoàng Tinh mà những tinh cầu khác có Vu Tộc sinh sống cũng
bị phong tỏa.
Tô Triệt gật đầu:
– Như vậy vì sao lại chỉ phong tỏa mà không trực tiếp giết Vu Tộc? Nếu chúng tiên Tiên Giới có năng lực di chuyển tinh cầu, sao không trực tiếp đem Vu Hoàng Tinh ném tới mặt trời, chẳng phải là xong hết mọi chuyện sao?
– Ngươi quá coi thường Vu Tộc rồi.
Thiên Âm lạnh nhạt nói:
– Mặc dù hủy diệt Vu Hoàng Tinh rồi, Vu Tộc cũng không chết lấy một người. Nói đơn giản là, những Vu Tộc dũng sĩ thành niên cho dù bị ném tới mặt trời cũng không bị mất một sợi tóc. Tu Chân Giới mặc dù có thể vây khốn Vu Tộc nhưng cũng không có lực lượng có thể giết chết bọn họ.
– Vu Tộc lợi hại như vậy sao?
Tô Triệt cảm giác khó có thể tin.
– Huống hồ quy tắc thiên địa có hạn, chúng tiên Tiên Giới không thể tùy ý hạ phàm, cho dù có một số ít Đại Tiên có thần chức, có quyền lực chưởng quản các tinh cầu trong tam giới, cũng chỉ có thể tiến hành làm lệch vị trí của một tinh cầu mà thôi, cũng không có thể tùy ý hủy diệt nghìn vạn sinh linh của một tinh cầu.
Thiên Âm tiếp tục nói:
– Phải biết rằng, trên Vu Hoàng Tinh không chỉ có Vu Tộc mà còn có vô số sinh linh vô tội. Hủy diệt vô số sinh linh trên một khỏa tinh cầu, nhân quả lớn như vậy, không ai có thể kham nổi, mặc dù là người nắm quyền tối cao trong Tiên Giới cũng không dám thử. Vì vậy, chỉ có thể phong tỏa, không thể hủy diệt.
– Nhân quả sao?
Bình luận