Phải biết rằng, linh mạch ngầm của Thái Ất Môn cung cấp linh khí cho hơn mười vạn người tu luyện, môn phái truyền thừa dài tới hai vạn năm, thế nhưng hiện tại cũng không có giảm nhiều lắm.
Như vậy, linh mạch này nhất định phải thu nó vào.
Trong lòng Tô Triệt cực kỳ kích động, nhưng đồng thời lại có chút ảo não:
– Trạng thái của linh mạch chính là dịch thể, cũng không giống như mạch khoáng, có thể toàn bộ khai quật lên mặt đất, chia thành từng khối nhỏ cất vào bên trong Tiên Ngụ. Nếu như chỉ là năng lực của chính mình, không có thời gian vài thập niên chỉ sợ cũng đừng mong đem nó thu vào a. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – http://TruyenHay.co
Đây là bởi vì, linh mạch ngầm giống như một chỉnh thể hoàn chỉnh, Tô Triệt nếu như lợi dụng Tiên Ngục thu nó vào, giống như là tróc một miếng thịt từ trên người cự xà, trở lực rất lớn, tốc độ đương nhiên là vô cùng chậm.
Linh mạch tốt như thế này không thể để nó lãng phí thời gian vài thập niên a, nên làm thế nào cho phải?
– Đem nó đóng băng lại!
Thiên Âm thay Tô Triệt nghĩ ra một chủ ý:
– Đem linh mạch này đóng băng lại, liền có thể hoàn chỉnh khai quật ra, cái thành từng khối thu thập vào trong không gian của ngươi.
– Làm đóng băng linh mạch sao?
Tô Triệt ngạc nhiên, không hỏi tò mò hỏi:
– Linh dịch cũng không phải nước, cần phải có pháp thuật băng hệ uy lực rất mạnh mới có thể đem nó đóng băng lại, huống hồ thể tích của nó lớn như vậy, ai có thể đóng băng lại đây?
Tô Triệt biết, Thiên Âm chính là một người có Thủy hệ Thiên linh căn, có thể thi triển thần thông hoặc pháp thuật đóng băng, thế nhưng nàng chỉ là Kim Đan trung kỳ, chuyện này cho dù là Nguyên Anh hậu kỳ cũng không làm được a.
– Tam trưởng lão Hoàng Lê của Vu Hoàng bộ lạc có thể làm được.
Thiên Âm mỉm cười nói.
– Được như vậy thì tốt quá!
Tô Triệt kinh hỷ nói.
Vu Tộc cũng không phải là loại người chỉ biết dùng nắm đấm, bọn họ cũng có thể nắm giữ rất nhiều loại bản nguyên lực lượng. Ví dụ như mười hai Tổ Vu, bản thân bọn họ mặc dù không có thân thể ngũ hành, thế nhưng lại có thể nắm giữ bản nguyên lực nguyên thủy, thuần khiết nhất.
Tổ Vu thủy tổ Cộng Công, được coi là thủy thần, có thể điều khiển nước của cả thiên hạ.
Tổ Vu thủy tổ Chúc Dung, được coi là hỏa thần, có thể điều khiển lửa khắp thế gian.
Tổ Vu Hậu Thổ, Tổ Vu Thiên Ngô, Tổ Vu Cường Lương, Tổ Vu Cú Mang, thậm chí còn có thể nắm giữ lực lượng thời gian, nắm giữ không gian lực.
Bởi vậy, nếu nói một vị trưởng lão nào đó của Vu Tộc có thể nắm giữ lực lượng đóng băng, Tô Triệt cũng không có cảm thấy kỳ quái.
Vì vậy, Thiên Âm bay trở lại đại bản doanh Vu Hoàng bộ lạc, mời Hoàng Lê trưởng lão qua, thỉnh hắn xuất thủ giúp đỡ.
– Chỉ là việc cỏn con mà thôi, Trì lệnh tôn chủ không cần khách khí!
Nói xong, Hoàng Lê trưởng lão nhanh chóng biến hóa, trong chớp mắt biến thành một người to lớn thân cao ba nghìn trượng.
Trình độ biến thân của Vu Tộc đại biểu thực lực của bọn họ, dũng sĩ Vu Tộc bình thường chỉ có thể biến thân nghìn trượng, trưởng lão có thể biến thân ba nghìn trượng, Đại Vu có thể đạt được năm nghìn trượng, Vu Thần có thể đạt được bảy đến tám nghìn trượng, Tổ Vu có thể biến thân thành vạn trượng.
Chỉ tiếc, mười hai Tổ Vu bị thiên đạo vứt bỏ, có người nói là tất cả bọn họ đã ngã xuống, hoặc là chuyển hóa thành một loại hình thức sinh mệnh khác, bản thể bên ngoài đã không còn tồn tại…
Lúc này, Hoàng Lê chưởng lão ngồi xổm dưới mặt đất, song chưởng đè xuống mặt đất, bắt đầu thả ra bản nguyên lực của hắn.
Tô Triệt và Thiên Âm lúc này giống như là hai con kiến nhỏ, sao dám ở lại, hai người bọn họ đã sớm bay lên mấy nghìn trượng trên cao, phóng tầm mắt ra xa.
Hô…
Bản nguyên lực lượng đóng băng của Hoàng Lê trưởng lão từ song chưởng trút xuống, khiến cho Tô Triệt lúc này mới chân chính nhìn thấy cảnh tượng, băng phong vạn lý trong truyền thuyết.
Loại phương pháp băng phong vạn lý của người tu tiên chỉ là một loại giả thiết mà thôi, cho dù là Nguyên Anh hậu kỳ đại tu sĩ thi triển một chiêu này, phạm vi đóng băng cũng không có khả năng lớn hơn năm mươi dặm.
Mà lúc này, băng phong lực của Hoàng Lê trưởng lão, thực lực có thể đạt được nghìn dặm, đồng thời dưới sự khống chế vô cùng chính xác của hắn, lộ tuyến đóng băng hoàn toàn theo hướng của linh mạch kia, cũng không có lan gần tới khu vực của những sinh linh vô tội khác.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh…
Lúc đóng băng, Hoàng Lê trưởng lão thân cao ba nghìn trượng nhanh chóng mở ra, dọc theo lộ tuyến của linh mạch ngầm, mỗi một bước đạp xuống, toàn bộ Vu Hoàng Tinh như đang run rẩy trước hắn.
Tô Triệt có thể nhìn ra, mỗi một bước của hắn hạ xuống hình thành lực chấn động không chỉ là lực đạo mạnh mẽ, lực khống chế còn vô cùng tinh diệu, có thể làm cho linh mạch bị đóng băng và đất chia nhau ra, khiến cho bước tiếp theo của hai người Tô Triệt thuận lợi hơn.
Mỗi một bước của Hoàng Lê trưởng lão đều có thể bước được hơn nghìn trượng, từ đầu linh mạch này tới cuối linh mạch, lộ tuyến một nghìn dặm trong nháy mắt cũng đi hết.
Sau đó, hắn lại ngồi xổm xuống, ầm ầm một tiếng, song chưởng vỗ xuống mặt đất. Rầm ầm ầm…
Vừa mới đi xong lộ tuyến nghìn dặm, trên lộ tuyến này liên tục sản sinh ra bạo tạc, đất bắn tung ra, tạo thành một khe rãnh thật dài, trực tiếp khiến cho linh mạch bị đóng băng hiện ra bên ngoài.
Từ trên cao nhìn xuống dưới, dòng sông băng bị vùi dưới nền đất, hoàn toàn bày ra trước mặt Tô Triệt.
– Lên!
Hoàng Lê trưởng lão khẽ quát một tiếng, phần phật, linh mạch đã bị đóng băng bị một lực lượng thần kỳ từ cánh tay hắn rút từ trong đất ra, giống như là một cây trường tiên trong suốt nằm trong tay một người to lớn vậy.
Ba ba ba…
Hoàng Lê trưởng lão tiện tay run lên, linh mạch này lập tức bị vỡ vụn thành vô số khối băng rơi xuống mặt đất, mỗi một khối đều vô cùng chuẩn xác nhỏ chừng trăm trượng, tổng cộng có hơn một nghìn sáu trăm khối, thuận tiện cho Tô Triệt thu vào.
– Quả thực là….
Tô Triệt chết lặng, khiếp sợ cực độ, cũng không biết nên nói như thế nào mới tốt, lúc này hắn mới chân chính hiểu câu nói của Thiên Âm: Tu Chân Giới căn bản không tồn tại lực lượng nào có thể giết được bọn họ.
Lực lượng bọn họ sở hữu, đã là đỉnh phong trong Tu Chân Giới, ngoại trừ chính bọn họ ra, ai còn có thể giết được những dũng sĩ Vu Tộc này?
“Ta đã là Kim Đan hậu kỳ, lại sở hữu pháp bảo thần kỳ như Tiên ngục, thế nhưng việc mà ta cần phải có thời gian vài thập niên mới làm được, vị Hoàng lê trưởng lão này tùy tiện có thể làm được, so với việc oẳn tù tì còn đơn giản hơn.”
Giờ phút này, Tô Triệt không ngừng than thở, đối với việc nắm giữ lực lượng mạnh mẽ lại sản sinh ra tâm tình vô cùng bức thiết.
Phải chứng kiến sự cường đại của người khác thì mới có thể chân chính hiểu được mình nhỏ yếu ra sao…
– Ta đi về trước, nếu có chuyện gì, Trì lệnh tôn chủ cứ việc phân phó.
Bình luận