Làm cách nào hóa giải tuyệt cảnh trước mắt đây?
Mặc dù Phỉ Vân còn một bộ phận tiên nguyên chi lực, thế nhưng trong tám năm qua, một mực không có phương pháp tu luyện tiên nguyên chi lực, chỉ có thể dùng chân nguyên của thế gian, đem chân nguyên của bản thân tu luyện ra dung nhập vào trong tiên nguyên, đồng hóa còn hóa thành một tia tiên nguyên chi lực, nhưng hiệu quả quá mức nhỏ bé, nhìn không ra tăng trưởng rõ ràng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện Hay
Có thể xác định, nàng tuyệt đối không phải đối thủ của Độ Kiếp hậu kỳ, mặc dù có cho nàng đi ra hỗ trợ, cũng chỉ không công tặng mạng mà thôi!
Lợi dụng Di Tiên Cảnh?
Tô Triệt rất rõ ràng, trước thực lực tuyệt đối, bất luận âm mưu quỷ kế gì cũng là chê cười.
Một khi động thủ, Lâm Thiên Quân có thể lập tức miểu sát chính mình, tuyệt đối không cho mình cơ hội loay hoay với Di Tiên Cảnh vô hình vô ảnh kia.
Huống hồ, lần trước ở Khải Nguyên Tinh trong hộ sơn đại trận của Thiên Huyền Tông, đám người kia đã nếm qua thiệt thòi của Di Tiên Cảnh, lúc này đã sớm phòng bị rồi, không có khả năng dễ dàng mắc lừa.
Lại có là, trái tim Thôn Thiên Thử không có khả năng mang ra khỏi Khải Nguyên Tinh, mặc cho Tô Triệt có khuyên bảo nó thế nào, nó cũng không chịu rời khỏi Hoang Thần cốc Phong Lôi Tuyệt Địa, dường như, nó đang thủ hộ cái gì đó, hoặc là đang đợi cái gì đó.
Chỉ tiếc, nó không có bất kỳ năng lực hình thức câu thông ngôn ngữ nào, nó là bí mật, Tô Triệt không cách nào biết được, cũng không biết nên trợ giúp nó như thế nào.
Trước khi rời khỏi Khải Nguyên Tinh, trái tim cực lớn đã cho Tô Triệt trên trăm giọt Ma Thần chân huyết, tác dụng rất tốt khi dung hợp Ma Thần chi cốt. Giờ phút này, muốn lợi dụng những Ma Thần chân huyết này đối phó một siêu cấp cường giả Độ Kiếp hậu kỳ, đó là chuyện không thực tế. Bởi vì, Tô Triệt căn bản không biết được năng lượng ẩn chứa trong trăm giọt Ma Thần chân huyết này lớn bao nhiêu.
Huống hồ, cho dù đồng thời vận dụng được trăm giọt Ma Thần chân huyết, không giết được người ta, bản thân Tô Triệt cũng có thể bị năng lượng cực lớn của nó tản ra biến thành bụi phấn…
Trong đầu hiện ra hàng vạn ý niệm, Tô Triệt vẫn không nghĩ ra, chính mình còn có thể xuất ra loại thủ đoạn nào giải trừ cục diện trước mắt này.
Làm sao bây giờ?
Rốt cuộc nên làm sao bây giừo?
– Thật sự không nghĩ ra biện pháp tốt a…
Lão Hắc thở dài, nói:
– Chủ nhân nói không sai, bố cục trước mắt, trừ phi có kỳ tích phát sinh, nếu không, tám chín phần mười là chạy trời không khỏi nắng!
Đang nghĩ ngợi, kỳ tích phát sinh!
Chỉ tiếc, kỳ tích này, hình như thuộc về đối phương.
Hô! Hô! Hô!
Liên tục có ba đạo thân ảnh xuất hiện trước người Lâm Thiên Quân.
Nhìn thấy ba đạo thân ảnh này, biểu lộ của Lâm Phong khôi phục bình thường, lại kinh hãi biến sắc, vội vàng truyền âm cho Tô Triệt:
– Chủ nhân, tin xấu! Ba người này, đều là Thiên Quân của Linh Giới, cũng là hảo hữu lâu năm của cha ta, tất cả đều là Độ Kiếp hậu kỳ.
– Cái gì?
Tâm tình của Tô Triệt lúc này chỉ có thể dùng khiếp sợ để hình dung:
– Lại là ba Thiên Quân Độ Kiếp hậu kỳ?
– Xong, xong, triệt để xong.
Bên trong Tiên Ngục, lão Hắc tâm như tro tàn, đặt mông ngồi xuống mặt đất, dùng sức đánh mặt đất, cao giọng mắng:
– Một tên đã không nổi, lại tới ba tên, chẳng lẽ, lão thiên gia thật sự có ý định tiêu diệt chủ nhân sao?
Tứ đại Thiên Quân, bốn Độ Kiếp hậu kỳ!
Đây là gì vậy?
Trời muốn ta chết thật sao!
Tô Triệt giận quá mà cười:
– Không thể ngờ được, ta còn có mặt mũi lớn như thế, mệt nhọc tứ đại Thiên Quân tự mình hạ giới, đúng là để mắt Tô mỗ, thật sự là vinh hạnh!
– Đúng vậy, chỉ dựa vào điểm này mà nói, ngươi đúng là có tư cách để kiêu ngạo.
Trên mặt Lâm Thiên Quân vui vẻ, khẽ gật đầu.
Một vị Thiên Quân tóc hoa râm đứng bên trái của hắn, nói:
– Thiên Vũ, niệm ngươi là kỳ tài ngút trời, đúng là đáng ngưỡng mộ, chúng ta là người ái tài, không đành lòng giết ngươi, cho nên, hy vọng ngươi nên thúc thủ chịu trói, theo chúng ta tiến vào Linh Giới. Từ nay về sau, ngươi chỉ cần chủ động phối hợp, còn có hi vọng giữ được tánh mạng, cùng với con đường tu hành tương lai.
– Chủ động phối hợp?
Tô Triệt mỉm cười, trong nội tâm xuất hiện chút ít nghi hoặc, lại cao giọng hỏi:
– Tứ đại Thiên Quân lúc này, bắt ta chỉ là ý niệm trong đầu, cần gì phải lãng phí miệng lưỡi chiêu hàng? Thời điểm này, các ngươi cứ dứt khoát một chút, trực tiếp động thủ là tốt.
Tên Thiên Quân tốc trắng mặt lạnh, quát lên:
– Cho ngươi cơ hội, ngươi không muốn, đồ ngu tự tìm đường chết!
– Ồ?
Trong Tiên Ngục, lão Hắc cùng Bạch lão ma cũng sinh nghi hoặc trong lòng:
– Nói nhảm nhiều như vậy, thường thường ý nghĩa… Biểu hiện chính là miệng cọp gan sứa!
– Chẳng lẽ, bốn tên gia hỏa này là giả, cũng không phải thực sự là Thiên Quân hạ giới?
Trong lúc nhất thời, chủ tớ ba người, tất cả đều đưa ra suy đoán như vậy.
Suy đoán như thế, cũng khiến cho mấy người Tô Triệt trong nháy mắt bộc phát hy vọng, rất có thể…
Nhưng mà, hy vọng những gì vừa phát sinh, tất cả bị người ta vô tình đánh thành phấn vụn.
Đối diện mấy ngàn trượng bên ngoài, ba tên Thiên Quân cùng với Lâm Thiên Quân liếc mắt nhìn nhau, Lâm Thiên Quân chỉ gật đầu, chậm rãi nâng tay phải lên, hướng về phía Tô Triệt bên này vung một cái.
Một lực hút vô hình trực tiếp cuốn tới, thời điểm khoảng cách còn trăm trượng, bỗng nhiên chuyển hóa thành một bàn tay lớn hơi mờ, hướng bọn người Tô Triệt bắt lấy.
Mà bàn tay lớn này, tốc độ bay về phía bọn người Tô Triệt không nhanh, nhưng trong mỗi một sát na, đều phát ra rung rung ẩn chứa ngàn vạn điều huyền diệu khó giải
thích được.
Ông ông ông…
Loại rung rung này, chế tạo một từ trường vô hình, bao phủ tất cả mọi thứ trong phạm vi mấy trăm trượng xung quanh, không chỉ mấy người Tô Triệt, ngay cả đám người Đại Hồ Tử Thái Hoành phía sau, hơn hai mươi tên tu sĩ Luyện Hư kỳ, thân thể đều cứng ngắc, không thể động đậy.
Giờ khắc này, thời gian giống như dừng lại, bọn người Tô Triệt cảm giác mình đã đánh mất năng lực suy nghĩ, đừng nói chi bộc lộ thần thông chống cự lại, tròng mắt chuyển động một cái, cũng vô cùng gian nan.
– Tốt, lợi hại!
Tô Triệt cảm giác được, ý thức của bản thân mình như đông cứng lại, trói buộc chặt, suy nghĩ trước kia nhanh như một tia điện quang lóe lên, vào lúc này, ngược lại biến thành trì độn, tư duy xơ cứng ngu ngốc.
Đây cũng là thực lực chân chính của Thiên Quân Độ Kiếp hậu kỳ của Linh Giới hay sao?
Tùy tiện một trảo, đã không thể ngăn cản, không cách nào phản kháng.
Suy nghĩ trong đầu cũng bị khống chế, ý niệm trong đầu chậm đi mấy vạn lần, còn có thể xuất ra thủ đoạn nào phản kháng đây?
Giờ khắc này, Tô Triệt căn bản không kịp thi triển bất luận thủ đoạn tự cứu nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn tay lớn kia xuất hiện trước mặt, sắp sửa bắt mình vào trong tay.
– Hết rồi!
Bình luận