Thân là Huyền Tiên, ít nhiều gì cũng có được tạo nghệ trận pháp không thấp, mặc dù thân rơi vào trong trận không cách nào phá được, nhưng một ít kiêng kỵ tối thiểu nhất, cũng đều biết đến.
Đứng bất động!
Trước mắt mà nói, việc duy nhất có thể làm, chính là bất động tại chỗ, sau đó, tận khả năng phá giải mê trận này, từng bước một tìm kiếm đường ra.
Mặc dù, chính bọn nó cũng tinh tường, cường giả đỉnh phong thiết trí mê trận, hai người mình trên cơ bản phá giải không được. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy .
– Lần này, phiền toái lớn rồi!
Trong lòng Quang Khải cảm thán.
Lâm Cứu thì là trong nội tâm thề:
– Thiên Vũ, có bản lĩnh, thì đừng cho ta nhìn thấy ngươi! Tiếp theo gặp lại ngươi, không trông nom cơ duyên gì, bất kể hậu quả gì, ta đều một kích diệt sát ngươi! Mặc kệ, lão tử cái gì cũng mặc kệ, ta hiện tại, phải làm thịt ngươi!
Mà lúc này, Tô Triệt còn đang quẹo trái rẽ phải trong trận, cao thấp phiêu hốt…
– Trận pháp này thật là tà dị!
Lão Hắc ở trong Tiên Ngục liên thanh cảm khái:
– Năng lực dò xét của ta hoàn toàn hỗn loạn, cơ hồ trong nháy mắt cảnh tượng đã thấy đều không giống nhau, vũ trụ tinh không, sa mạc hải dương, lĩnh vực Ngũ Hành, khôn cùng hắc ám… Đầu óc sắp bị nó quấy thành tương hồ!
– Đừng xem nó!
Trong lòng Tô Triệt cười nói:
– Ta đã sớm nhắm mắt lại .
Giờ khắc này, Tô Triệt xác thực là hoàn toàn nhắm mắt, cũng không dùng thần thức, chỉ là y theo lộ tuyến đồ trong đầu, thuận theo hồng tuyến chỉ dẫn kia không ngừng đi tới.
Làm một người mù tạm thời, ngược lại càng thông thuận một ít, nếu như lão Hắc thời khắc quan sát cảnh trí xung quanh biến hóa như vậy, thật có thể sẽ là thiên toàn địa chuyển, choáng váng đầu óc, không có cách nào đi tiếp.
– Hai tên kia, có phải là đã bị vây trong trận rồi hay không?
Trong lòng Tô Triệt thầm nghĩ.
– Vây chết bọn họ, hỗn đản!
Lão Hắc đầu tiên là hung ác mắng một câu, nói tiếp:
– Y theo khí linh lô đỉnh kia nói, nếu chủ nhân ngươi có thể khống chế mê trận này, nói không chừng có thể tìm được cơ hội, âm chết hai người bọn họ ở trong trận.
– Nói không chừng a…
Trong lòng Tô Triệt hừ lạnh:
– Chết, cũng tiện nghi bọn họ!
Khí linh không có nói sai, Tô Triệt dùng không đến một phút đồng hồ liền đi tới hồng tuyến cuối cùng trên bản đồ kia.
Thời điểm đi đến điểm cuối cùng, Tô Triệt còn không có mở mắt, dựa vào cảm giác lại đi về phía trước một bước, lập tức cảm giác được một cổ thanh lương đập vào mặt, giống như xuyên qua một tầng kết giới hơi mỏng.
Tùy theo mà đến, là một cổ mùi thơm ngát kỳ dị, Tô Triệt thoáng chú ý hít một hơi, liền có một cảm giác vui vẻ thoải mái.
– Dược hương, mùi hương của đan dược!
Lúc này, Tô Triệt mới là chậm rãi mở mắt, liền chứng kiến, mình đã ở trong một huyệt động tiên khí lượn lờ, nhưng sau lưng không có cửa hoặc động khẩu, mà là thạch bích cứng rắn.
Vào bằng cách nào, không cần lãng phí trí óc đi đoán, tất nhiên là trận pháp chi lực trực tiếp đưa mình vào nơi này.
Xa hơn trước nữa, trong huyệt động to như vậy, hoàn toàn không có cảm giác hôn ám, nguồn sáng đến từ từng khối tinh thạch màu sắc rực rỡ trôi nổi ở giữa không trung.
Những tinh thạch này tách ra thải quang giống như mộng ảo, đều là hình thể treo ngược, mũi nhọn hướng xuống, mặt to lại hướng về phía trên. Trên mỗi một khối tinh thạch lơ lửng, đều bầy đặt một bình sứ tạo hình tinh xảo, ước chừng hơn một trăm khối tinh thạch lơ lửng, cũng chính là hơn một trăm bình tiên đan.
– Tiên đan!
Giờ khắc này, tâm tình của Tô Triệt nhất định là không cách nào bình tĩnh, bởi vì, trong nội tâm có thể ý thức được, tiên đan có tư cách chứa đựng ở nơi này, mặc dù ở trong tiên giới, khẳng định cũng là tiên đan đỉnh cấp cực kỳ trân quý, chạm tay có thể bỏng.
– Đan dược có thể tăng lên tu vi cảnh giới của ta, hoặc là còn có công hiệu đặc thù phương diện khác, trước mắt mà nói, là ta cần thiết nhất…
Kích động cũng tốt, hưng phấn cũng được, Tô Triệt còn bảo trì đủ lý trí. Không có thấy tài mà váng đầu, mà là đứng ở nguyên chỗ, tinh tế lưu ý hoàn cảnh quanh mình. Thẳng đến cuối cùng xác định, trong huyệt động này, cũng không có phát giác được bất kỳ nguy hiểm nào, lúc này mới bay về phía một khối tinh thạch cự ly gần nhất.
Huyệt động cao ước chừng hơn ba mươi trượng. Tinh thạch lơ lửng ở giữa không trung, cách mặt đất không đến hai mươi trượng. Tô Triệt chỉ có thể mơ hồ phát giác, vị trí phân bố những tinh thạch này ẩn chứa huyền diệu, chỉ có điều, kiến thức của mình nông cạn, nhìn không ra môn đạo trong đó mà thôi.
Cẩn cẩn dực dực bay qua, Tô Triệt chậm rãi đưa tay, thử thăm dò cầm lên bình sứ kia.
Lão Hắc lập tức nói:
– Bình sứ dùng để chứa dược, vậy mà cũng là tiên khí, hơi chút cải tạo một phen, có thể biến thành một kiện tiên khí đặc thù…
– Đúng vậy.
Trong lòng Tô Triệt gật đầu:
– Chúng ta giống như nông phu đi vào hoàng cung. Chứng kiến bất kỳ vật gì, đều ngạc nhiên tán thưởng vài câu.
Trên bình dược không có bất kỳ chữ viết, chỉ là, chỉ cần tâm thần của Tô Triệt quán thâu trên đó, có thể tự nhiên thu hoạch được tên xưng cùng công hiệu của nó.
Càn Nguyên Thăng Tiên Đan!
Công hiệu: tiên nhân dưới Đại La Kim Tiên, dùng một hạt, có thể tăng lên một tiểu trình tự. Tỷ như Huyền Tiên trung kỳ dùng một hạt, có thể lập tức tăng lên tới Huyền Tiên hậu kỳ.
Bất quá, lại không thể vượt qua cảnh giới tăng tu vi lên. Nói thí dụ như, Huyền Tiên hậu kỳ dùng viên thuốc này, không có khả năng vượt qua cảnh giới tăng lên tới Kim Tiên sơ kỳ.
Còn có một hạn chế khác: đan dược này chỉ có thể dùng một lần, dùng lần thứ hai, chẳng những sẽ hoàn toàn không có hiệu quả, hơn nữa, còn có thể tạo thành di chứng cực kỳ đáng sợ, giống như độc dược tuyệt thế vậy.
Trong lòng Tô Triệt mặc niệm những nội dung này, sau khi lão Hắc nghe qua, lập tức hét lên:
– Tiên đan a, đây mới gọi là tiên đan! Ngạnh sanh tăng lên một trình tự, tiên đan như vậy, mặc dù ở Tiên Giới, khẳng định cũng là vạn kim khó cầu!
Ngoài sợ hãi than ra, hắn lại vội vàng hỏi:
– Bất quá a, chủ nhân, loại đan dược này, phàm nhân có thể dùng không?
– Có thể!
Tô Triệt càng là tâm tình kích động khó nhịn:
– Phàm nhân dùng, hiệu quả càng tốt, có thể trực tiếp tăng lên một đại cảnh giới.
– Một đại cảnh giới?
Lão Hắc ở trong Tiên Ngục nhảy lên, lớn tiếng hỏi:
– Nói như vậy, nếu hiện tại ngươi dùng một hạt, có thể lập tức tăng lên tới Đại Thừa kỳ sao?
– Hẳn là như thế.
Tô Triệt cầm bình sứ thật chặt, trong nội tâm gật đầu:
– Dùng một hạt, có thể tiết kiệm mấy trăm năm tu luyện.
– Này còn chờ cái gì?
Lão Hắc liên thanh thúc giục:
– Tranh thủ thời gian ăn một hạt, trước làm cho mình thành Đại Thừa kỳ rồi nói sau.
– Không vội, không vội!
Bình luận