Bước thứ tư, dùng một loại khoan dung, kỳ danh giúp bọn hắn giải quyết khó khăn, kỳ thực là đại lượng bán ra tiên khí pháp bảo trong Tiên Ma chiến trường.
Chỉ có điều, Tô Triệt không có dự liệu trước được, sẽ ở Hạo Nguyên thiên thị gặp một Cổ bà bà, khiến cho sự tình phức tạp hơn rất nhiều, nhưng mà tương ứng, hình như cũng trở nên càng thêm thuận lợi hơn rất nhiều. Giờ phút này, mồi câu cũng đã thả đi ra ngoài, phải xem bọn cá có mắc câu hay không.
Ước chừng vài chục tức sau, đại biểu Thương Minh Thiên Bảo Thụy Tường hỏi trước:
– Thiên Huyền lão bản, ta muốn biết, ngươi ở bên trong gia tộc của mình, quyền nói chuyện bao lớn?
Tô Triệt cười ngạo nghễ:
– Ta là người thừa kế tương lai của gia tộc, nhiệm vụ lịch lãm lúc này, chính là đi bán pháp bảo, bán đi nhiều ít đều được. Đương nhiên là bán được càng nhiều càng tốt, mới có thể cho thấy năng lực của ta, không phải sao?
Thần sắc đại biểu kia không động, lại hỏi:
– Như vậy, tỉ lệ giá bán ra sao?
– Y theo thường quy mà định!
Tô Triệt bình tĩnh trả lời:
– Thượng phẩm tiên khí bảy thành, trung phẩm tiên khí tám thành, hạ phẩm tiên khí chín thành!
Đại biểu kia chậm rãi gật đầu, lần nữa lâm vào trầm tư.
Tô Triệt báo ra giá cả, cũng là giá cả thông thường mà lão bản các cửa hàng đi Môn phái Luyện Khí mua sắm. Kể cả Tiên khí thượng phẩm ở trong pháp bảo cấp thấp, thành phẩm cơ hồ trong suốt, giá bán lẻ cũng là cơ bản cố định: giá bán Tiên khí thượng phẩm hai ngàn tiên tinh, Tiên khí trung phẩm một ngàn tiên tinh, Tiên khí hạ phẩm năm trăm tiên tinh.
Lợi nhuận Tiên khí hạ phẩm thấp nhất, chỉ có lợi nhuận một thành, dù vậy, lượng tiêu thụ cũng là nhỏ nhất. Bởi vì, tu vi trên Thiên Tiên đều có thể luyện chế Tiên khí hạ phẩm,căn bản không cần dùng tiền mua sắm.
Chỉ có Nhân Tiên cùng Địa Tiên vừa mới phi thăng, bởi vì không có năng lực luyện khí, mới có thể nhịn ăn nhịn mặc mua sắm một hai kiện Tiên khí hạ phẩm hộ thân. Giờ phút này, Tô Triệt nhìn mặt mà nói chuyện, nhạy cảm cảm ứng được, rất nhiều lão bản ở đây đều đã động tâm.
Đối với bọn họ mà nói, con đường nhập hàng xác thực là quá phức tạp, ngày bình thường, đều phải trăm phương ngàn kế cầu những Môn phái Luyện Khí kia phân cho cửa hàng mình một phần hạn ngạch, mới có thể đúng hạn thu mua đủ lượng pháp bảo, duy trì số lượng trữ hàng của cửa tiệm. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện Hay
Hiện tại, nếu nhiều hơn con đường nhập hàng từ Thiên Huyền Trân Bảo Phường, đương nhiên không phải là một chuyện xấu. Dù sao, giá bán lẻ của mọi người đều là giống nhau, khách nhân đến nhà ai, mua ai, thì người đó được.
Bên trong thiên thị, một ít cửa hàng quan hệ tốt, lẫn nhau điều hàng trong tình huống khẩn cấp, cũng đều là tương đối bình thường.
Tô Triệt rèn sắt khi còn nóng, chậm rãi nói ra:
– Quy mô ngàn bảo đãi khách của bổn điếm, thật không muốn thay đổi nó. Trong tay của ta rõ ràng có nhiều gì đó có thể bán như vậy, dựa vào cái gì không cho bày ra? Không thể nói, bởi vì thực lực ta hùng hậu, quy mô nhiều hơn, sẽ không để cho ta kinh doanh bình thường, trong thiên hạ nào có đạo lý như vậy.
Nói đến đây, ngữ điệu lên cao một chút:
– Ta đề nghị, những cửa hàng pháp bảo chúng ta, đều biến thành hình thức ngàn bảo đãi khách, kể từ đó, còn có thể kéo thị ích lợi chỉnh thể của Hạo Nguyên thiên lên. Ngẫm lại xem, qua một khoảng thời gian, danh khí của Hạo Nguyên thiên thị chúng ta có khả năng vì vậy mà tăng lên mấy lần, truyền ra cả Phượng Lâm lãnh địa, Hạo Lan Châu Hạo Nguyên thiên thị, cửa hàng pháp bảo chỗ đó đều là quy mô ngàn bảo đãi khách, nghĩ muốn mua pháp bảo, đi vào trong đó mua là không sai…
Theo Tô Triệt miêu tả như thế, hai mắt Thiệu Chung cũng hơi hơi nheo lại, dùng cái này để che dấu một ít biến hóa trong ánh mắt của hắn.
Rất rõ ràng, hắn cũng động tâm.
Hạo Nguyên thiên thị càng thịnh vượng, thu nhập từ thuế tất nhiên sẽ nước lên thì thuyền lên, thân là đốc sự nơi đây, tương ứng, sẽ thể hiện ra năng lực quản lý xuất sắc của Thiệu Chung hắn.
Cả Phượng Lâm lãnh địa, thiên thị quy mô giao dịch ngang nhau có tổng cộng hơn một ngàn tám trăm chỗ, bài danh của Hạo Nguyên thiên thị vẫn luôn là hơn bốn trăm, một nguyện vọng mà Thiệu Chung hy vọng đã lâu chính là: xông vào trước trăm tên!
Chỉ có đốc sự bài danh trước một trăm, mới tiến vào tầm mắt của Phượng Lâm Tiên Đế, mới có hi vọng đạt được Tiên Đế thưởng thức.
Nguyện vọng này, như thế nào mới có thể thực hiện?
Hội nghị chấm dứt, các vị lão bản cửa hàng giải tán, tuy nhiên, việc Tô Triệt đề nghị cung hàng, không có khả năng ở tại chỗ thảo luận ra kết quả, nhưng lúc hai bên nói lờitừ biệt, thái độ của các vị lão bản đối với Tô Triệt, rõ ràng chuyển biến tốt đẹp hơn rất nhiều.
Thậm chí có người dùng ánh mắt hoặc phương thức truyền âm, trực tiếp biểu đạt ý thân cận đối với Tô Triệt.
Trong nội tâm Tô Triệt cũng tinh tường, chuyện lớn như vậy, không có khả năng tại bàn hội nghị trên trực tiếp đàm thành, sau khi bọn họ trở về, còn có thể tụ tập một chỗ, phân tích tình thế, thương thảo lợi và hại, trong thời gian ngắn không có khả năng đạt thành nhất trí.
Tất cả đại biểu Thương Minh càng không có quyền lực quyết sách, còn phải trở về bẩm báo thượng cấp, chờ đợi chỉ lệnh…
Bất quá, Tô Triệt cũng có thể dự liệu được, trong những ngày gần đây, sẽ có không ít lão bản cửa hàng tìm mình nhập hàng với quy mô nhỏ, thăm dò sâu cạn một chút.
– Hẳn là không có vấn đề gì, dù sao, đây là một cục diện hai bên cùng có lợi.
Tô Triệt có thể nói là đã tính trước mọi việc.
– Thiên Vũ tiểu hữu, tạm tạm dừng bước.
Thời điểm Tô Triệt đang muốn đi ra phòng hội nghị, lại bị Thiệu đốc sự truyền âm giữ lại.
Trong nội đường Hành chính tổng hợp, Thiệu Chung và Tô Triệt ngồi đối diện nhau, lén câu thông.
– Thiên Vũ tiểu hữu, không nói gạt ngươi, đối với đề nghị của ngươi, cá nhân ta rất có hứng thú.
Thiệu Chung cười ha ha nói:
– Người sáng mắt không nói tiếng lóng, nếu có thể mang đến chỗ tốt cho cả thiên thị, Thiệu Chung ta cũng sẽ tùy theo được lợi.
– Đúng vậy.
Tô Triệt nghiêm mặt gật đầu:
– Hai bên cùng có lợi, tất cả mọi người có thể lấy được được chỗ tốt, mới là hình thức phát triển mạnh nhất. Điểm đạo lý ấy, tại hạ có thể hiểu rõ.
– Cảm tạ Thiên Vũ tiểu hữu hiểu lý lẽ như vậy.
Thiệu Chung đầu tiên là khen một câu, sau đó lại hỏi:
– Bất quá, kinh thương chi đạo, quan tâm lâu dài, mấu chốt còn phải xem, nguồn cung cấp của ngươi có thể gắn bó bao lâu. Nếu chỉ là hai ba năm, cũng sẽ không có ý nghĩa quá lớn.
– Mỗi tháng cung cấp một vạn kiện, duy trì hai ba ngàn năm. Hẳn là không thành vấn đề.
Tô Triệt bình tĩnh trả lời.
– A?
Sắc mặt Thiệu Chung khẽ biến, thật không ngờ rằng, năng lực cung hàng của Tô Triệt dĩ nhiên là khoa trương như thế, cường hãn như thế.
Phải biết rằng, trong Phượng Lâm lãnh địa, bất luận một Môn phái Luyện Khí siêu cấp nào, mỗi tháng có thể cung ứng hơn một ngàn kiện tiên khí, cũng đã rất không tồi.
Bình luận