Tô Triệt coi như là đã ăn ngay nói thật, bên trong Tiên Ngục xác thực không còn thừa một viên dược hoàn nào nữa.
– Ân, ta tin ngươi. Cũng không muốn làm khó ngươi.
Thần bí nhân chậm rãi nói rằng:
– Như vậy nói, ngươi theo ta đi một chuyến đi sao. Khi nào đem một trăm vạn mai dược hoàn toàn bộ đều hoàn thành, ta sẽ đem ngươi tiễn trở về.
Cùng hắn đi một chuyến?
Tô Triệt biết nếu vị Tiên Tôn này đã mở miệng, cũng sẽ không có dư địa phản kháng, liền đối với Phượng Lâm nói rằng:
– Trong lúc này, làm phiền tiền bối chiếu cố tiểu điếm gia kia của vãn bối một chút.
Trước khi đi đến Thiên Ý Hư Không, Tô Triệt từng lưu lại cho Trác Phong đại thúc đại lượng pháp bảo có thể tiêu thụ, tuy nói khẳng định không chống đỡ được một nghìn năm thời gian dài như vậy, nhưng hiện tại cũng chỉ có thể như thế.
May là, sinh linh Tiểu Thế Giới cần dùng để mở ra tầng thứ bảy Tiên Ngục, số lượng không chỉ cũng đủ, mà còn dư dả, nhiều ra gần chục lần.
– Yên tâm đi.
Phượng Lâm nhẹ nhàng gật đầu:
– Ta sẽ chiếu cố tốt bọn họ.
Không chỉ Trân Bảo Phường kia, mà ngay cả mấy người Trác Phong và Phỉ Vân, Phượng Lâm cũng đều bảo hộ. Thế nhưng ở trước mặt vị Tiên Tôn không biết tên này, tuyệt đối không có khả năng bảo hộ được Tô Triệt.
Đối với điều này, nàng chỉ có thể biểu thị bất đắc dĩ.
Bá!
Tô Triệt biến mất vô tung, bị thần bí nhân bị mang đi.
Phượng Lâm và Tông Dịch đều tự thở dài, đối mặt với Tiên Tôn, bọn họ vô lực phản kháng.
Lam Linh lại là nghiến răng nghiến lợi, trong lòng thầm mắng:
– Làm trò trước mặt ta, cướp đi nam nhân của ta, ngươi chờ đấy cho ta! Ngươi mẹ nó…
Hô hô hô hô… Truyện Tiên Hiệp – Truyện Hay
Tô Triệt chỉ cảm thấy xung quanh tối đen, cái gì cũng không cảm giác được, tựa như đang kinh lịch một lần truyền tống.
Không lâu sau, hơn mười lần hô hấp, trước mắt sáng sủa, bản thân đang ở trong một mảnh hoang sơn, trước mặt lại không có thẩy thần bí nhân kia.
Chỉ có thanh âm của hắn chậm rãi vang lên bên tai:
– Ngươi ở chỗ này đợi đi sao, khi nào luyện ra được một trăm vạn viên dược hoàn, phát tin tức cho ta biết.
Ba!
Một mai tiên phù truyền tin rơi xuống dưới chân Tô Triệt.
Tô Triệt để truyền tin tiên phù hút vào trong tay, hướng về phía khoảng không khom người trả lời:
– Vãn bối sẽ nắm chặt thời gian luyện chế ra một trăm mười vạn mai dược hoàn, nhưng vẫn là có yêu cầu, trước để Thánh Mẫu Tiên Tôn mười vạn viên đưa đến chỗ nàng, sẽ cùng Tiên Tôn đại nhân ngài hoàn thành món giao dịch thứ hai. Đầu tiên, vãn bối không muốn làm một người thất tín, thứ nhì, mỗi viên đan dược một nghìn Tiên Tinh, khẳng định là muốn lấy tiền.
Mỗi viên một nghìn Tiên Tinh, một trăm vạn viên chính là mười triệu Tiên Tinh cũng là một món sinh ý siêu cấp khả quan, không có khả năng miễn phí đưa cho hắn.
Cái này gọi là thuận mua vừa bán!
– Ngươi thật đúng là tử tâm nhãn a!
Thần bí nhân nhẹ giọng mắng:
– Thiên La Thánh Mẫu nơi đó, ta thật ra có thể đáp ứng, không cho ngươi làm tiểu nhân thất tín kia, bất quá, trước phải nói đã, sẽ cho ngươi ba vạn năm nghìn sinh linh Tiểu Thế Giới, thế nào, ngươi muốn hay không?
– Muốn!
Tô Triệt lập tức đáp:
– Đối với vãn bối mà nói, như vậy rất tốt.
Ba vạn năm nghìn sinh linh Tiểu Thế Giới, giá trị của nó vượt xa mười triệu Tiên Tinh không biết bao nhiêu lần, Tô Triệt đương nhiên sẽ không cự tuyệt.
Bước tiếp theo, tầng thứ bảy Tiên Ngục một ngày mở ra. Bên trong tiểu vũ trụ tinh cầu hoang vắng có khả năng đạt được con số nghìn vạn lần, nhu cầu đối với sinh linh Tiểu Thế Giới khẳng định là càng ngày càng nhiều.
Lúc này, thần bí nhân sẽ không có động tĩnh, cứ như vậy, để Tô Triệt ở lại trong mảnh hoang sơn này.
Nơi đây chính là nơi nào?
Tô Triệt căn bản không biết, cũng căn bản đoán không được. Bất quá, đã đến thì an tâm đi, cùng Tiên Tôn không biết tên này làm sinh ý mà thôi, không có gì đáng sợ.
Lão Hắc có thể xác định, Tô Triệt cũng không phải mạnh mẽ trấn định, xác thực là yên tâm, cũng không có cũng không có và e ngại, chỉ hiếu kỳ hỏi:
– Chủ nhân, ngươi thật không sợ a?
– Bên trong Tiên Giới, ta sẽ e ngại bất cứ một vị Tiên Đế nào, thậm chí là bất kỳ một Đại La Kim Tiên nào, duy chỉ không sợ những Tiên Tôn kia!
Tô Triệt tâm tình bình tĩnh:
– Tiên Tôn mà, so với các Chân Tiên khác càng hiểu thiên ý hơn, hiểu được càng nhiều, cố kỵ càng lớn…
Không sợ Diêm Vương, chỉ sợ tiểu quỷ, Tô Triệt cho rằng tình cảnh hiện tại của mình chính là như vậy.
Bên trong sơn cốc, Tô Triệt đầu tiên là để Kiền Nguyên Song Cực Huyền Trận lấy ra. Trận pháp triển khai, không chỉ có thể bảo hộ tự thân, cũng bằng triệt để ẩn dấu.
Nếu có người từ bầu trời sơn cốc bay qua, hẳn là cái gì cũng không nhìn thấy, nhưng nếu là hạ xuống, sẽ thân hãm trong Kiền Nguyên Mê Trận.
Tô Triệt trốn ở vị trí hạch tâm trận pháp, sự tình khác trước không nói. Sự tình đầu tiên muốn làm, chính là mở ra tầng thứ bảy Tiên Ngục.
Toàn bộ điều kiện, rốt cục đã đủ!
Gần hai vạn sinh linh Tiểu Thế Giới, tại Tiên Ngục vũ trụ hai vạn khỏa tinh cầu hoang vắng đồng thời triển khai, quá trình của nó, cùng với thời gian cần, cùng đơn độc triểu khai một Tiểu Thế Giới là hoàn toàn như nhau. Như vậy tính toán, hiện nay đã có hai vạn khỏa tinh cầu, trên cơ bản đều có thể đạt được quy mô ba trăm triệu trí tuệ sinh linh, so với Khải Nguyên Tinh cũng là không sai biệt lắm.
Cứ như vậy, trên tay Tô Triệt còn dư gần chín nghìn sinh linh Tiểu Thế Giới, phải chờ tới tầng thứ bảy mở ra, sau đó xuất hiện càng nhiều tinh cầu hoang vắng, mới có thể đemnó triển khai.
Vì không ảnh hưởng vô số sinh linh trong những Tiểu Thế Giới kia sinh hoạt bình thường, quá trình dung hợp đặt ra là ba ngày. Ba ngày sau, Tiểu Thế Giới và mỗi một khỏa tinh cầu dung hợp hoàn tất, tầng bảy Tiên Ngục cũng có thể thuận lợi mở ra.
Tô Triệt ngồi xếp bằng trên mặt đất, kiên trì chờ đợi, tư tưởng chuyển dời đến Khải Nguyên Tinh phân thân bên kia, lại đi Thiên Huyền Tông Linh Thảo Dược Viên, cùng Linh Lung sư tỷ đợi một chỗ.
Đối với Linh Lung một lòng say mê, Tô Triệt thực không muốn cô phụ nàng. Đồng dạng, đối với nàng cũng có cảm tình sâu đậm.
Trừ Thiên Âm ra, thì chính là Linh Lung ở trong lòng mình phân lượng nặng nhất, thông qua phương thức phân thân làm bạn với nàng cũng là rất không tệ.
Về phần bước tiếp theo, Thiên Âm có thể đối với điều này biểu thị phản đối hay không, vẫn đợi được tương lai lại nói đi sao! Vả lại, Tô Triệt tự nhận là nghĩ không ra biện pháp tốt hơn…
Một nửa ngày trôi qua, đầu buổi chiều, từ phía xa bay tới ba đạo độn quang. Ba tiên nhân, tu vi tạm thời không biết.
Khi đi ngang qua tòa sơn cốc chỗ Tô Triệt kia, một tiên nhân trong đó khinh di một tiếng, để hai đồng bạn gọi dừng lại.
Người này tai to mắt lớn, đầu trọc lóc, một sợi tóc cũng không có, nửa thân trên chỉ mặc một kiện áo chẽn bằng lông, lộ ra hai cánh tay tráng kiện, tựa như hộ săn bắn bưuhãn ở phàm gian.
Bình luận