“À cái đầu của cậu, Tiểu Tiệp, cậu nhất định phải cứu tớ!” Ngải Tuyết lắc cánh tay Thang Tiệp, làm bộ nũng nịu như đứa trẻ bị người khác bắt nạt!
Thang Tiệp bất đắc dĩ nhún vai nói”Tớ đây cũng không có biện pháp, người đàn ông của cậu như đế vương cao cao tại thượng, tớ mới nhìn lướt qua đã thấy phát sợ, nên tớ…… tớ không có cách giúp cậu”
“Cậu, cậu không có nghĩa khí không phải là bạn của tớ mà. Chuyện nhỏ nhặt như vậy lại không giúp, suy nghĩ đi mà!” Ngải Tuyết ngắt cô một cái cho hả giận.
Thang Tiệp bị đau, đưa hai ngón tay ra bấm vào da thịt!”Cậu cứ thích dung vũ lực, đã bảo đừng ngắt!”
“A, Tiểu Tuyết chết tiệt, cậu dám ngắt tớ, cậu to gan lắm phải chết dưới tay tớ!”
Hai người, ở trong phòng nhảy lên rồi nhảy xuống, truy bắt lẫn nhau, tâm tình đang căng thẳng của Ngải Tuyết thoáng cái liền thoải mái!
****
Bên trong khách sạn Mễ Kỳ, Mộ Dung Kiệt lười biếng ngồi dài trên ghế sofa, một tay cầm ly rượu, nhàn nhã nhấm nháp hương vị của rượu!
Khẽ nâng đôi mắt liếc nhìn vẻ mặt cười tà của Chu Bân! Giật khóe miệng, tiếp tục thưởng thức ly rượu trong tay!
“Thiếu gia Mộ Dung, lần gặp mặt so tài trước đây, đã lâu không gặp!” Cổ Chu Bân xiêu vẹo, nhàn nhạt mở miệng!
“Thế nào? Vừa gặp tôi đã nôn nóng, nghe nói tài lái xe của anh điêu luyện lắm có dám đua với tôi lần nữa không?”
Khóe miệng Chu Bân vẻ ra nụ cười ma mị”Thiếu gia Mộ Dung cứ nói đùa, tay lái của anh được ví như thần tốc độ, tôi đây dù có khổ luyện cả chục năm cũng không kịp nổi, nào dám để anh chê cười lần nữa!”
Trong mắt Mộ Dung Kiệt thoáng qua một tia giảo hoạt”Ơ, lần trước gặp nhau, anh cũng không khiêm nhường như thế, thực là lâu ngày không gặp, phải lau mắt mà nhìn!”
Chu Bân buồn cười đứng lên”Cảm thấy chỗ này như thế nào?”
Mộ Dung Kiệt nhàn nhạt đưa mắt nhìn cách bài trí của căn phòng, nhẹ nhàng nói”Tạm được! ! !”
“Tạm được? ? ? Anh có biết đây là đâu không ?? Là khách sạn cao cấp bảy sao đấy, hơn nữa trên thế giới chỉ có duy nhất một cái còn được bên Pháp tài trợ hơn phân nửa!” Chu Bân bất mãn lườm anh một cái!
Hắn rất hài lòng với thiết kế này, nhưng ở trong mắt Mộ Dung Kiệt chỉ là tạm được chả khác nào xem thành quả của hắn không đáng một xu!!!
Mộ Dung Kiệt đi tới phía trước cửa sổ, nhìn từ trên xuống đánh giá.
Khách sạn này được thiết kế với kiến trúc và công trình khoa học kỹ thuật hiện đại nhất, cách tạo hình rất tinh xảo, cứ như hòa nhập làm một với bầu trời.
“Phòng ăn nhìn được ra biển, thiết kế không tệ!” Anh cảm thấy khi bước vào phòng ăn, làm cho mọi người khó quên đi cảm giác từng trải nghiệm nó.
Bình luận