Ngải Tuyết nhìn qua biểu hiện của anh hai cũng biết, người đàn ông đó, quả nhiên là ba của hai anh em cô.
“Không” Tử Hiên hoảng hốt, không thể nào, anh không chấp nhận.
Kỳ Hạo mở bàn tay cầm lấy giây chuyền đặt bên cạnh mặt của ông, giống, càng xem càng giống, ngẫm lại khi còn bé cùng ba chụp ảnh chung thì bây giờ ông không khác là bao.
Anh phải thừa nhận, người trong bức hình đó là ba.
“Mà tuổi tác giữa con cùng anh ta không xê xích mấy, diễn✥đàn✥lê✥quý✥đôn. chẳng lẽ ba….?” Anh chỉ biết lặng thinh, đây lần đầu tiên ba phản bội mẹ, kể từ khi bỏ mặc anh và Ngải Tuyết cho mẹ nuôi.
Ha, rốt cuộc là chuyện gì!
Quý Hằng đối mặt với nhiều ánh mắt tò mò, đành bất lực chán chường ngồi bệt xuống ôm đầu thống khổ tha thiết..
“Năm đó, ba và vợ trước vì tính tình không hợp nhau, ngày nào cũng gây gổ, cuối cùng ba mất hết kiên nhẫn, đã chạy tới quán bar uống rượu giải sầu, rồi một lần uống say, ở trên đường đụng phải hai bọn lưu manh khi dễ mẹ, lúc cứu bà là vì bà muốn trốn khỏi cuộc sắp đặt hôn nhân của gia tộc, đã tự mình bỏ trốn.
Từ đó về sau, ba giúp đỡ mẹ và biết tên bà là Mộ Hoa Lan, lúc đầu chỉ xem nhau như bạn bè quan tâm chăm sóc lẫn nhau, nhưng thời gian lâu dài, nảy sinh tình cảm, cũng vì ba và mẹ có quan hệ nên từ đó liên tiếp xảy ra nhiều chuyện đáng tiếc.
Sau khi sinh được đứa con trai, đã bị vợ trước phát hiện, bà ta kiên quyết ly hôn với ba, dùng tài sản uy hiếp ba, ngay lúc đó ba vẫn còn nhớ rõ mọi thứ đều do bàn tay ba gầy dựng lên, chả có dính líu gì đến bà ta, nhưng bà ta quá độc ác, triệu tập các công ty ra lệnh cấm hợp tác với ba.
Nếu người nào dám cả gan làm ăn lui tới với ba chính là cố tình đối nghịch với bà, nhưng sau đó mẹ con lại sinh thêm một bé gái, cũng như việc buôn bán đã hết cách cứu vãn, thậm chí không có công ty nào chịu nhận ba làm việc dù cho là nhân viên quèn, Mộ Hoa Lan chỉ biết cả ngày khóc lóc.
Lòng ba nguội lạnh, bắt đầu có suy nghĩ trờ về bên cạnh vợ trước, ít nhất mỗi ngày trôi qua khỏi phải lo đến chuyện ăn mặc, thế là ba bắt đầu quay lại đường cũ chạy tới quán bar, thậm chí còn bắt chước học bài bạc.d∞đ∞l∞q∞đ Có lúc uống rượu say liền hung hăng đánh đập mẹ con, lỗi do ba gây nên đã để mẹ chịu quá nhiều đau khổ. Ba xin lỗi.”
Thần kinh Ngải Tuyết tê dại đờ đẫn ngồi trên ghế, đôi tay nắm chặt thành ghế, trong lòng rối như tơ vò, chuyện phát sinh ngày càng thái quá, thái quá đến mức không cách nào chấp nhận được.
“Bảo bối, không có sao chứ?” Kiệt ôm cô vào lòng, vốn muốn tới đây xử lý chút chuyện của Kỳ Hạo, lại không nghĩ tới cô cũng có mặt ở đây.
Ngải Tuyết cắn môi dưới, kím nén không để nước mắt rơi, vô lực dựa vào vai Mộ Dung Kiệt”Ông nói dối, tôi không tin.”
Bình luận