Lão thái thái, lão thái gia cùng nhi tử và nàng dâu đi dạo trong thư viện. Xuân Phân đi theo chăm sóc mấy người, dù sao Xuân Phân đối với thư viện cũng tương đối quen thuộc.
Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo đi đến cửa đại môn thì thấy ở đó đã tới rất nhiều người, bởi vì hôm nay là ngày đầu tiên Nhược Thủy thư viện chiêu sinh sau khi xây xong, ngay cả tấm biển thư viện còn chưa có treo lên.
Thời điểm mọi người tới cũng không sai biệt lắm, bởi chút nữa sẽ có nghi thức chứng kiến thư viện chính thức thành lập.
Đến lúc đó sẽ mời mấy vị đại nho cùng đi ra để tham dự cái nghi thức này. Nếu mấy vị này không xuất hiện, chỉ sợ sẽ có rất nhiều người nói thư viện gạt người.
Thư viện trước mắt vẫn chưa vững chắc nên Nhược Vi tạm thời quản mọi chuyện, chờ đến khi Thụy ca có thể gánh vác được thì Nhược Vi sẽ từ từ để cho Thụy ca gánh vác.
Thấy đã đến thời gian làm nghi thức, Nhược Vi kêu Hạ Chí cùng Thu Phân đi mời mấy vị đại nho đang uống trà cùng mấy người lão thái thái tới đây. Giờ lành đã đến, nên treo tấm biển rồi.
Tên của thư viện là do Trương lão, một trong mấy vị đại nho có thư pháp tốt nhất viết, rồi Nhược Vi cầm đi cho người ta khắc lên tấm biển. Thời điểm mấy vị lão tiên sinh xuất hiện tại cửa lớn thư viện, Nhược Vi rõ ràng nghe được rất nhiều âm thanh hút khí.
Nhược Vi cảm thấy mình quả thật là buôn bán lời a! Mấy vị này về sau coi như là định hải thần châm của Nhược Thủy thư viện rồi.
Kỳ thật có rất nhiều người ôm thái độ hoài nghi đối với việc Nhược Thủy thư viện có thể mời được mấy vị đại nhân vật này đến làm tiên sinh, nên hôm nay còn có người đặc biệt chuẩn bị đến xem chuyện cười của Nhược Thủy thư viện, ai ngờ kết quả là bị thực tế đả kích trắng trợn.
Nhược Vi là người thành lập thư viện nên nhất định phải nói mấy câu. Nhược Vi bình tĩnh đi tới cửa lớn thư viện, đứng ở cửa thư viện nói với mọi người: “Các vị, hôm nay là ngày đầu tiên Nhược Thủy thư viện khai giảng, cũng là lần đầu tiên Nhược Thủy thư viện thu nhận đệ tử sau khi xây xong. Nhược Thủy thư viện là thư viện mới, không có danh tiếng gì, nên mọi người có thể sẽ lo lắng thư viện có được hay không. Điều này cũng không có gì, những thứ này bản thân ta đều có thể hiểu được, nhưng là người thành lập thư viện, ta có mấy lời nhất định phải nói cho mọi người, cũng xin các vị nhớ, nếu như có chỗ nào không đúng, mọi người có thể nói ra để cùng thảo luận một chút, chỉ cần mọi người nói đúng thì nhất định sẽ sửa chữa.”
“Thứ nhất, vào Nhược Thủy thư viện, mặc kệ thân phận địa vị của ngươi như thế nào, trong nhà có hay không có tiền, thư viện cũng sẽ đối xử như nhau. Nếu như có người nào không tiếp thu được, bây giờ có thể rời đi, thư viện không cần những đệ tử đặc biệt đó.”
“Thứ hai, ở Nhược Thủy thư viện, đệ tử cấm đánh nhau, cấm kéo bè kết phái, cấm ỷ thế hiếp người.”
Ta cũng đã nói xong hai điểm này, nếu như có ai không đồng ý thì cứ nói ra, chỉ cần ngươi nói có lý, thư viện cũng sẽ nghiêm túc đối đãi. Nếu như bây giờ không ai nói, thì xem như thông qua, về sau mà ai lại đem chuyện này ra nói, thư viện sẽ không để ý.
Hai điểm này nếu như có người vi phạm, nặng thì đuổi ra khỏi thư viện, nhẹ thì ở lại thư viện tra xét, nếu như tái phạm sẽ bị đuổi ra khỏi thư viện.
Phía dưới nghe Nhược Vi nói chuyện, trừ kích động thì không có tâm tình gì khác. Sau khi Nhược Vi nói xong những điều này, những người này vẫn còn ở trong trạng thái chấn kinh… chấn kinh là vì bọn hắn thật gặp được nhân vật trong truyền thuyết, mấy vị đại nho ở trong lòng bình dân bách tính chính là thần. Có vài người thậm chí là do người khác nói bọn họ biết, bọn họ mới hiểu được mấy vị này đại nho đại biểu cho cái gì, người bình thường cùng người đọc sách nhấc lên ba phần quan hệ cũng sẽ cảm thấy không giống nhau, cho nên bọn họ mới có thể kích động như thế.
Tuy vậy nhưng mọi người vẫn nghiêm túc nghe Nhược Vi nói chuyện, bởi nếu không để ý nghe, đến lúc đó xui xẻo sẽ là hài tử nhà mình. Hôm nay bởi vì là ngày đầu, nên có rất nhiều đệ tử đi cùng người thân tới thư viện.
Dù sao đột nhiên để con mình đi tới một địa phương xa lạ để đọc sách, cha mẹ sẽ không yên lòng, đây cũng là nhân chi thường tình.
Đối với hai điểm mà Nhược Vi mới vừa nói, phần lớn thân nhân của các đệ tử đều đồng ý, dù sao thì việc đưa ra hai điểm này cũng là vì muốn tốt cho các đệ tử.
Bất quá vẫn có người có chút tiểu ý kiến, nhưng chỉ dám suy nghĩ ở trong lòng mà không dám nói ra, dù sao những đệ tử mà Nhược Thủy thư viện chọn cũng không phải bình thường, những người này cũng không hy vọng hài tử nhà mình bị níu áo.
Nhược Vi thấy không có ai phản đối thì cũng không nói gì nữa, sắp xếp người chuẩn bị treo tấm biển. Đốt pháo… như vậy Nhược Thủy thư viện cũng chính thức thành lập rồi.
Hiên Viên Hạo kiêu ngạo nhìn dáng vẻ tự tin của Nhược Vi, bộ dáng dịu dàng này nếu để mấy tiểu cô nương nhìn thấy thì chắc sẽ làm chết mê một đám tiểu cô nương thôi.
Lão thái thái cùng lão thái gia cũng rất vui mừng nhìn cảnh này. Cháu dâu của bọn họ đã làm tăng thể diện cho Hiên Viên gia, hai vợ chồng cảm thấy năng lực của Nhược Vi so với nam tử còn mạnh hơn, chẳng qua nếu như Nhược Vi không phải cô nương, thì bọn họ làm sao có được cháu dâu tốt như vậy.
Rất nhanh, đang lúc mọi người mong đợi thì tấm biển cũng được treo lên. Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo đồng loạt kéo tấm lụa đỏ đang che trên tấm biển, Nhược Thủy thư viện, mấy cái chữ to ấy liền xuất hiện ở trước mắt mọi người.
“Nhược Thủy thư viện” bốn chữ đó là bút pháp của Trương lão, tự thể hùng hậu đại khí, làm cho người ta có một loại cảm giác hạo nhiên chính khí.
Kế tiếp là tiếng pháo nổ đôm đốp, mọi người vui vẻ cất tiếng cười.
Kế tiếp là tiếp đãi những đệ tử và thân nhân, đệ tử bản địa và đệ tử ở vùng khác được phân ở những địa phương khác nhau để ghi danh.
Đến khi cho phép mọi người tiến vào thư viện, những người này không kịp chờ đợi mà xông vào bên trong, một chút hình tượng cũng không có, người phụ trách tiếp đãi thiếu chút nữa là bị những người này đem ruột nặn ra.
Trong thư viện cũng xuất hiện liên tiếp tiếng thán phục. Hết cách rồi, ai kêu người thành lập Nhược Thủy thư viện là ngàn năm sau tới đây! Khoảng cách này ai cũng không cách nào so sánh được a!
Khoảng một canh giờ, chuyện ghi danh mới hoàn thành. Những đệ tử ở lại thư viện thì nhận chìa khóa phòng rồi đem hành lý đi đến túc xá lâu, không ở lại thì chỉ cần đi tới ghi danh.
Tất cả cơ sở thiết bị của thư viện hôm nay toàn bộ bắt đầu khởi động. Nhược Thủy thư viện bắt đầu từ hôm nay trở đi như rót vào huyết dịch mới. Tin tưởng bắt đầu từ hôm nay, Nhược Thủy thư viện sẽ từng bước từng bước đặt dấu chân, kiên định đi xuống, là bằng chứng cho tương lai rực rỡ sau này.
Nhược Vi tựa vào trong ngực Hiên Viên Hạo, xúc động nhìn đám người lui tới thư viện. Đây là một nhóm người mới, Nhược Vi hi vọng những người này sau khi được bồi dưỡng ở thư viện thì có thể tỏa sáng.
Thụy ca cùng Đào Đào cũng xem như là chủ nhân của thư viện, nên đi chung quanh thăm dò. Đào Đào nói ra cho oai là phải đi cải trang vi hành, chọc Nhược Vi thiếu chút nữa là vui chết. Hiện tại tính tình Đào Đào càng lúc càng hoạt bát, tính tình của Thụy ca cũng không còn bị đè nén như trước, biến hóa này Nhược Vi không có dự liệu tới, bất quá chỉ cần là chuyện tốt thì được rồi.
Tính tình của Thụy ca vẫn là điều Nhược Vi lo lắng, hiện tại Thụy ca càng ngày càng trở nên sáng sủa, nên tâm tình của Nhược Vi cũng càng ngày càng tốt.
Sau ngày thành lập thứ nhất của Nhược Thủy thư viện, mọi người ở đây đều trải qua trạng thái hưng phấn, các đệ tử đến từ các nơi cũng trải qua buổi tối thứ nhất ở Nhược Thủy thư viện. Có thể nói đêm này đặc biệt yên tĩnh.
Sáng ngày thứ hai, mọi người bởi vì vẫn còn trạng thái hưng phấn mà tỉnh lại tương đối sớm. Túc xá lâu ở Nhược Thủy thư viện là bốn người một gian, đều là giường đơn, chỉ là giường tương đối nhỏ.
Nhà tắm cùng nhà cầu là công cộng, bất quá đều được hiện đại hóa, nhà cầu cũng rất sạch sẽ, bên trong mỗi gian là bốn bàn đọc sách, mỗi người một tủ quần áo.
Phòng ăn, thức ăn có loại rẻ cũng có loại đắt tiền, chủ yếu là xem ý nguyện cá nhân, cũng không thể cái gì cũng bình dân, thư viện cũng cần kiếm ít tiền.
Tàng Thư Lâu tổng cộng có ba tầng, hiện tại chỉ mới mở tầng một, hai tầng phía trên vì sách còn chưa có đủ để bày đầy, cho nên, phải chờ bày đầy sách trên giá thì mới có thể mở.
Nơi luyện võ có diện tích rất lớn, bởi vì còn dự tính sẽ luyện cưỡi ngựa, chỉ là thư viện bây giờ còn chưa có có bắt đầu nuôi ngựa, chờ đệ tử ở thư viện thích ứng một chút rồi lại nói.
Các đệ tử bởi vì hưng phấn quá mức nên đã sớm rời giường. Ở mỗi gian phòng, các đệ tử cũng đã lần lượt làm quen nhau, buổi sáng sau khi rửa mặt xong, các đệ tử hẹn nhau cùng đi phòng ăn ăn cơm.
Trong phòng ăn, hương thức ăn phiêu đãng, khiến cả đám đệ tử nhất thời cảm thấy bụng rỗng tuếch.
Sau khi qua thời gian dùng điểm tâm, Nhạc tiên sinh cùng Cố Khải, hai người làm đại biểu cho Nhược Vi, đem các đệ tử tập họp đến một nơi, chuẩn bị đem chuyện chia lớp làm xong. Khi chuyện chia lớp xong thì các đệ tử có thể bắt đầu đi học, bọn họ làm tiên sinh nhưng rất chờ mong giờ khắc này đến.
Sau khi chúng đệ tử tập họp đến Luyện võ trường, Nhạc tiên sinh thay mặt lên tiếng “Các vị, bắt đầu từ bây giờ, các ngươi đã là một thành viên Nhược Thủy thư viện, hi vọng mọi người nhớ thân phận này, không cần cho thư viện mất thể diện, Nhược Thủy thư viện là một địa phương phân rõ phải trái, hi vọng các vị có thể ở thư viện học được điều mà chính mình muốn học.”
“Nhược Thủy thư viện cùng các thư viện mà các ngươi từng nghe qua là bất đồng, Nhược Thủy thư viện thành lập cũng không phải vì đem đệ tử thư viện bồi dưỡng thành người chỉ vì quyền lợi cùng tiền tài, mà là vì đem các vị bồi dưỡng thành người hữu dụng, mà người hữu dụng cũng không nhất định phải đi làm đại quan thì mới gọi là hữu dụng. Là người hữu dụng thì dù ở bất kỳ địa phương nào cũng có thể tỏa sáng, ánh sáng mang trên người dù bất luận kẻ nào cũng không ngăn nổi.”
“Đã đến thư viện thì hi vọng các vị, tất cả đều nghe theo thư viện an bài, không nên nghĩ mình là đặc biệt. Hiện tại thư viện có thể cho các vị một cơ hội cuối cùng để lựa chọn, nếu như có người nào không làm được, bây giờ còn kịp thu thập quần áo, bằng không quá giờ sẽ không đợi.” Nhạc tiên sinh nghiêm túc liếc nhìn mọi người đang tập trung tại Luyện võ trường.
Sau khi Nhạc tiên sinh nói xong thì yên lặng một lát, thấy không có người nào có ý kiến gì thì tiếp tục nói: “Nếu tất cả mọi người không có ý kiến, kế tiếp chúng ta hãy nói một chút về việc an bài của thư viện sau này, cũng là vì để cho các ngươi nhanh chóng dung nhập vào việc học tập.”
“Mới vừa rồi đã cùng mọi người nói, Nhược Thủy thư viện cùng các thư viện khác không giống nhau, điều này cũng không phải chỉ nói một chút. Ở Nhược Thủy thư viện, phạm vi giảng bài rất rộng, chỉ cần ngươi có đầy đủ tinh lực, ở thư viện ngươi có thể học được rất nhiều việc, hi vọng các vị có thể quý trọng cơ hội này.”
“Đầu tiên, là vấn đề chia lớp. Ở Nhược Thủy thư viện, việc chia lớp không phải theo như độ tuổi lớn nhỏ, mà là theo tình huống học tập của ngươi.”
Bình luận