“Nếu không chúng ta đổi cái điểm đánh dấu?” Diêu Tư đề nghị, dù sao các cô còn có thời gian.
“Không được!” Lận Lung mang vẻ mặt oán niệm kiểu ‘Có phải cô khinh thường ta hay không’, “Lão tử cũng không tin, một cái tường lực nho nhỏ, còn có thể ngăn lão tử lại.”
“Anh muốn làm gì?” Đáy lòng Diêu Tư trầm xuống, nhất thời có loại dự cảm không lành.
“Hừ! Không vào được, già rồi vẫn không thể phá hủy nó sao!”
“Không nên xằng bậy a.”
Lận Lung hoàn toàn làm lơ cô khuyên bảo, giơ tay lên, lập tức ngọn lửa ngập trời xuất hiện, che trời lấp đất nhào tới tường lực đặc thù phía trước, trong nháy mắt đem toàn bộ phía chân trời đốt đến đỏ bừng bừng.
Diêu Tư cùng các bạn nhỏ của cô đều sợ ngây người!
Một lời không hợp liền động thủ, quả nhiên là truyền thống của Huyết tộc.
○| ̄|_| ̄|○
Nhiệt độ nóng bỏng cùng với không khí đều tựa như muốn bốc cháy lên, trước mắt là một vùng lửa đỏ, Diêu Tư theo bản năng lui một bước, lúc này mới thấy rõ phía trước chỗ trống có một cái lồng phòng hộ nửa vòng tròn, vừa lúc đem thiết bị đánh dấu bên trong bao ở giữa, bởi vì cực nóng, cái máy đánh dấu đã mơ hồ có xu thế tan chảy.
Diêu Tư một đầu hắc tuyến, cứ như vậy cho dù diệt trừ tường lực này, máy đánh dấu cũng không cách nào dùng được nữa, Lận Lung rốt cuộc là tới hỗ trợ hay là quấy rối a.
Đang muốn làm hắn dừng lại, đột nhiên cái tường lực kia lại phát ra một luồng sáng trắng, cơ hồ là trong nháy mắt ngọn lửa ở bốn phía đều biến mất, thật giống như đã bị cái gì hấp thu, vốn dĩ tường lực trong suốt thấy không rõ, nháy mắt cũng biến thành màu đỏ.
Toàn bộ tường lực giống như là sống lại, phát ra tiếng ‘thịch thịch thịch’, giống như là……
Giống như là đếm ngược!
“Đây là thứ đồ chơi gì? Thế nhưng có thể cắn nuốt lửa của lão tử, xem mi có thể nuốt được bao nhiêu!”
Trong lòng Diêu Tư giật thót, “Không nên!”
Không còn kịp rồi, Lận Lung đã giơ tay liền gọi ra một con rồng lửa, gào thét trực tiếp nhằm về phía tường lực, chỉ nghe được một tiếng ‘tỏm’, tựa như là âm thanh rơi vào nước, rồng lửa bị nuốt vào, sau đó toàn bộ tường lực đều đong đưa lên, trêи đó mơ hồ có một đám bóng dáng đang dao động, nháy mắt đầy trời quả cầu lửa ‘vù vù’ tựa như là trời mưa phun về phía các cô.
“Đệch!” Đây không phải tường lực, đây cmn chính là xạ thủ đậu Hà Lan mà, “Chạy a!” Diêu Tư quay đầu lại hô một tiếng, xoay người liền muốn kéo Bách Nhất cùng Lý Chính chạy trốn, Lận Lung này đâu phải ngoại quải, hắn chính là tai tinh.
Mới vừa quay người lại, lại cảm thấy phía trước truyền đến một trận sóng nhiệt, chỉ thấy phía sau cách vài bước xa, cũng xuất hiện một đống lớn cầu lửa, ở giữa còn có cái gì đang mạnh mẽ xông ra bên ngoài.
“Điện hạ!” Bách Nhất kinh hô một tiếng, muốn kéo cô cũng đã không còn kịp rồi.
Con rồng lửa vừa biến mất kia, đột nhiên xuất hiện ở trước mắt, trực tiếp bay tới trước mặt cô. Đậu, quên mất tường lực này có thể đem tất cả đồ vật đi vào lại truyền ra!
Diêu Tư quýnh lên, cơ hồ là phản xạ có điều kiện, trực tiếp đem luồng dị năng trong cơ thể vừa mới dâng lên dùng toàn lực phóng về phía rồng lửa. Cô cho rằng sẽ xuất hiện dị năng hệ thủy, lại chỉ là chấn động toàn thân, cả người tựa như bị cái gì đó khẽ kéo, cùng với dị năng trong cơ thể cùng nhau hướng tới bốn phía phát tán ra ngoài.
Trước mắt chợt đổi, rồng lửa khổng lồ trước mặt đã biến mất, đổi thành…. Cầu lửa bự!
Đệch!
Diêu Tư chỉ kịp ôm lấy đầu, trong nháy mắt tiếp theo quả cầu lửa chuẩn xác không sai đập tới trêи người cô, chỉ nghe được một tiếng ‘phù’, khoang mũi vọt lên một mùi khét nồng đậm, trong đầu ‘ong’ một cái, trước mắt tối sầm, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Bên tai mơ hồ còn truyền đến tiếng kinh hô của Bách Nhất cùng Lý Chính.
“Điện hạ! Đại lão(*)……”
Lận Nhị Cẩu gia hỏa này, lại làm gì!?
((*) Đại lão = ông lớn, lão đại, boss,… Chỉ những người có chức quyền hoặc năng lực cá nhân vô cùng mạnh, một tay che trời.)
————————
Tại lúc Diêu Tư lại lần nữa khôi phục ý thức, mơ hồ cảm thấy bên cạnh đang có người nói chuyện, hơn nữa âm thanh còn rất quen thuộc.
“Sao lại thế này? Ta làm sao biết sao lại thế này? Mịa nó, lão tử cũng không muốn như vậy được không? Trêu ai chọc ai chứ?”
“Tại sao cậu lại ở nơi đó?”
“Cậu cmn hỏi cổ đi a, cậu cho rằng ta nguyện ý tới à.”
“Điện hạ là bởi vì anh gọi ra rồng lửa, mới biến thành như vậy.”
“Ta còn không phải là vì…… Chờ đã! Cậu muốn làm gì? Họ Mộ kia, ta đã nói với cậu việc này không liên quan ta. Cậu dám động thủ thử xem? Mẹ nhà nó, cậu cho rằng lão tử sợ cậu à!”
Ngay sau đó chính là một trận tiếng vang ‘bùm bùm bốp’.
Đây là…… Đánh nhau rồi?
“Mịa nó, tên biến thái cậu. Được! Đánh…… Cậu đánh a! Chuyện đã như vậy, ta cũng không có biện pháp. Cậu chỉ lo động thủ, dù sao thân thể này hỏng rồi, đau lòng lại không phải ta?”
Bốn phía đột nhiên lại an tĩnh xuống dưới.
Diêu Tư ý thức có chút mơ hồ, phí mất thật lớn khí lực, mới chậm rãi mở ra đôi mắt.
Phản ứng đầu tiên chính là đau đầu, trong đầu phảng phất có cái gì đang khuấy động, đau đến nỗi cô nhịn không được ti ti hít vào một hơi.
“Tư Tư!” Trước mắt lập tức xuất hiện một gương mặt quen thuộc, đỡ cô ngồi dậy, “Thế nào?”
“Mộ Huyền?” Cô đây là trở lại trạm không gian sao? Trước đó rốt cuộc đã xảy ra cái gì? Theo bản năng nhìn về phía Mộ Huyền, không biết có phải ảo giác hay không, cứ cảm thấy anh hình như ngồi có chút xa so với trước đây, “Xảy ra chuyện gì? Vừa tỉnh đã nghe được các anh ồn ào.”
Mộ Huyền đỡ tay cô đột nhiên hơi khựng lại, ánh mắt vừa rồi còn mang vẻ lo lắng, nhất thời giật giật hai cái, lộ ra một cái biểu tình thập phần cổ quái. Tựa như táo bón mấy tháng.
Làm sao vậy? Cô sẽ không bị bệnh nan y gì chứ? Không đúng a, cô không phải Huyết Tộc sao?
“Điện…… Điện hạ?” Bách Nhất cùng Lý Chính cũng chen lại đây, biểu tình đó so với Mộ Huyền càng thêm xuất sắc, “Ngài…… Không có việc gì chứ?”
“Chính là có chút đau đầu!” Diêu Tư xoa xoa đầu tựa như bị kim đâm, “Trước đó rốt cuộc đã xảy ra cái gì? Chúng ta đã trở lại như thế nào, các cậu không có việc gì chứ? Đúng rồi, Lận Lung đâu?”
Sắc mắt ba người chợt trắng bệch, hai mặt nhìn nhau một cái. Lát sau, Mộ Huyền đột nhiên không đầu không đuôi an ủi một câu.
“Tư Tư, em đừng kϊƈɦ động!”
“Kϊƈɦ động gì?” Cô sửng sốt một chút.
Ba người trước mặt lại đột nhiên tránh ra một bước về hai phía, Diêu Tư lúc này mới phát hiện phía sau còn có một người, hơn nữa còn là một em gái. Tóc dài, quần áo đen cùng với bộ quần áo kia của cô không sai biệt lắm, thân lùn ngực phẳng cũng cùng cô không sai biệt lắm, ngay cả mặt cũng cùng cô……
“Cô ấy cùng em lớn lên giống nhau a!” Cô theo bản năng duỗi tay chỉ chỉ đối diện, lại ở trong tầm nhìn nhìn thấy một cánh tay tráng kiện, “Ý? Tay em làm sao vậy? Sao lại trở nên to như vậy?”
Cô theo phản xạ có điều kiện cúi đầu, lại phát hiện không chỉ là tay, toàn thân đều tựa hồ lớn hơn mấy số, đến nỗi trước ngực mọc hai luồng cơ ngực so trước kia còn cao hơn chút, giống như là…… Giống như là đàn ông?
Đù!
(⊙_⊙)
Khoảnh khắc, trong nháy mắt cô liền hiểu rõ tình trạng hiện tại, đột nhiên từ trêи giường đứng lên.
“Anh…… Anh anh…… Anh là tôi?!”
“Không sai, cô hiện tại là lão tử!” Ngay sau đó cô nhìn đến bản thân hướng về phía bên này đi hai bước, dùng giọng nói cô vô cùng quen thuộc nói, “Chúng ta trao đổi thân thể!”
Đổi…… Thân…… Thể…. Với nhau?
Nói cách khác: Cô, biến, thành, Lận, Lung!!
Cái quỷ gì?
(╯‵□′)╯︵┻━┻
Không không không. Chuyện này không có khả năng, thời đại tinh tế, khoa học xã hội như thế nào sẽ phát hiện chuyện kỳ ảo như vậy. Đây nhất định là ảo giác, cô không có khả năng biến thành đàn ông!
Diêu Tư cắn răng một cái, phản ứng đầu tiên chính là xác nhận giới tính của mình.
Vì thế…… Cô cúi đầu một phen kéo dây quần trêи người, đột nhiên kéo ra!
“Dừng tay!”
“Dừng tay!”
“Dừng tay!”
“Dừng tay!”
Bốn đạo kinh hô trăm miệng một lời vang lên, bốn cánh tay đến từ phương hướng khác nhau, đồng thời đè lại tay đang muốn kéo quần ra của cô……
****************************
Ed: “….” Ngửa đầu lên trời cuồng tiếu! Thật ra Tư Tư chỉ muốn nhìn… thôi phải không?:)))))))
Đây đã là lần bao nhiêu bị dị năng hố rồi…
Bình luận