Cô bỗng nhớ đến chuyện gì đó: “Chúng ta có cần phải giấu mọi người trong đội không?”
Cửa ga-ra từ từ cuốn lên, Bùi Lộ hỏi lại: “Sao lại phải giấu?”
Anh còn muốn đăng ngay lên Weibo, để cho Shark rồi Xiao gì đó cách xa cô ra.
“…” Mục Vãn Vãn nhất thời không đáp được, nghĩ thấy cũng đúng, “vậy thì thôi khỏi giấu.”
Lúc hai người về, tiểu Bánh Bao đang đấu đôi với Mộc Đầu, còn bật cả livestream.
“Đúng thế, lâu lắm rồi không đấu đôi với Mộc Đầu, giờ sẽ cho các bạn thấy cái gì gọi là rừng giữa tương trợ,” tiểu Bánh Bao vỗ đùi, miệng còn ngậm bánh que Pocky, nhồm nhoàm nói chuyện với khán giả, “tiểu Vãn? Ra ngoài rồi. Lu thần? Cũng ra ngoài rồi. Sao lại ra ngoài ấy hả… ơ mà không đúng, các bạn vào phòng livestream của mình mà sao cứ hỏi hai người đó hoài vậy? Trận trước có ván mình được MVP sao chẳng thấy ai nói gì thế? Cái người lần trước to mồm nói sẽ chặt X đâu rồi??”
“Ha? Quản phòng đá cái người gọi tôi là lốp dự phòng ra đi.”
“Tôi để bạn fan có viết tên tôi làm quản phòng được không nhờ? Không được à? Vậy thì thôi.”
Tiểu Bánh Bao lảm nhảm đủ thứ, thao tác tay không hề dừng lại, nghe thấy tiếng động ở chân cầu thang, liếc nhìn một cái rồi nhanh chóng thu hồi tầm mắt: “Ồ, về rồi…à?”
Mới nói được một nửa, anh ta đã ngớ người rồi lại quay phắt sang nhìn thêm lần nữa, sau khi thấy rõ mọi thứ thì văng tục một câu: “…Chời đựu?”
Trên màn hình, Ahri trong tay tiểu Bánh Bao đi thẳng vào trụ địch bị trụ bắn đến chết, bình luận hỏi chấm tràn lan.
Mục Vãn Vãn đặt thức ăn lên bàn anh ta: “Anh đang feed đấy à?”
“Không phải,” tiểu Bánh Bao nói ra nghi hoặc của mình, “người đi làm tóc là em mà? Sao tiểu Lộ cũng làm luôn thế?”
Bùi Lộ ngồi vào trước máy tính, mở máy: “…Tiện thể.”
Số lượng bình luận trong phòng livestream của tiểu Bánh Bao tăng với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường.
[Quản lí TS có đó không? Tôi muốn dùng tên thật tố cáo tuyển thủ tiểu Bánh Bao livestream nói tục.]
[Làm tóc? Thua mà còn có tâm trạng đi làm tóc, đúng là 6666]
[Lúc đang trong chuỗi thắng cũng không thấy mấy người tích cực tương tác như thế, giờ thua có một trận đã so với sánh, có biết mệt không vậy? Mấy đội khác chưa thua bao giờ chắc?]
[Không muốn nghe chửi nhau, chỉ mong anh Bánh Bao đẹp trai dễ thương xoay camera qua đó.]
[Làm kiểu tóc gì thế? Có đẹp không?]
“Quao—— trận sau là các bạn được thấy à, không đẹp trai thì tôi không phải họ Tiểu… ê khoan, bạn fan này nói thật không đấy? Cho nhìn một lần tặng năm ngư lôi??” tiểu Bánh Bao nghĩ cũng không thèm nghĩ đã hét gọi Bùi Lộ, “tiểu Lộ, cậu mau qua đây!”
Bùi Lộ từ chối thẳng thừng: “Không qua.”
Tiểu Bánh Bao nhân lúc anh đang nói chuyện, nhanh tay chỉnh hướng camera, góc máy quay giao nhau chính diện với tầm mắt của Bùi Lộ.
Mục Vãn Vãn đang mở game, vẫn còn chưa kịp phản ứng lại, thế là cũng bị quay trúng luôn.
“Nhanh, chào các bạn khán giả đi, tiểu Lộ.” tiểu Bánh Bao cười hì hì, nói.
Không phải Bùi Lộ sợ bị người khác nhìn, mà chỉ cảm thấy không cần thiết phải chạy đến trước camera để làm màu, anh thoải mái vẫy tay về phía camera, nụ cười trên mặt còn nhiệt tình hơn gấp trăm lần so với bình thường.
Tiểu Bánh Bao bước lên đỉnh cao cuộc đời, cuối cùng cũng được trải nghiệm cảm giác quà tặng ào ào ập tới đầy sảng khoái.
[Nụ cười này…chết iêm dồi!!!]
[tiểu Bánh Bao đồ mứt dại, hại tui có thêm nhiều tình địch như vậy, bỏ theo dõi đây!]
[Mị đã cài báo thức trận tới của TS rồi, hy vọng đến lúc đấy đạo diễn quay phim có thể biết ý một tí!!]
[Huyết thư từ vạn người yêu cầu anh off stream, tui muốn đi xem ảnh động cắt ra từ video phát lại!]
[Chỗ ngồi của hai người đường dưới đội các anh vẫn luôn gần nhau như vậy à??]
Đọc được bình luận này, tiểu Bánh Bao liếc mắt sang nhìn thử. Bàn của bộ đôi đường dưới trong đội vốn là liền nhau, lúc trước không thấy gì, giờ nhìn lại thì đúng là có hơi sát thật, hình như Bùi Lộ đã dịch màn hình máy tính sang phải một chút.
Mục Vãn Vãn nhìn người bên cạnh đang cười như đứa con trai ngốc của nhà phú hộ, cuối cùng hết nhịn nổi, chống cằm hỏi: “Kẹo của ngày hôm nay đâu?”
Bùi Lộ ngay lập tức đứng dậy: “Anh lên lấy, đợi anh.”
Sau khi Bùi Lộ đi rồi, Mục Vãn Vãn liếc nhìn bình luận đang chạy trên màn hình, chậm rãi lên tiếng, giả vờ như vô ý mà hỏi: “Phải rồi Bánh Bao, lúc nãy đi làm tóc thợ cắt tóc bảo là các anh bị hói hết rồi? Phải chú ý nghỉ ngơi chứ, sức khỏe là tiền đề của cách mạng mà.”
“…??” tiểu Bánh Bao nhìn đám bình luận nhanh chóng chuyển sang chiều hướng bất hảo, phủ nhận, nói, “có ứt á, anh vẫn còn là thiếu nhi, hói gì mà hói?”
“Hôm trước cậu mới mua dầu gội Bá Vương* còn gì,” Mộc Đầu bồi thêm một đao, giọng điệu chẳng lấy gì làm thân thiện, “cậu mà còn treo nữa hết trận tôi tố cáo cậu đấy.”
*Một loại dầu gội thảo dược chống và trị rụng tóc.
Tiểu Bánh Bao vội vàng la lên: “Tôi mua cho Hổ đầu mà… tôi sai rồi, chúng ta đừng huynh đệ tương tàn nữa, giờ tôi ra liền.”
Hổ ca xui xẻo trúng đạn, gào lên với anh ta: “Cậu xạo chó!”
Giờ cơm tối, anh Dương mang đồng phục mới tới: “Do vấn đề bên phía nhà tài trợ, đồng phục của mấy đứa có một chút thay đổi. Giờ lên thay đi, chụp một tấm làm ảnh đại diện Weibo với ảnh quảng cáo, ảnh chụp phải thấy được logo của Du Long.”
Mục Vãn Vãn nhận lấy, nhìn sơ qua một lượt, không có thay đổi gì nhiều, chỉ có thêm logo của Du Long xuất hiện trên cầu vai, còn lớn hơn vài cỡ, biểu tượng hai con rồng quấn lấy nhau, ngầu cực kì.
“Logo thêm vào này ngầu vãi đạn! Không như HSS, cạnh cổ áo lại có tên của một tiệm tạp hóa ha ha ha, lần nào nhìn thấy họ em cũng buồn cười,” tiểu Bánh Bao để đồng phục sang bên cạnh, động tác muốn cởi ra thay ngay tại chỗ, “để em thử xem nào…”
Soạt!
Cái áo vừa vén lên được phân nửa của tiểu Bánh Bao bị người bên cạnh kéo mạnh xuống, một cậu bé hơn hai trăm bốn mươi cân (≈hơn 120kg) cứ vậy mà nghiêng ngả chao đảo…
Mọi người đều ngớ ra, một lúc sao, tiểu Bánh Bao là người hoàn hồn lại trước, vẻ mặt vô tội nhìn người ngồi cạnh: “tiểu Lộ, cậu làm gì thế?”
Bùi Lộ nói: “Muốn thay thì cậu về phòng mà thay, ở đây còn có con gái.”
Tiểu Bánh Bao giờ mới nhận ra, ồ một tiếng, nhìn cái áo bị kéo nhăn nhúm của mình.
Chuyện này thì anh hiểu…nhưng mà sao lại dùng lực mạnh thế.
“Ngại quá, anh quên mất em là con gái.” tiểu Bánh Bao nói lời xin lỗi chân thành đến đồng đội của mình.
“Không sao, chúng ta giống nhau thôi.” Mục Vãn Vãn thuận miệng phản kích, vơ lấy đồng phục đi lên lầu, “em lên thay đây.”
Cô vừa cởi áo ra thì nghe thấy tiếng gõ cửa.
“Vãn Vãn, em lấy nhầm đồ rồi.” là giọng Bùi Lộ.
Mục Vãn Vãn ngẩn ra, cầm bộ đồng phục đang còn nằm trong bọc lên nhìn, đúng là không phải cỡ của cô thật. Cô nhanh chóng mặc lại áo: “…Đợi một lát.”
Mở cửa ra, tầm mắt Bùi Lộ vô tình rơi vào một nơi, sau đó đơ cả người.
Hình như cô mặc áo vội nên vẫn chưa kịp chỉnh lại, cổ áo lệch nhiều sang phải, anh có thể nhìn thấy được…dây áo ngực màu hồng của cô.
Mục Vãn Vãn xòe tay đợi mãi vẫn không thấy anh đưa đồ cho mình: “Ừm?”
Bùi Lộ vội vàng đặt áo vào tay cô, xoay người định đi, Mục Vãn Vãn ở phía sau gọi anh lại: “tiểu Lộ thần, khoan đã, áo của anh…”
Ngay sau đó, chỗ cầu thang vang lên tiếng bước chân, anh Dương đứng ở chân cầu thang chậm rãi ngước mắt lên: “tiểu Lộ, tối nay bên Doumao có hoạt động giao lưu gì đó, bảo chúng ta lên lừa quà của fan hâm mộ… mặt cậu sao thế? Nóng lắm à?”
Bùi Lộ lắc đầu, tay vẫn đang cầm áo của mình: “Không sao, anh nói tiếp đi.”
“À rồi có thể lên bảng xếp hạng gì đó… hình như có tiền thưởng nữa? Vừa hay tối nay MA có trận nên không tham gia được, mấy đứa lên stream thử xem sao, nếu lấy được tiền thưởng thì không cần phải trích phần trăm cho câu lạc bộ.”
Nếu là trước đây, mấy hoạt động thế này anh Dương sẽ không để họ tham gia cho lãng phí thời gian, dù sao thì lượng người xem livestream của đám tiểu Bánh Bao cũng chẳng được bao nhiêu. Nhưng bây giờ, kể từ sau khi trở lại thi đấu giải mùa xuân, độ hot của TS theo đà chuỗi thắng mà tăng lên, bản thân Mục Vãn Vãn còn là streamer chuyển nghề sang làm game thủ… Anh nghĩ khoản thu nhập thêm này có lẽ sẽ kiếm về được.
“Ừm,” Mục Vãn Vãn đi xuống lúc anh Dương đang nói, cô đứng ở phía sau, kéo kéo gấu áo của mình, “cái áo này hình như vẫn còn hơi rộng thì phải?”
Bùi Lộ theo đó mà nhìn sang, áo đúng là rộng thật, mặc trên người cô nhìn rất rộng rãi thoải mái, cộng thêm đuôi tóc bị rối trong lúc thay áo, khiến cả người cô trông nữ tính hơn nhiều, hoàn toàn không còn dáng vẻ khí thế như khi cà khịa qua lại với tiểu Bánh Bao lúc nãy.
Anh Dương không phát hiện ra ánh mắt nóng rực của người đằng trước, gật gật đầu: “Vậy em chụp một tấm rồi thay ra, anh mang đi sửa lại cho.”
Chụp hình xong, Mục Vãn Vãn nghe hết các quy tắc livestream, tiện thể tìm hiểu về mức thưởng của ba giải đầu, xắn tay áo nhanh chóng chuẩn bị livestream.
“Khoan,” anh Dương ngăn cô, “được kiếm thêm khoản thu, nhưng phải xem xong trận đấu ngày hôm nay đã.”
Trận ngày hôm nay là trận cuối cùng giữa các đội cùng bảng, qua hôm nay là các đội của hai bảng sẽ chạm trán nhau.
Mà đội thi đấu ngày hôm nay của bảng A là BXS và MA, trận đấu này nằm trong lịch xem mà anh Dương sắp xếp.
Thời gian diễn ra hoạt động Doumao là từ bảy giờ tối đến mười một giờ, nếu thật sự phải xem hết trận của MA, vậy thì chắc chắn sẽ không có được thứ hạng gì.
“Ầy, tiếc thật,” tiểu Bánh Bao chép miệng, “tôi còn nhắm lấy một hạng nữa đấy! Tiền thưởng của hạng ba cũng được nhiều lắm.”
Hổ ca phũ với anh ta: “Cậu mơ đi, độ hot ngày thường cũng chỉ có mấy trăm ngàn, còn dám mơ đến hạng ba, tiểu Vãn đi may ra còn có thể.”
Mục Vãn Vãn nghe thế thì càng thêm đau lòng, có cảm giác cứ vậy mà vuột mất mấy trăm triệu.
Bùi Lộ thấy vậy, không nhịn được mà nói: “Hay em livestream đi.”
Mục Vãn Vãn đáp: “Thôi…có stream cũng chỉ được hai tiếng, chắc chắn không được hạng gì đâu.”
“Em có thể stream trận của MA.”
Mục Vãn Vãn lắc đầu: “Stream giải? Khán giả ai cũng xem trên kênh chính cả mà… với lại sẽ bị quản lí cấp cao hiểu nhầm là cố ý ăn gian thời lượng livestream đó.”
Bùi Lộ nói: “Vừa xem vừa bình luận, như thế sẽ không bị quản lí sờ gáy đâu.”
Thế là đúng bảy giở, phòng livestream của TSWanwan đúng giờ livestream, tiêu đề là: buổi tường thuật đầu tiên của bình luận viên LPL mới, hôm nay tường thuật trận MA vs BXS.
Khán giả click vào xem, chỉ thấy bộ đôi đường dưới của TS ăn mặc chỉnh tề, sóng vai ngồi trước camera, đều đang đeo tai nghe kèm microphone, rất ra dáng bình luận viên.
Lượng người xem phòng livestream của Mục Vãn Vãn vốn đã rất cao, giờ lại thêm Bùi Lộ tham gia cùng, độ hot tăng lên vùn vụt.
“Đúng vậy, hôm nay cùng tiểu Lộ thần tường thuật trận đấu này cho mọi người, tại sao vẫn còn chưa bắt đầu ấy hả? Có lẽ giờ các tuyển thủ đang trên đường ra sân khấu, còn phải kết nối thiết bị các thứ nữa, không có gì thay đổi thì phải mất cỡ năm phút.” Mục Vãn Vãn ngồi xếp bằng, một bên đầu gối thoải mái gác lên đùi Bùi Lộ, nhưng camera không quay đến được, các bạn khán giả đều không hề hay biết.
[Chời má? Lu thần cũng có mặt? Tui khóc mất thôi!!! Kiểu tóc mới đẹp trai quá! Em ra lệnh cho anh cưới em ngay lập tức!!]
[Tối nay có rất nhiều người livestream, nhưng tôi chỉ yêu duy nhất một mình Wan thần.]
[ơ đậu sao Bùi Lộ chỉ đổi kiểu tóc thôi mà…nhìn như lột xác luôn vậy?? Hôm nay nhìn Shark lại chả còn thấy đẹp trai gì nữa?!]
[lầu trên là thủy quân của TS đúng không? Nâng một đạp một làm nhuần nhuyễn quá nhỉ ha ha!]
[Lu thần!! Em muốn sinh con cho anh!!!]
Bùi Lộ nghiêm túc ngồi đọc, một lúc sau mới lên tiếng.
“Cảm ơn mọi người đã đến xem livestream của Vãn Vãn, tối nay Doumao có hoạt động cạnh tranh độ hot, nếu có các món quà miễn phí, mọi người có thể tặng vào đây.” đọc xong quảng cáo, anh học theo Mục Vãn Vãn, bắt đầu trả lời các câu hỏi trong bình luận.
“Không phải kiểu tóc mới, chỉ cắt ngắn đi thôi, chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các bạn fan dành cho tôi—— Xin lỗi, tôi không thể cưới bạn… sinh con cũng không được.”
Bình luận