“Ta đi…” Mai Tuyết Tình cuối cùng vỗ vỗ vào đầu hài tử, “Các ngươi cũng nên bảo trọng!“
“Muội muội, cám ơn ngươi tới thăm chúng ta! Hy vọng muội muội đáp ứng thỉnh cầu của chúng ta!“
Mẫu thân Tráng nhi cuối cùng lên tiếng thỉnh cầu.
“Yên tâm đi! Ta sẽ!“
Mai Tuyết Tình lại cùng Hàn Thanh rời đi.
“Hàn Thanh, giúp ta tìm gặp Khai thái y, ta nghĩ cần gặp hắn hỏi một chút việc…” Mai Tuyết Tình công đạo.
“Được, ty chức trước tống tiễn công chúa hồi cung!” Hàn Thanh đối với Mai Tuyết Tình càng thêm tôn kính.
Một nữ nhân thiện lương!
Mặc dù, tính cách hành vi cử chỉ của nàng có chút cổ quái, thậm chí hoàn toàn xa lạ, không phù hợp với xã hội này, nhưng mà, Hoàng thượng có thể tiếp nhận là được, dù sao, hoàng đế vốn là người sẽ ở cùng nàng cả đời.
Trong Vô Tâm cung, chỉ có Mai Tuyết Tình cùng Khai thái y hai người.
Không một ai biết, bọn họ đang nói về cái gì.
Lúc xế chiều, Ngạo Mai đi tới Vô Tâm cung thăm Mai Tuyết Tình.
Mai Tuyết Tình giật mình, “Muội muội, ngươi như thế nào không đi cửa hàng? Có phải hay không có nơi nào không thoải mái rồi?“
“Ta… Vốn là… Ta cảm giác có chút không thoải mái!” Ngạo Mai đáp lại.
Nàng không phải thân thể không thoải mái, vốn là tâm lý không thoải mái, cũng không biết Trần Nhất Kiếm đã đi rồi hay chưa.
Ngày hôm qua, Liên nhi trở về nói, có một Trần công tử đến cửa hàng tìm gặp nàng, hù dọa nàng càng không dám đi ra cửa hàng, chỉ sợ sau khi gặp gỡ, cục diện không cách nào thu dọn.
“Muội muội, ngươi đoán xem chúng ta khi trở về, gặp phải người nào rồi?” Mai Tuyết Tình hỏi Ngạo Mai.
“Người nào?“
“Trần công tử, chính là người lần trước ở cửa hàng giúp qua ngươi, Trần công tử!” Mai Tuyết Tình thanh âm trầm trọng hẳn lên, “Ta không nghĩ tới, hắn dĩ nhiên lại lẻn vào trong cung hành thích hoàng huynh người!“
“Cái gì!“
Ngạo Mai tay bưng bát nước run rẩy hẳn lên.
Hắn dĩ nhiên lẻn vào trong cung hành thích hoàng huynh?
“Chuyện này khi nào?“
Ngạo Mai ra vẻ tỉnh táo hỏi.
“Đại khái hai tháng trước đây! Cũng là lần đầu tiên lúc chúng ta cùng hắn quen biết”
Mai Tuyết Tình nhớ lại, “Ta không nghĩ tới hắn là người như vậy! Sự thật làm cho ta rất thất vọng!“
Ngạo Mai không biết mình như thế nào có thể từ Vô Tâm cung trở về lại tẩm cung của mình.
Nằm ở trên giường, nàng hai mắt mở to trống rỗng nhìn lên trần nhà, chẳng lẽ người mình từng ẩn giấu trong phòng lại chính là Trần Nhất Kiếm, vồn là người tiến cung hành thích hoàng huynh sao?
Thật uổng công mình lúc đầu còn tín nhiệm hắn như vậy, đã vậy còn luôn mãi dặn dò hắn không nên làm chuyện gì vi phạm pháp luật, hắn lúc ấy cũng lời thề son sắt cam đoan qua, nguyên lai, hắn là đang dối gạt mình! Uổng phí mình đối với hắn thật có cảm giác tốt.
Mình lại còn từng mộng ảo, hắn thật sự có thể đến lấy mình, mấy ngày nay còn đang nghĩ cách làm như thế nào để mở miệng nói chuyện này với hoàng huynh mà rầu rỉ. Không nghĩ tới, hắn lại làm ra chuyện kinh thiên động địa này!
Ngạo Mai suy nghĩ hỗn loạn, không biết nên làm thế nào cho phải.
Hắn là ai? Tại sao lại muốn hành thích hoàng huynh? Ngay cả Mai Tuyết Tình cũng đối với hắn sinh ý khinh thường rồi, có thể thấy được hắn là người đáng hận đến cỡ nào.
Nếu như… Nếu có cơ hội gặp lại hắn, nhất định phải hỏi rõ ràng, biết rõ ràng thân phận thật sự của hắn.
Sau đó… Sau đó… Sau đó giết hắn, vì hoàng huynh báo thù! Nếu để cho nàng trong lúc đó phải lựa chọn giữa hai người, Trần Nhất Kiếm cùng Hạng Ngạo Thiên, Ngạo Mai nhất định sẽ lựa chọn Hạng Ngạo Thiên, Hạng Ngạo Thiên vốn là thân nhân của nàng, nàng cái gì cũng có thể không có, nhưng nàng không thể không có thân tình!
Thân tình đối với nàng vốn là động lực sinh tồn trong nhiều năm như vậy!
Chưa người nào có thể làm hại tới thân nhân của mình, nếu có người nghĩ muốn mưu đồ làm loạn, nàng Ngạo Mai nhất định sẽ là người đầu tiên đứng ra, bảo vệ thân nhân mình an toàn!
Cho dù là phải dâng ra tánh mạng này cũng không hề tiếc nuối!
Trong Vô Tâm cung.
Liên nhi sau khi giúp Mai Tuyết Tình rửa mặt dùng xong điểm tâm, mới đi ra cửa hàng.
Mai Tuyết Tình một mình ngồi ở trên giường thượng, nổi lên tâm tình.
Sau đó, trong lòng quyết định, hướng về phía đại điện đi tới.
Hạng Ngạo Thiên đang nghe các đại thần thượng tấu.
Nhìn thấy Mai Tuyết Tình đến, hắn có chút giật mình.
Tiểu nữ nhân đây là lần đầu tiên tới nơi này.
Có phải hay không phát sinh chuyện gì rồi?
Hắn có chút hạ thấp người xuống.
Ánh mắt nghênh đón Mai Tuyết Tình.
“Ca…” Mai Tuyết Tình bắt đầu nước mắt vòng quanh, “Ca…“
Trên đại điện đại thần đang thượng tấu sự tình liền ngừng lại.
Lớn gan như vậy, người này khẳng định là chủ tử!
Mặc dù các đại thần không dám nhìn thẳng, nhưng cũng dùng khóe mắt quan sát.
Đây là này công chúa sau khi mất đi trí nhớ, tính tình đại biến, xem ra nói không sai chút nào!
Có thể lớn gan như vậy tùy tiện xuất nhập đại điện nơi hoàng đế đàm luận quốc sự, nữ nhân to gan như vậy xem ra chỉ có một mình công chúa thôi!
“Ca… Tại sao đối với toàn gia Hứa Sơn còn không xử trí? Chẳng lẽ bổn cung đường đường là công chúa, để cho hắn ngang nhiên làm thương tổn rồi thôi sao?“
Mai Tuyết Tình đi tới bên người Hạng Ngạo Thiên.
Tiểu nữ nhân này, không phải nàng không cho xử trí Hứa Sơn sao? Như thế nào đột nhiên vừa lại thay đổi chủ ý rồi?
“Này…” Hạng Ngạo Thiên suy tư, nghi hoặc nhìn nàng.
“Có phải hay không có đại nhân nào ở đây thay Hứa Sơn cầu tình rồi?“
Mai Tuyết Tình đoạt lấy lời Hạng Ngạo Thiên nói, “Ai muốn thay Hứa Sơn cầu tình chính là cùng bổn cung đối đầu!“
Mai Tuyết Tình liếc mắt nhìn qua các vị đại thần một cái, “Vị đại nhân nào ở đây nghĩ muốn thay Hứa Sơn cầu tình? Đứng ra, cho bổn cung nhận thức qua!“
Nàng cố ý lên cao giọng.
Thanh âm thanh thúy phẫn nộ trước đại điện vang vọng…
Triều đình phúc chốc lạnh ngắt như tờ.
“Ca… Không có đại nhân nào thay Hứa Sơn cầu tình, ca… ta muốn Hứa Sơn chết, càng nhanh càng tốt!“
Mai Tuyết Tình lay lay cánh tay Hạng Ngạo Thiên, “Ta muốn đích thân giết cả nhà hắn, ta muốn nhìn thấy bọn họ chết, ta muốn báo thù!“
“Được… Được…” Hạng Ngạo Thiên gật đầu đáp ứng, Tình nhi cũng đồng ý giết, vậy nàng cũng sẽ không tiếp tục buồn phiền, nghĩ ra biện pháp ngăn cản miệng lưỡi các vị đại thần nữa rồi.
“Ca… Ta muốn đích thân giết hắn… Ta muốn nhìn thấy hắn chết…“
Mai Tuyết Tình dáng vẻ hận thấu xương, làm cho Hạng Ngạo Thiên cảm thấy lẫn lộn, tiểu nữ nhân như thế nào đột nhiên lại thay đổi ý nghĩ rồi đây?
“Ta muốn hắn bị lăng trì… Không, lăng trì chảy rất nhiều máu, ta sợ, ta muốn cho hắn chết vì độc dược, ta muốn cho hắn uống độc dược, uống hạc đỉnh hồng, để cho hắn ở trước mặt ta bộ dáng thống khổ chết đi!“
Mai Tuyết Tình nghiến răng nghiến lợi.
Các đại thần đứng ở phía sau lưng nghe thấy mà toát cả mồ hôi lạnh, xem ra công chúa thật hận thấu xương Hứa Sơn rồi.
“Hoàng thượng, công chúa vốn là kim chi ngọc diệp, Hứa Sơn dĩ nhiên dám to gan làm thương tổn công chúa, theo lão thần thấy, chi bằng để cho công chúa tự mình xử trí đi!” Một vị đại thần nói, “Đúng vậy… Đúng vậy…” Các vị đại thần khác đều phụ họa, mọi người đều muốn lấy lòng.
“Này…” Hạng Ngạo Thiên thật ngoài ý muốn.
“Bất quá…” Vị đại thần kia liền đề nghị, “Để giữ gìn hình pháp công bình trong sạch, lão thần đề nghị phái hai vị đại thần giám sát, không biết như vậy có được không?“
“Ca… Các vị đại nhân đều nói rồi, ta muốn đích thân xử tử Hứa Sơn!“
“Được rồi…” Hạng Ngạo Thiên đưa tay xoa trán,“Như vậy Trẫm tiếp nhận ý kiến của Vương ái khanh!“
Bình luận