Mắt thấy một đám giặc cướp cưỡi ngựa bao vây xung quanh ba người, Mộ Dung Long Sách nháy măt với Đức Âm —— Hóa ra hắn đã sớm biết ở xung quanh nơi này chính là địa bàn của bọn cướp cưỡi ngựa, vốn đang muốn tìm một cơ hội dụ rắn ra khỏi hang, lần này tốt lắm, đúng lúc đối phương tự đưa lên cửa. Vì thế ý bảo Đức Âm không cần hành động thiếu suy nghĩ, địch không động, ta không động.
Mộ Dung Đức Âm vì thế ngồi chồm hổm xuống, chỉ trồi mỗi cái đầu trên mặt nước, tiếp tục ngâm mình trong dòng suối ấm áp, mà Địa Ngục Khuyển thì chân chó chạy đến phía sau hắn, đấm bóp lưng cho hắn.
Âm Heo, bất cứ lúc nào, cũng đều phong độ như thế đấy.
Còn bên đối phương nữ tướng cướp bởi vì ngược chiều ánh sáng nên nhìn không rõ mặt, chỉ có thể nghe thấy nàng ở trên lưng ngựa quát: “Ba tên không sợ chết các ngươi! Ngày hôm nay các ngươi gặp phải bản thủ lĩnh, là các ngươi xúi quẩy! Người đến! Kéo bọn họ ra khỏi đó cho ta! Mang về thẩm vấn!”
“Chủ nhân.” Địa Ngục Khuyển mắt lộ sát khí. “Không cần phải gấp gáp.” Đức Âm ý bảo hắn chờ thời cơ hành động.
Vì thế bị bọn cướp cưỡi ngựa dùng trường đao chói lọi cưỡng bức, Địa Ngục Khuyển đem Đức Âm bế từ trong nước đi ra, bởi vì hai người thân mình trần trụi, lên bờ thì còn chưa kịp mặc quần áo, cho nên trong đám cướp cũng đã có mấy người bởi vì máu mũi bùng phát hôn mê bất tỉnh rồi.
Rất nhiều chiếc đèn l*ng trong khoảnh khắc tập trung ở trên người Đức Âm, Địa Ngục Khuyển vội vàng lấy thân thể mình che chắn ngăn trở bộ vị mấu chốt cho Đức Âm, không thèm quan tâm chút nào mình cũng đang trong tình cảnh cảnh xuân mở rộng.
“Thủ lĩnh! Là là là là một đại mỹ nhân tuyệt thế!!!!!” Bọn cướp cưỡi ngựa đứng ở phía trước cầm đèn chảy máu mũi lắp bắp thốt ra. Mộ Dung Long Sách thì bị vắng vẻ ở trong suối, yên lặng bò lên trên, chung quanh hắn cũng không có một ngọn đèn nào.
Địa Ngục Khuyển nhân cơ hội nắm lấy quần áo phủ thêm cho Đức Âm, còn mình thì dùng nhanh nhất tốc độ mặc quần áo xong xuôi, lập tức bế Đức Âm lên.
Mấy người kia cũng không vội xông lên, một bên chảy máu mũi một bên dùng dây thừng trói chặt bọn hắn, Địa Ngục Khuyển bình tĩnh nói: “Chủ nhân của ta thân mình rất yếu, không thể đi lại, không cần trói hắn.”
Mộ Dung Long Sách nghiến răng nghiến lợi —— này rõ ràng là lời kịch của mình! Địa Ngục Khuyển chết tiệt! Đi chết đi!!
Địa Ngục Khuyển ôn nhu nhìn tiểu chủ nhân trong lòng, Đức Âm cầm lấy một cái đai lưng, bịt kín hai mắt, ngủ.
Địa Ngục Khuyển nhất thời sôi trào —— a a a a! Giấc mộng của mình đã được thực hiện! Trong chiến trường chém giết đẫm máu bảo vệ được tiểu chủ nhân trong lòng ngủ yên! 【 chính là A Đấu đó… 】
Vì thế, hắn cười quỷ dị.
Sự thật chứng minh ba người bị bắt thoải mái nhất đúng là Âm Heo gì chẳng quan tâm tới bất cứ thứ gì.
Ba người bị tống vào trong xe tù mà đám cướp cưỡi ngựa mang đến, Mộ Dung Đức Âm luôn luôn dựa vào cái người tự nguyện đảm đương làm cái đệm thịt địa ngục khuyển. Long Sách thì cố gắng cùng người kéo xe lôi kéo làm quen.
Người kéo xe là một tên hiền như khúc gỗ, một chút cũng khinh thường vui vẻ nói chuyện cùng Long Sách, nhưng thật ra nhịn không được nhìn thêm Đức Âm vài lần.
Cuối cùng trải qua đoạn đường lặn lội lúc nửa đêm, bọn cướp cưỡi ngựa đưa bọn họ dẫn tới một hang động thiên nhiên trong thung lũng —— huyệt động này thật là vô cùng rộng lớn, kiến trú xây dựng bên trong y xì điện chầu vậy, trải đệm da thú, cũng có đầy đủ các vật dụng cần thiết cho sinh hoạt, bó đuốc, xem ra đây chính là cứ điểm của bọn cướp cưỡi ngựa!
Lúc này, nữ tướng cướp rốt cục cũng xuất hiện, nàng ngồi ở trên ghế chủ tọa lót da thú, híp mắt cười nhìn ba người bị đè ngồi chồm hổm ở trên thảm sàn. Thật sự là vận khí quá tốt đi, thế nhưng để cho nàng cướp được mỹ nhân tuyệt sắc!
Long Sách giương mắt ngắm nhìn, chỉ thấy bộ dạng của nữ tướng cướp cũng không kém, có điều mặc nam trang, cách ăn mặc này khiến cho một thân tản mát ra khí phái rất giống nữ cường đạo. Nữ tướng cướp tuyên bố: “Ba người các ngươi có thể sống khi ở dưới tay Tô Na ta, trong lòng nên biết ơn. Ta chính là cha mẹ cứu mạng các ngươi, từ nay về sau các ngươi đã là người của ta! Người đến! Tối nay thu xếp việc vui thì cho ta, ta muốn cưới ba vị nam phu làm vợ!”
“Hóa ra ngươi chính là mẫu lang Tô Na nổi danh biên cương!” Long Sách lên tiếng nói, “Chỉ là ngươi có biết thân phận chúng ta hay không mà lại dám tùy tiện quyết định như thế này hử?”
“Thân phận của các ngươi chính là người chồng tốt của ta a! Ha ha ha ha!” Tô Na cười ha ha, vừa ý hợp ý nhất chính là mỹ nhân đẹp nhất kia, bộ dạng thật sự là rất chấn động lòng người, đẹp như thế yếu như vậy đáng thương sạch sẽ như vậy, thực hận không thể ngay lập tức đem hắn ôm sát vào trong lòng yêu thương một phen.
Long Sách cười hắc hắc: “Tô Na, mặc dù tạm thời ngươi đang ở biên cương hoành hành, nhưng cuối cùng thì thân phận cũng chỉ là nữ cướp hèn mọn, ngươi có muốn làm hoàng phi hay không?”
“Hoàng phi? Lão nương mới không hiếm lạ gì!! Đem bọn họ giải xuống dưới đi, trang điểm ăn diện thật đẹp cho ta! Buổi tối hãy cùng ta bái đường!” Tô Na kiêu ngạo mười phần.
Mộ Dung Long Sách cũng không nói nữa, chính là cười lạnh.
Vì thế ba người đã bị chuyển tới phía sau động phủ, là một sơn động cũng là một gian phòng vừa vặn, bên trong chất đầy đủ thứ nào tơ lụa lăng la và nhiều đồ trang sức, mấy nữ cướp đi tới, bắt đầu thay đổi y phục cho ba người, kì thực nhân cơ hội giở trò. Hý hoáy một hồi, biến ba người lôi thôi lếch thếch khoác lên mình quần áo đủ mặc sắc rực rỡ chói lọi, cả ba bị đội mũ phượng, phủ lên tầng khăn hỉ đỏ thẫm.
Cuối cùng thì Đức Âm dùng chất giọng tựa như Thiên Âm mở miệng hỏi:
“Các ngươi
Lo cơm không?”
Nhờ Đức Âm nói ra câu này mặc dù có tổn hại tới hình tượng nhưng mà rất thiết thực, ba người có được bữa sáng cùng cơm trưa phong phú —— đùi cừu nướng, bồ đào, dưa chuột nhồi thịt, sữa ngựa, bánh nướng áp chảo.
Mà giờ khắc này, đội ngũ tang thi dựng lều trại ở vùng thảo nguyên thì đang tụ tập ở trong lều chơi bài cửu giết thời gian —— bọn hắn một chút cũng không nóng nảy.
Về phần đám người bị cầm tù trong huyệt động còn có giường thoải mái để nằm, Đức Âm ăn uống no nê thì nằm ở trên giường, Địa Ngục Khuyển lập tức đã qua đấm bóp chân, Long Sách nói: “Đức Âm, ta cũng muốn hưởng thụ một chút loại hầu hạ này, nếu ngươi hạ lệnh ta sẽ cho ngươi mười vạn lượng bạc để tiêu vặt.”
“Không phải chỉ là mười vạn lượng sao? Đã muốn mua được tiểu chủ nhân chĩa mũi nhọn vào ta?” Địa Ngục Khuyển hừ lạnh.
“Vậy ngươi có mười vạn lượng sao? Ngươi nói cho cùng chỉ là ảnh vệ! Mạng của ngươi là ta mua, ngươi đắc ý cái gì chứ?” Long Sách bắt được chỗ đau nhất của địa ngục khuyển—— đúng vậy, đây cũng là điểm mà Địa Ngục Khuyển tự ti nhất, tuy rằng võ công của hắn cái thế, thủ đoạn độc ác, tư duy kín đáo, trung thành với chủ nhân, dung mạo không tầm thường, nhưng mà chỗ duy nhất không thể so bì được với Long Sách đó chính là —— hắn rất nghèo!!
Thân là ảnh vệ, mọi việc đều là của chủ nhân, cho nên Địa Ngục Khuyển căn bản không có tài sản riêng! Ngay cả tiền tiêu hàng tháng của hắn đều là tiền tiêu vặt của Đức Âm trích ra để khen thưởng cho hắn, cuộc sống của Địa Ngục Khuyển hết sức giản dị.
Địa Ngục Khuyển cắn răng, nhìn về phía tiểu chủ nhân, ánh mắt kia như đang nói: Tiểu chủ nhân, một ngày nào đó, ta sẽ có tiền! Ta so với Long Sách còn có tiền hơn! Ngươi đừng vứt bỏ ta! Đừng à nha! Ta sẽ rất có tiền! Mỗi ngày sẽ cho ngươi rất nhiều tiền để cho ngươi quăng chơi!
【 lại nói, ai muốn vứt bỏ ngươi đâu? 】
Đức Âm lại làm cho hắn tuyệt vọng nói: “Hoa Ảnh, vậy ngươi đấm đấm lưng cho hắn đi. Chuyện này cũng không to tát gì.”
Tiểu chủ nhân!!!!
Hoa Ảnh bị đả thương thật sâu đồng thời lại kích động lên —— Cuối cùng tiểu chủ nhân cũng ngược tâm mình, loại cảm giác này đúng là sảng khoái tràn trề! Đúng vậy! Ảnh vệ đệ nhất chính là lúc bị chủ nhân thương tổn cũng muốn toàn tâm toàn ý phục tùng mệnh lệnh của chủ nhân! Đó mới chính là lúc thoải chí trong niềm vui tràn trề nhất của một người ảnh vệ!
Vì thế hắn dứt khoát đi đấm lưng cho Long Sách, đánh mạnh đến mức thiếu chút nữa tạo thành nội thương cho Long Sách.
Lililicat
Phong
Bình luận