Từ lúc sinh ra tới nay , Lâm Khả Tâm chưa từng nghĩ mình sẽ có ngày như hôm
nay , nói dối nhiều như vậy , hơn nữa cô còn nối dối mẹ của mình , bất quá mẹ
Lâm nói nên cô mới nhớ đến chuyện đi học ..
Đúng rồi , cô và Tư Đồ Viêm ký kết hợp đồng ấy 1 năm , thì chuyện học nên làm
sao? Cô không thể bỏ một năm học uổng phí rồi bị nhà trường đuổi đi , nói thế
nhưng bởi vì điều kiện trong hợp đồng hạn chế nên Lâm Khả Tâm không dễ dàng
tính toán , không còn cách nào đành chờ sau khi anh về sẽ thương lượng lại …
Lâm Khả Tâm nhìn xung quanh , dù sao bây giờ cô cũng nhàn rỗi vô sự , hãy tự
thu thập phòng ốc này nọ một chút ..
Ngay sau đó , Lâm Khả Tâm sửa sang lại chút góc phòng , bởi vì diện tích của
biệt thự quá lớn nên cô đi chút mà đã đổ đầy mồ hôi ..
Lâm Khả Tâm lau cái trán , sau đó hài lòng nhìn thành quả của chính mình
“Hô. . . . . .Cái phòng lớn như vậy không biết bình thường anh dọn dẹp thế
nào?Nhưng anh giàu như vậy chắc có lẽ sẽ mướn người làm dọn dẹp?”
Ý tưởng này không khỏi làm cho Lâm Khả Tâm nghĩ mình có chút may mắn , chứ nếu
không mỗi ngày cô đều phải dọn dẹp cái phòng lớn như vậy thì chắc mệt chết
khiếp?”
Dọn dẹp đã xong , Lâm Khả Tâm quyết định 「dọn dẹp 」 bản thân một chút , ngay
sau đó cô bước vào phòng tắm , mở nước nóng tự mình chui vào ..”A~ sau khi đổ
mồ hôi được tắm chính là hưởng thụ”- Lâm Khả Tâm nhắm mắt , hưởng thụ sự an
bình hiện tại.
Một lát sau , Lâm Khả Tâm kì cọ thân thể , nhưng vừa ***ng vào làn da liền nhịn
không được kêu lên “A. . . . . .Đau quá” Cô cúi đầu nhìn lại , trên thân thể
toàn những vết bầm bầm tím tím , liếc một cái liền biết kiện tác của ai rồi .
Những vết bầm trên người nhắc nhở Lâm Khả Tâm chuyện tối hôm qua , tưởng tượng
cô mất thân bởi tay ác ma Tư Đồ Viêm , cảm thấy thật sự tức giận , đã biết
người uống rượu dễ lạc hướng , cũng khó trách Tư Đồ Viêm khinh thường cô như
vậy ..
Lâm Khả Tâm vùi mặt vào đầu gối, nước mắt chảy ra , hoà nhập vào làn nước
trong bồn tắm . . . . . .
Rất nhanh , thời gian cũng đến tối , Lâm Khả Tâm định xuống bếp để làm đồ ăn
nhưng lúc mở ra phát hiện bên trong tủ lạnh không có gì ..
“Thảm trạng” trong tủ lạnh làm cho cô nhịn không được nhíu mày , cô không khỏi
hoài nghi chẳng lẽ Tư Đồ Viêm ăn không khí lớn lên sao? Như thế nào chút đồ ăn
cũng không có?
Bất quá tắm rửa xong cũng làm tâm tình cô tốt lên một chút , chưa được lâu
liền
đối mặt với vấn đề khác . . . . . .
Lâm Khả Tâm nghĩ : Hừ , khó trách anh phá hư vậy , thì ra tâm địa đông lạnh
như ở Tây Bắc.
Bình luận