hiện thực khiến cho nàng không thể không xây nên một lớp vỏ cứng rấn,
nhưng cho dù cứng rắn nhưng vẫn như trước là một trái tim mềm mại.
Nàng mềm giọng nói: “Ta hi vọng các ngươi có thể tự mình đưa hài tử xuất môn, dặn bọn họ nỗ lực tiến lên, không cần bắt bọn nhỏ nhận hết oán hận cùng không cam lòng của các ngươi, ta sẽ tuyển một vị tiên sinh dạy bọn nhỏ học thức và phẩm đức, chắc chắn sẽ dạy bọn nhỏ nên người, sẽ không
để cho bọn nhỏ gọi người khác là mẫu thân, hoàng hậu sẽ tự thân giáo
dưỡng, bọn nhỏ sẽ ở cùng một cung, sẽ không một mình cô đơn trong một
toàn cung điện.”
Ba vị hoàng phi, ba vị mẫu thân lúc này đã rơi lệ đầy mặt, đây là hy vọng xa vời mà các nàng chưa bao giờ nghĩ đến.
“Chỉ cần bọn nhỏ một lòng tiến tới, về sau có thể có tiền đồ, chưa hẳn
không thể đón các ngươi ra phủ.” Trang Thư Tình nhìn các nàng, nói lời
thấm thía, “Không được để bọn nhỏ đi còn đường trước kia của phụ thân
chúng, Chu Quốc là thiên hạ của Chu gia, vì nhà của mình góp một viên
gạch còn tốt hơn hủy đi trụ cột của chính mình, các ngươi nghĩ thế nào?”
“Vâng, vâng, chúng ta đã biết, ta nhất định sẽ nói tốt với bọn nhỏ, nhất định sẽ, nhị đệ muội, tứ đệ muội, các muội nói có đúng hay không?”
“Đúng đúng, ta nhất định sẽ làm như thế, cho dù hủy đi bản thân ta cũng không thể hủy đi con ta.”
Trang Thư Tình nở nụ cười, “Yên tâm, bọn nhỏ là con cháu Chu gia, hoàng
thượng sẽ che chở bọn họ, sẽ không để bọn nhỏ chịu khi dễ, mấy vị quận
chúa sẽ có ma ma dốc lòng dạy, về sau nhất định sẽ tìm được một lang
quân như ý.”
Đại hoàng phi phịch một tiếng quỳ xuống, nhị hoàng phi và tứ hoàng phi
cũng đồng dạng như vậy, “Ta trước giờ không biết phân biệt người tốt kẻ
xấu, ân tình của Trang tiểu thư, suốt đời này ta nhớ kỹ, những chuyên
khác không nói, người nhà mẹ đẻ ta nhất định sẽ không khó xử Trang tiểu
thư, Chỉ mong đến ngày có thể gặp lại ở bên ngoài.”
“Đại tẩu nói chính là ý của ta và tứ đệ muội, Trang tiểu thư gúp chúng
ta tìm đường sống trong chỗ chết, chuyện này trước đây ta cũng không dám nghĩ, cẩm ơn ngài, thật sự cám ơn ngài, cám ơn ngài,…”
Vì con, cho dù là người kiêu ngạo cũng có thể trở nên hèn mọn, tựa như
mẫu thân của nàng, lúc đó chẳng phải vì tỷ đệ bọn họ mà táng mạng ở
Trang gia.
Trang Thư Tình tất nhiên không thể chịu đại lễ của các nàng, cũng không
thích như vậy, nâng đại hoàng phi lên nói: “Ta đi ra ngoài trước, ngươi
đưa hai tử ra, hai người các ngươii cũng trở về đi, ta sẽ lập tức qua
đón bọn nhỏ.”
“Vâng, vâng.” Ba người lau lệ đi chuẩn bị, tinh thần trước giờ chưa từng tốt như vậy.
Ba nhà, tám đứa nhỏ, mọi người đều hiểu lần này ly khai thì rất khó có
thể gặp lại nhau, có người không hiểu chuyện mếu máo, cũng có người cười đến thoải mái.
Đưa người đến Ôn Tâm điện, cung nữ và ma ma toàn bộ đều đã đến, Ôn Đức
cũng đến. Trang Thư Tình không tiếp xúc nhiều với đám hoàng tôn quận
chúa nhiều, nàng còn có nơi phải đi.
Hoàng hậu nhìn nàng đến cũng nói, “Ôn Đức đã tới, có ý nhắn dùm ý chỉ của hoàng thượng.”
Nàng không có nói ý chỉ là gì, Trang Thư tình cũng không hỏi.
Hai người ngồi đối diện nhau, một người là nữ nhân tôn quý nhất thiên hạ, một người là nữ tử hiện có quyền lực lớn nhất Đại Chu.
Nhưng bản thân hoàng hậu biết rõ, nàng kém đôi phương rất nhiều.
“Thư Tình… ta có thể gọi ngươi thư vậy sao?”
“Tất nhiên có thể, nương nương là trưởng bối, xưng hô Thư Tình như thế nào cũng được.”
Hoàng hậu cười, tuy rằng khóe mắt đã có nếp nhăn nhưng bộ dáng vẫn dịu
dàng như trước, khiến Trang Thư Tình nhìn cũng cảm thấy rất đẹp.
“Ta thực hâm mộ ngươi.”
“Nương nương ngài có biết trên đời này có bao nhiêu người hâm mộ ngài?
Nhưng ngài vẫn không vui vẻ, đây cũng là lý do ngài hâm hộ ta. Có vài
thứ chưa hẳn mình muốn là đã có được.” Trang Thư Tình nhìn cung điện
khắp nơi tràn ngập vàng son đẹp đẽ quý giá nhưng lại vô cùng tịch mịch,
“Ta cũng không có bao nhiêu vĩ đại, giang sơn này là thứ hoàng thượng
muốn giao cho Chỉ Cố, cho dù hắn không cần, nhưng trước khi hắn trở về
ta không thể để người khác đạp đổ, kết quả thế nào ta không dám đoán
trước, nhưng ta sẽ tận hết khả năng có thể.”
“Ngươi a, thật không biết ai là kiếp của ai, lần này đến đây là vì cái gì?”
Trang Thư Tình cũng không quanh co lòng vòng, “Phủ đệ của đại hoàng tử,
nhị hoàng tử và tứ hoàng tử đã bị niêm phong, người trong phủ đều bị cấm túc, tám đứa nhỏ của ba phủ ta đã đón vào cung, về sau sẽ ở lại Ôn Tâm
điện, giao cho nương nương toàn quyền chiếu cố, nương nương là người
không minh, cũng biết được đây chính là hoàng thượng tín nhiệm ngài.”
“Ta không có kinh nghiệm chiếu cố đứa nhỏ…”
“Chuyện này sẽ có người đi làm, nương nương cụ thể phải làm nhưng gì,
nói như vậy cũng không cần ta xen vào.” Trang Thư Tình đứng dậy, “Trong
cung rất tịch mịch, nhiều thanh âm của đứa nhỏ một chút cũng khiến lòng
người vui vẻ, sinh hoạt của nương nương cũng có thểm chút sắc thái.”
Hoàng hậu hiểu được, dùng sức gật đầu với Trang Thư Tình: “Bàn cung đã biết.”
Trang Thư TÌnh vén áo thi lễ, cáo từ rời đi.
Ma ma vẫn đứng ở phía sau hoàng hậu tiến lên đỡ hoàng hậu ngồi xuống
chầm chậm nói: “Vị Trang đại phu này cũng không phải người bình thường.”
Nếu như là người tầm thường, há có thể được Bạch Chiêm ưu ái, hiện tại
còn nhảy lên phía trên mọi người, được toàn bộ tín nhiệm của hoàng
thượng, thực là có bản lĩnh.
“Lời như vậy về sau ít nói, nàng có thiện ý với ta, chúng ta cũng nên
báo lại thiện ý, người của Ôn Tâm điện ngươi tự mình đi quan sát, chi
phí ăn mặc cũng tinh tế một chút, không được để bọn nhọ chịu thiệt, phân phó người Ôn Tâm điện, nếu bọn họ xảy ra bất cứ chuyện gì cũng phải lập tức nói với ta… Thôi, vẫn là ta tự mình đi một chuyến mới an tâm.”
Ma ma nhìn hoàng hậu tinh thần sáng láng, trong lòng cũng được trấn an
không ít, Trang đại phu thật sự là tấm gương tốt, hoàng hậu đều treo
nàng ở ngoài miệng, làm việc cũng ẩn ẩn có chút giống nàng, như vậy tốt, dù sao cũng só với tự bản thân bị nghẹn hỏng vẫn tốt hơn nhiều.
Qua lại mấy nơi đến buổi trưa Trang Thư Tinh mới trở về Lam Chỉ Hiện cung, cơm cũng ăn ở đây.
Một người ăn cơm không có chút hương vị gì, qua loa ăn vài miếng liền buông đũa, vòng qua tấu sớ xem một chút.
Những thứ này nguyên bản là phải qua tay hoàng đế nhưng về sau nàng đều phải làm hết.
Không phải không cam lòng, nhưng bây giờ nếu nàng chăm chỉ một chút, làm tốt một chút, tưởng tượng rằng sau khi Chỉ Cố trở về có thể thoải mái
một chút, nghĩ như vậy nàng liền cảm thấy tốt hơn nhiều.
Không biết… Chỉ Cố đến nơi nào rồi.
”Trang tiểu thư, lão nô cầu kiến.”
”Ôn công công mời vào.” Buông sổ con, Trang Thư Tình ngẩng đầu, “Có việc?”
”Vâng, Trang tiểu thư, đây là Giang Hải, hắn rất quen thuộc chuyện trong cung, nếu ngài cần người chạy việc thì cứ kêu hắn, nhất định hắn sẽ làm việc thỏa đáng.”
Trang Thư Tình không hỏi hắn có tin được hay không, mà hỏi, “Lúc phát sinh phản loạn hắn ở đâu? Đang làm gì?”
Ôn Đức gục đầu xuống, “Hắn đúng lúc được hoàng thượng phái ra kinh đô truyền chỉ, không ở nơi này.”
”Lưu lại đi.”
”Vâng.” Ôn đức ho một tiếng, Giang Hải liề niên vào ùy xuống, “Nô tài Giang Hải, tham kiến Trang tiểu thư.”
”Miễn lễ, ngươi đi tìm Lục hoàng tử, gọi hắn tới gặp ta.”
”Vâng.”
Ôn Đức thấy nàng không có phân phó gì khác, cúi người hành lễ, cũng lui đi ra ngoài.
Không bao lâu, Chu Tri Tiếu đến.
Không đợi hắn nói lời nào, Trang Thư Tình chỉ vào cái ghế bên cạnh nàng
nói, “Ngồi xuống đây, những thứ này đệ xem hết một lần, không hiểu thì
cũng phải nghĩ biện phái để hiểu được nó.”
Chu Tri Tiếu chưa kịp phòng bị liền bị nàng ném cho một thứ, cúi đầu nhìn, là tấu chương, này…
Trang Thư Tình cũng không nói gì nữa, lần nữa cầm lấy một cái tấu chương khác lên đọc.
Chu Tri Tiếu trong lòng có vô số nghi vấn, ẩn ẩn còn có chút không thể
tin cùng chờ đợi, nhưng lúc này chỉ có thể khiềm chế xuống, nghiêm cẩn
xem.
Giang Hải cong thắt lưng tiến vào bẩm báo, “Trang tiểu thư, Trương đại
nhân. Đổng đại nhân, Vệ đại nhân của bộ tài nguyên cầu kiến.”
“Mời vào.”
“Vâng, ba vị mời vào.”
Ba người vừa vào cửa liền nhìn thấy một bàn tấu chương, cùng với những người đang kiểm duyệt tấu chương ở sau án.
Đổng Minh Dương nhất thời cảm thấy mặt hắn đang vặn vẹo, thiên hạ này
rốt cuộc là của ai? Sao ngay cả tấu chương cũng phải do Thư Tình xem?
Nếu truyền ra, vốn lời đồn vẫn còn đang chỉ là gió thổi mây phun cũng
lập tức hóa thành cuồng phong thổi bay Thư Tình.
Đổng tử Trương Hải co rút lại, nhưng trên mặt vẫn không đổi sắc nói:
“Biện pháp của Trang tiểu thư quả thật tuyệt diệu, chỉ một thời gian
ngắn như vậy cửa nha môn cũng sắp bị đạp hư, lão phu làm quan vài thập
niên mới biết được Đại Chu thế nhưng có nhiều nhân tài có thể sử dụng
như vậy.”
“Chỉ cần đưa người đến vị trí thích hợp, ai cũng đều có thể phát huy tác dụng, đem một người lợp ngói đi khắc hoa, ngươi cũng không thể trách
hắn làm không tốt.” Nói xong cũng không ngẩng đầu lên, Trang Thư Tình
tùy tay đem tấu chương đã phê xong ném vào trong tay Chu Tri Tiếu, sau
đó mới nhìn về phía mấy người, “Gặp được việc khó?”
“Vâng.” Người nói là Đổng Minh Dương, khi hắn ngồi lên vị trí kia, hắn
đã đem tâm thái san cho bằng phẳng, “Trương đại nhân tạm thời điều động
bốn người từ Lại bộ đến hỗ trợ, nhưng nhân thủ vẫn không đủ, người đăng
kí quá nhiều, còn đang cuồn cuộn không dứt, nếu cứ như vậy…”
“Đây chính là vấn đề các người phải tự mình giải quyết.” Trang Thư Tình
xoa xoa cỗ tay, “Bộ tài nguyên không chỉ nắm giữ tài nguyên, còn phải
hóa giải những vấn đề nan giải, hiến sự tình trở nên gọn gàng ngăn nắp,
hơn nữa có thể tìm được người tài trong vạn người, bây giờ chỉ có một
kinh đô, về sau chính là cả nước, các ngươi tính thế nào? Cũng không
phải chỉ kinh đô mới có người tài.”
Vệ Kiến Hi cười khổ, “Trang tiểu thư, đối với chuyện làm sao có thể đào
được chỗ tốt từ người khác thì ta quen thuộc nhất, nhưng việc này thật
sự là… Chúng ta cũng không cầu gì khác, chỉ cần Trang tiểu thư đứng ra
làm mẫu một lần, để chúng ta có cái phương hướng.”
Đúng là cũng không ngốc, Trang Thư Tình khóe mắt nhìn thấy Chu Tri Tiếu
đang vệnh tai lên nghe, hơi suy nghĩ một chút, cầm ra một khối án thư,
lại cầm bốn bản tấu chương đặt lên trên cùng, mỗi bản có chút khoảng
cách, “Đây là phương hướng của kinh đô.”
Sau đó cầm bốn bản đặt phía dưới bản thứ nhất, “Hoặc lại có thể chia theo hướng này.”
Quét tấu chương lại cùng nhau, Trang Thư Tình lại lần nữa sắp xếp.
“Ngoại thành thuộc kinh đô, trong ngoài đều có chia thành nhiều phân
khu, mỗ phân khu đều có một số nghề nghiệp đặc thù…” Trang Thư Tình nhún nhún vai, tính tổng lại,sau đó bắt đầu chia.
“Hẳn là có ba mươi sáu nghệ nghiệp, thậm chí là nhiều hơn, các ngươi có
thể có lợi, chia làm vài cái thuộc loại, phận loại người, sau đó bỏ vào
một chỗ…” Nhìn ba người đang đăm chiêu, Trang Thư Tình biết mình nói đã
đủ, “Không cần làm hoàn toàn theo lời ta nói, các ngươi tự bản thân cân
nhắc xem phương thức nào thích hợp, chuyện này cũng không phải một sớm
một chiều là có thể hoàn thành, từ từ sẽ đến, không nên nóng nảy.”
Trương Hải chắp tay thi lễ, “Hiểu được, chuyến này đến hoàng cung đúng là không uổng công.”
Bình luận