Tam Túc Kim Ô mặc dù ngoài mặt thì nói cực kỳ oán độc, nhưng trên thực tế nó cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Việc hóa thành người cũng chỉ là điều điều bất đắc dĩ của nó. Bị gãy một cánh và mất đi năng lực phi hành, mặc dù nó vẫn có thể khôi phục lại như cũ, nhưng cũng giống như Cơ Động, ít nhất đôi cánh của nó không thể nào hoạt động trong một thời gian ngắn. Nếu như tiếp tục để nguyên bản thể chiến đấu với Cơ Động, chỉ riêng việc điều khiển cánh còn lại đã vô cùng phiền toái đối với nó. Vì vậy nó phải hóa thân thành người mới có thể phát huy ra thực lực của mình.
Ăn phải quả đắng cho nên Tam Túc Kim Ô không dám coi thường nhân loại nhỏ yếu có tu vi Lục quan này nữa. Cực Hạn Song Hỏa Ma lực, đây đâu phải là cấp bậc mà một Ma sư Lục quan có thể với tới chứ?
Mặc dù Tam Túc Kim Ô đã biết Cơ Động có Cực Hạn Song Hỏa, nhưng sau khi thấy ma lực Lục quan của hắn, nó lại sinh ra tâm lí khinh địch. Nó tuyệt đối không cho rằng kỹ năng của một Ma sư cấp bậc Lục quan lại có thể gây ra tổn thương cho mình, nên mới ăn phải quả đắng như hiện tại. Diệt Thần Kích cộng thêm Lục Trọng Chú Sát của Cơ Động bộc phát ra uy lực kinh khủng sánh ngang với Siêu Tất Sát Kỹ đã khiến nó bị gãy một cánh. Lúc này, Tam Túc Kim Ô mới hoàn toàn xem Cơ Động là đối thủ, không còn bất kỳ lòng khinh thị nào nữa. Có thể làm cho một tồn tại sánh ngang với Đồ Đằng thần thú coi trọng như vậy, Cơ Động đã có thể tự hào rồi. Bất quá, bị Tam Túc Kim Ô coi trọng như thế, đối với hắn hiện tại chẳng phải là chuyện tốt lành gì.
Kim Điểu Chi Dương ở trước ngực Tam Túc Kim Ô càng lúc càng trở nên chói lọi. Ánh mắt oán độc của nó như ngưng tụ thành thực chất. Trên phương diện linh hồn nó hiển nhiên không thể áp chế được Cơ Động, nhưng dựa vào ma lực vượt xa Cơ Động, nó lại có thể sinh ra một hiệu quả áp chế tương tự.
Áp lực như núi đè không ngừng đánh thẳng vào thân thể Cơ Động. Cơ Động vẫn hiên ngang đứng thẳng, không ngừng thông qua Âm Dương Hỏa Ngưng Tụ pháp trận thi triển kỹ năng Hỏa Ma Thôn Phệ. Ma lực được hắn phóng thích càng nhiều, không khí càng trở nên ngưng đọng. Dù phải thừa nhận áp lực cực lớn, nhưng ánh mắt Cơ Động thủy chung vẫn không thay đổi. Thần Hỏa Thánh Vương Khải nanh ác một lần nữa hiện ra, đôi huyết mâu núp dưới mặt nạ mang đến cho Tam Túc Kim Ô vô tận áp lực. Trong ý thức của nó, phảng phất như nhân loại có cấp bậc Lục quan trước mắt này tùy thời đều có thể bộc phát, tạo thành kích trí mạng đối với nó.
Trần Tư Tuyền lẳng lặng nằm trên lưng Cơ Động, mặc dù cách biệt bởi hai tầng khôi giáp, nhưng nàng cũng có thể cảm nhận được hơi ấm truyền đến từ trên người hắn. Xung quanh thân thể Cơ Động lúc này đang được bao bọc bởi một tầng ma lực nồng đậm. Mặc dù cả hai đang đứng giữa nham tương hỏa ngục, nhưng nhờ có sự bảo vệ của tầng ma lực xung quanh thân thể Cơ Động, mà nàng không phải nhận lấy bất kì áp lực nào từ ngoại giới.
Vòng tay ôm thật chặt thân thể Cơ Động, trong mắt Trần Tư Tuyền hiện lên thần sắc bình an. Ma lực của Cơ Động đã tràn đầy, nàng không phát ra Ất Mộc ma lực phụ trợ hắn nữa, mà lặng lẽ tụ lực.
“Cơ Động, chàng yên tâm đi, thiếp tuyệt đối sẽ không trở thành gánh nặng cho chàng đâu…!”
Khí tức từ trên người Tam Túc Kim Ô càng ngày càng dâng cao như một ngọn núi hùng vĩ, nhưng ngược lại trong lòng nó cũng càng ngày càng kinh ngạc. Sự kinh ngạc đó bắt nguồn bởi tên Ma sư nhân loại trước mắt này.
Mặc dù Tam Túc Kim Ô không giống với Đằng Xà đã sinh tồn ở thế giới này từ thời viễn cổ, nhưng ít nhất nó cũng đã sống hơn ngàn năm. Nó không hiểu tại sao sinh mệnh khí tức trước mắt này rõ ràng chỉ chừng hơn hai mươi tuổi, vẻn vẹn chỉ là sáu mươi bảy cấp lại có thể trầm ổn như thế? Một Lục quan Ma sư bình thường khi đứng dưới uy áp mà nó phát ra e rằng đã chết từ lâu. Nhưng tên tiểu tử trước mắt này bất luận mình tăng cường áp lực như thế nào, hắn cũng không có bất kỳ phản ứng gì. Mà ngược lại càng trở nên giống như là một con báo săn mồi đang náu mình chờ thời cơ, tùy thời đều có thể bộc phát.
Hồi tưởng lại lần va chạm lúc trước, Tam Túc Kim Ô mặc dù tự phụ nhưng cũng không khỏi hoảng sợ trong lòng. Nếu như không phải là nó phản ứng mau lẹ, kịp thời dùng cánh bảo vệ Kim Điểu Chi Dương trước ngực, e rằng đã bị nhân loại này đánh trúng. Lúc đó, cục diện trước mắt hiển nhiên sẽ không phải do mình áp chế đối phương nữa rồi.
– Cơ Động Lão sư, ngài có tin tưởng ta không?
Khi Cơ Động còn đang giằng co với Tam Túc Kim Ô, tìm kiếm sơ hở của đối phương, thì thanh âm Trần Tư Tuyền đột nhiên vang lên trong tai hắn. Thanh âm của nàng vẫn bình thản và nhẹ nhàng, trong vòng ma lực bảo vệ của Cơ Động, nàng hoàn toàn không cần lo lắng bị Tam Túc Kim Ô nghe thấy.
Đối với câu hỏi của Trần Tư Tuyền, Cơ Động cũng không trả lời. Không phải là hắn không muốn trả lời, cũng không phải là không thèm trả lời, mà là hắn không thể trả lời.
Tam Túc Kim Ô truyền đến cho hắn một áp lực cường đại từ trước tới nay chưa từng có. Cơ Động chưa bao giờ đối mặt với một đối thủ nào mạnh như thế. Do vậy, chỉ cần một chút phân tâm sẽ khiến cho hắn lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Trần Tư Tuyền đột nhiên mở miệng làm Cơ Động rất bất mãn trong lòng. Sự phối hợp thông minh mà Trần Tư Tuyền thể hiện lúc trước khiến hắn rất hài lòng. Nhưng trong cục diện giằng co trước mắt này, ngươi không nên ảnh hưởng tới tinh thần của ta mới đúng chứ!
Chỉ có điều, câu nói kế tiếp của Trần Tư Tuyền lại làm cho lòng Cơ Động dậy sóng.
Trần Tư Tuyền hiển nhiên là biết Cơ Động không có cách nào trả lời mình:
– Cơ Động lão sư, ta nắm chắc có thể giúp ngài ngăn chặn một kích tiếp theo của Tam Túc Kim Ô. Tuy nhiên chỉ có thể thực hiện được một lần. Đó là cơ hội duy nhất của chúng ta. Ta sẽ không đùa giỡn với tính mạng của hai ta, cho nên ngài nhất định phải tin tưởng vào ta!
Cơ Động vẫn không mở miệng trả lời nàng, nhưng chỉ trong nháy mắt, Trần Tư Tuyền bỗng cảm thấy cảnh tượng trước mắt mình chợt biến đổi, ở trong đầu linh hồn ba động kéo dài ra vô hạn. Cơ Động đã thông qua Linh Hồn Tuyền Qua đem Tinh Thần Lực của hắn câu thông cùng với nàng. Trong tình huống như vậy, mắt của Cơ Động chính là mắt của Trần Tư Tuyền, Cơ Động cảm nhận được thì nàng cũng có thể cảm nhận được.
Nhưng ngay lúc đó, giữa hai người lại xuất hiện một điều không thể tin nổi. Trong nháy mắt khi linh hồn của hai người câu thông, thân thể Cơ Động và Trần Tư Tuyền đột nhiên đều trở nên run rẩy.
Cơ Động đã từng nhiều lần dùng Tinh Thần Lực câu thông linh hồn với đồng bạn. Nhưng tình huống trước mắt lại là lần đầu tiên hắn gặp phải. Khi linh hồn của hắn câu thông cùng với linh hồn của Trần Tư Tuyền, trong sát na đó, hắn cảm giác như linh hồn của mình phảng phất như hòa tan thành một thể cùng với linh hồn của Trần Tư Tuyền. Đó là một loại hòa quyện giống như chanh với đường, như cà phê với sữa Ông Thọ vậy! (Biên: câu này tuyệt vời đấy.)
Những người khác mặc dù cũng câu thông linh hồn với Cơ Động, nhưng đều có cảm thụ giống nhau, hoặc là không cách nào chống cự hoặc là buông lỏng không cần chống cự. Nhưng riêng linh hồn Trần Tư Tuyền lại tạo cho hắn một cảm giác hoàn toàn bất đồng. Đó là một loại khoái cảm vô cùng tuyệt vời. Trong nháy mắt khi hai người tiếp xúc trên phương diện linh hồn, Cơ Động cảm giác được lực lượng tinh thần của mình hiện tại lại đề thăng lên gấp nhiều lần. Nham tương hỏa vũ ngập trời đã hạn chế Tinh Thần Lực của hắn, nhưng sau khi linh hồn của hắn và Trần Tư Tuyền hòa làm một thể, Tinh Thần Lực chẳng những không hề bị hạn chế, hơn nữa còn mạnh mẽ đến mức nhìn thấy cả chân tơ kẽ tóc trên người Tam Túc Kim Ô.
Nếu như không phải là lúc đang đối đầu với cường địch, chắc chắn Cơ Động sẽ cẩn thận cảm thụ giờ khắc tuyệt vời này. Phảng phất như Hỏa nguyên tố nhỏ bé nhất trong không khí cũng bị Tinh Thần Lực của hắn hoàn toàn khống chế. Khả năng khống chế ma lực cũng như việc hấp thu Hỏa Nguyên Tố cũng theo linh hồn thăng hoa mà sinh ra biến hóa về chất.
Tại sao lại như vậy? Cơ Động không hiểu gì cả. Tâm thần của hắn thậm chí suýt nữa trầm mê vào cảm giác mỹ diệu này. Nếu như không phải là cái chết của Liệt Diễm mang đến cho hắn sự đau đớn, làm tâm thần của hắn vĩnh viễn không thể nào xuất hiện sự bình tĩnh chân chính, thì e rằng linh hồn của hắn đã chân chính đắm chìm vào đó rồi.
Linh hồn được tăng phúc, cũng làm đề thăng việc tăng phúc của Ất Mộc ma lực đối với Cực Hạn Song Hỏa của Cơ Động. Mãi cho đến lúc này, Cơ Động mới chính thức cảm nhận được trợ lực cường đại mà Trần Tư Tuyền mang đến cho hắn.
Thần sắc Trần Tư Tuyền lúc này lại càng đặc sắc vạn phần, nàng mặc dù dán sát người vào Cơ Động, nhưng trong nội tâm nàng căn bản không tồn tại bất kỳ sự cố kỵ nào. Linh hồn Cơ Động sở dĩ có thể cùng linh hồn của nàng tiến hành dung hợp hoàn mỹ như thế, cố nhiên là bởi vì sâu trong linh hồn của nàng có một tia thần thức ba động vốn là của Liệt Diễm. Nhưng càng trọng yếu hơn chính là nàng đã hoàn toàn mở rộng nội tâm. Linh hồn của nàng không có chút đề phòng nào, mà lại chủ động câu thông cùng linh hồn Cơ Động. Thuộc tính tương sinh đối với linh hồn cũng sinh ra một tác dụng nhất định. Hai linh hồn của hai con người, vào giờ khắc này đã hoàn toàn hòa hợp thành một thể.
Không cần bất kỳ lời nói nào nữa, giờ khắc này, chỉ cần trong đầu bọn họ sinh ra bất kỳ một ý niệm nào dù rất nhỏ, lập tức đối phương đều có thể cảm nhận được một cách rõ ràng.
Nước mắt không nén được mà thuận theo má Trần Tư Tuyền chảy xuôi xuống. Cho dù hiện tại đang phải đối đầu với kẻ địch mạnh nhất, nàng cũng không thể khống chế được tâm tình của chính mình.
Khi linh hồn nàng và linh hồn Cơ Động hoàn toàn dung hợp, đó là lần đầu tiên nàng chân chính cảm nhận được mối bi thương to lớn trong lòng Cơ Động. Ở trong linh hồn Cơ Động, ngoại trừ sự bi thương cùng tĩnh mịch, nàng không hề cảm thụ được bất kỳ tâm tình nào nữa. Nàng thậm chí có thể mơ hồ thấy trong linh hồn Cơ Động, chỗ nào cũng hiện ra thân ảnh của Liệt Diễm.
Người có thể nói dối, nhưng linh hồn căn bản không cách nào giấu giếm được sự giả dối. Điều đó sao có thể không làm cho Trần Tư Tuyền lệ rơi đầy mặt chứ?
Ngược lại, Cơ Động cũng cảm nhận được linh hồn của Trần Tư Tuyền, nhưng đó lại là một trạng thái hoàn toàn khác biệt. Nói cách khác, đó là tâm trạng hoàn toàn trái ngược với linh hồn hắn.
Trong linh hồn Cơ Động là sự bi thương và đau đớn, thê lương và tĩnh mịch. Ngược lại, trong linh hồn Trần Tư Tuyền lại tràn đầy dịu dàng, quyến luyến cùng vô vàn ý nghĩ yêu thương.
Khi linh hồn của hai con người tiến hành trao đổi tại nơi sâu thẳm nhất, từ sau khi Liệt Diễm chết, đây là lần đầu tiên Cơ Động không còn lạnh lẽo trong lòng nữa. Dường như linh hồn của hắn không thể giấu giếm Trần Tư Tuyền, cũng như linh hồn của Trần Tư Tuyền cũng không cách nào giấu giếm sự chân thành tha thiết của nàng. Nàng đối với người yêu của mình không có nửa phần lợi ích hoặc là mục đích, đó hoàn toàn là chân thành thiết tha yêu say đắm Cơ Động. Mặc dù Cơ Động không rõ tại sao nàng lại đối tốt với mình như vậy. Nhưng sự đề phòng đối với nàng đã hoàn toàn biến mất trong lòng hắn.
Quang trụ kim sắc bắt đầu trở nên chói mắt rồi nhanh như chớp phóng thẳng lên cao. Tam Túc Kim Ô đã phát động công kích.
Sự biến hóa tinh thần của Cơ Động không thoát khỏi cặp mắt của nó. Mặc dù nó không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng Tinh Thần Lực của Cơ Động kịch liệt ba động như vậy đã làm cho Tam Túc Kim Ô bắt được cơ hội có một không hai này. Bính Hỏa nguyên tố trong không khí dường như bị mạnh mẽ thôn phệ, điên cuồng đổ về phía Tam Túc Kim Ô. Kim Điểu Chi Dương trước ngực nó phát ra quang thải rực rỡ, khiến ngay Cơ Động cũng không thể không nhắm mắt.
Cơ Động cảm nhận được Cực Hạn Song Hỏa nguyên tố trong không gian trong nháy mắt chỉ còn sót lại Cực Hạn Âm Hỏa. Chung quanh thân thể Tam Túc Kim Ô, ma lực ba động tụ tập dày đặc dày đặc đến nỗi trở nên vặn vẹo, sau đó điên cuồng phát triển.
Nó đang tập trung lực lượng! Cơ Động dĩ nhiên là biết nó đang tập trung lực lượng, nhưng hiện tại hắn lại không có cách nào cắt đứt quá trình đó của Tam Túc Kim Ô. Cực Hạn Bính Hỏa kinh khủng sôi trào đã trở thành vòng bảo vệ tốt nhất cho Tam Túc Kim Ô. Dưới sự bộc phát toàn lực của nó, Bính Hỏa nguyên tố chẳng khác nào đã phản bội lại Cơ Động. Chẳng những không hề trợ giúp cho hắn mà còn khiến hắn không cách nào hấp thu được nữa. Giờ khắc này, Bính Hỏa nguyên tố đã trở thành địch nhân của Cơ Động.
Tam Túc Kim Ô mặc dù không có lực lượng của Hỗn Độn, nhưng vào giờ khắc này, thân là thập giai thần thú, là một trong những Chưởng khống giả Bính Hỏa tối chung cực, nó đã vận dụng uy lực của Bính Hỏa đến mức cao nhất. Nó muốn xuất ra kỹ năng cường đại nhất của mình để hủy diệt Cơ Động. Điều này không chỉ bởi vì sự kiêng kỵ của nó đối với Cơ Động, mà đồng thời cũng là một sự tôn trọng. Một đối thủ như Cơ Động hoàn toàn xứng đáng có được sự tôn trọng của nó.
Vào giờ khắc này, không trung, mặt đất, không gian, hết thảy đều đã biến thành một màu vàng rực rỡ. Bính Hỏa gần như điên cuồng chiếm lĩnh thảy vạn vật. Ngay cả mặt trời cũng dường như phá lệ mà trở nên sáng ngời. Cả một vùng không gian rộng lớn đã biến thành một thế giới kim sắc, thế giới của Bính Hỏa. Tuyệt đối có thể nói, đó là uy lực của một Siêu Tất Sát Kỹ, một Siêu Tất Sát Kỹ chỉ thuộc về Tam Túc Kim Ô.
Thế giới kim sắc đó có vĩnh hằng không? Chỉ sau một khắc, Cơ Động đã đưa ra đáp án cho Tam Túc Kim Ô.
Màu vàng vĩnh viễn không phải là màu sắc duy nhất của hỏa diễm. Cũng giống như thiên địa phân ra âm dương, màu vàng là Cực Hạn Bính Hỏa, tượng trưng cho Thái Dương Hỏa, là Hạo nhiên chi hỏa vĩ đại. Đối lập với vàng là đen, tượng trưng cho Vạn gia đăng hỏa, cũng chính là Cực Hạn Đinh Hỏa – Minh Linh Chi Hỏa.
(Biên: Vạn gia đăng hỏa – ánh đèn của vạn ngôi nhà.
Minh Linh Chi Hỏa: trong một số truyện khác thường được viết thành U Minh Linh Hỏa, cũng có nơi được dịch thành Lửa địa ngục.)
Hắc sắc hỏa diễm không xuất hiện vào thời khắc kim sắc hỏa diễm cường thịnh nhất, mà đột nhiên bộc phát trong sát na khi kim sắc hỏa diễm mất đi khống chế.
Cực Hạn Dương Hỏa do Tam Túc Kim Ô toàn lực phóng thích làm sao có thể xuất hiện tình trạng không ổn định chứ? Điều này dĩ nhiên không phải là do bản thân của Tam Túc Kim Ô, mà do sự ảnh hưởng của Cơ Động. nguồn TruyenHay.co
Trên phương diện ma lực, Cơ Động cho dù cộng thêm Trần Tư Tuyền cũng không thể chống lại Tam Túc Kim Ô. Nhưng sau khi linh hồn của hai người bọn họ dung hợp hoàn mỹ, thì Linh Hồn Lực đã vượt qua Tam Túc Kim Ô một khoảng cách khá lớn.
Linh hồn của Cơ Động hiện tại đã tương đương với cấp bậc Thánh thú, cao hơn một bậc so với Tam Túc Kim Ô, nhưng vẫn không đủ để sinh ra hiệu quả áp chế đối với nó.
Nhưng sau khi có sự cộng hưởng tinh thần của Trần Tư Tuyền, hay nói chính xác hơn là cộng thêm một nửa thần thức của Liệt Diễm, linh hồn của hắn đã hoàn toàn không còn như trước nữa. Linh hồn thăng hoa chẳng những khiến Cơ Động có thể nắm chắc trong tay hết thảy mọi thứ chung quanh, mà còn tạo ra cho hắn một cơ hội quý báu.
Cơ Động không cần dùng tới ánh mắt, bởi linh hồn sau khi dung hợp đã vượt xa đối thủ. Chỉ trong nháy mắt Cơ Động đã định vị chuẩn xác vị trí của Tam Túc Kim Ô. Sau đó mạnh mẽ phủ xuống linh hồn áp chế. Tam Túc Kim Ô không thể tập trung khống chế kỹ năng của mình cũng chính là do bị giật mình bởi việc áp chế linh hồn gây nên.
Bình luận