Trong lòng Mạnh Tiểu Manh có chút phân vân, bất quá một lát sau nàng vẫn quyết định nghe theo Lạc Huyền Ca, giấu dốt đi ba phần. Như lời tỷ tỷ từng nói, đừng quá tin tưởng trực giác của bản thân, rất nhiều thời điểm con người đều là lừa mình dối người.
Mạnh Tiểu Manh hạ quyết tâm xong, bắt đầu cùng Trương Mạn Mạn thảo luận kế hoạch, tuy rằng giấu dốt ba phần nhưng ý kiến Mạnh Tiểu Manh đưa ra vẫn khiến một bộ phận chuyên gia trên kênh Livestream khẳng định là không tồi.
Trương Mạn Mạn vốn dĩ coi thường đối phương, thời điểm thấy Mạnh Tiểu Manh nêu kế hoạch khá tốt, nàng thầm nghĩ Mạnh Tiểu Manh sẽ làm hết sức mình, trong lòng yên tâm hơn nhiều. Nhưng mà nàng lại không dự định trổ hết toàn bộ thực lực để giúp Mạnh Tiểu Manh hóa trang, thậm chí chỉ có 50%.
Do đó, sau khi Mạnh Tiểu Manh được đồng đội trang điểm và lựa chọn y phục xong, thoạt nhìn thập phần bình thường, thậm chí còn kém hơn cả khi nàng tùy ý ăn mặc ở nhà. Ngoài mặt Mạnh Tiểu Manh bất động thanh sắc, nở nụ cười trước sau như một nhưng ánh mắt nhìn về phía Trương Mạn Mạn ngày càng lãnh đạm. Thì ra cảm giác của nàng không sai, cũng may vừa rồi nghe Lạc Huyền Ca nói, giấu dốt ba phần, nếu không một ván này nàng tất nhiên sẽ trở thành trò cười của mọi người.
Trương Mạn Mạn rất hài lòng với lớp hóa trang của mình, thời điểm nhìn đến Mạnh Tiểu Manh ăn mặc xuề xòa, khóe môi hơi hơi cong lên: Ngu xuẩn!
Hứa Tụ đang xem phát sóng trực tiếp, vẻ mặt nàng rất nghiêm túc, khi nhìn đến Trương Mạn Mạn và Mạnh Tiểu Manh, liền sửng sốt một hồi lâu, nàng vẫn luôn cảm thấy Trương Mạn Mạn nhìn rất quen nhưng lại nghĩ không ra người kia là ai. Cuối cùng ở trên Weibo tìm được bài tuyên truyền của An Thị, lúc này nàng mới nhớ Trương Mạn Mạn chính là nghệ sĩ mới ký hợp đồng với An Thị trước đó không lâu, cũng được công ty nâng đỡ nhiều nhất.
Hứa Tụ bắt đầu cảm thấy lo lắng thay cho Mạnh Tiểu Manh và Lạc Huyền Ca. Trước khi cuộc tuyển chọn bắt đầu, nàng sợ Lạc Huyền Ca ỷ vào dung mạo mà làm xằng làm bậy, cho nên liền nhắc nhở cho người kia biết cuộc thi này có nội tình, mục đích cuối cùng là muốn lăng-xê một số nghệ sĩ mới của An Thị, cho nên những người khác rất khó có cơ hội tỏa sáng.
Nhưng cố tình Lạc Huyền Ca lại không hề dựa vào khuôn mặt làm ra chuyện xằng bậy, mà dựa vào thực lực vi diệu khiến đối thủ không đuổi kịp số phiếu. Mà Mạnh Tiểu Manh tuy rằng dung mạo bình thường, nhưng ai có thể ngờ được nàng chính là một con hắc mã, vẫn luôn đứng trong top 5. Ngược lại, mấy nghệ sĩ mới An Thị muốn nâng đỡ kia, giờ phút này cũng chỉ lọt top 15.
Hứa Tụ bắt đầu lo lắng nếu An Thị thật sự quyết định đối phó với Lạc Huyền Ca và Mạnh Tiểu Manh, như vậy hai nhân vật không có chỗ dựa vững chãi này e là chỉ có thể dừng bước tại đây.
Thực đáng tiếc nếu Lạc Huyền Ca chỉ là một diễn viên bình thường, cho dù sau cuộc thi này giành được kết quả tốt đều sẽ bị An Thị bóp chết từ trong trứng nước, giống như phỏng đoán của Hứa Tụ. Tuy vậy Lạc Huyền Ca lại là vợ chồng hợp pháp của An Nhược Thủy, em rể của giám đốc tập đoàn An Thị, cho nên chỉ cần cô muốn thì An Tuấn Phong cũng có thể tặng danh hiệu đệ nhất.
Giờ phút này An Tuấn Phong đang ở văn phòng lớn xem video thi đấu, hắn nhìn Lạc Huyền Ca và Giang Ý Hàm thử lẫn nhau, lại nhìn Mạnh Tiểu Manh thảo luận cùng Trương Mạn Mạn, trong lòng đã có một chút tính toán.
Trương Mạn Mạn là con gái riêng của một cổ đông có địa vị và tầm ảnh hưởng lớn ở trong công ty, An Tuấn Phong chịu áp lực từ phía hắn, chỉ có thể chấp nhận ký hợp đồng, thậm chí còn tìm một ê-kíp không tồi cho nàng. Nhưng lúc này nhìn cách nàng thể hiện ở trên kênh phát sóng trực tiếp, đầu óc An Tuấn Phong không khỏi có chút đau nhức, An Thị cần nghệ sĩ thực lực chứ không phải một cái bình hoa, huống chi bình hoa này còn không có ngoại hình xinh đẹp như ’em rể’ của hắn.
An Tuấn Phong xoa xoa ấn đường, tuy rằng hắn là giám đốc của công ty, nhưng mấy vị nguyên lão cố chấp kia vẫn nắm quyền ở trong tay, luôn đề cao cảnh giác khiến hắn không tìm được chút sơ hở nào của bọn họ.
An Tuấn Phong thở dài, tiếp tục xem phát sóng trực tiếp, hắn không chỉ muốn hiểu rõ hoạt động thi tuyển mà công ty đang tổ chức, quan trọng là muốn biết chính xác vị ’em rể’ kia rốt cuộc là dạng người nào.
Cùng lúc đó, An Nhược Thủy cũng đang xem thi đấu, nàng đã kết thúc bộ phim, muốn nghỉ ngơi một thời gian.
Trước kia An Nhược Thủy có thành kiến với Lạc Huyền Ca, cho nên mỗi lần nhìn thấy đối phương đều bày ra dáng vẻ lạnh nhạt. Nhưng hiện tại nàng đã quyết định muốn cả hai trở thành bạn tốt của nhau, vì thế nàng cũng rất quan tâm cô sẽ thi đấu thế nào.
Ở hội trường của cuộc thi, Lạc Huyền Ca không biết giờ phút này có rất nhiều người đang quan sát mình với mục đích và tâm tư khác nhau. Cô cầm giấy bút ngồi cạnh Giang Ý Hàm viết viết vẽ vẽ hồi lâu, cuối cùng mân mê ra một bộ trang phục.
Bản nháp thiết kế trong tay Giang Ý Hàm cũng đã hoàn thành, sau khi bàn luận cùng Lạc Huyền Ca, nàng thật sự hài lòng. Y phục do đối phương vẽ rất phù hợp với cây sáo, tựa như xoay người một cái là biến thành hiệp nữ hành tẩu giang hồ.
Lạc Huyền Ca nhìn bản nháp của Giang Ý Hàm, cũng là một bộ quần áo thời xưa, nhưng bởi vì người kia không phải là cổ nhân thực sự cho nên cô đã tinh tế sửa lại một ít chi tiết vô dụng trên đó.
Giang Ý Hàm không hề giấu dốt chút nào, bởi vì nàng biết một khi bản thân giấu dốt, Lạc Huyền Ca giảo hoạt như vậy đương nhiên sẽ không toàn lực giúp đỡ mình, vì vậy nàng đã dốc hết thực lực. Tuy vậy Lạc Huyền Ca kỳ thật đã giấu dốt hơn phân nửa, nhưng y phục cô thiết kế so với Giang Ý Hàm vẫn cao hơn một bậc. Người ngoài nhìn vào sẽ nghĩ Lạc Huyền Ca đang toàn lực trợ giúp, còn ở trong mắt một số nhà thiết kế thời trang chuyên nghiệp thì có thể nói đó là phát huy siêu trường.
Hài lòng cho nên hảo cảm của Giang Ý Hàm với Lạc Huyền Ca đương nhiên cũng nâng lên một tầm cao mới. Thời điểm thấy đối phương nhìn chằm chằm bản nháp thiết kế trang phục, Giang Ý Hàm chủ động tỏ ra thân thiện.
“Ở vòng đầu tiên cô biểu diễn tay huân, nhưng tôi biết cô vốn dĩ là định thổi sáo, trên người cô có một loại khí chất mà người bình thường rất khó dưỡng thành, tựa như ma nữ cuồng ngạo, tùy ý tùy tính, bễ nghễ với đời.”
Nếu là trước kia, Giang Ý Hàm nói ra mấy lời này, khán giả xem trực tiếp đại khái sẽ cười vang một trận, làm gì có ai lại khích lệ nghệ sĩ mới vào nghề như vậy đây. Nhưng sau khi thấy màn biểu diễn mấy ngày qua của Lạc Huyền Ca, rất ít người phản bác những lời này, thậm chí còn có rất nhiều đồng tình.
Nghe Giang Ý Hàm nói, Lạc Huyền Ca chỉ có thể cười nhẹ.
Thân là Giáo Chủ, từ nhỏ đã được mười tám đại đàn chủ, tứ đại trưởng lão, hai đại hộ pháp dạy dỗ như người đứng đầu của Ma Giáo! Nếu trên người không có ma khí thì làm sao có thể khuất phục kẻ thù? Nếu không có ma khí, liệu cô có trở thành đối tượng bị võ lâm và triều đình truy sát không?
Còn Giang Ý Hàm nói tùy ý tùy tính, thì đây là chuyện mà các đệ tử Ma Giáo đều có thể làm được, cũng là tác phong hành sự của bọn họ trên giang hồ.
Chương 18: Thử lẫn nhau
Xem giới thiệu truyện Ảnh Hậu Ma Giáo Giáo Chủ
Bình luận