Dark?

Chương 250: Cuộc tranh cử nghị viên chính trị (thượng)

Xem giới thiệu truyện Cô Bé Thơ Ngây Đừng Hòng Trốn
A+ A-
Nha đầu này hình như là được anh nuông chiều thành hư hỏng rồi, trước kia đều là anh la to nói lớn , hiện tại tốt hơn, hoàn toàn đổi thành cô la to nói lớn.

“Bảo bối.” Anh đem sấp tài liệu trong tay nhét vào bên trong xe, buông lỏng một chút cà vạt một tay kéo cô vào trong ngực: “Xem ra anh nhất định phải dạy dỗ em phải nói chuyện với anh như thế nào rồi đấy.”

Nhìn nụ cười tà mị kia, cô mới tỉnh ngộ,nhìn lại chuyện xui xẻo mình vừa làm, co0 cười xấu hổ, lời nói tràn đầy dịu dàng: “Thiên Ưng, em không phải cố ý nói như vậy với anh.”

“Không đúng ?”

“Thiên Ưng! Có chiếc xe bám theo chúng ta!” Lăng Thánh Long vừa nói ra, khuôn mặt Dạ Thiên Ưng nhất thời âm trầm xuống, quay đầu liếc nhìn chiếc xe phía sau.

Anh ôm chặt Ngô Hiểu Dao, hai người cùng nhau cuối xuống: “Nằm xuống!”

Lời này vừa nói ra, ở hàng ghế trước Lăng Thánh Quân cùng với Hàn Tuấn Hi cũng cuối xuống.

Hạ Uyển uyển ngồi ở ghế phụ quay đầu, liếc nhìn chiếc xe phía sau: “Thánh Long, lái sang bên phải.” Cô mới vừa nói xong, tất cả ngồi trong xe liền nghe thấy tiếng súng vang lên kèm theo tiếng bể nát của thuỷ tinh.

Cái trường hợp này?

Ngô Hiểu Dao ngồi ở trong ngực Dạ Thiên Ưng, cơ thể hơi run rẩy rẩy.

Nếu là đọ súng cô chỉ gặp qua một lần trong thang máy, lần này xe trước xe sau bắn nhau vẫn là lần đầu tiên.

Thời gian này muốn hại Dạ Thiên Ưng, biểu đạt cái gì?

Không muốn anh tham ứng cử nghị viên chính trị? Còn có thể là gì. . . . . .

“Anh Thánh Long, lái xe đến nơi thưa người! !” Cô đột nhiên nói ra mệnh lệnh này, Lăng Thánh Long nhanh chóng lái xe hướng đến nơi không có một bóng người.

Dưới tình huống này nếu lái xe đến khu không người lui tới, thì ý kiến đó nghe có vẻ rất nguy hiểm nhất, bởi vì bọn họ căn bản không biết gì đối phương có bao nhiêu người.

Chỉ là, một khi ở bên đường lớn xảy ra sự kiện đấu súng, như vậy không thể nghi ngờ Dạ Thiên Ưng có thể vĩnh viễn bị trục ra khỏi giới chính trị rồi.

Thân thể của anh giống như vách tường đem cô bao bọc thật chặt, ở thời điểm này mà có thể bảo vệ cô được như vậy, thì cô mới có thể bình tĩnh được. Hôm nay cho dù như thế nào đi nữa, vì cô Dạ Thiên Ưng phải trở thành một nghị viên chính trị!

“Thiên Ưng, tại sao phải hao tốn tâm sức như vậy chứ, thời gian dự tuyển nghị viễn chính trị nghị viên đã qua rồi.” Một khi thời gian đã qua rồi, như vậy thì lần này Dạ Thiên Ưng chủ động lựa chọn bỏ cuộc, ba năm sau mới có tư cách tranh cử lần nữa.

Mọi người ở trong xe ai cũng biết kẻ tập kích bọn họ chính là không muốn Dạ Thiên Ưng đi dự tuyển.

Nhưng việc trước mắt, căn bản không có cách nào có thể cắt đuôi xe phía sau.

“Em muốn xuống xe!!!” Ngô Hiểu Dao đột nhiên nói mọi người ở bên trong xe rất không hiểu rõ.

Dạ Thiên Ưng chân mày hơi nhíu lại, dùng âm thanh dịu dàng an ủi cô: “Bảo bối, đừng sợ.”

“Em muốn xuống xe!! Thiên Ưng, để em xuống xe, người bọn họ tập kích chính là anh, không phải là em.” Cô có biết lời của cô có bao nhiêu tùy hứng? Có bao nhiêu ích kỷ? Có bao nhiêu vô tình không?

Người bên trong xe tâm không khỏi có chút lạnh lẽo, nhưng Dạ Thiên Ưng chỉ là cười nhạt một tiếng, quả thật anh không nên liên lụy cô, bây giờ để cô xuống xe những người đó cũng sẽ không truy kích cô: “Thánh Long, dừng xe.”

“… Ừm!” Lăng Thánh Long đạp chân ga, nhanh chóng quay đầu xe, dừng xe lại, cô bước một bước dài lao khỏi xe.

“Thánh quân, Tuấn Hi bảo vệ Dao Dao.” Dạ Thiên Ưng nhanh chóng nói xong, lăng thánh quân cùng Hàn Tuấn Hi lần lượt liếc nhau một cái, bất đắc dĩ nhảy cùng xuống xe.

Cô thâm tình nhìn anh một cái, có lẽ lúc này tất cả mọi người cho là cô rất ích kỷ, nhưng mà… chỉ có cách này.

Tại sao hao tâm tổn sức như vậy, chỉ biết rằng Dạ Thiên Ưng cái gì cũng không chiếm được.

Cô chỉ hy vọng cô có thể giúp anh hoàn toàn giấc mộng của anh: “2 canh giờ, các người ngàn vạn đừng nổ súng, trong 2 canh giờ đó mọi người phải đến được viện chính trị!”

“Căn bản không hy vọng.” Lăng Thánh Long bất đắc dĩ lắc đầu.

“Có, tin tưởng tôi!” Cô tự tin nhìn chăm chú vào Dạ Thiên Ưng, anh cười nhạt một tiếng, nhanh chóng mở ra xe.

Thấy xe đi xa, cô đang cầu khẩn anh có thể bình an vô sự!

Bên cạnh cô Lăng Thánh Quân cùng Hàn Tuấn mang cô nhanh chóng rời khỏi Liễu Nguyên, hai người bọn họ cũng không hiểu nổi, cô là thế nào? Tại sao muốn mang tai vạ đến cho bản thân của mình đây đây?

“Thánh Quân, anh ở đây trong vòng một giờ tìm một sản phụ sắp sinh!” Đây đối với thế lực Lăng Thánh Quân mà nói cũng không khó, nhưng mục đích của cô là cái gì chứ?

“Anh Tuấn, Hi, anh đến các công ty gọi các đại truyền thông cổ động tuyên truyền rằng Thiên Ưng bởi vì nửa đường gặp sản phụ sắp sinh mà bỏ qua việc tham tuyển nghị viên chính trị!”.

Hiểu, bọn anh bây giờ đều hiểu cô ích kỷ là bởi vì cái gì rồi.

Ha ha, trong thời điểm hoảng loạn như thế mà cô gái này còn có thể nghĩ tới là những thứ này?

Ai tỉnh táo hơn? Ai có đầu óc hơn? Liệu rốt cuộc cô có thể giúp Dạ Thiên Ưng hay không?

“Ừm.” Lăng Thánh Quân cùng Hàn Tuấn Hi mỉm cười gật đầu một cái.

“Vậy còn em!”

“Em hiện tại đi viện chính trị nghĩ biện pháp trì hoãn thời gian, các người ở cửa viện chính trị chờ Thiên Ưng, nhưng là nhớ lấy nhất định phải lấy khẩu súng trên người Thiên Ưng giấu đi, cùng với một người trong các anh tiến vào trong viện chính trị!”

Một khi nhiều người tiến vào, như vậy lời nói dối nhất định sẽ phơi bày.

Đơn độc Dạ Thiên Ưng đưa sản phụ đi bệnh viện, đến tham tuyển trễ, ha ha, là một mưu kế hay không phải sao?

Cô mới vừa gọi Lăng Thánh Long lái xe đến nơi thưa thớt người ở cũng đã dự trù chuyện này rồi sao?

Biết trước, thấy trước, nhìn xa trông rộng; biết lo xa là ai??

Tâm kế không thể dò được là ai?

Cô chạy đến trên đường lớn gọi một chiếc xe, đã qua thời gian dự tuyển 20 phút.

Chỉ thấy, bên trong viện chính trị trang hoàng kiểu khác Trang Nghiêm, thủ lĩnh ngồi đều là cục trưởng các bộ ngành chính trị, dĩ nhiên cũng có cảnh sát Tiếu Sở Thiên.

Cô tìm nơi yên tĩnh ngồi xuống, chờ đợi thời cơ đến.

Hàng trước Tiếu Sở Thiên ghé mắt nhìn về phía Ngô Hiểu Dao, khóe miệng biểu hiện một nụ cười âm trầm.

Nhìn nụ cười ngông cuồng kia, cô chau mày.

Chẳng lẽ kẻ tập kích Dạ Thiên Ưng là người của Tiếu Sở Thiên an bài sao?

Nhưng anh ta là cảnh sát, làm sao có thể điều động nhiều sát thủ như vậy?

Việc này không hề có tính logic?

“Người kế tiếp, tranh cử nghị viên tập đoàn Sony Chủ tịch Dạ Thiên Ưng.”

Tags: truyện Cô Bé Thơ Ngây Đừng Hòng Trốn online, Chương 250: Cuộc tranh cử nghị viên chính trị (thượng). Truyện Cô Bé Thơ Ngây Đừng Hòng Trốn đã hoàn thành (full). Truyện mới cập nhật đầy đủ và liên tục. Đọc truyện online miễn phí trên điện thoại di động và máy tính bảng tại www.truyenhay.co

Bình luận

Chương 250