Chiều ngày hôm sau nữ thần y lấy hết can đảm đi tìm Tần Thiên Nhân, không thấy chàng trong lều cũng không có trong trại lính, tìm mãi mới thấy chàng đang đi dạo với Lâm Tố Đình trên một đồi cát.
Nữ thần y thấy hai người họ tình tứ nắm tay nhau, trong lòng nàng đau thắt, mắt nhòe lệ, môi mím chặt, hoàn toàn trái ngược với đôi mắt Lâm Tố Đình lấp lánh, nụ cười ngọt ngào mãn nguyện.
Lâm Tố Đình ngước nhìn trời nói:
– Nơi đây đẹp quá, chỉ tiếc có quá nhiều gió.
Lâm Tố Đình nói xong tiếp tục cười, đưa bàn tay với ngón thon dài lồng vào mái tóc rối bời của nàng.
Lúc này trời sụp nắng, đại mạc mênh mông sắp được phủ lên một màu xám, và cơn gió đông nổi lên làm cho nữ thần y rùng mình.
Lại nghe tiếng Tần Thiên Nhân nói với Lâm Tố Đình:
– Muội có mái tóc rất đẹp.
Tần Thiên Nhân đắm đuối nhìn những sợi tóc của Lâm Tố Đình tung bay tạt vào một bên má chàng.
Lâm Tố Đình đưa một tay giữ mái tóc còn tay kia vẫn nắm chặt tay chàng.
Từ từ, nữ thần y thấy Tần Thiên Nhân nâng bàn tay của chàng lên, nhấc lấy chiếc cằm xinh xắn của Lâm Tố Đình, ngón cái nhè nhẹ phớt qua đôi môi đương khẽ run rẩy.
Sức nóng từ ngón tay Tần Thiên Nhân làm môi Lâm Tố Đình như bỏng cháy, nàng nhắm mắt, một cơn gió thổi phớt qua làm mi mắt nàng khẽ lay động.
Trời chiều Tây Bắc một màu đỏ rực, Lâm Tố Đình đứng giữa bầu trời ấy đẹp tựa nữ thần.
Và dưới ánh hoàng hôn cũng vô cùng xinh đẹp đó, Tần Thiên Nhân vòng tay ôm lấy Lâm Tố Đình.
Lâm Tố Đình cảm thấy hơi thở nóng hổi của chàng phả vào mặt nàng, đôi môi nóng bỏng của chàng hôn lên chiếc miệng nhỏ nhắn của nàng.
Được chàng ôm gắt gao như thế, Lâm Tố Đình cảm giác vòng eo nàng như muốn gãy đoạn.
Chàng hôn thật sâu như thế, khiến cho hô hấp nàng khó khăn đến suýt thở không thông.
Thế giới quanh nàng bỗng trở nên xoay tròn, với vô số ngôi sao lóe hiện trước mắt.
Trong nụ hôn và vòng tay nồng nhiệt của chàng đó, Lâm Tố Đình cảm giác cuộc sống này mới tươi đẹp phi thường làm sao.
Chỉ mong sao cho vở kịch này trở thành hiện thực.
Nữ thần y chết lặng!
Sau một hồi lâu hai người kia cũng rời nhau ra.
Nữ thần y không hiểu sao nàng vẫn còn đủ bản lĩnh đứng đấy, nhìn họ đắm đuối nhìn nhau cười.
Tần Thiên Nhân có nụ cười đôn hậu, nồng ấm, vốn dành riêng cho nàng, giờ nụ cười đó dành cho Lâm Tố Đình!
Thế mà chàng bảo rằng tình đầu là cuộc tình để lại nhiều ấn tượng sâu sắc nhất trong lòng mỗi một con người! Sự đặc biệt của nó chính là bởi những rung động đầu tiên với những cảm xúc khó diễn tả.
Thế mà chàng bảo những người đàn ông sẽ khó có thể quên được tình đầu của họ.
Với đàn ông, tình đầu có ý nghĩa cực kỳ sâu sắc đến mức khó quên!.
Bình luận