– Trọc Thế Thiên Tai!
Hai tay Bất Tử ma thiếu đẩy chuyển, chưởng lực giống như nước lũ từ tay hắn xuất ra, hội tụ thành một cỗ lực lượng. Cỗ lực lượng này không ngừng
xoay tròn rồi sụp đổ, lực đạo càng ngày càng tập trung. Càng ngày càng
cô đọng. Diệp Trần muốn tìm ra sơ hở là không thể nào làm được. Lực
lượng cường đại không ngừng xoay tròn, làm cho khí lưu xung quanh bị hấp thụ tới, ngưng tụ thành song chưởng xuất hiện trước mặt Bất Tử ma
thiếu.
– Bạo!
Lợi dụng kỹ xảo áp xúc xoay tròn, bên trong
song chưởng của Bất Tử ma thiếu ẩn chứa lực lượng vô cùng khủng bố, đánh về phía Diệp Trần.
– Oanh!
Lực lượng bộc phát như lũ
quét, ngay cả mặt đất cũng phải rạn nứt. Thiên tại tận thế có lực lượng
vô cùng vô tận, bắt đầu từ Bất Tử ma thiếu phun trào về phía Diệp Trần.
Chấn động vô cùng mạnh mẽ, dù cho có bức tường thủy tinh trong suốt thì
mọi người vẫn cảm nhận được.
– Diệp Trần sẽ thua!
Một
chưởng này của Bất Tử ma thiếu có uy áp quá lớn, lục lượng áp súc bộc
phát cho tới bây giờ đều rất khủng bố. Trọc thế thiên tai của Bất Tử ma
thiếu cực kỳ cao minh, kỹ xảo áp xúc lực lượng vô cùng hoàn mỹ, không
những thế còn phối hợp thêm thủy chi áo nghĩa cùng hắc ám áo nghĩa. Trừ
một số ít người ra thì tuyệt đối không ai có thể ngăn cản được.
– Dùng lực áp người. Chỉ là ngươi tìm nhầm đối tượng rồi.
Diệp Trần đạp một bước phóng tới, Hủy Diệt kiếm ý từ bốn phương tám hướng
tích tụ lại, bất luận là khí lưu gì lao tới đều bị quét sạch không còn
một mảnh. Tay phải năm chặt Phá Tà Kiếm, giơ lên cao.
Một được cong tuyệt mỹ được vẽ ra!
Phốc! phốc!
Không gian tan vỡ, Tàn Nguyệt thoáng hiện trên hư không rồi lại biến mất
không thấy đâu. Chỉ thấy chưởng lực mà Bất Tử ma thiếu áp súc lực lượng
bộc phát ra lập tức bị phân thành hai, phảng phất giống như có vô số đá
ngầm ngăn cản phía trước vậy. Chưởng lực hung mãnh như thế vậy mà bị đẩy qua một bên, không cách nào tiến lên phía trước.
Trọng yếu nhất
là cái tòa đá ngầm này lại có thể di động. Sau khi căt chưởng lực ra làm hai thì Tàn Nguyệt xuất hiện trước mặt Bất Tử ma thiếu, trùng trùng
điệp điệp chém lên người hắn.
Ầm ầm!
Hộ thể chân nguyên
của Bất Tử ma thiếu tan vỡ, phun ra một ngụm máu tươi, cả thân thể bay
ngược về phía sau, nện trên vách tường mật thất, phát ra tiếng nổ mạnh.
Hiệp một! Bất Tử ma thiếu thảm bại.
Oa!
Mọi người kinh ngạc đến ngây người!
Chiến lực của Diệp Trần tựa hồ cho đến bây giờ mới được bày ra, khiến cho mọi người khiếp sợ.
– Kim chi áo nghĩa của ta đã đạt tới chín thành. Đã bước một chân vào đại thành. Thủy chi áo nghĩa cũng có được sáu thành. Mà Tàn Nguyệt này lại
căn cứ vào sự tiến hóa của kim chi áo nghĩa mà tăng lên uy lực. Kim sinh Thủy, chỉ cần kim chi áo nghĩa không dứt thì lực lượng liên miên không
dứt. Luận sức bật không hề kém Trọc Thế Thiên Tại chút nào. Lực lực
lượng, Trọc Thế Thiên Tai có thúc ngựa chạy cũng đuổi không kịp.
Tàn Nguyệt của Diệp Trần trong đoạn thời gian này có tiến bộ rất lớn, chín
thành kim chi áo nghĩa không phải chuyện chơi. Phải biết rằng áo nghĩa
càng lên cao càng khó đề thăng cảnh giới, phải nói là vô cùng gian nan.
Rất nhiều vương giả Sinh Tử Cảnh cũng chỉ vẻn vẹn có được một môn áo
nghĩa đạt tới đại thành mà thôi. Áo nghĩa viên mãn, đoán chừng chỉ có
tuyệt thế cường giả như Huyền Hậu mới có thể làm được. Mà nhiều môn áo
nghĩa đạt được viên mãn chính là điều kiện để trở thành vương giả đế
vương.
Khục khục khục!
Bò lên từ mặt đất, Bất Tử ma thiếu ho ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt.
– Ta không phục!
Bên ngoài cơ thể Bất Tử ma thiếu có một đoàn khí mưu màu đen lưu động, rồi dung nhập vào trong thể nội của hắn.
Sau một khắc! Thương thế của Bất Tử ma thiếu triệt để khỏi hẳn, sắc mặt trầm ổn vô cùng.
– Rất tốt! Ta vốn đang suy nghĩ, đơn giản giải quyết ngươi như vậy thật
sự không thú vị chút nào. Xẻma ta cũng không cần phải lo lắng nhiều như
vậy.
Bất Tử ma thiếu lau vết máu tươi trên khóe miệng, từng câu từng chữ lạnh như băng.
– Mới vừa rồi là ngươi chủ công, hiện tại đến phiên ta!
Diệp Trần không thèm để ý tới lời nói của Bất Tử ma thiếu ở trong lòng.
Thi triển kiếm bộ, tốc độ của Diệp Trần bộc phát đến cực hạn, từ xa quan
sát giống như một vòng kiếm quang bay vút, ngay lập tức xuất hiện trước
người Bất Tử ma thiếu, một kiếm đâm tới.
Kiếm bộ, chính là bộ
pháp vô cùng cường đại của Diệp Trần. Hắn phải kết hợp ba loại kiếm đạo
lớn mới có thể thành công. Cự ly bộc phát tốc độ của hắn rất nhanh,
không ai bằng. Bất Tử ma thiếu căn bản không kịp phản ứng đã bị một kiếm chém qua cổ họng.
– Ngươi không giết được ta đâu!
Cổ họng vị đâm trúng, Bất Tử ma thiếu làm như không thấy, ánh mắt hắn cuồng
nhiệt, tay trái dựng thẳng hình thành một chưởng. Tay phải nắm lại, một
chưởng một quyền với khoảng cách gần như vậy đánh lên lồng ngực của Diệp Trần.
Đối với việc Bất Tử ma thiếu sử dụng phương pháp ngọc
thạch câu phần này. Một là thực lực cùng hắn không hơn không kém, hoặc
là so với cao hơn hẳn một bậc, bằng không cũng bị đánh thừa sống thiếu
chết.
Thanh niên cường giả Chân Linh đại lục giống như đang nín
thở chờ đợi. Bất Tử ma thiếu có được bất tửu chi thân thật sự đáng sợ.
Bọn hắn cũng không biết được Diệp Trần sẽ đối mặt với loại cục diện này
như thế nào.
– Diệp Trần. Ngươi sẽ có biện pháp!
Sở Trung
Thiên ở trận trước đã thua trên tay Bất Tử ma thần, hắn tin tưởng vào
Diệp Trần. Cho dù Bất Tử ma thiếu có kinh khủng cỡ nào đi chăng nữa thì
cũng không thể bằng được Diệp Trần.
Diệp Trần cũng có bất tử chi
thân, chỉ là so với bất tử chi thân của Bất Tử ma thiếu kém hơn một bậc. Đơn giản là do bất tử chi thân của Bất Tử ma thiếu còn được sự trợ giúp của Bất Tử ma công, ưu thế tự nhiên lộ ra. Bất quá cho dù dùng thương
tổn đổi thương tổn với đối phương thì Diệp Trần vẫn như trước nắm chắc
một kiếm giết chết Bất Tử ma thiếu. Đương nhiên hắn phải xuất ra Kính
Hoa Phá Diệt mới được.
Kính Hoa Phá Diệp vừa xuất ra, Bất Tử ma thiếu ngay cả khả năng chống đỡ cũng không có.
Phải biết rằng hung linh đỉnh giai cũng không thể nào đỡ được Kính Hoa Tán
Diệt của hắn. Nhưng lúc này Diệp Trần lại không có ý định sử dụng Kính
Hoa Phá Diệt. Sau khi rời khỏi Sinh Tử bí cảnh, hắn còn phải đối mặt với rất nhiều điều bất lợi. Mặt khác, đối ngày sau của hắn chính là vương
giả Sinh Tử Cảnh. Ánh mắt phải phóng lên thật cao, không thể thiển cận
nhìn trước mắt được.
Bình luận