phá tan đỉnh trời. Mà phiến tinh không này, nàng cũng không phải mới đến lần đầu.
Nàng đối với trạng thái vô trọng lực ở đây vô cùng quen thuộc.
Nhưng Diệp Trần lại là lần đầu tiên tiến vào trong tinh không.
Phá tan đỉnh trời cần thực lực vô cùng cường đại. Khi Diệp Trần còn là Bán Bộ
Vương Giả cũng không có thực lực phá tan đỉnh trời. Sau khi tiến vào Bán Bộ
Vương Giả cao giai lại đi đến Sinh Tử bí cảnh, kế tiếp tốc độ Diệp Trần tấn cấp
quá nhanh, cảm ngộ sinh tử, nghiên cứu võ học đều không kịp làm sao có cơ hội
tiến nhập tinh không.
– Đây là tinh không sao?
Diệp Trần cảm giác tâm thần của mình bị một lực lượng cực đại trùng kích. Vô số
ngôi sao, cùng với một màu đen vô hạn vô biên thâm sâu khó lường thoáng cái
dũng mãnh tiến vào trong đầu hắn. Thiên không phải là thiên, địa không phải là
địa. Ở đây căn bản không có thiên không có địa, cũng không có sự tồn tại của trọng
lực. Chỉ có sự tịch mịch vô âu vô lo.
– Ngươi lần đầu tiên đến tinh không?
Lam Sơn Mi nhìn biểu tình của Diệp Trần kỳ quái nói.
Diệp Trần gật đầu, không hề phủ nhận.
– Thật không biết ngươi nghĩ như thế nào. Trước kia khi ta có thực lực phá tan
đỉnh trời thì đã đi lên xem xét.
Lam Sơn Mi đánh giả dáng vẻ mĩ lệ của tinh không, nói.
Ma Đao Vương cười nói:
– Hiện tại xem xét cũng không muộn. Chỉ là Diệp huynh đệ cũng nên lưu ý. Tinh
không không giống như dưới kia. Không gian trong tinh không vô cùng ổn định
không giống như không gian bên dưới yếu đuối như đậu hũ vậy. Không gian trong
tinh không cho dù là Vương giả Sinh Tử Cảnh cũng không thể nào phá vỡ được.
Nhưng trong tinh không không có trọng lực, cũng không có lực cản của không khí
cho nên tôc độ phi hành cực nhanh, nhanh đến nỗi kinh người.
– Đúng vậy?
Thân thể Diệp Trần nhoáng lên, chợt xông ra ngoài.
Hổn hển!
Lưu quang thanh sắc lượn lờ trong tinh không, trong nháy mắt đã xuất hiện ở một
giải đất xa xổi.
Vừa mới bắt đầu Diệp Trần còn không thể thích ứng. Ở đây không có trọng lực,
không có lực cản, nhưng hắn rất nhanh làm quen với điều kiện ở nơi đây, thích ứng
với hoàn cảnh. Thường nhân có thể có được một phần mười trình độ của Diệp Trần
cũng đã mừng lắm rồi.
– Hắn là lần đầu tiên đi đến tinh không?
Ma Đao Vương và Lam Sơn Mi đều cảm thấy hoài nghi. Ngoại trừ lúc đầu không được
tự nhiên ra thì nhận thức của Diệp Trần về tinh không bằng Lam Sơn Mi, lại càng
không bằng Ma Đao Vương.
Không cần vận chuyển chân nguyên, Diệp Trần huyền phù ở trong tinh không, thầm
nghĩ:
– Tốc độ so với xuyên toa hư không nhanh hơn. Xem ra trọng lực ở Chân Linh thế
giới rất mạnh. Cũng đúng. Chân Linh thế giới quá lớn.
Trong tinh không cũng không phải là không có trở lực, chỉ là nó quá nhỏ bé mà
thôi. Khi tốc độ nhanh tớn một cảnh giới nhất định, ta vẫn có thể cảm thụ được
sự tồn tại của trở lực.
– Lựa chọn ngôi sao này đi!
Chân nguyên bao phủ lấy Lam Sơn Mi, Ma Đao Vương theo sát Diệp Trần, ngón tay
chỉ về một ngôi sao sứt mẻ ở phía xa.
Ngôi sao kia giống như từng chịu ảnh hưởng bởi cuộc đại chiến của Vương giả
Sinh Tử Cảnh, cho nên mặt ngoài gồ ghề, có một khối thổ địa thật lớn còn nứt hẳn,
tách biệt khỏi ngôi sao. Chỉ là dẫn lực của ngôi sao vẫn còn, cho nên khối thổ
địa này chỉ bị tách ra hơn ngàm dặm, không thể nào tách hẳn ra.
– Được!
Thanh Liên Kiếm Quyết vận chuyển đến cực hạn, tốc độ Diệp Trần tăng lên. nhanh
như chớp bay tới.
Cách đó mấy nghìn dặm, ba người dừng lại.
– Diệp huynh đệ. Để ta cảm thụ một chút uy lực của Thiên Thương Kiếm đi!
Ma Đao Vương có phần chờ mong, hắn rất muốn biết chân nguyên vương cấp và lục
giai hủy diệt kiếm ý ẩn chưa trong Thiên Thương Kiếm sẽ có uy lực như thế nào.
– Hay nhất là một kiếm phá hủy nó.
Diệp Trần cười nói.
– Không có khả năng!
Ma Đao Vương có phần không tin. Ngôi sao này có đường kính vượt qua một vạn dặm.
Nếu như phá tan ngôi sao này thành từng mảnh nhỏ thì Ma Đao VƯơng còn tin tưởng.
Thế nhưng nói một kiếm phá hủy nó hắn có phần không dám tin.
Phải biết rằng phá hủy một phiến thổ địa một vạn dặm và phá hủy một ngôi sao có
đường kính một vạn dặm là hai khái niệm khác nhau. Phá hủy một phiến thổ địa một
vạn dặm thì lực sát thương không cần quá lớn. Mà một ngôi sao có đường kính một
vạn dặm lại khác, muốn phá hủy nó thì độ khó tăng lên gấp bội.
– Chưa thử qua, nhưng nghĩ sẽ thành!
Diệp Trần biết rõ uy lực của Thiên Thương Kiếm như thế nào. Loại lực lượng chân
động tập trung này một khi bạo phát sẽ có hiệu quả phá hủy phi thường cường đại.
Phương thức phá hủy ngôi sao kia và phá hủy cơ thể con người không khác nhau.
Đương nhiên để tránh trường hợp xấu xảy ra hắn thay đổi Phá Tà Kiếm bằng Thiên
Hạt Kiếm.
Thiên Hạt Kiếm cầm trong tay, Diệp Trần hít một hơi thật sâu, hai mắt bắn ra
tinh quang.
– Đi!
Khẽ quát một tiếng, một kiếm của Diệp Trần chém về phía xa.
Chấn động vô hình khuếch tán rất nhanh, hầu như trong nháy mắt đã lan đến ngôi
sao kia.
Ngôi sao mạnh mẽ rung động, biên độ rung động thập phần khoa trương. Không ít
phiến thổ địa trong ngôi sao thì đánh bay ra bốn phương tám hướng.
Ầm ầm!
Có hỏa quang bạo phát ở mặt ngoài của ngôi sao.
– Thực sự muốn bạo tạc!
Chân nguyên của Ma Đao Vương vận chuyển, kéo Lam Sơn Mi lui về phía sau.
Phanh!
Lấy ba người làm trung tâm, ánh sáng vô tận lóe lên sáng như ban ngày, cái gì
cũng không nhìn thấy. Cái bóng bị kéo dài ra vô hạn, cuối cùng cái bóng cũng bị
ánh sáng vô tận thôn phệ.
Sau một khắc, lực bạo tạc bắt đầu lan đến, nhiệt độ tăng lên đáng sợ. Hộ thể
chân nguyên của Diệp Trần cũng chịu chấn động không nhỏ. Ma Đao Vương cách đó
khá xa, nên lực ảnh hưởng không lớn. Nhưng sóng xung kích lan ra mấy vạn dặm, lấy
linh hồn lực cảm ứng có thể phát hiện ra một vòng sóng xung kích thật lớn, giống
như quang hoàn không ngừng biến lớn. Mà ở trung tâm của ngôi sao đã sơm biết
thành một quả cầu lủa. Quả cầu lửa bành trướng, tỏa ra nhiệt lượng thật lớn.
– Lực bạo tạc thật kinh khủng!
Sau khi chém ra một kiếm, Diệp Trần lui ra ngoài hơn mười vạn dặm rồi nhưng vẫn
như cũ, có phần không chịu nổi. Nếu như đứng gần, rất có thể sẽ bị thương nặng.
Nếu như đứng sát ngôi sao kia, phỏng chừng trong nháy mắt sẽ bị đốt cháy thành
tro bụi, tro cốt không còn. Bất tử thân cũng không thể cứu được hắn, đơn giản
là huyết nhục đã không còn.
Sóng xung kích càng ngày càng nhỏ. Lúc này Ma Đao Vương mới dám đến gần.
– Thật sự là bị ngươi phá hủy. Uy lực một kiếm này ta đã xem thường rồi.
Vừa nói, Ma Đao Vương vừa nở một nụ cười.
– Lực bạo tạo của ngôi sao vừa rồi thế nào. Rất mạnh chứ! Dừng xem những vì sao
trong tinh không không có lực uy hiếp gì. Nhưng một ngày nó bạo tác thì sẽ bộ
phát ra năng lượng khiến cho Vương giả Sinh Tử Cảnh cũng phải thối lui ba bước.
– Đích xác là không thể coi thường.
Diệp Trần gật đầu.
Đối với một kiếm phá hủy một ngôi sao có đường kính một vạn dặm, Diệp Trần cảm
thấy bình thường. Thiên Thương Kiếm khác với những kiếm chiêu khác. Lực lượng
chấn động tập trung vào một chỗ, sau đó mới lan tỏa ra xung quanh. Từ đó sản
sinh ra lực lượng phá hoại vô cùng lớn. Nếu như là kiếm chiêu bình thường nhiều
nhất chỉ có thể khiến cho ngôi sao kia bị sứt mẻ bên ngoài mà thôi.
– Quá mạnh mẽ!
Ma Đao Vương đối với một kiếm hủy diệt ngôi sao này của Diệp Trần vẫn thừa nhận
được. Nhưng đối với Lam Sơn Mi lại có ảnh hưởng rất lớn. Dù sao thì trước đây
nàng tiến nhập vào trong tinh không, nhưng không dám đi quá xa đỉnh trời. Cũng
không có gặp được đại chiến trong tinh không, việc phá hủy những ngôi sao này
là chuyện bình thường. Lần đầu tiên nhìn thấy khiến cho làm cảm giác được cực hạn.
Trong đầu thỉnh thoảng lại xuất hiện hình cảnh ngôi sao bạo tạc cùng lực lượng
hủy diệt của nó.
Bình luận