Không thể nói xấu sau lưng người khác, dù không phải nói xấu thì cũng không nên nói mấy lời khó nghe.
Ngay lúc này Tạ Dư An mới nhận thức được rõ ràng những lời này có lý như thế nào.
Xem đi, rõ ràng là cậu nói thật, tách nhau ra thì cũng chả có vấn đề gì, thế nhưng ghép chung lại xong lọt vào tai Thẩm Trọng Thành thì lại nghe không được tốt lắm.
Thẩm Trọng Thành hỏi Tạ Dư An: “Em chê anh già?” Anh dùng tới một chữ rất hàm súc._____ chê.
Tạ Dư An lập tức phủ nhận: “Không có không có, em chỉ ăn ngay____”
Nói được hơn nửa, Tạ Dư An phát hiện hình như mình nói sao rồi.
Vì vậy mà lông mày của Thẩm Trọng Thành nhướn cao, thay cậu bổ sung cho xong: “Ăn ngay nói thật?”
Tạ Dư An: “….”
“Vốn dĩ anh phải quay về Hoa Thành, thế nhưng nhớ tới việc chưa nói lời tạm biệt với em, cho nên mới tới đoàn phim gặp em.” Thẩm Trọng Thành nở nụ cười, lúc nói chuyện cũng rất dịu dàng, anh giơ tay vuốt những sợi tóc phân tán rải rác bên tai cậu, Gần đây em bận rộn công việc, đầu óc hơi không tỉnh táo, thế nhưng anh đã già rồi, bụng dạ cũng rộng rãi hơn, sẽ không so đo tính toán với bé cưng. Không sao đâu, bé cưng cứ quay phim cho tốt trước đi, sau khi quay xong anh sẽ mang em về nhà giúp em tỉnh táo lại.”
Nghe xong những lời này của Thẩm Trọng Thành, Tạ Dư An ngược lại cảm thấy đến thời điểm quay xong 《 Kinh Uyên Lục 》, sau khi về đến nhà sợ là không thể nào tỉnh táo.
Tiền Xán ở bên cạnh im lặng như gà, mãi cho đến khi Thẩm Trọng Thành đi rồi mới dám lên tiếng: “Chân này, bây giờ tôi tin lời của cậu rồi, lúc ông chủ Thẩm không biểu hiện cảm xúc gì chứng minh tâm trạng của anh ta đang rất tốt.”
Tạ Dư An gật đầu, mặt không cảm xúc: “Mong rằng Lăng Đông Vũ với Tân Y Nhu có thể diễn tốt cảnh của bọn họ, đê sự hi sinh của tôi trở nên có ý nghĩa hơn.”
Tiền Xán cũng vì cậu mà cầu nguyện: “Mong là như vậy.”
Mà chiêu này của Tạ Dư An đúng là có tác dụng, buổi tối lúc cậu và Tiền Xán cùng nhau quay về ký túc của đoàn phim, đúng lúc đụng phải Lăng Đông Vũ và Tân Y Nhu, hai người bọn họ nói chuyện ở trước cửa phòng, sắc mặt còn rất khó coi, vừa nhìn thấy Tạ Dư An và Tiền Xán xuất hiện thì lập tức ngậm miệng lại, khóe miệng nâng lên vẻ tươi cười có chút cứng đờ, rất không tự nhiên mà chào hỏi Tạ Dư An.
Tóm lại là nhìn sắc mặt của cả hai không hề có ý muốn nói chuyện với bọn họ, cho nên Tạ Dư An và Tiền Xán chào lại hai người rồi rời đi.
Thật ra Tạ Dư An và Tiền Xán cũng không nghe thấy bọn họ đang nói cái gì, chẳng qua về sau lúc thấy được những hành động của Lăng Đông Vũ và Tân Y Nhu, Tạ Dư An và Tiền Xán chỉ cần dùng chân cũng có thể biết được bọn họ vừa mới nói cái gì, dù sao thì vai chính chắc chắn không phải là Tạ Dư An, người mà đáng ra nên bị bọn họ “tranh giành” là được.
Nhưng mà Tạ Dư An đã đánh giá thấp sức ảnh hưởng của Thẩm Trọng Thành đối với Lăng Đông Vũ và Tân Y Nhu, buổi quay của hôm sau, Tân Y Nhu không chỉ qua màn mà còn được Ngỗi Chính Côn khen ngợi.
“Cảm xúc ở cảnh này nắm rất tốt đó Tiểu Nhu.” Ngỗi Chính Côn sau khi hô qua thì tỏ vẻ ngạc nhiên nói với Tân Y Nhu, “Mới nãy sự đố kỵ trong ánh mắt của cô rất chân thực.”
Câu khen ngơi của Ngỗi Chính Côn khiến cả ba đều kinh sợ, ngoại trừ hai anh em bọn họ thì Tạ Dư An cũng rất ngạc nhiên, cậu nhìn Tân Y Nhu rồi lại nhìn Lăng Đông Vũ, phát hiện Tân Y Nhu sau khi được khen thì cười có chút miễn cưỡng, Lăng Đông Vũ thì ngược lại, trên mặt của cậu ta mang theo vẻ hơi hả hê, chắc là tối qua đã trao đổi với em gái xong____trong truyện còn không có khả năng hai huynh muội cùng ở với một người đàn ông, trên thực tế thì cơ hội như vậy lại càng nhỏ bé, trước mắt thì Thẩm Trọng Thành có lẽ quan tâm tới Lăng Đông Vũ hơn, cho nên Tân Y Nhu tự nhiên sẽ phải rút chân.
Nhưng mà Tân Y Nhu rõ ràng là không cam lòng, sự không cam lòng được phản ánh rất tốt trong ánh mắt của cô.
Mà Lăng Đông Vũ vênh váo không được bao lâu, sau khi Ngỗi Chính Côn nhìn thấy nét mặt của cậu ta đã lập tức mắng: “Người tôi khen là em gái của cậu, cậu tự vui vẻ cái gì vậy? Xem ra tình cảm của anh em cậu rất tốt nhỉ, thế thì bảo em gái cậu dạy cậu nhiều chút để nâng cao kĩ năng diễn xuất đi.”
Lăng Đông Vũ nghe thế thì nét mặt cứng cả lại, sau khi ngừng mấy giây mới cúi đầu nói “Dạ”, chỉ có điều cậu ta không có đi làm điều mà cậu ta đã đáp ứng, lúc nghỉ ngơi hai anh em bọn họ không có ở chung một chỗ thì thầm to nhỏ nữa, mà là ai làm việc nấy.
Tạ Dư An vừa hút một ngụm trà ô long vị đào mà Thẩm Trọng Thành bảo Hồ Tiêu mang đến, vừa ở một bên nghỉ ngơi xem trò vui, nhưng không ngờ sau một lúc thì Tân Y Nhu lại mò sang nói chuyện với cậu: “Thầy Tạ____”
“Chuyện gì vậy?” Tạ Dư An lịch sự tiếp lời của cô.
“Ngài và ngài Thẩm gần đây ra sao rồi?” Tân Y Nhu vẫn như cũ mà giống như rất quan tâm đến đời sống tình cảm của Tạ Dư An và Thẩm Trọng Thành.
“Ừm….thật ra____”
Tạ Dư An còn đang suy nghĩ xem nên trả lời câu hỏi của Tân Y Nhu như thế nào, bỗng nhiên Tân Y Nhu lại nói thêm một câu: “Tuy rằng tôi nói như thế này có hơi liều lĩnh, thế nhưng thầy Tạ này, tôi muốn nói là, nếu như hiểu lầm của ông chủ Thẩm và ngài vẫn chưa được gỡ bỏ, mà anh ta vẫn luôn không chịu nghe cậu giải thích, vậy thì có phải…. bên cạnh anh ta có người phụ nữ khác hay không?”
Tạ Dư An nghe vậy thì thoáng chốc ngước mắt nhìn về phía Tân Y Nhu.
Tân Y Nhu mím môi, đón nhận ánh mắt của Tạ Dư An rồi tiếp tục nói: “Tuy rằng khả năng đó rất thấp, thế nhưng thầy Tạ cũng biết trong giới chính là như vậy….phải đề phòng.”
Tạ Dư An đương nhiên là biết, này chả phải ngay cả Tân Y Nhu cũng phải đề phòng hay sao? Chẳng qua Thẩm Trọng Thành là gay, dù có đề phòng thì cũng nên đề phòng đàn ông chứ? Tân Y Nhu hỏi loại vấn đề này, đơn giản là muốn thăm dò tính hướng của Thẩm Trọng Thành, muốn biết anh là một gay chuẩn hay là bi, nam nữ đều chấp nhận.
Hiện tại Tạ Dư An định đẩy nhanh tiến độ của việc xấu cho nên cậu ra đáp án mà Tân Y Nhu muốn nghe: “Cô nói cũng có lý, tôi cứ luôn đề phòng những người đàn ông bên cạnh Thẩm Trọng Thành mà lại quên mất một số người.”
Còn có thể là những người nào? Không phải là phụ nữ sao?
Tân Y Nhu chỉ cần biết rằng Thẩm Trọng Thành vẫn có thể thích phụ nữ để rồi không nỡ buông tha cái bánh thơm, về phần cô muốn bàn bạc “phân chia đàn ông” với Lăng Đông Vũ như thế nào thì sẽ không ở trong phạm vi suy xét của Tạ Dư An.
Tạ Dư An cũng lười dây dưa với hai anh em bọn họ, cho nên tối về cậu liền tìm Thẩm Trọng Thành: [Bé cưng yêu dấu ơi =3=]
Thẩm Trọng Thành: [Sao không gọi ông xã yêu dấu?]
Tạ Dư An không phải là không muốn gọi, cậu sợ gọi ra cái từ “Ông” lại khiến Thẩm Trọng Thành đau đớn, cho nên vội vã dỗ anh: [Rõ ràng gọi anh là bé cưng thì em lại yêu anh hơn một chút.]
Thẩm Trọng Thành cũng chẳng ừ hử gì đối với lời giải thích này của cậu: [Được rồi, hôm nay lại muốn nô tỳ bé cưng yêu dấu của em làm gì đây?]
Tạ Dư An nói thẳng vào vấn đề: [Bé cưng ơi, chúng ta show tình cảm đi.]
Ở trên mạng Thẩm Trọng Thành thích làm gì nhất? Đương nhiên là show tình cảm chứ không phải cãi lộn với người khác. Hơn nữa cũng lâu rồi anh không thể hiện, vốn dĩ muốn “điểm danh bổ sung” thêm nhật kí yêu đương nhưng Tạ Dư An lại bảo anh đợi thêm, Thẩm Trọng Thành chờ đến mức lòng dạ ngứa ngáy khó chịu, vì vậy mà khi nghe Tạ Dư An đề nghị như thế thì đúng là khiến Thẩm Trọng Thành hơi lung lay.
Thẩm Trọng Thành hỏi cậu: [Em muốn show tình cảm thế nào?]
Tạ Dư An: [Anh không phải thay ảnh đại diện sao? Hay em cũng thay nhé? Anh bảo em thay cái gì thì em thay cái đó đi.]
Lần này Thẩm Trọng Thành không có trả lời lại ngay, phải hai phút sau anh mới gửi sang cho Tạ Dư An một tấm ảnh, là một nửa tấm ảnh mà anh đang làm ảnh đại diện___ cái này chỉ có ảnh con gà chảy nước mắt, ảnh đại diện của Thẩm Trọng Thành là phần còn lại có cây gậy răng sói.
Thẩm Trọng Thành: [Cục cưng, mau đổi đi, yêu em nà.]
Tạ Dư An: “….”
Còn có thể làm thế nào? Lời mình đã nói ra, có khóc cũng phải thực hiện.
Tạ Dư An chỉ có thể đổi ảnh đại diện theo ý Thẩm Trọng Thành, sau khi cậu đổi thì Thẩm Trọng Thành cũng nhanh chóng điểm danh bổ sung trên acc clone chuyên show tình cảm.
Thẩm Trọng Thành và Tạ Dư An làm một loạt hành động, dù cho lần này Thẩm Trọng Thành không đặc biệt mướn thủy quân xào chuyện “yêu đương hàng ngày” giữa anh và Tạ Dư An, hành động thay đổi ảnh đại diện của bọn họ cũng lên hot search rất nhanh.
【Hiểu Hiểu: Này là ý hòa hợp sao?.】
【Lạc Tra: Tôi thấy này là show tình cảm bình thường mà nhỉ? Ông chủ Thẩm với Tạ Dư An vốn dĩ không có chia tay, đều là phóng viên giải trí viết lung tung thôi.】
【Thấu triệt: Tôi cũng cảm thấy vậy, khéo lúc trước ông chủ Thẩm vẫn luôn không chịu điểm danh bổ sung cho acc clone cũng là vì Tạ Dư An không muốn đổi ảnh đại diện đi ha ha ha ha!.】
【Thiên Thu: Ể??? Gậy răng sói? Hình như tôi hiểu ra chút gì đó rồi, đúng là ý mà tôi đã nghĩ sao?.】
(*Là cây này)
【Cái chai đâm vào trong hoa cúc bự: Úi chà, mẹ nó chứ cái này có thể làm ảnh đại diện đôi được sao?.】
【Hàn Lộc Vân: Quả nhiên mọi thứ đều có thể làm ảnh đại diện đôi, chỉ có điều tôi đoán rằng ông chủ Thẩm chính là có ý 18+, thế nhưng tôi lại không có bằng chứng.】
………
Sau khi vội vã liếc nhìn những bình luận này, đầu của Tạ Dư An lại bắt đầu đau, cậu tắt weibo, tự lừa mình mà giả vờ như không biết chuyện gì đang xảy ra, dứt khoát nhắm mắt làm ngơ.
Nhưng mà ngoại trừ Tạ Dư An đau đầu thì Lăng Đông Vũ và Tân Y Nhu cũng không khá hơn chỗ nào.
Bởi vì Tạ Dư An đã nói Thẩm Trọng Thành có nhắc đến cậu ta cho hiện tại Lăng Đông Vũ nghĩ Thẩm Trọng Thành để ý cậu ta hơn Tân Y Nhu, thế nhưng Tạ Dư An cũng nói đúng ý Tân Y Nhu là Thẩm Trọng Thành cũng có “hứng thú” với phụ nữ, cho nên Tân Y Nhu nghĩ rằng cô cũng có cơ hội, thậm chí phần thắng còn hơn cả Lăng Đông Vũ____ vì sao lại thế? Bởi vì tuổi của Lăng Đông Vũ so với Tạ Dư An còn lớn hơn, khuôn mặt khéo cũng không phải loại hình mà Thẩm Trọng Thành thích, cô còn có thể mang thai, Lăng Đông Vũ có thể làm cái gì? Anh lấy đâu ra tự tin mà so với Tạ Dư An?
Những lời này Tân Y Nhu cũng nói thẳng trước mặt Lăng Đông Vũ, cho nên đêm qua bọn họ mới tranh cãi trước cửa phòng, kết quả hai người bây giờ cãi nhau đến bế tắc, Tạ Dư An và Thẩm Trọng Thành thế mà lại giống như đã hòa hợp rồi?
Tạ Dư An thật sự sợ hai người này, nếu không phải mấy ngày nay cậu phải không ngừng đối mặt diễn với Lăng Đông Vũ, còn có Tiền Xán và mấy diễn viên đóng vai các hoàng tử khác, Tạ Dư An có lẽ sẽ điên mất, dù sao xung quanh nhiều miệng như vậy, Lăng Đông Vũ và Tân Y Nhu cũng không có khả năng nói về chuyện của Tạ Dư An và Thẩm Trọng Thành trước mặt nhiều người như vậy____ Tạ Dư An không “phát hiện” được ý đồ của bọn họ, không có nghĩa là người khác cũng không biết.
Tạ Dư An thừa dịp hiện tại yên tĩnh mà tập trung vào việc quay phim, kết quả Ngỗi Chính côn vừa quay xong vài cảnh thì bỗng nhiên nói với Lăng Đông Vũ và Tân Y Nhu: “Tôi thấy trạng thái của hai người hôm nay không tệ lắm, tới quay cảnh đối mặt diễn đi.”
Lăng Đông Vũ và Tân Y Nhu nghe vậy thì sửng sốt, theo phản xạ mà nhìn nhau, thế nhưng rất nhanh đã dời đi tầm mắt, rõ ràng là dáng vẻ đang giận dỗi_______ dù cho bọn họ đã cố hết sức che giấu tình trạng mâu thuẫn.
Mà Ngỗi Chính Côn cũng giống như không nhìn ra sự bất hòa giữa hai người họ, chỉ tập trung thúc giục chuyên gia ánh sáng và thợ quay phim nhanh lên một chút.
Tiền Xán nói với Tạ Dư An: “Có chút thú vị.”
Cái này mà không thú vị sao? Tạ Dư An cũng muốn xem hiện tại bọn họ sẽ diễn thành cái dạng gì, dù sao với trình độ của hai người này mà nói thì coi như bọn họ là “học trò” mà một tay cậu dạy ra đi.
Bình luận