Cú điện thoại lần trước của Liễu Tiễn Ninh khiến Tạ Dư An nổi lên sự nghi ngờ, nhưng hai người vốn cũng chưa có xé mặt nhau, hơn nữa Tạ Dư An vẫn còn nợ Liễu Tiễn Ninh hơn mấy trăm ngàn, cho nên cậu cũng cười cười lại mà chào hỏi anh ta.
“Cậu hôm nay sao lại đến công ty?” Liễu Tiễn Ninh đi tới trước mặt Tạ Dư An mà nói.
“Em đến bàn chuyện hợp đồng với anh Đông.” Tạ Dư An nói đúng sự thật, “《 huyễn ca 》 em không quay nữa.”
“Dư An, em đang nghiêm túc sao?” Liễu Tiễn Ninh hết sức kinh ngạc khi nghe Tạ Dư An nói như vậy, “Chuyện bồi thường hợp đồng em định làm như thế nào?” Liễu Tiễn Ninh nói đến khúc sau còn nhíu mày, trong mắt là sự kinh ngạc và lo lắng rất rõ ràng, dường như anh ta thật sự rất quan tâm đến Tạ Dư An____ lo lắng cho bạn bè như chính bản thân trong cái giới này vậy.
“Em__”
Tạ Dư An thấy anh ta như vậy, trong lòng cũng có chút rối rắm, bởi vì cậu không biết Liễu Tiễn Ninh có thật sự quan tâm mình không, hay chỉ giả vờ bên ngoài thôi.
Kết bạn trong giới giải trí đúng là không thể thoát được vấn đề này, nếu gặp được những diễn viên ngay thẳng đơn thuần thì tốt, bạn vẫn có thể biết được người đó thật lòng hay có tính toán, còn nếu như gặp phải những người có tâm tư thâm trầm, diễn xuất thuộc hàng thông thạo thì bạn không thể xác định được những người đó như thế nào____ bởi vì họ diễn rất giỏi, bất kể là trong phim hay ngoài đời.
Mà Liễu Tiễn Ninh mới vừa diễn tốt như vậy lại chả hiểu sao không nổi tiếng được.
Cho nên hiện giờ Tạ Dư An vẫn là không hiểu rõ được Liễu Tiễn Ninh.
Nếu như Liễu Tiễn Ninh thật lòng quan tâm đến cậu, Tạ Dư An không biết phải tiếp tục cư xử thế nào với anh ta, nhưng nếu như chỉ là diễn thôi… vậy anh ta rốt cuộc muốn làm cái gì?
Vì vậy Tạ Dư An vừa mới chuẩn bị nói đã dừng lại một chút mà tạm sửa lời lại: “Em không biết.”
“Em thật sự không muốn quay nữa, em không muốn cùng chung đoàn phim với Kha Tài Cảnh, ai mà biết dù chuyện này qua đi nhưng anh ta vẫn còn muốn đối phó với em thì sao.” Tạ Dư An giật giật khóe môi, làm ra vẻ vô cùng bất đắc dĩ____ Liễu Tiễn Ninh biết diễn, cậu thì không sao?” Bây giờ trên mạng mọi người đều biết anh ta ngã gãy chân không liên quan đến em, em với Thụy Phong cũng sắp đến hạn hợp đồng rồi, cho nên chuyện bồi thường hợp đồng em nghĩ cách một chút là được.”
“Cậu nghĩ ra được cách gì? tiền vi phạm hợp đồng phải hơn mấy triệu đi?” Liễu Tiễn Ninh so với cậu còn sốt ruột hơn, vùng xung quanh lông mày nhíu chặt, “Tiền nhiều như vậy cậu tìm đâu ra?”
Cậu có tiền á nha, cậu vừa mới cầm tiền Thẩm Trọng Thành cho cậu trả tiền bồi thường hợp đồng rồi. Thế nhưng hiện tại việc này không thể cho Liễu Tiễn Ninh biết được.
“…. Vậy em phải làm sao?” Tạ Dư An nhíu mày, đem vấn đề này đẩy sang cho Liễu Tiễn Ninh, cậu muốn nghe xem Liễu Tiễn Ninh sẽ cho cậu cái phương pháp gì.
Liễu Tiễn Ninh ngước mắt, nhìn thẳng vào mắt Tạ Dư An, chậm rãi nói: “Dư An, anh biết đêm nay có một bữa tiệc rượu.”
Tiệc rượu mà có thể bị Liễu Tiễn Ninh dùng loại giọng này nói ra thì không cần nói rõ đã biết đó là dạng tiệc rượu gì.
Chỉ là Tạ Dư An không hiểu, từ lần trước anh ta giật dây mình lên du thuyền Blue Goddess để quyến rũ Nhậm Văn Ký, cho đến lần này là đi tiệc rượu, Liễu Tiễn Ninh dường như vẫn đang cố gắng đẩy cậu đi tìm kim chủ, nhưng cậu lại không rõ rốt cuộc là tại vì sao.
Trước khi cậu gặp Thẩm Trọng Thành thì trên mạng đã sớm có lời đồn rằng cậu được kim chủ bao dưỡng, nói cứ như thật dù không có chứng cứ gì, cứ thế mà soạn ra cả đống, nếu như cậu nghe lời Liễu Tiễn Ninh mà đi tìm kim chủ thật thì vốn cũng đã được đồn rồi, có thành thật cũng không có gì đáng ngạc nhiên…., dù gì trước khi lên du thuyền Blue Goddess thì cậu gần như đã bị toàn bộ cư dân mạng chửi mắng đòi đuổi khỏi giới giải trí rồi.
Hơn nữa nếu như Liễu Tiễn Ninh là vì ghen tị nên muốn bôi đen cậu thì sao lại đẩy cậu đi tìm kim chủ? cậu nếu như tìm được kim chủ thật thì cũng không có lợi gì cho Liễu Tiễn Ninh, cho nên Tạ Dư An thật sự không hiểu rõ anh ta đang có mưu đồ gì.
“Em không đi.” Không hiểu rõ chuyện, không biết có nguy hiểm hay không thì Tạ Dư An sẽ không động vào, vì vậy cậu trược tiếp từ chối lời đề nghị của Liễu Tiễn Ninh, còn mang Tất Đông Thụ ra làm lá chắn, “Anh cũng biết rồi đấy, anh Đông không muốn em dính đến mấy thứ này. Ảnh còn nói Thụy Phong vẫn còn muốn tiếp tục kí với em, nếu như em ở lại đây thì tiền vi phạm hợp đồng Thụy Phong sẽ trả giúp em.”
Liễu Tiễn Ninh không nghĩ Tạ Dư An lại từ chối quyết đoán như vậy, vẫn chưa hết hi vọng mà nói: “Thế nhưng nếu kí hợp đồng loại này lại không quá tốt…”
Gã còn chưa nói xong đã vội dừng lại.
Vài giây sau, gã nhìn vào ánh mắt bình thản của Tạ Dư An, dùng giọng nói tương tự như của Tạ Dư An mà nói: “Cậu biết rồi phải không?”
“Em không biết.” Tạ Dư An nhìn vào mắt anh ta, tự giễu mà cắn khóe môi, “Em không biết vì sao bạn tốt của em lại cố gắng đẩy em đi tìm một kim chủ, cũng không biết tại sao người đó cũng không giàu có gì lại chấp nhận cho em vay tiền, em cũng không biết tại sao em đối với người đó chân thành như vậy mà người đó lại ở sau lưng toan tính âm mưu với em, muốn em phải mất hết tất cả.”
Tạ Dư An trực tiếp hỏi anh ta: “Liễu Tiễn Ninh, anh ghen tị với tôi sao?”
Quả nhiên Liễu Tiễn Ninh không phải là người ngu ngốc, biết Tạ Dư An đã nhìn thấu mình diễn trò cũng không tiếp tục diễn nữa, thừa nhận nói: “Đúng là có một chút.”
Tạ Dư An hỏi anh ta: “Cho nên anh ở sau lưng tôi làm việc này, muốn tôi cút khỏi giới giải trí để khỏi khiến anh ngứa mắt có phải không?”
“Những chuyện kia đều không phải tôi làm, tôi làm sao mà có bản lĩnh lớn như vậy?” Liễu Tiễn Ninh phì cười một tiếng, “Hơn nữa, tôi và cậu tiếp tục diễn trò bạn bè không phải tốt hơn sao? Cậu là người trọng tình nghĩa, vẫn còn có thể giúp đỡ tôi.”
Tạ Dư An cũng cười, nhưng hai tay buông thõng hai bên lại khẽ run: “Cái này thì phải hỏi anh rồi.”
Liễu Tiễn Ninh hơi nâng cằm lên, nửa uy hiếp nửa dụ dỗ mà nói: “Cậu đi theo tôi đến tiệc rượu tối nay rồi tôi nói hết cho nghe.”
Tạ Dư An lại phì cười, nhìn chằm chằm vào mắt anh ta rồi nói ra từng chữ, đảm bảo khiến Liễu Tiễn Ninh nghe rõ ràng là cậu từ chối: “Tôi. sẽ không. đi.”
Tại sao Liễu Tiễn Ninh lại bí mật làm trò thối tha sau lưng cậu?
Tạ Dư An từ trước tới giờ là một người không có tính tò mò, hơn nữa hiện tại cậu đã có kim chủ là Thẩm Trọng Thành che chở, giống như Tất Đông Thụ đã nói, cậu hiện tại trực tiếp từ Thụy Phong bên này nuốt lời nhảy sang Ánh Quang còn được, nói chi cái tiệc rượu chó má này.
Nói xong bốn chữ này, Tạ Dư An bỏ tay vào túi quần rồi đi thẳng về phía trước, muốn bước vào thang máy mà đi về.
Liễu Tiễn Ninh đứng tại chỗ sửng sốt một lúc lâu, phát hiện Tạ Dư An lướt ngang qua anh ta mới chợt dùng sức kéo cổ tay Tạ Dư An lại, dùng giọng mềm mỏng mà nói: “Dư An, xem như anh cầu xin cậu được không? tối nay giúp anh một lần…”
“Hả? Bây giờ anh đang xin tôi sao?” Tạ Dư An dừng bước, hơi nghiêng đầu bày ra bộ dạng giống Liễu Tiễn Ninh lúc nãy, cũng ngước cằm lên mà nhìn, chẳng qua vẻ mặt của cậu không có loại kiêu căng với khinh thường như của Liễu Tiễn Ninh.
Liễu Tiễn Ninh cắn răng nói: “Phải.”
Tạ Dư An lại giảm tốc độ nói mà hỏi anh ta: “Liễu Tiễn Ninh, anh bây giờ xin tôi cùng đi với anh đến tiệc rượu, tôi chỉ là đi cùng anh, không tiếp người ta uống rượu, tôi đưa anh vào phòng sau đó trở về là được đúng không?”
“Không sai.” Liễu Tiễn Ninh thận trọng trả lời, gã có thể chịu được, loại chuyện Tạ Dư An đối với gã như vầy cũng chỉ là một trong những lần bị nhục nhã từ lúc mới bước chân vào giới giải trí tới giờ mà thôi, cũng đã chịu không ít rồi, nhiêu đây gã vốn cũng không để vào mắt.
“Câu hỏi cuối cùng, nếu tôi xảy ra chuyện thì phải làm sao?”
Liễu Tiễn Ninh không rõ tại sao Tạ Dư An lại muốn hỏi nhiều đến vậy, nhưng vẫn căm đoan nói: “Sẽ không xảy ra chuyện gì.”
“Vậy tôi đi cùng anh.” Tạ Dư An một bên đồng ý, một bên lấy điện thoại từ trong túi ra nói, “Anh vừa nãy nói gì tôi đều ghi âm lại hết rồi, cứ để dành trước vậy, nếu như tôi xảy ra chuyện gì thì anh Đông cũng có thể giúp tôi liên hệ luật sư, cho nên anh tốt nhất hãy đảm bảo tôi được an toàn đi.”
Liễu Tiễn Ninh trợn to hai mắt, hoàn toàn không nghĩ đến phương pháp ngay từ đầu mình tính uy hiếp Tạ Dư An lại bị cậu ta trả ngược lại mà uy hiếp mình, gã hít sâu một hơi, hỏi Tạ Dư An: “Tôi làm sao biết được cậu sau này có dùng đoạn ghi âm này để uy hiếp tôi hay không?”
Tạ Dư An nghe đến đó bỗng nhiên cất điện thoại đi, cậu nhìn sâu vào mắt Liễu Tiễn Ninh, không nói gì thêm về chuyện khác, chỉ nói: “Tôi cũng không phải là anh.”
Liếu Tiễn Ninh nghe Tạ Dư An nói xong liền im lặng, đến bản thân gã cũng biết rõ tính cách của Tạ Dư An như thế nào cho nên im miệng không nói gì nữa, một lát sau gã nói cho Tạ Dư An biết thời gian và địa điểm của buổi tiệc rượu: “Sáu giờ tối tại biệt thự Bamboo, khoảng năm giờ tôi sẽ ở Thụy Phong chờ cậu cùng đi.”
“Biết rồi, đến giờ tôi sẽ tới.” Tạ Dư An cầm di động gõ gõ, vì vội trả lời tin nhắn của Thẩm Trọng Thành mà cậu đáp lại rất thờ ơ.
Liễu Tiễn Ninh thấy cậu có vẻ không để tâm lắm bữa tiệc nên lo lắng Tạ Dư An sẽ nuốt lời không đi, lại lo Tạ Dư An lật lọng dùng đoạn ghi âm trả thù mình cho nên vội la lên: “Nếu không hai chúng ta cùng nhau ăn trưa đi? Tôi sẽ nói trước chuyện này cho cậu biết.”
“Thôi khỏi, để tối rồi hãy nói, ăn cùng anh tôi lại không thấy ngon.” Tạ Dư An ngước mắt nhìn gã một cái, thờ ơ trả lời sau đó đi vào thang máy, “Thang máy cũng chia ra mà đi đi, tôi sợ sẽ bị nghẹt thở.”
Nói xong Tạ Dư An liền nhấn vào nút đóng cửa thang máy, đắc ý mà nhìn Liễu Tiễn Ninh bị mình chọc cho xanh mặt biến mất trước mắt.
Xả hận kiểu này đúng là quá sảng khoái!
Tạ Dư An nghĩ miệng mình bây giờ chỉ sợ đã cười đến méo mọe rồi, Tất Đông Thụ không cho cậu xả hận lên antifans, những đồng nghiệp chó má hàng ngày đố kị vì cậu nổi tiếng thì chực cắn cậu khi xảy ra bê bối cũng không thể chửi, Tạ Dư An cảm giác mình sắp thành Phật rồi, kết quả Liễu Tiễn Ninh lại tự nguyện nhảy ra cho cậu làm nhục, cảm giác nghẹn khuất ba tháng này có lẽ đều biến mất cả rồi.
Cho nên ngay cả cách nhắn lại tin wechat của Thẩm Trọng Thành cũng rất vui vẻ: [Còn chưa ăn á, hiện tại đang chuẩn bị đi nè, Hồ Tiêu đã đem hành lí của em gửi sang chung cư rồi, buổi chiều em muốn quay về biệt thự một chút rồi mới dọn đi hẳn. ]
Lúc nãy Thẩm Trọng Thành nhắn wechat cho Tạ Dư An hỏi có ăn cơm chưa, giờ thấy Tạ Dư An trả lời thì dừng lại một chút, sau đó hỏi cậu một câu hỏi rất khó hiểu: [Anh đưa em tấm thẻ kia, số dư có còn là 99 không?]
Đương nhiên là còn, Tạ Dư An lại không dùng tấm thẻ kia làm cái gì khác, chỉ trả tiền vi phạm hợp đồng, bên trong vẫn còn lại hơn bốn triệu, cậu trả lời: [Còn á, làm sao vậy?]
Điện thoại rung lên, Thẩm Trọng Thành rất nhanh trả lời lại: [Cục cưng, sau này dù em có xài bao nhiêu thì nhất định phải còn lại 99 nghe không.]
[Tại sao vậy? ] Tạ Dư An nhịn không được mà hỏi lại.
Thẩm Trọng Thành trả lời lại: [Vì nếu như vậy thì mặc kệ chúng ta có trải qua bao nhiêu khó khăn thì sau này cũng có thể ở bên nhau thật *99 ( lâu dài). ]
Tạ Dư An: “….”
Thấy cậu thật lâu không trả lời lại thì Thẩm Trọng Thành tiếp tục nhắn thêm một tin: [Cục cưng, sao em không nói gì hết? Em không muốn cùng anh ở bên nhau thật 99 sao?]
[Tất nhiên là muốn nha~] Tạ Dư An che giấu lương tâm mà trả lời anh ta, phía sau còn cho thêm một cái lượn sóng dập dờn.
Kết quả lại biến thành Thẩm Trọng Thành im lặng thật lâu.
Tạ Dư An còn đang nghĩ có phải giọng điệu của mình có chút giả tạo với qua loa hay không thì Thẩm Trọng Thành bên kia đã nhắn tới một tin____ [Còn làm nũng, được rồi được rồi, chồng cũng yêu em, nhanh đi ăn cơm trưa đi.]
“………”
Bình luận