Còn việc đối tượng bị bóc phốt là ai thì tất nhiên chính là acc Giao dịch dơ bẩn bán hàng giả cho anh ta.
Anh ta lấy acc clone chuyên dùng riêng cho Tạ Dư An, gõ gõ bàn phím viết ra năm nghìn chữ, ba nghìn chữ đầu viết rằng anh ta yêu Tạ Dư An như nào như nào, hai nghìn chữ còn lại thì cào phím chửi cái thằng Giao dịch dơ bẩn bán hàng giả cho anh ta, đem ảnh cap avat, mã xác nhận cùng toàn bộ lịch sử trò chuyện đưa hết lên mạng, còn nói sau khi mua trúng hàng rởm thì ngày nào cũng lấy nước mắt rửa mặt, đau lòng muốn chớt, uất ức muốn bệnh.
Sau khi đăng bài xong thì ném tiền vào đẩy nó lên hotsearch, bên dưới comt còn [email protected]_dịch_dơ_bẩn, cho nên chuyện hai người họ rất nhanh được dân mạng bâu vào hóng hớt.
[Túi đồ ăn: Đến đây xem hotsearch [ăn dưa] ]
[ Cây bạch đàn: Bỏ ra năm nghìn để mua cái áo sơ mi, chủ thớt thật có tiền.]
[Không có chính là tất nhiên trả lời @Cây bạch đàn: Mới có năm nghìn chứ đâu phải năm mươi nghìn.]
[Lục Cẩm Khâm trả lời @Không có chính là tất nhiên: Bỏ ra năm nghìn tưởng mua được áo của thần tượng, ai dè lại lại là đồ giả thì chủ comt có vui được không?]
[Tiểu Khôn Ngộ nhà A Bộ ]: Lầu trên buồn cười chớt mọe, nói thần tượng là chỉ ai cơ? Tạ bạo lực nhà bạn hả?]
[ Đứa trẻ đen tối]: Thiệt tình, áo sơ mi của Tạ công tử mà sao chỉ có giá năm nghìn, chủ thớt có tiền như vậy, liệu có phải đánh thiếu số không nào không?]
………
Thẩm Trọng Thành nhìn phần bình luận dưới weibo, thấy người nào nói xấu Tạ Dư An thì report trước sau đó xóa đi, chỉ là cái bài này leo lên hotsearch nên bình luận tăng rất nhanh, Thẩm Trọng Thành xóa mỏi tay cũng không kịp. Mà cái thằng Giao dịch dơ bẩn vốn sống bằng nghề này, thấy chén cơm của mình xuất hiện nguy cơ nên gã đã làm nguyên một bài thanh minh trên weibo, nói Thẩm Trọng Thành cố ý nói xấu gã, cái áo sơ mi gã bán vốn là đồ thật, chỉ vì Thẩm Trọng Thành vừa mò vào đã chửi gã nên gã giận quá mới nói như vậy.
Hai bên đều cho là mình đúng nên nhào vô chửi nhau tá lả, quan trọng là không có chứng cứ chứng minh cái áo sơ mi đó có phải của Tạ Dư An thật hay không_____ những thứ khác còn có thể mời cơ quan giám định tới xử, chứ áo của ngôi sao thì phải chứng minh như nào?
Thẩm Trọng Thành khẳng định Giao dịch bẩn bán hàng giả là vì chủ nhân của chiếc áo đấy với anh ta hiện đang ngủ chung trên một cái giường đấy có biết không, thế nhưng việc này làm sao có thể nói ra được?
Lúc đầu người đến hóng bài này chỉ vì nó leo lên hotsearch, còn giờ thì fans với antifans của Tạ Dư An đã xuất hiện rồi, hai bên xé nhau banh chành dưới bài post của acc clone Thẩm Trọng Thành.
Những fan hâm mộ thì tất nhiên là đứng về phía Thẩm Trọng Thành, dù sao cũng đều là người thích Tạ Dư An, trong đám này cũng có mấy người từng mua đồ Tạ Dư An của Giao dịch sơ bẩn, thấy Thẩm Trọng Thành bóc phốt thằng này bán hàng giả thì đều nổi điên hết rồi, ai cũng điên cuồng [email protected] dịch dơ bẩn bảo gã đưa ra lời giải thích, còn antifans thì táp Thẩm Trọng Thành rằng sao bài này chỉ trong thời gian ngắn đã lên hotsearch, có phải là đoàn đội của Tạ Dư An tự biên tự diễn hay không?
Thẩm Trọng Thành vốn mua phải hàng rởm mà bực trong người, thấy antifans với Giao dịch dơ bẩn chế nhạo anh ta chỉ với năm nghìn thì làm sao mua được áo của Tạ Dư An thì liền nổi nóng, cơ mà nghĩ lại tối hôm qua Tạ Dư An mặc cái áo sơ mi đấy cho nên trong lòng bình tĩnh hơn một chút____ ai nói năm nghìn không mua được quần áo của Tạ Dư An? Anh ta mua chín mươi chín cái quần lót còn được!.
Thế nhưng Thẩm Trọng Thành không bình tĩnh được lâu vì anh ta thấy các fan hâm mộ của Tạ Dư An cũng mua đồ!
Thẩm Trọng Thành không thể không suy nghĩ mấy cô này mua cái gì, là đồ thật hay giả, nếu là thật thì chẳng lẽ cũng để ở cạnh giường mà ngủ sao?
Thẩm Trọng Thành càng nghĩ càng thấy không ổn, cảm giác như có đám mây xanh lè ụp hết lên đầu anh ta vậy, thấy Giao dịch dơ bẩn mua một đám thủy quân đến làm ầm ĩ dưới weibo đòi anh ta đưa ra chứng cứ thì liền cười lạnh một tiếng, sau đó lần lượt report từng cái một rồi xóa comt, thế nhưng đúng lúc này lại nhận được tin nhắn wechat của Tạ Dư An: [Trọng Thành, avat của anh là gì vậy?]
Ây da, em ấy vẫn không chịu gọi chồng.
Thẩm Trọng Thành sa sầm mặt, không chịu nhắn lại ngay cho Tạ Dư An mà đợi qua tận mười mấy giây mới nhắn lại: [Anh tìm người vẽ, bùa đấy phù hộ cho tình yêu của hai chúng ta luôn thuận lợi]
Vốn lúc đầu Tạ Dư An tính hỏi vụ này chỉ vì muốn chọc anh ta một chút thôi, thử xem anh ta lấy cớ gì để lấp liếm cho qua, bởi vì Tạ Dư An thấy loại chuyện kiểu này nếu bị vạch trần thì có hơi xấu hổ tí, cho nên sẽ theo phản xạ mà che giấu một xíu.
Thế nhưng Tạ Dư An lại quên mất việc người đem cái bùa yêu này treo lên làm avat như hận không thể cho cả cái danh sách bạn bè đều biết mình xin được cái bùa yêu như Thẩm Trọng Thành, thì sẽ không có khả năng biết xấu hổ là gì.
Cho nên lúc thấy Thẩm Trọng Thành nói trắng ra như vậy thì Tạ Dư An nhất thời không nghĩ ra nên nói gì tiếp theo, chỉ có thể cứng ngắt mà hỏi: [Anh xin bùa yêu làm gì vậy?]
Thẩm Trọng Thành trả lời: [Không xin nó thì La tổng đã dẫn em lên xem giường hơi nước trên tầng bảy của gã rồi.]
Tạ Dư An thấy Thẩm Trọng Thành trả lời cứ quái quái, thấy có nhắc đến “La tổng” thì hơi ngơ ra một chút, không nhớ rõ người này là ai, cậu nhíu mày suy nghĩ một lúc mới nhớ đây là người từng gặp trên du thuyền Blue Goddess, lúc gã đến nói chuyện với cậu thì bị Thẩm Trọng Thành mắng là “gà” già.
Nhưng chuyện này cũng đã lâu rồi, không ngờ Thẩm Trọng Thành còn nhớ kĩ như vậy, rõ ràng vẫn còn ghen, Tạ Dư An có chút lúng túng không biết phải làm sao. Tiền Xán thật ra nói cũng đúng cái vụ gà tơ, Tạ Dư An hiện tại tuy rằng đang yêu đương với Thẩm Trọng Thành, thế nhưng trước đó cậu lại chưa từng yêu ai, nên cũng không biết làm như nào để dỗ người yêu đang ghen vui lên.
Vì vậy mà Tạ Dư An suy nghĩ một chút, sau đó quyết định cứ giả khờ trước, lát nữa mang quà về dỗ anh ta, [La tổng là ai ạ?]
Không ngờ rằng chiêu này của cậu lại thành công dập tắt lửa giận của Thẩm Trọng Thành, thấy Tạ Dư An không nhớ La Khải là ai thì trong lòng cảm thấy sướng vô cùng, gõ chữ trả lời lại: [ Nhớ không ra thì thôi, cơ mà em nhắc đến thì anh cũng nói luôn, chúng ta thay avat đôi đi.]
Nghe Thẩm Trọng Thành nói vậy thì cậu lại thấy hơi khó, vì wechat của cậu có không ít bạn bè trong giới giải trí, nói đâu xa, cái tên Liễu Tiễn Ninh vẫn còn trong đấy kìa, nếu cậu tùy tiện thay avat, lại còn là avat đôi, nhỡ đâu bị tuồn ảnh cap ra thì lại rộ lên một hồi tranh cãi.
Cơ mà Thẩm Trọng Thành tự nhận mình là một người chồng rất tâm lí cho nên anh ta thay avat trước, là một chữ “An” rồng bay phượng múa, sau đó gửi cho Tạ Dư An một chữ “Trọng”. ( chữ Trọng trong trọng lượng, cân nặng)
Thẩm Trọng Thành ngay cả viện cớ cũng đều nghĩ thay cậu rồi: [Vốn muốn viết cho em chữ “Thành”, thế nhưng hơi khó giải thích nên để em dùng chữ “Trọng”, có ai hỏi thì cứ bảo Tất Đông Thụ muốn em phải khống chế cân nặng, phải dùng cái avat này để luôn luôn nhắc nhở bản thân không được vượt quá số cân cho phép.]
Chữ lót “Trọng” trong tên Thẩm Trọng Thành có nhiều cách phát âm, Tạ Dư An còn đặc biệt hỏi anh ta là đọc kiểu nào, Thẩm Trọng Thành nói cho cậu biết đọc là “chong”, nói vậy thì chữ này cũng là Thẩm Trọng Thành viết sao?
Tạ Dư An có chút kinh ngạc, dù sao dùng bút lông mà có thể viết tốt như vậy thì không thể chỉ luyện có vài năm được.
Mà Thẩm Trọng Thành cũng đã nghĩ hộ cái cớ rồi, hai người bây giờ cũng không có bạn chung cho nên cũng không cần lo sẽ bị phát hiện, thế nên Tạ Dư An liền thay ảnh đại diện, sau đó dỗ ngọt Thẩm Trọng Thành: [Trọng Thành, anh viết chữ đẹp ghê.]
Thẩm Trọng Thành nhìn khung trò chuyện đã được đổi thành ảnh đại diện đôi thì vô cùng thỏa mãn, thế nhưng vẫn không quên dặn Tạ Dư An: [Anh đã nói nhiều lần rồi, phải gọi là ông xã nghe chưa, số lần chúng ta ngủ chung cũng không phải ít, em còn xấu hổ cái gì?]
[Em bây giờ một tiếng ông xã cũng không chịu gọi, sau này chúng ta kết hôn rồi chẳng lẽ em vẫn còn muốn xa lạ như giờ sao?]
Tạ Dư An thấy Thẩm Trọng Thành càng nói càng hăng hái, mà toàn nói mấy câu dễ hiểu lầm, thế nhưng tối qua chính cậu đã đưa tới cửa mà Thẩm Trọng Thành lại chỉ lôi kéo cậu ăn mì, Tạ Dư An vừa tức vừa buồn cười, cơ mà cậu mới vừa vớt anh ta từ thùng giấm chua ra nên cũng không dám làm trái ý, hơn nữa gõ cái từ chồng này so với nói bằng miệng thì vẫn đỡ ngượng hơn, cho nên Tạ Dư An không chút do dự mà gõ chữ dỗ anh ta: [Ông xã =3= ]
[Lại hôn giả, anh muốn em sửa biệt hiệu, tối về anh kiểm tra.]
Lại còn để ý vụ này nữa sao?
Tạ Dư An cười khúc khích, đem chữ “Ngài Thẩm” đổi thành “Ông xã”.
Sau khi đổi xong, cậu cầm điện thoại nhìn vào khung trò chuyện có ảnh đại diện đôi của hai người được viết bằng bút lông, sau một lúc lại tự mình len lén cười lên, nghĩ tới việc Tiền Xán nói đến vị đại sư kia, cái bùa này đúng là linh thật, cậu không biết có nên tự mình đi xin một tấm hay không?
Nhưng mà Tạ Dư An cũng chỉ là nghĩ thôi, chứ cậu là người theo chủ nghĩa vô thần, mấy kiểu thần quỷ gì đấy nếu tin thì là có, không tin thì không có, nếu như cậu không có lòng tin thì cho dù có xin được bùa gì thì cũng không dùng được, cơ mà đi quan tâm cái này so với nghĩ thử buổi tối sẽ tặng gì cho Thẩm Trọng Thành còn tốt hơn.
Tạ Dư An nghĩ tình yêu có thể vun đắp từ từ, mà phải là từ hai phía, cậu với Thẩm Trọng Thành đang yêu nhau thì không thể nào chỉ mỗi anh tặng đống đồ cho cậu mà cậu lại không tặng gì cho anh cả.
Nhưng có một vấn đề là Thẩm Trọng Thành không thiếu gì, cho nên anh sẽ không quan tâm quà có giá trị hay không mà chỉ quan tâm đến tấm lòng, mà tấm lòng là thứ khó khăn nhất để làm
Tạ Dư An quyết định xin sự trợ giúp từ bên ngoài: “Hồ Tiêu.”
“Úi chà,anh Tạ có chuyện gì vậy?” Hồ Tiêu đang lái xe đáp lại.
Tạ Dư An có chút khó mở miệng: “Cậu…. bình thường hay tặng quà gì cho bạn gái vậy?”
Hồ Tiêu nghe xong lời này thì liền mở to mắt, đầu tiên là khiếp sợ, sau đó lại đau lòng mà nhìn Tạ Dư An từ kính chiếu hậu, giọng nói cũng run run: “Anh Tạ, em không có bạn gái…”
Tạ Dư An: “….”
Thấy mình đâm trúng chỗ đau của dân FA nên Tạ Dư An cũng không dám tùy tiện hỏi nữa, tự mình nghĩ một lúc cũng không ra cái gì nên tính lên weibo xem thử người ta tặng cái gì đặng tham khảo một xíu.
Kết quả mới lên weibo đã thấy tên của mình bay vọt lên hot search, từ khóa là: [Tạ Dư An hàng giả]
Cái từ khóa này có lực sát thương cực lớn, người không biết còn tưởng cậu đang bán hàng giả.
Cho nên Tạ Dư An nhấp vào nhìn thử thì lại phát hiện đây là fan của mình, chủ thớt tốn năm nghìn cho một người tên là “Giao dịch dơ bẩn” để mua một cái áo sơ mi, kết quả sau khi áo tới tay lại phát hiện là đồ giả, vì quá tức giận nên mới lên mạng bóc phốt, ở dưới bình luận cũng có một số người hâm mộ đã mua đồ của gã, chỉ là các cô này không biết đồ mình mua là thật hay giả thôi. Tạ Dư An nhìn thử hết đống đồ các cô này mua thì không phát hiện cái nào liên quan đến cậu cả, còn cái áo của chủ thớt thì khỏi phải nói rồi, cậu vốn chưa từng lạc mất quần áo nên cái đó chắc chắn là hàng giả.
Blogger đăng bài này có tên là “Tướng công của Tạ công tử”, Tạ Dư An nhìn cái ID này cảm thấy có chút quen mắt, thế nhưng không nhớ nổi đã gặp ở đâu, cơ mà cậu nhiều fan như vậy lại có thể khiến cậu có ấn tượng thì không thể là fan thông thường được, nếu không phải fan cứng thì chính là antifan.
Tạ Dư An đọc cái bài weibo dài ngoằn, phần đầu thì chủ thớt moi hết tim gan ra mà bày tỏ tình cảm với cậu, phần phía sau thì lên án hành vi lừa đảo của Giao dịch dơ bẩn, lúc đọc đến câu chốt là chủ thớt uất ức muốn bệnh thì Tạ Dư An liền nhíu mày thật chặt.
Người hâm mộ tên “Tướng công của Tạ công tử này không những để tên của cậu mà còn để avat ảnh của cậu, chỗ giới thiệu thông tin cá nhân là: Tôi vĩnh viễn yêu cục cưng An An, hoạt động hàng ngày thì khỏi phải nói, đều là up hình của cậu với ảnh cap từ video, trên đó ghép chữ “An An thật đáng yêu” “Thích An An” cùng với một đống nụ hôn, bày tỏ tình yêu kiểu này rõ ràng là rất thương cậu, cho nên mới bỏ ra năm nghìn chỉ để mua một cái áo sơ mi.
Dưới phần bình luận có nhiều người nói rằng cái giá năm nghìn cũng không tính là gì, nhưng Tạ Dư An lại không thấy như vậy, tiền của fan cậu cũng không phải gió thổi tới, năm nghìn đã là một tháng tiền lương của mẹ cậu rồi, trước kia còn đi học ở trường lúc chưa bước vào giới giải trí thì tiền sinh hoạt mỗi tháng của cậu chỉ có một ngàn rưỡi thôi.
Cho nên lúc nhìn bài này của “Tướng công của Tạ công tử” thì cậu cảm thấy bạn fan này nhất định đã tiết kiệm mấy tháng tiền sinh hoạt phí để mua đồ của cậu, kết quả lại bị lừa, Tạ Dư An dường như có thể tưởng tượng được bạn fan ở đầu bên kia điện thoại đã khổ sở đấu tranh vì quyền lợi của mình cùng với bộ dáng đáng thương như thế nào.
Còn chuyện “Tướng công của Tạ công tử” chửi mấy người có ý kiến trái chiều thì Tạ Dư An cũng thấy bình thường, dù là ai thì tốn mấy tháng tiền sinh hoạt phí để mua phải hàng giả thì cũng sẽ không thể bình tĩnh được có phải không?
Hơn nữa bạn fan này chửi Giao dịch dơ bẩn cũng không có gì quá đáng, còn chưa ghê gớm bằng antifans đâu.
Tạ Dư An vô cùng tức giận cho nên liền share lại bài này, muốn phối hợp với “Tướng công của Tạ công tử” vạch mặt cái thằng giao dịch dơ bẩn xấu xa bán hàng giả nhưng không chịu thừa nhận này.
Cậu vừa mới share xong thì người phụ trách viết văn bản cùng tuyên truyền trên weibo nằm trong đoàn đội cậu là Vi Văn Nguyệt đã gọi điện đến: “Dư An, trên weibo có một fan của cậu bị lừa, chị giúp em xem qua rồi, cái này có thể share một chút___”
Vi Văn Nguyệt đang nghĩ đoạn cap có thể hút fan cho Tạ Dư An đăng weibo nhưng Tạ Dư An không đợi cô nói xong đã nói: “Vâng chị Vi, em thấy bài đấy trên weibo rồi, cũng đã share.”
“Hả? Share rồi sao? Để chị xem một chút: “Vi Văn Nguyệt vào trang weibo của Tạ Dư An, gật gật đầu, “Được rồi, cứ như này đi, tạm thời cậu cũng đừng làm gì khác nữa, nếu muốn lên weibo thì dùng acc clone.”
Tạ Dư An nói: “Vâng”
Trước khi Tạ Dư An vì “fan cứng” của mình mà đưa ra thông tin chính xác, Thẩm Trọng Thành nhin đống nick weibo không nói lí lẽ đang làm ầm ĩ dưới phần bình luận đã không còn kiên nhẫn nữa, dự định trực tiếp buộc tội Giao dịch dơ bẩn.
Mà cũng vừa lúc giao dịch bẩn muốn tìm gặp riêng anh ta, rõ ràng anh ta cũng biết mình bán hàng giả, nếu như hotsearch này vẫn tiếp tục kéo dài thì sẽ bị đoàn đội của Tạ Dư An để ý, tới lúc đó nếu như bọn họ gọi cho Tạ Dư An khiến cậu đứng ra làm sáng tỏ, lại còn được cái danh tốt là “cưng chiều fan”, nếu như vậy thật thì gã xong đời rồi.
Cho nên gã lập tức nhắn tin cho Thẩm Trọng Thành, nói thẳng: [Tôi sai rồi, Đều là dân cùng nghề cả, xin cậu xem xét mà nhẹ tay hộ.]
Tướng công của Tạ công tử: [Con mẹ nó ai cùng nghề với mày? Bố mày cũng không phải bán dây sạc.]
Giao dịch dơ bẩn: [Được được, là tôi sai, giờ như này, giả một thì đền mười, tôi đền cho cậu năm mươi ngàn, chuyện này giải quyết riêng nhá?]
Tướng công của Tạ công tử: [Tao mua được hot search mà còn để ý năm mươi ngàn của mày à? Mày thấy tao giống người thiếu tiền không?]
Hóa ra thằng chó này mua hot search!
Bài weibo của Thẩm Trọng Thành chỉ mới đăng được ba phút đã leo lên hot search, lúc đầu gã cũng nghĩ là người này mua nhưng nghĩ lại thằng này nếu mua được hot search thì sao chỉ có năm nghàn mà cứ bám riết lấy gã không tha, còn đăng cả một bài dài nói năm ngàn quan trọng với nó đến cái độ nào.
Giao dịch dơ bẩn tiếp tục hỏi Thẩm Trọng Thành: [Vậy cậu muốn như nào mới chịu xóa bài? Tôi cho cậu một bộ đồ diễn thật của Tạ Dư An được không? Cậu biết 《 Giấc Mộng Trường An 》 không? Tôi cho cậu đồ lót của Tạ Dư An ở đoàn phim đấy.]
Giao dịch dơ bẩn nghĩ tới nghĩ lui, nghĩ rằng cái người này có ý làm khó mình chắc là vì không có được đúng quần áo của Tạ Dư An, đã vậy thì gã đưa cho anh ta một bộ, thế chắc là được rồi nhỉ?
Thẩm Trọng Thành nhìn Giao dịch dơ bẩn đưa ra điều kiện thì cười thầm trong bụng___ có thể ôm em ấy ngủ, còn có thể ôm hôn thân mật hơn được nữa đấy, quần áo của gã thì tính là cái gì?
Cho nên anh ta trả lời lại rằng: [Cút!]
Sau khi bóc phốt Giao dịch dơ bẩn, Thẩm Trọng Thành nhìn sang Tiền Trấn Xuyên và Quách Thanh Tâm vừa cơm nước xong đang ngồi trong phòng làm việc nghỉ ngơi chơi điện thoại, bỗng lên tiếng nói: “Thanh Tâm, giúp tôi làm một chuyện đi.”
Tiền Trấn Xuyên nghe vậy thì run tay một cái khiến nhân vật mình đang chơi chết queo, Thẩm Trọng Thành hôm nay tự dưng lại dùng cái giọng dịu dàng như vậy để nói, mà cái người Quách Thanh Tâm bị chỉ đích danh đã sợ muốn vỡ mật: “Anh Thẩm nói đi”
Thẩm Trọng Thành hỏi anh ta: “Cái người gọi là Bách Hợp nhỏ gì đấy có phải bạn gái của cậu không?”
Quách Thanh Tâm suy nghĩ một chút mới biết Thẩm Trọng Thành đang nói đến Bối Nghệ Hạm, cho nên cẩn thận nhắc nhở: “Cô ấy tên là Bối Nghệ Hạm, nick name là Bách Hợp nhỏ.”
Thẩm Trọng Thành không quan tâm Bối Nghệ Hạm rốt cuộc tên là gì, anh ta chỉ cần mượn tay của cô này làm một việc: “Cậu gọi điện bảo cô ta share bài của một người tên là “Tướng công của Tạ công tử”, nói cô ta cũng chưa từng lạc mất đồ bao giờ, bảo fans của cô ta đừng có bị lừa.”
Chuyện anh ta mở cái acc clone này theo đuổi idol vốn dĩ không muốn cho Tạ Dư An biết, nếu không đã bảo Tạ Dư An trực tiếp share là dễ rồi, mà người của anh ta thì đều bên Ánh Quang nên không thích hợp lắm, bởi vì thế mà Thẩm Trọng Thành mới tìm Quách Thanh Tâm, anh ta nhớ bạn gái của Quách Thanh Tâm hình như là người của Thụy Phong, cùng công ty với Tạ Dư An.
Quách Thanh Tâm nghe xong cũng không hiểu lắm, nhưng vẫn gọi điện cho Bối Nghệ Hạm, nói cô share cái weibo đấy.
Bình luận