Hơn nữa nếu cậu thật sự đẻ được thì bọn họ còn chưa lăn giường mà, con ở đâu ra.
Cho nên Tạ Dư An nói với anh rằng: “Cũng không có con luôn…”
“Không có con?” Thẩm Trọng Thành nghe cậu nói như vậy thì hàng lông mày sắc bén càng nhướn cao lên, anh lạnh lùng cười khẽ một tiếng sau đó cúi đầu xuống, dùng chóp mũi cọ cọ hai bên gò má của Tạ Dư An, hành động thì vô cùng thân mật nhưng lại thốt ra một câu hết sức lệch tông, “Lúc đầu anh thả vào bụng em hai con, sao bây giờ lại không có? đâu anh sờ một cái xem.”
Thẩm Trọng Thành nói xong liền vén vạt áo của Tạ Dư An lên khiến vòng eo dẻo dai mềm mịn của cậu đều lộ ra ngoài, sau đó anh cười nói: “Lâu rồi gà con mới ăn nhiều như vậy, nếu mập lên rồi thì có thể sinh đứa nhỏ được đúng không?”
Tạ Dư An vốn muốn thân hình của bản thân sát với nhân vật Úc Bắc Sinh nhất cho nên rất chăm chỉ rèn luyện cơ thể mỗi ngày, Thẩm Trọng Thành biết rất rõ cần phải chọc như thế nào thì Tạ Dư An mới muốn giơ chân lên đạp, cho nên lời này vừa nói ra thì Tạ Dư An đã bắt đầu tránh né loạn xạ, cậu nhíu mày trả lời lại: “Không có!”
Tạ Dư An sau khi vào nhà chưa kịp vứt balo xuống đã bị Thẩm Trọng Thành đuổi kịp, hai người lăn lộn một lúc cũng không biết là lăn tới chỗ nào liền đè lên con gà la hét trong balo của Tạ Dư An khiến nó gáy lên một tiếng chói tai, hai người nghe vậy liền ngừng mọi động tác.
“Con ở đây này.” Tạ Dư An lanh lẹ nói ra câu đó.
Thẩm Trọng Thành nghe vậy liền dừng bóp eo cậu, từ trên cao nhìn xuống Tạ Dư An, muốn xem thử cậu có thể từ đâu lôi ra đứa con.
Kết quả Tạ Dư An mò vào cái balo mới nãy vứt xuống, lôi từ bên trong ra hai con gà la hét, cậu nhét vào ngực Thẩm Trọng Thành một con, cậu thì cầm một con rồi nói: “Uầy, cả hai đứa đều ở đây nè.”
Tạ Dư An nói xong còn bóp vào bụng con gà khiến nó hét lên một dây “Ố ồ o o o”.
Thẩm Trọng Thành giật giật khóe môi, cảm giác mình hình như khinh địch rồi____ năng lực ứng biến của con gà con Tạ Dư An này quả thật rất mạnh.
Thế nhưng khi Thẩm Trọng Thành nhìn con gà mình đang ôm trong ngực cùng với con gà nằm trong tay Tạ Dư An thì rất nhanh đã nghĩ ra cách chọc Ta Dư An tiếp, “Gà con này, anh Bá Hổ ra ngoài chinh chiến hơn mười năm, lúc em sinh con anh cũng không có ở nhà để tận mắt nhìn thấy, ba mẹ nói em trăng hoa thành thói, thê thiếp trong nhà nhiều như mây, anh chỉ là cái tiểu thiếp không có gì nổi bật, đứa con này nhìn sao cũng thấy giống em chứ không giống anh, em nói xem làm sao có thể chứng minh nó chính là con ruột của anh đây?”
Tạ Dư An: “….”
Thẩm Trọng Thành làm sao vậy?
Tạ Dư An rất đau đầu, cậu nhớ rõ lúc bé Thẩm Trọng Thành đâu có diễn nhiều như này, sao bây giờ anh nói gì mình cũng đều không trả lời được hết vầy.
Mà Thẩm Trọng Thành thấy Tạ Dư An không nãy giờ không nói gì hết thì cười càng thêm tươi, anh nhướn mày nói: “Nếu không thì nhỏ máu nhận thân đi?”
Con gà la hét này lấy đâu ra máu? Giờ có banh ruột nó ra cũng không lòi được miếng xương gà nào.
Tạ Dư An nghẹn lời, cậu chăm chú suy nghĩ một chút, thấy trong balo có cây bút dạ liền bừng tỉnh, vội giành lấy con gà trong tay Thẩm Trọng Thành rồi mở nắp bút vẽ lên đầu nó một chữ *Vương, sau đó một lần nữa nhét lại vào tay Thẩm Trọng Thành, cười cười lấy lòng: “Như vậy giống anh chưa? Anh Bá Hổ mau nhìn xem thử đi, gà con này rất giống anh, sau này lớn lên nhất định sẽ trở thành gà Bá Vương.”
(*王: trên đầu con hổ có mấy vệt giống chữ Vương.)
Thẩm Trọng Thành: “….”
Tạ Dư An lúc này không có phát hiện mình nói sai chỗ nào, thế nhưng giây kế tiếp lại chợt nghe Thẩm Trọng Thành chậm rãi mở miệng hỏi cậu: “Cho nên em nói anh là ông chủ gà sao?”
Tạ Dư An: “….”
Thẩm Trọng Thành vốn cũng không muốn luyện mồm mép với Tạ Dư An cho nên liền đem hai con gà ném lên sô pha, còn mình thì nắm lấy cổ Tạ Dư An mà hôn xuống, còn cắn cậu một cái, Thẩm Trọng Thành hôn đến khi viền mắt Tạ Dư An đỏ bừng mới thả ra, còn không quên dọa: “Em về sau nếu còn làm bậy thì anh liền làm cho em sinh được đứa nhỏ luôn.”
Tạ Dư An vô cùng tủi thân, thế nhưng lại không sợ, bởi vì Thẩm Trọng Thành chắc hẳn sẽ không làm gì cậu cả, nói vậy cũng không phải là Tạ Dư An nghi ngờ Thẩm Trọng Thành yếu sinh lí, chỉ là cậu cảm thấy bây giờ Thẩm Trọng Thành chỉ dọa cậu ngoài miệng một chút mà thôi.
Cơ mà nhắc vụ này mới nhớ, Tạ Dư An còn nhớ trước kia Thẩm Trọng Thành đã nói rằng chờ khi cậu thật sự thích anh thì mới có thể làm tình____ Tạ Dư An cảm thấy ngày đó hình như sắp đến rồi, thế nhưng cậu lại không có chút kinh nghiệm nào, mặc dù có biết một chút quá trình nhưng lại chưa thực hành bao giờ, hiện tại Thẩm Trọng Thành nói ra lời đe dọa này khiến Tạ Dư An như bị quỷ ám mà lúc đi tắm lại trốn trong đó xem phim sex để mở mang kiến thức.
Tạ Dư An nghĩ đến vấn đề này thì Thẩm Trọng Thành làm sao có thể không nghĩ đến.
Anh so với Tạ Dư An còn nghĩ sâu hơn cơ, trước kia nói ra câu đó cũng chỉ là kiếm cớ tạm lừa Tạ Dư An mà thôi, mà bây giờ rõ ràng là không dùng cái cớ này được nữa rồi, nếu như vẫn kì kèo không dứt khoát thì không biết Tạ Dư An sẽ suy nghĩ gì bậy bạ, nhưng nếu hai người làm thật thì phải nhảy vọt đến bước kết hôn mất.
Thẩm Trọng Thành muốn ở bên Tạ Dư An, anh cũng tự tin rằng Tạ Dư An cũng muốn như thế, nhưng công việc của Tạ Dư An là một vấn đề lớn, hai người nếu như làm thật thì Tạ Dư An phải nhập tên vào gia phả nhà họ Thẩm, nhưng nếu ba mẹ không chấp nhận công việc của Tạ Dư An thì phải làm thế nào? Nếu đến lúc đó phải buộc Tạ Dư An từ bỏ giới giải trí hoặc hạn chế cậu hoạt động thì phải làm sao?
Có lẽ anh phải đem chuyện này sớm nói cho mẹ biết mới được.
Tâm trạng của Thẩm Trọng Thành vô cùng nặng nề, lúc chỉnh sửa bài đặng up lên weibo chuyên dùng để show chuyện tình vảm thì lại thấy một cái bình luận nhắc đến anh phọt ra___ Thế nhưng Ánh Quang quyết định im lặng là như nào? Công khai chế giễu nữ thần của tôi là cái quỷ gì nữa?
Cái gì với cái gì vầy trời?
Thẩm Trọng Thành có chút không hiểu, nửa giây sau mới giật mình phản ứng lại, hóa ra đây không phải là cái acc nhỏ mà là cái acc chính của anh.
Cái acc chính này vốn chỉ để Thẩm Trọng Thành chơi chơi thôi, thế nhưng phòng quản lí quan hệ xã hội đã mua thêm cho anh ba trăm nghìn người theo dõi, bởi vì dù sao cũng là ông chủ của một công ty, người theo dõi quá ít cũng hơi kì, Quách Thanh Tâm trước kia vốn đẹp trai lại thường xuyên chơi đùa với đám ngôi sao nữ, scandal trên người thì tràn lan, cho nên trên weibo cũng phải gần hai triệu người theo dõi.
Thế nhưng dù gì cũng là bỏ tiền ra mua, acc chính của Thẩm Trọng Thành cũng không sôi động lắm, cơ mà hôm qua và hôm nay lượt theo dõi trên weibo của anh phải tăng lên hàng triệu, nguyên nhân tất nhiên là bởi vì cái câu [mỉm cười][tạm biệt] trên weibo.
Thẩm Tiêu Hồng ra mắt gần mười năm nhưng độ hot vẫn như thuở ban đầu, hiện giờ còn chưa tới ba mươi mà vẫn đang ở thời kì đỉnh cao của sự nghiệp. Đời sống tình cảm của cô nàng lại “phong phú” đến nổi có thể viết thành sách, weibo có tám mươi triệu người theo dõi, hàng ngày có biết bao nhiêu người theo dõi từng động tác của cô, cho nên Thẩm Tiêu Hồng chú ý ai, khen ai hoặc bình luận về ai cũng không thể thoát khỏi ánh mắt của những người này.
Trùng hợp là mấy ngày này mọi người đều đang tò mò về thân phận bí ẩn của Thẩm Tiêu Hồng, kết quả còn liên lụy đến cả chủ tịch mới của Ánh Quang, cho nên việc Thẩm Tiêu Hồng bỏ theo dõi Thẩm Trọng Thành sau ba giờ đã leo lên hot search.
Thế nhưng thân phận Thẩm Trọng Thành cũng vô cùng bí ẩn, cư dân mạng không lục ra được bức ảnh nào của anh, phần tư liệu cá nhân cũng rất ít ỏi, giống hệt như Thẩm Tiêu Hồng, trước kia mọi người còn có thể nghĩ hai người có lẽ là người thân hoặc là người yêu các kiểu. Thế nhưng bây giờ hai người bỏ theo dõi nhau như vậy thì dân mạng lại có chút khó hiểu, mọi người đều đoán rằng có lẽ Thẩm Tiêu Hồng có xích mích với công ty Ánh Quang, cho nên tất cả đều xúm lại mà bay vào weibo Thẩm Trọng Thành hóng hớt.
Vào lúc này mà Thẩm Trọng Thành lỡ tay up bài như đang ở acc dùng để show chuyện tình cảm thì phiền phức rồi.
Cũng may là chỉ mới gõ caption thôi chứ chưa có đăng, anh chuyển tài khoản sang acc nhỏ sau đó vẫn như cũ mà đăng lên ảnh chụp, nói rằng buổi hẹn hò ngày hôm nay vô cùng thuận lợi, thế nhưng bà xã tôi lại nói tôi giống ông chủ gà [mỉm cười][hình ảnh]
Ảnh mà anh đăng lên chính là ảnh chụp con gà la hét trên đầu có một chữ Vương.
[ Ngẩng đầu nhìn trời: 666666 đỉnh của đỉnh.]
[Chủ bô thú vị ghê.]
[Hoa anh đào: giống ông chủ gà hả?! Ha Ha Ha, cơ mà lần trước phát hiện tay bô chủ với vợ rất đẹp nha.]
Gần đây cái acc nhỏ của anh cũng được kha khá người chú ý, hình như khoảng mấy trăm người, không nhiều lắm nhưng sẽ like và bình luận, Thẩm Trọng Thành kiểm tra lại một lượt, bảo đảm không có người mắng chửi mới ghim lên đầu trang.
Thẩm Trọng Thành trước giờ đều có thói quen đăng bài vào lúc chín giờ mười ba phút mười bốn giây, dù không được mười bốn giây cũng nhất định phải bấm đúng mười ba phút, bởi vì sẽ thu lại được số 211314, ý nghĩa là yêu em cả đời.
Thế nhưng hôm nay anh lại đăng vào lúc hai mươi ba phút, cho nên một lát sau đã có fan bình luận tại bài được ghim rằng hôm nay tại sao lại thay số, chủ bô ít thương vợ mình một ngày rồi sao.
Thẩm Trọng Thành trả lời người này rằng không có đổi số, nhưng hôm nay không muốn yêu ẻm.
Ơ đây là cách thức yêu đương kiểu mới gì vậy?
??? Ủa sao biến thành trai tồi rồi?
Tôi thật sự không biết nói gì mới không lúng túng, vừa rồi còn đang show tình cảm, sao nhanh vậy đã chia tay rồi?
Thẩm Trọng Thành không để ý đến các cô nàng, cũng không có trả lời bình luận nữa, Tạ Dư An cõng theo nhiều ông chủ Nhâm như vậy khiến anh thật sự tức giận, cho nên anh quyết định phải chỉnh Tạ Dư An____ chẳng hạn như ít yêu cậu một ngày như thế này.
Tối nay Thẩm Trọng Thành không yêu Tạ Dư An.
Cho nên lúc Tạ Dư An tắm xong mò mẫm leo lên giường thì Thẩm Trọng Thành không có chủ động hôn cậu, cũng không có nói chúc ngủ ngon với cậu____ anh là đang đợi Tạ Dư An chủ động.
Thế nhưng Tạ Dư An mới nãy trong phòng tắm xem nhiều phim sex, trong đó các diễn viên chơi đủ các tư thế cho nên mặt cậu đỏ bừng cả lên, trong đầu đều hình ảnh bậy bạ, cả người mê mê tỉnh tỉnh trợn trắng mắt liền vội tắt đèn lên giường, rất sợ Thẩm Trọng Thành thấy được gương mặt ửng hồng của mình.
Mà cũng bởi có tật giật mình cho nên Tạ Dư An căng thẳng đến mức không phát hiện được Thẩm Trọng Thành có gì đó sai sai, cậu nhắm mắt lại sau đó không bao lâu đã ngủ mất tiêu.
Người bên cạnh nghe hô hấp của cậu dần dần chậm rãi Thẩm Trọng Thành: “…….”
Cũng may sáng hôm sau Tạ Dư An đã dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho Thẩm Trọng Thành, mặc dù mùi vụ vẫn bình thường như cũ nhưng cũng thành công trấn an được Thẩm Trọng Thành.
Ba ngày sau, Tạ Dư An tạm thời rời khỏi Hoa Thành.
Bởi vì địa điểm quay của chương trình 《 Happy Weekly》 không phải ở Hoa Thành, nên nếu muốn tham gia thì phải đóng gói hành lí đến Nam Thành ở vài ngày. Thẩm Trọng Thành vốn cũng muốn đi cùng Tạ Dư An, thế nhưng mấy ngày đó ở Ánh Quang lại có hội nghị rất quan trọng cần phải có mặt Thẩm Trọng Thành, cho nên anh không có cách nào đi theo Tạ Dư An cả.
Cơ mà Thẩm Trọng Thành không thể đi nhưng Quách Thanh Tâm lại có thể, thế nên trước khi Tạ Dư An đi thì Quách Thanh Tâm không dám lắc lư trước mặt Thẩm Trọng Thành, chỉ sợ anh đại nhìn mình lại ghen ghét.
Hôm Tạ Dư An lên máy bay, Thẩm Trọng Thành đi tiễn cậu, còn nhét vào vali của Tạ Dư An áo khoác của anh, nói rằng, “thành Nam gần đây đang mưa, trời rất lạnh, khi nào em lạnh nhớ phải mặc cái áo này, nó giống như cái ôm ấm áp của anh vẫn luôn bên cạnh em vậy.”
Tạ Dư An nghe vậy có chút muốn khóc lại có chút muốn cười, thế nhưng cậu đã sớm nghe hiểu ý định kì quái của Thẩm Trọng Thành rồi cho nên liền chủ động ôm anh một cái, sau đó nói ra câu mà Thẩm Trọng Thành muốn nghe nhất: “Em sẽ rất nhớ anh.”
Thẩm Trọng Thành cũng đưa tay lên vỗ vỗ vào lưng Tạ Dư An “Anh lúc đó cũng sẽ xem chương trình đấy.”
Tạ Dư An đương nhiên biết Thẩm Trọng Thành đặc biệt nói những lời này là có ý gì, 《 Happy Weekly》đã sớm gửi kịch bản sang, bên trong không có mạnh mẽ ép buộc xào cp giữa cậu và Bối Nghệ Hạm, hơn nữa còn có Quách Thanh Tâm đi cùng, cậu sao có thể cùng với Bối Nghệ Hạm làm ra chuyện gì.
Tạ Dư An hôn lên mặt Thẩm Trọng Thành một cái nhằm trấn an anh, sau đó nói: “Anh với con ngoan ngoãn ở nhà đợi em trở về nha.”
Thẩm Trọng Thành giật giật khóe môi, nhíu mày nói: “Em đừng ôm con thằng khác về là được rồi.”
Tất Đông Thụ cùng với Hồ Tiêu ở bên cạnh nhìn hai người ôm ấp đẩy đưa các kiểu thì biểu cảm trên mặt có chút phức tạp, nhưng lại không biết nên nói cái gì, hai người có thể nói gì đây___ nói cẩn thận một chút, trốn tránh một chút nếu không bị người ta chụp được sẽ không tốt sao.
Nhưng mấy cái lí do chính đáng này hiện giờ lại không dùng được.
Bởi vì bọn họ ngồi máy bay riêng của Thẩm Trọng Thành, không ai có thể chụp được cảnh hai người liếm láp ôm ấp nhau cả.
Tất Đông Thụ và Hồ Tiêu phải tự an ủi rằng dù gì cũng tiết kiệm được một khoản vé máy bay, đến khi máy bay cất cánh thì Tất Đông Thụ mới mở miệng hỏi Tạ Dư An: “Dư An, cậu mang Thẩm Trọng Thành về thăm ba mẹ cậu hả?”
Lần ăn cơm gia đình kia Thẩm Trọng Thành có đăng trong vòng bạn bè, Tất Đông Thụ có thêm bạn Thẩm Trọng Thành cho nên cũng sẽ thấy được, Tất Đông Thụ còn tưởng rằng Tạ Dư An đã đem chuyện của hai người nói với ba mẹ, vả lại anh cũng thấy được bầu không khí giữa Thẩm Trọng Thành và Tạ Dư An dường như thân mật hơn nhiều rồi.
“Vâng, cơ mà chỉ là ăn bữa cơm thôi.” Tạ Dư An nghe Tất Đông Thụ mới nhớ rằng cậu chưa có nói chuyện lúc nhỏ của cậu với Thẩm Trọng Thành, “Em với Trọng Thành từ nhỏ đã biết nhau rồi, ba mẹ em cũng biết anh ấy, anh Đông yên tâm đi.”
“Hai cậu từ nhỏ đã biết nhau sao? Hèn chi.” Tất Đông Thụ nói, “Vậy được rồi, như vậy anh cũng yên lòng, cậu chuẩn bị cho chương trình ổn chưa?”
Tạ Dư An gật đầu, nói rằng, “Không thành vấn đề.”
“Thật sự không thành vấn đề hả?” Tất Đông Thụ lại hỏi lần nữa, thấy Tạ Dư An vô cùng chắc chắn mới cau mày nói, “Lần này cũng có cả Kỳ Hiên, nó ở đó nhất định sẽ gây khó dễ cho cậu, nếu đối phó không được thù cứ giả ngu đi, tuổi của cậu vốn nhỏ hơn nó nên hẳn sẽ không thể đeo bám cậu không tha.”
《 Happy Weekly》 là một chương trình giải trí, cho nên tất nhiên là nhờ vào tỉ lệ người xem để kiếm cơm rồi, Tạ Dư An và Bối Nghệ Hạm vốn đang hot, nhưng tiếc là hai người đều không quá đồng ý việc xào couple nên chương trình đành phải giảm độ mờ ám của hai người xuống, nhưng nếu như vậy cũng sẽ làm giảm hứng thú của người xem xuống luôn, vì thế nên 《 Happy Weekly》 cần phải có một đề tài khác nặng kí hơn.
Cho nên bọn họ mời Kỳ Hiên đén___ lúc trước xảy ra vụ việc Tạ Dư An đẩy Kha Tài Cảnh, người đứng về phía Kha Tài Cảnh rồi nói bóng gió Tạ Dư An chính là ảnh đế Kỳ Hiên.
Đàm phán với cả hai cho thỏa đáng đúng là không dễ dàng, dù sao trước kia cũng gây lùm xùm trên weibo không hề nhỏ, không nói đến Kỳ Hiên thì Tạ Dư An rõ ràng biết Kỳ Hiên đối với cậu không có ý gì tốt, làm sao có thể cùng xuất hiện trên một chương trình cùng với Kỳ Hiên đây?
《 Happy Weekly》 từ lúc đầu gửi kịch bản cho Tạ Dư An đã nghĩ rằng nếu như cậu không đồng ý thì sẽ sửa lại điều kiện để khuyên nhủ cậu, nếu như đến cuối cùng vẫn không được thì sẽ đem hai người tách ra hai tập.
Kết quả Tạ Dư An nhìn kịch bản xong cũng không nói gì liền đồng ý, bên Kỳ Hiên cũng không có vấn đề gì, thậm chí tiền thù lao cũng không có tăng lên, rõ ràng hai bên đều là vì đối phương mà đến.
“Gã có thể nói em cái gì? Ở trên đài truyền hình mọi người đều phải sống chung cho tốt, gã nhiều nhất cũng chỉ có thể giở thủ đoạn phía sau cánh gà, chờ khi chương trình phát sóng liền mua thủy quên bôi đen em, nói em chọc giận nhãn hiệu lớn rồi tính tình không tốt gì gì đó.” Tạ Dư An cũng có thể đoán được một số chuyện mà Kỳ Hiên có thể làm, “Ở sau cánh gà chúng ta tránh gã, khi lên sóng mà gã còn muốn phá em thì khán giả cũng không phải mù.”
Tạ Dư An đoán đúng là không có sai, Kỳ Hiên không biết có phải là đối với Kha Tài Cảnh tình cảm sâu nặng bằng lòng làm tất cả vì gã hay không, thế mà lại thật sự đi đối đầu với Tạ Dư An, cậu vừa mới ngồi xuống bàn trang điểm thì Kỳ Hiên đã bước vào phía sau đài.
Sau đó người thợ trang điểm đi bên cạnh Kỳ Hiên nói với Tạ Dư An rằng: “Ngài Tạ đây đúng là không biết xấu hổ, chỗ này là bàn trang điểm của ngài Kỳ nhá.” Nói xong câu đó, thợ trang điểm lại bắt đầu nhíu mày mắng người đã đem Tạ Dư An đến chỗ này trang điểm, “Ban đầu không phải đã nói rõ vị trí với cô sao? cô sao có thể nhầm lẫn như thế này?”
Tạ Dư An không biết là thật sự nhầm lẫn hay là cố ý, thế nhưng cậu cũng không có để ý chút chuyện nhỏ này, cho nên rất nhanh đã đứng lên nói: “Không sao đâu, tôi ngồi ở đâu cũng như nhau.”
Kỳ Hiên trước sau cũng chỉ khẽ mỉm cười, cũng không có nói chuyện với Tạ Dư An, cậu cũng không muốn nói chuyện với gã cho nên tìm một bàn trang điểm khác ngồi xuống, đợi thợ trang điểm make up cho cậu.
“Xin lỗi nha ngài Tạ.” Thế nhưng khi cậu ngồi xuống thì thợ trang điểm vẫn nói xin lỗi với cậu.
Tạ Dư An vốn cũng không thấy có gì bất thường, nghe cô áy náy như vậy thì nói: “Không sao đâu.”
Thế nhưng Tạ Dư An đã bắt đầu thấy sai sai rồi, thợ trang điểm vẫn đang không ngừng xin lỗi cậu “Xin lỗi ngài Tạ, tôi không phải cố ý đâu, ngài có thể đừng đem chuyện này nói cho quản lí biết không?”
Tạ Dư An bị cô nói đến có chút đau đầu, hơn nữa thợ trang điểm không biết là dùng cái cọ gì để đánh mắt, lúc quét lên dính hết cả vào mắt khiến cậu rất đau đớn.
“A___” Tạ Dư An nhắm mắt lại, nhịn không được mà né ra một chút, mu bàn tay dụi vào mắt mình, “Cô làm tôi đau.”
“A!” Kết quả thợ trang điểm còn hét to hơn cả cậu, lại nói xin lỗi lần nữa, “Thật sự rất xin lỗi!”
Bình luận