Sau buổi tối hôm nay, dù là người không quan tâm đến giới giải trí cũng sẽ nghe đến tên của cậu.
Việc này chủ yếu đều nhờ vào video NG của phim 《 huyễn ca 》, mọi người ngay từ đầu hóng drama cũng chỉ vì cảm thấy vô cùng hấp dẫn, trước đây cậu bị gọi là cuồng bạo lực, khẩu hiệu muốn cậu cút khỏi giới giải trí có bao nhiêu vang dội, hiện tại chỉ còn nghe thấy âm thanh bị vả mặt.
Dù sao thì video cũng đã được tung ra, Kha Tài Cảnh diễn cảnh giả vờ ngã quá mức tệ hại, gã bị treo trên dây cap ba đến bốn giây sau mới rơi xuống mọi người đều thấy rõ____ đây là do dây cap đứt chứ không phải lỗi của Tạ Dư An, Kha Tài Cảnh liên tục ức hiếp Tạ Dư An như vậy khiến người qua đường hơi hướng anti cũng không nhìn nổi, không còn muốn mắng Tạ Dư An nữa mà chỉ yên tĩnh hóng drama.
Cho nên khi đó người mắng chửi Tạ Dư An trên weibo chỉ có antifans não úng và fan não tàn của Kha Tài Cảnh, thủy quân cũng được mời ra trận.
Mà chờ đến tối 《Happy Weekly 》được phát sóng thì drama này không thể chỉ dùng hai chữ “đặc sắc” là có thể tưởng tượng được.
Những người xem 《Happy Weekly 》đều không nhịn được mà bị ngài Thẩm trên tay đeo căn nhà cùng hình ảnh khuôn mặt đẹp trai không tì vết mở nụ cười dịu dàng lúc buộc tóc cho Tạ Dư An hấp dẫn, kết quả không bao lâu lại tuồn ra tin ngài Thẩm này lại chính là chủ tịch mới đã thu mua Ánh Quang Thẩm Trọng Thành?
Còn chưa tiêu hóa xong tin tức này thì mọi người lại được xem một màn đấu đá giữa Kỳ Hiên, Kha Tài Cảnh và Tạ Dư An, mọi người còn đang nghĩ xem ảnh đế Kỳ Hiên và Kha Tài Cảnh sao có thể diễn khéo như vậy thì liền nghe được tin tức giật gân hơn___ Cái gì? có weibo nổi tiếng nói 《Happy Weekly 》cắt ghép video, dùng phần diễn tập thay thế cho phần phát sóng, Bối Nghệ Hạm thật ra không có gọi điện nhờ giúp đỡ?
Sau đó thủy quân dần tràn ra, bắt đầu dẫn dắt rằng weibo giải trí nổi tiếng PTS ý đồ bôi đen chương trình, thế nhưng lại bị vả mặt quá nhanh, ông chủ Thẩm tự mình tag @《Happy Weekly 》, nói rằng: Cái này và lúc ở trường quay không giống nhau.
Cú vả chết người nhất từ lúc bắt đầu, phối hợp với đoạn video Tạ Dư An và Kha Tài Cảnh thì lại hiệu quả đến không ngờ.
Người không xem《Happy Weekly 》cũng không thành vấn đề, chủ yếu đều dựa vào lều báo.
Trong giới giải trí thì mấy mẩu drama như vầy thì đám lều báo đã sớm viết xong bài hoàn chỉnh rồi, trước tiên là viết về Tạ Dư An và Kha Tài Cảnh, sau đó sẽ đào bới đến Kỳ Hiên, lịch sử đen tối của chương trình《Happy Weekly 》không thể thiếu, cuối cùng là Bối Nghệ hạm và Thẩm Trọng Thành.
Đợi khi sự việc đạt cao trào thì liền tung ra, hướng đi của dư luận một khi đã trật nhịp thì công ty thủy quân cũng không thể khống chế được.
Những việc này đều phát sinh chỉ trong một ngày, đợi sang ngày mai ngày kia thì sự việc còn lớn hơn nữa, đoàn đội cùng thủy quân của Kha Tài Cảnh nếu như không thể khống chế được cục diện ngày hôm nay thì đợi đến ngày mai gã còn có cơ hội trở mình được hay sao?
Tạ Dư An chính là tâm điểm của những sự việc xảy ra liên tiếp cho nên không thể thiếu người thảo luận, nhưng cậu không giải thích, không kể khổ, không nói lời vô ích, không cảm thán, chỉ đăng tấm ảnh được chụp lúc đang xem ti vi ăn quà vặt, nói với mọi người rằng: Chương trình tôi đã xem xong rồi, chuyện tổ chương trình cắt ghép cậu cũng biết, cậu cái gì cũng hiểu, chỉ là không muốn nói huỵch toẹt ra hết.
Có một số người theo dõi Tạ Dư An lục lại những bài weibo được đăng lúc trước, phát hiện Tạ Dư An trong nửa năm gần đây chỉ đăng năm weibo____
Bài thứ nhất là cậu biện minh cho mình, cậu thật sự đẩy Kha Tài Cảnh, thế nhưng Kha Tài Cảnh ngã xuống đài cao gãy chân không phải là cậu làm, cậu rất ân hận vì đã quá kích động, cam đoan sẽ không kích động như thế một lần nữa, hy vọng mọi người có thể thông cảm và bỏ qua. Bên dưới weibo đều là những lời mắng chửi, fan trở thành anti, bị PTS ảnh thờ, các thể loại bình luận khó coi lọt vào trong mắt, đều đang hô hào cậu mau cút khỏi giới giải trí.
Bài thứ hai, là thời điểm cậu trở lại weibo vào ba tháng sau đó, vì fan hâm mộ “Tướng công của Tạ công tử” mà lên tiếng, đồng thời mong muốn những người hâm mộ mình theo đuổi một cách lí trí, bên dưới bài này cũng có người chế nhạo cậu cuồng bạo lực, khóc với fan để bọn họ đến bảo vệ mình, sau đó là màn cấu xé giữa fan và anti.
Bài thứ ba là bức ảnh khuôn mặt xinh đẹp dưới ánh chiều tà cậu tự chụp, kết hợp với dòng cap hoàng hôn hôm nay rất đẹp, nhưng dù chỉ là selfie đơn giản như vậy cũng vẫn có anh hùng bàn phím ác ý hỏi thăm ba mẹ cậu, còn hỏi cậu lúc nào thì chết.
Bài thứ tư là cậu share bài cậu chụp chung với các diễn viên nam của đoàn phim 《từng gặp nhau》để tuyên truyền. Lúc này đã cách thời gian xảy ra vụ đẩy người được nửa năm, đạo diễn của 《 huyễn ca 》cũng đã sớm nói Kha Tài Cảnh ngã xuống đài cao không phải lỗi của Tạ Dư An, thế nhưng bên dưới bình luận vẫn có người lôi chuyện này ra chửi bới Tạ Dư An.
Bài thứ năm chính là cái weibo Tạ Dư An đăng tối nay.
Chỉ năm bài ít ỏi, lại là những điều Tạ Dư An muốn nói trong nửa năm.
Kéo lên trên nữa thì thấy tần suất đăng bài của gần như là hai ba ngày một lần, cậu rất nghiêm túc ghi chép lại quá trình sinh hoạt hàng ngày sau khi gia nhập giới giải trí, cậu sẽ cùng với fan hâm mộ nói một chút chuyện thú vị xảy ra ở đoàn phim, hoặc là những chuyện ngu ngốc của chính mình, thỉnh thoảng cũng sẽ đăng mấy tấm ảnh selfie như dân trẻ trâu.
Sự đối lập quá mức rõ ràng như vậy, thật giống như bây giờ Tạ Dư An không có gì để nói.
Vì vậy mà mọi người mới phát hiện hóa ta từ lúc xảy ra vụ đẩy người cậu đã biện minh cho mình, thế nhưng không ai nghe cậu nói cả, cho đến bây giờ thì cậu cũng chỉ có hai mươi tuổi thôi, lại mỗi ngày bị những người trên mạng mắng chửi lỗi lầm không thuộc về mình, mặc cho cậu làm cái gì cũng sẽ bị mắng, cho nên cậu dứt khoát không nói gì nữa.
Tạ Dư An quả thật không có gì muốn nói, cậu đăng xong weibo thì gục đầu trên ghế sô pha cười lên, cười đến nước mắt cũng đều đi ra, lúc nước mắt ực trào ra viền mắt, Tạ Dư An cảm thấy thật sự muốn khóc.
Thế nhưng điện thoại của cậu lúc này lại rung lên, Tạ Dư An cầm lên nhìn thì thấy Thẩm Trọng Thành trả lời lại tin nhắn của cậu:【Em sao lại hôn nhiều người như vậy?】
Người này cũng thiệt tình, sao mỗi ngày đều ghen vậy.
Tạ Dư An vừa mới tổn thương đã bị Thẩm Trọng Thành cắt ngang, cậu không nhịn được mà cười cười, trả lời lại Thẩm Trọng Thành:【là hôn giả thôi.】
Thẩm Trọng Thành dừng lại hai giây, sau đó lại nhắn cho cậu cái emoji:【Anh cũng muốn hôn =3= 】
Tạ Dư An sau khi nhìn cái emoji [=3=] thì bỗng nhiên muốn gặp Thẩm Trọng Thành cực kỳ, cậu hỏi anh:【Tối nay khoảng mấy giờ anh về nhà?】
Ở tầng cao nhất của Ánh Quang, Thẩm Trọng Thành ngồi ở phòng làm việc, thấy Tạ Dư An nhắn cái tin này thì bỗng giật mình.
“Quá đỉnh, Thẩm Trọng Thành, vợ ông đăng cái weibo này quả thật là đê bặc.”
Weibo của Tạ Dư An sau khi đăng được hơn mười phút thì bình luận bên dưới đã hơn mười nghìn người, Tiền Trấn Xuyên nhìn weibo của Tạ Dư An lại cảm thán, anh ta rốt cuộc biết được lí do tại sao Thẩm Trọng Thành lại cứ hay rình rập weibo của Tạ Dư An như vậy rồi, bởi vì anh ta phát hiện bình luận của cư dân mạng thật sự rất thú vị.
【Gỗ khóc:6666666666666 】
【Đá, kéo, bao: ha ha ha ha trời quơi, *bạn thật tốt.jpg 】
(*Là ảnh chèn chữ ở bên trên, ý của câu này là tả cách cư xử nhẹ nhàng của một người, này là câu thoại trong phim “Căn nhà cám dỗ” được dân mạng làm thành trend.)
【Phong Trần: Thật sự rất đặc sắc, xem hay lắm, không hổ là《Happy Weekly 》, thật sự là niềm hạnh phúc cho cả tuần, còn muốn xem lại một lần nữa [mặt chó] 】
【Tối nay mưa rào có sấm chớp: Ha hả, video chả phải là mày tung à? Còn ở đây giả bộ vô tội? cái mặt hoa trắng nhỏ này cũng không để ai vào mắt nữa à.】
【Hồ Miêu Miêu trả lời @Tối nay mưa rào có sấm chớp: Tạ công tử của bọn tui chính là hoa trắng nhỏ đó, đáng thương lắm, nhỏ bé lại không có sự trợ giúp, không giống như Kha Tài Cảnh có tài năng đặc biệt, bị người ta đẩy xuống nơi cao còn có thể dừng lại ở không trung bốn năm giây mới rơi xuống đất, thật sự là quá lợi hại ó =3= 】
“Ha ha ha! Tui không biết tổ chương trình《Happy Weekly 》bị vả có đau hay không, nhưng tui biết Kỳ Hiên với Kha Tài Cảnh tối nay chắc chắn ngủ không yên, trời ạ thật sự là cười chết tui.” Tiền Trấn Xuyên xem đến đây liền cười nghiêng ngã, thế nhưng anh ta vui vẻ một hồi lại phát hiện Thẩm Trọng Thành hơi cau mày ngồi trên ghế, khóe môi chưng từng nhếch lên một chút liền không nhịn được mà hỏi, “Thẩm Trọng Thành, sao ông không cười một chút? Cục cưng An An của ông báo thù được rồi đó, ông không vui hả?”
Thẩm Trọng Thành nhìn thoáng qua Tiền Trấn Xuyên, sau đó trả lời Tạ Dư An: [Anh mười hai giờ nhất định sẽ chạy về nhà với em, nhớ chờ anh.]
Thẩm Trọng Thành thật sự không thể nào cười nổi, anh làm điều này là muốn Tạ Dư An không bị người ngoài hiểu lầm, hy vọng Tạ Dư An một lần nữa sẽ vui vẻ, thế nhưng cũng giống như việc Tạ Dư An có thể phát hiện ra Thẩm Trọng Thành khác thường, thì Thẩm Trọng Thành mới vừa nói chuyện vài câu ngắn ngủi với Tạ Dư An cũng đã nhạy bén nhận ra tình hình của cậu không đúng lắm.
“Ba mẹ tui mười giờ xuống máy bay, bọn họ chắc cũng sắp tới rồi.” Thẩm Trọng Thành nhín thoáng qua đồng hồ đeo tay, sau đó từ trên ghế đứng dậy, mang theo áo khoác ra ngoài, “Tui đi đón bọn họ đây.”
Tiền Trấn Xuyên ở bên kia đang cầm điện thoại di động, vẫn đang say mê mắng chửi với anti bên weibo Tạ Dư An, thấy Thẩm Trọng Thành đi không quay đầu thì sửng sốt một chút, hỏi anh: “Ông muốn đi đón bọn họ hả? Không phải đã nói để chị dâu Phương Phương đi đón sao?”
Thẩm Trọng Thành nói “Vẫn là để tui đi thôi, đón về còn phải dẫn bọn họ tới chung cư nữa.”
Tiền Trấn Xuyên lại càng nghi ngờ: “Vậy những tài liệu này?”
Thẩm Trọng Thành lúc này đã ra tới cửa thang máy, lúc bước vào thì quay đầu lại nhếch môi với Tiền Trấn Xuyên, lộ ra dáng vẻ tươi cười “ác độc điên cuồng”, mở miệng mỉm cười nói: “Ông hiểu mà.”
“Hiểu hiểu cái con mẹ nhà mày ấy!” Tiền Trấn Xuyên lập tức ném điện thoại, vồ tới muốn bắt lấy Thẩm Trọng Thành, “Con mẹ nó chứ bố về đây, còn nói ai tan ca trước làm chó, bộ ông là chó hả?”
Nhưng cửa thang máy đã đóng lại, Thẩm Trọng Thành vênh váo tan ca, Tiền Trấn Xuyên căn bản là cản không được.
Tiền Trấn Xuyên trở lại phòng làm việc, không dám tin mà nhìn chằm chằm Nghiêm Lâm và Đàm Tử Dục rồi hỏi: “Thẩm Trọng Thành đi như vậy mà các người cũng không cản một chút sao?”
“Không cần cản.” Nghiêm Lâm rất có kinh nghiệm mà nói, “Ông cho là nó đón chú Năm dì Năm về chung cư xong sẽ làm gì?”
Đàm Tử Dục nói: “Thấy được ăn không được, đây chính là quả báo của nó.”
Tiền Trấn Xuyên nghĩ kĩ lại cũng thấy đúng, Thẩm Trọng Thành không phải muốn gạt ba mẹ về mối quan hệ giữa ổng với Tạ Dư An sao? Đã vậy thì chờ Thẩm Trọng Thành đón chú Năm dì Năm từ sân bay về thì Thẩm Trọng Thành có thể cùng Tạ Dư An làm cái gì? Yêu đương vụng trộm sao?
Thẩm Trọng Thành đúng là tính làm như vậy thật.
Máy bay của ba mẹ Thẩm không bị delay, thậm chí bởi vì thời tiết Hoa Thành ngày hôm nay vô cùng tốt mà còn đến sớm nửa tiếng đồng hồ, Thẩm Trọng Thành đứng tại khoang hạng nhất chờ bọn họ, đến khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc xuất hiện thì Thẩm Trọng Thành liền cong môi hướng về phía ba người mà đi.
Thẩm Giang Nguyệt sở hữa thân hình vô cùng cao lớn, khuôn mặt có vài phần giống với Thẩm Trọng Thành, mày rậm mắt nghiêm không giận tự phát uy lực, hai bên tóc mai có vài sợi bạc, khóe mắt mang theo nếp nhăn, khóe môi sau khi cười liền giống như một ông bác trung niên chín chắn đẹp trai, ông đi qua ôm lấy Thẩm Trọng Thành rồi vỗ vỗ vai anh, trước tiên đem hành lí trên tay đưa cho Thẩm Trọng Thành, sau đó mới kéo lấy cánh tay của mẹ Thẩm: “Trọng Thành.”
“Ba, mẹ.” Thẩm Trọng Thành lên tiếng chào bọn họ, sau đó ánh mắt rơi xuống một cậu con trai cũng kéo một cái vai li thật lớn đang đứng bên phải mẹ Thẩm, nhướn mày nói, “Em trai.”
“Ông mới là em trai.” Cậu con trai có khuôn mặt tương tự với Thẩm Trọng Thành sau khi nghe anh gọi như vậy liền mở to hai mắt nhìn.
Thẩm Trọng Thành lập tức đổi giọng: “Em trai nhỏ.”
“Được rồi được rồi.” Nghiêm Thu Sương là một người phụ nữ xinh đẹp, vẻ ngoài của Thẩm Tiêu Hồng rõ ràng là được di truyền từ bà, Nghiêm Thu Sương thấy hai anh em lại muốn cãi vả đánh nhau thì liền nói, “Người một nhà vừa mới đoàn tụ, không nên gây gổ mới đúng.”
“Dạ.” Thẩm Trọng Thành nhàn nhạt lên tiếng, sau đó xách hành lí đi tới bên người Thẩm Dạ Vũ, tiếp đó cầm lấy hành lí của Thẩm Dạ Vũ.
Thẩm Dạ Vũ kì quái nhìn về phía Thẩm Trọng Thành, còn cho là anh trai mình đã đổi tính rồi, mới về nước có bao lâu đã bắt đầu biết kính già yêu trẻ, muốn bảo vệ đứa em này một chút rồi, thế nhưng không ngờ cậu lại thấy Thẩm Trọng Thành nhấc hai cái va li lên, “Hửm” một tiếng sau đó lại đem va li trả lại cho cậu: “Của mày nặng hơn của tao.”
“Mập hổ! Ông có ý gì?” Thẩm Dạ Vũ rất tức gận, hỏi Thẩm Trọng Thành.
Thẩm Trọng Thành cong môi cười nhạo: “Tam mập, đã là người đàn ông của nhà họ Thẩm thì mày cần phải rèn luyện nhiều hơn.”
“Hai đứa ở phía sau thì thầm cái gì đó?” Nghiêm Thu Sương xoay đầu lại thúc giục bọn họ, “Trọng Thành bây giờ đang ở chỗ nào, mau dẫn mẹ sang đó, sắp đến giờ đắp mặt nạ rồi.”
Thẩm Trọng Thành nói: “Ở chung cư Hoa Huy, đi nửa tiếng là tới.”
Thẩm Trọng Thành tối nay không tự lái xe đi mà là gọi tài xế, bởi vì không lái xe cho nên dọc đường đều lén nói chuyện với Tạ Dư An, anh không dùng weibo mà là chuyển sang wechat: [Em bây giờ đang làm gì vậy?]
Tạ Dư An lập tức trả lời: [Đang nhớ anh.]
Thẩm Trọng Thành thấy ba chữ này thì trái tim bỗng nhiên mềm nhũn, khóe môi vừa mới cong lên thì Tạ Dư An lại nhắn đến một tin: [Sau khi chia tay em mới phát hiện em yêu anh hơn những gì em nghĩ, tiền làm sao có thể so với anh quan trọng hơn được? Cục cưng à, chúng ta quay lại nha?]
Thẩm Trọng Thành: “…..”
Tạ Dư An sao giờ lại nhập diễn hơn cả anh luôn vậy?
[Anh đang trên đường về, em tắm trước đi, một lát là về tới.] Thẩm Trọng Thành trả lời Tạ Dư An.
Anh vừa mới gõ xong những dòng này thì Thẩm Dạ Vũ liền hèn hạ sáp lại gần, liếc mắt nhìn màn hình điện thoại trong tay Thẩm Trọng Thành rồi lớn tiếng nói: “Mập hổ, ông đang nói chuyện với ai đó? Còn gọi ông là cục cưng? Các người chia tay? Giờ còn muốn quay lại?”
Thẩm Trọng Thành lập tức lấy lại điện thoại, sắc mặt không tốt nhìn về phía Thẩm Dạ Vũ.
Thẩm Dạ Vũ lập tức mách lẻo với Nghiêm Thu Sương: “Mẹ ơi, Hổ mập trừng con!”
“Tam mập, con xem trộm chuyện riêng tư của anh con là sao!” Nghiêm Thu Sương ngược lại không giúp Thẩm Dạ Vũ mà còn dạy dỗ cậu, “Với cả anh con cũng lớn rồi, con không thể gọi là Hổ mập nữa, mau xin lỗi anh con đi.”
“Con cũng lớn rồi, không thể gọi là Tam mập nữa.” Thẩm Dạ Vũ cau mày nói.
Ba Thẩm cười xùy một tiếng: “Con vẫn còn là em trai mà.”
Thẩm Dạ Vũ bày ra bộ dạng đau khổ, tủi thân nói: “Ba, ba chửi con!”
“Con vốn là em trai, ba chửi con cái gì?” Ba Thẩm rất khó hiểu.
“Hai người không thường lên mạng cho nên mới không hiểu.” Thẩm Dạ Vũ móc điện thoại của mình ra, sau đó nhanh chóng phổ cập kiến thức cho ba mẹ Thẩm cái chữ “em trai” là từ mắng chửi người mới gì.
Đôi mắt của Thẩm Trọng Thành sáng quắc, thấy Thẩm Dạ Vũ mở weibo mới chợt nhớ ra tên của mình hiện giờ vẫn còn đang treo trên hot search, chỉ sợ Thẩm Dạ Vũ nhìn thấy thứ không nên thấy sau đó lắm mồm nhắc về Tạ Dư An trước mặt ba mẹ, vì thế liền mở miệng nói: “Con vừa nói chuyện với người yêu.”
Bất kỳ một người nào của nhà họ Thẩm có người yêu cũng là một chuyện lớn, cho nên Thẩm Dạ Vũ cũng không còn xoắn xuýt chuyện mình là em trai, cậu bỗng nhiên hô lên: “Ai mà xui xẻo như vậy?”
“Con đã có người yêu?” Nghiêm Thu Sương cũng rất kinh ngạc, lại nhớ tới Thẩm Dạ Vũ lúc nãy có nhắc tới chữ “chia tay” liền không nhịn được mà cau mày, “Sao lại chia tay?”
Thẩm Trọng Thành đã sớm nói với người nhà rằng mình thích đàn ông, Nghiêm Thu Sương đối với chuyện này cũng không quá ngạc nhiên, thế nhưng Nghiêm Thu Sương và Thẩm Giang Nguyệt tình cảm sâu đậm, còn có gia huấn của tổ tiên để lại, hai người cũng đã giáo dục bọn trẻ từ rất sớm, bà không cho phép con trai mình không chung thủy với một người, một Thẩm Tiêu Hồng đã đủ khiến bà tức giận rồi, hiện tại Thẩm Trọng Thành bên này nói “chia tay” là có ý gì?
Thẩm Trọng Thành vốn muốn chờ qua một thời gian nữa mới nói chuyện của Tạ Dư An với ba mẹ, kết quả bây giờ lại bị Thẩm Dạ Vũ phá đám, Thẩm Trọng Thành cũng chỉ có thể cụp mắt, làm ra bộ dạng có chút phiền muộn, nói với Nghiêm Thu Sương: “Bọn con vốn đã ở bên nhau, thế nhưng… em ấy không muốn ở cùng với con, cho nên liền chia tay.”
“Vì sao không muốn ở cùng với con?” Nghiêm Thu Sương thấy Thẩm Trọng Thành bày ra vẻ mặt này thì càng nhíu mày chặt hơn, “Lẽ nào người nhà của nó còn không biết… nó thích đàn ông?”
Nghiêm Thu Sương cảm thấy con trai mình rất tài giỏi, người nhà họ Thẩm còn đặc biệt chung thủy si tình, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có thể ra được kết luận này, com out quả thật không dễ dàng gì, cũng chỉ có người nhà bọn họ văn minh nên mới có thể bình tĩnh mà chấp nhận được.
“Không chỉ có như vậy.” Thẩm Trọng Thành nói, “Mẹ, chuyện này rất phức tạp.”
……
Thẩm Trọng Thành bày ra kế hoạch rằng trên đường đi sẽ thẳng thắn với ba mẹ, nói mình từ nhỏ đã thích Tạ Dư An, lần này về nước gặp được lại càng không thể khống chế được tình cảm, thế nhưng Tạ Dư An lại một lòng theo đuổi sự nghiệp, bởi vì biết nếu như ở cùng anh phải hạn chế nhận thể loại kịch bản cho nên không thể chấp nhận được.
Chuyện này vốn phải để vài ngày nữa mới nói ra, bởi vì Thẩm Trọng Thành vài ngày nay đau khổ vì yêu Tạ Dư An nhưng không được, bộ dạng mất ăn mất ngủ mặt ủ mày chau, chỉ khi ba mẹ thấy mình thật sự đau khổ vì tình mới khiến bọn họ dễ dàng thỏa hiệp.
Hiện tại nói sớm như vậy thì sẽ không còn hiệu quả nữa.
Mà Nghiêm Thu Sương sau khi nghe Thẩm Trọng Thành nói thì liền im bặt, một lát sau mới có chút khó khăn mà hỏi Thẩm Trọng Thành: “Thế nhưng nếu con thât sự yêu đứa nhỏ đó thì con làm sao có thể chịu được thằng bé cùng người khác hôn nhau, thậm chí là diễn cảnh… giường chiếu?”
Nghiêm Thu Sương cảm thấy bản thân không thể chấp nhận được chuyện này, chồng bà nếu dám cùng người phụ nữa nào khác hôn nhau thì bà chắc chắn sẽ bóp chết Thẩm Giang Nguyệt, thế nhưng tại sao khi đặt vào người Thẩm Trọng Thành thì con trai bà lại có thể chấp nhận được?
Thẩm Tiêu Hồng thích ngủ với nhiều đàn ông, Thẩm Trọng Thành thì lại chịu cảnh người yêu mình diễn cảnh hôn môi giường chiếu, Nghiêm Thu Sương vô cùng buồn bực, tại sao hai đứa con của bà đều khiến bà khó nói hết một lời thế này?
Thẩm Trọng Thành cũng có chút nghẹn họng, không biết phải trả lời vấn đề của Nghiêm Thu Sương như thế nào cho phải, chính anh thật ra cũng không thể chấp nhận được, thế nhưng đối với anh tình yêu là sự bao dung, không phải sự trói buộc, cho nên Thẩm Trọng Thành nói: “Bởi vì con… thật sự rất thích em ấy.”
Lúc này Thẩm Dạ Vũ lại bơm thêm một câu: “Nếu như không phải thật sự yêu thì ai sẽ chọn tha thứ chứ?”
Thẩm Trọng Thành: “….”
Đợi ba mẹ mà đi khỏi thì anh sẽ đánh chết Thẩm Dạ Vũ.
Nghiêm Thu Sương nghe không hiểu mấy cái ngôn ngữ mạng mà con trai nhỏ dùng, bà hiện tại rất đau đầu, cho nên giơ tay lên nói: “Thôi chuyện đó tính sau, giờ cứ về nhà trước, rồi từ từ ba mẹ suy nghĩ cho kĩ lại đã.”
Kết quả lúc mọi người đến chung cư Hoa Huy, Nghiêm Thu Sương sau khi nhìn hoàn cảnh xung quanh “nơi ở” của con trai mình thì liền nhíu chặt mày, bà hỏi anh: “Trọng Thành, con sau khi về nước vẫn ở chỗ này sao?”
Thẩm Trọng Thành một bên giúp đỡ bọn họ kéo va li, một bên trả lời: “Dạ.”
“Sao một chút?” Nghiêm Thu Sương đi tới cạnh tủ bát, cởi bỏ găng tay tơ tằm đang mang rồi dùng ngón tay lần lượt chạm vào bát đũa và đồ dùng làm bếp, “Những dụng cụ làm bếp này nhìn qua hình như đều rất mới…”
Thẩm Trọng Thành hơi khựng lại, nhưng rất nhanh đã nghĩ xong cái cớ: “Con mỗi ngày đều ăn ở công ty, làm sao có thời gian về nhà tự mình nấu cơm?” Sau đó nói lảng sang chuyện khác, “Con ngủ ở tầng hai, mẹ với ba ngủ ở đâu?”
“Đâu cũng được, mẹ với ba con ở ba ngày rồi sẽ đi.”
“Dạ.”
Thẩm Dạ Vũ hỏi Thẩm Trọng Thành: “Sao ông không hỏi tui ngủ ở đâu?”
Thẩm Trọng Thành lạnh lùng nói: “Mày ngủ ở cửa.”
“Tui cũng ngủ trên tầng hai!” Thẩm Dạ Vũ mặc kệ Thẩm Trọng Thành nói cái gì, cứ thế kéo va li chạy lên tầng hai, muốn chiếm lấy phòng ngủ của Thẩm Trọng Thành.
Thẩm Trọng Thành cũng mặc kệ Thẩm Dạ Vũ, dù gì thì tối nay anh cũng không ở chỗ này, vừa lúc Thẩm Dạ Vũ chạy đi rồi thì sẽ không còn ai gây rối lúc anh diễn kịch nữa.
“Alo, Trấn Xuyên? Chuyện gì.” Thẩm Trọng Thành móc điện thoại trong túi quần ra, giả vờ như đang nhận điện thoại, “Tui lập tức tới ngay.”
Sau khi cúp điện thoại thì Thẩm Trọng Thành hướng về phía Nghiêm Thu Sương mà nói: “Mẹ, công ty bên con có chút việc gấp, tối nay chắc sẽ không trở về, mẹ với ba trước tiên cứ ở đây đi, sáng mai con sẽ về.”
“Con nhớ chú ý thân thể.” Nghiêm Thu Sương thấy Thẩm Trọng Thành giống như thật sự có việc gấp liền như dính phải “ma túy” mà càng thêm lung lay, “Chuyện con với người yêu, mẹ sẽ giúp hai đứa nghĩ cách.”
“Dạ.” Thẩm Trọng Thành trả lời một tiếng sau đó chuẩn bị rời chỗ này để lên lầu tìm Tạ Dư An.
Kết quả lúc xoay người lại không cẩn thận đụng phải Thẩm Dạ Vũ đang im lặng tới gần tính sờ mó anh, Thẩm Dạ Vũ bị vấp bởi cái chân dài của Thẩm Trọng Thành liền ngã chúi cổ xuống đất, điện thoại trên tay Thẩm Trọng Thành cũng bị Thẩm Dạ Vũ đụng rớt, lăn trên đất hai vòng sau đó lăn đến cạnh chân Nghiêm Thu Sương.
Nghiêm Thu Sương khom lưng muốn nhặt điện thoại cho Thẩm Trọng Thành thì điện thoại bỗng nhiên rung lên, trên màn hình hiển thị vài chữ: Vợ lầu trên.
Nghiêm Thu Sương mở to hai mắt nhìn, không dám tin mà nhìn cái tên hiển thị, đợi đến mấy giây mà điện thoại vẫn còn đang rung, Nghiêm Thu Sương liền cầm lấy điện thoại, chấp nhận cuộc gọi sau đó để lên tai.
Bình luận