“Chào cậu Tạ___” mấy người lúc nãy không lên tiếng hiện giờ đều cười cười chào hỏi Tạ Dư An.
“Người này là bạn của anh, tên là Tiền Trấn Xuyên.” Thẩm Trọng Thành nghiêng đầu nói bên tai Tạ Dư An, đầu tiên giúp cậu giải vây sau đó giới thiệu từng người một, đây là Nghiêm Lâm, là anh họ của anh, đây là Đàm Tử Dục, bọn họ đều là bạn thân của anh, ai ở đây cũng đều có tiền, nhưng chồng em có nhiều tiền nhất.”
Hai người trước thì Tạ Dư An chưa nghe qua nhưng lại có nghe đến Đàm Tử Dục rồi, bởi vì anh ta từng có scandal với một ảnh hậu, bị đồn có em bé với người ta sau đó bị lộ ảnh ra vào bệnh viện phụ sản, mà ảnh hậu đấy được cho là sẽ được gả vào làm dâu nhà giàu, thế nhưng sang ngày thứ hai thì diễn viên này liền lên tiếng giải thích rằng mình không hề mang thai mà vợ anh ta mới là người mang thai, hai chúng tôi là bạn thân, vì không cẩn thận mà lúc đi thăm ở bệnh viện bị chụp được.
Vì chuyện này mà Tạ Dư An mới biết đến anh ta, mà khi cậu ngẩng đầu lên nhìn thì phát hiện bên cạnh Đàm Tử Dục vô cùng trống trải, không có người nào, còn cầm trong tay một ly sữa tươi.
Thấy cậu nhìn về phía mình, Đàm Tử Dục nhìn lại cậu rồi cười cười.
Giới thiệu mấy người bạn xong, Thẩm Trọng Thành lại nhìn về phía Quách Thanh Tâm đang ngu người, học theo giọng điệu của anh ta mà kinh thường nói: “Cô này hẳn là “Bách Hợp nhỏ” được ông chủ Quách thu vào tay đi.”
Bách Hợp nhỏ là tên thân mật fan hâm một gọi cô, Bối Nghệ Hạm vô tội bị chỉa mũi đao vào người.
Có vô tội hay không thì hiện tại Quách Thanh Tâm cũng sợ lắm rồi, anh ta vốn cho rằng Thẩm Trọng Thành nói Tạ Dư An là người tình trong mộng gì đấy chỉ là chơi đùa thôi, dù gì Thẩm Trọng Thành cũng chỉ vừa mới gặp mặt Tạ Dư An, lại còn cư xử chả giống với với cái danh người tình trong mộng gì cả. Thẩm Trọng Thành lúc đầu vốn đang mặc đồ bơi, trên cổ treo thêm chiếc khăn tắm, ngực bự đến chọc mù mắt anh ta, dáng người lại cực đẹp, không giống cái bộ dạng cả ngày ngồi ở phòng làm việc như các ông chủ khác, tiếp đó ngồi xuống cầm lấy ly rượu vang, tầm mắt do dự lướt tới lướt lui trong đám người, sau đó sắc bén hẳn lên, giống hệt như đang tập trung khóa chặt con mồi như một người có nhiều kinh nghiệm chuyện tình trường, khi nhìn đến Tạ Dư An liền đứng dậy, cười dâm một cái sau đó quăng lại một câu: “Người tình trong mộng của tôi xuất hiện rồi” liền chạy đi mất.
Này là dáng vẻ nhìn thấy người tình trong mộng sao?!
Cái này rõ ràng là dáng vẻ tổng bài bá đạo nhìn thấy bé thỏ nhỏ liền muốn đi vồ lấy mà.
Càng miễn bàn danh tiếng của Tạ Dư An hiện tại rất tồi tệ, tỏ vẻ hống hách suýt chút nữa đẩy chết người ta, Thẩm Trọng Thành thật sự xem cậu ta là người tình trong mộng mới lạ ấy. Hơn nữa nếu đúng là như thế tại sao Tạ Dư An xảy ra chuyện lớn như vâỵ mà lại không giúp đỡ đè tin tức? Lại mặc kệ chuyện này ngày càng nghiêm trọng như vậy?
Không phải sẽ là ép Tạ Dư An lên giường làm thú cưng, dùng tiền đổi lấy sự nghiệp trong giới giải trí, hai người chơi trò tình yêu mặn nồng đau khổ gì gì đó, đây mới đúng là kịch bản thường thấy.
Nhưng lỡ Thẩm Trọng Thành không phải nói xạo…. Tạ Dư An thật sự là người tình trong mộng của cậu ta thì Quách Thanh Tâm cảm thấy mình thật sự gặp quỷ rồi.
Sự nghi ngờ của Quách Thanh Tâm cũng giống với thắc mắc của Tạ Dư An.
Nhưng khi Thẩm Trọng Thành nói xong cũng không có thêm biểu hiện gì, Nghiêm lâm thì cười nghiêng ngã sau đó đứng dậy, vừa cười vừa hướng về phía Tạ Dư An rồi nói: ” Dư An này, cậu chắc hẳn không biết Trọng Thành hôm nay đến đây chính là để gặp cậu, hôm qua nó vừa mới về nước, ngày hôm nay mới lên thuyền, lại còn mang theo rất nhiều quần áo, sau khi thấy cậu liền lén tròng quần áo vào.”
Tạ Dư An nghe vậy liền giật mình, hèn gì lúc đầu Thẩm Trọng Thành ăn mặc vô cùng chỉnh tề, thế mà vừa cởi quần xuống liền lòi ra cái quần bơi tứ giác bó sát người….
Người bình thường tự nghe về quá khứ yêu đơn phương của mình còn có chút xấu hổ, thế nhưng Thẩm Trọng Thành mặt không đỏ tim không đập mạnh, còn đặc biệt bổ sung thêm vài chi tiết, như sợ Tạ Dư An không biết được sau lưng cậu anh ta đã làm được nhiều chuyện cảm động gì: “Anh thấy em xoa bụng nên mới cầm hòm thuốc đi đến.”
Kết quả anh ta vừa đi có một lát mà Tạ Dư An đã bị lão già hói đầu quấn lấy, Thẩm Trọng Thành có cảm giác mình tính sai cmnr.
“Tôi… cảm ơn.” Tạ Dư An mất một lúc cũng không biết nên nói thêm cái gì.
Nói không cảm động là giả, nhưng cũng không đến mức nhiều lắm, vì cậu với Thẩm Trọng Thành tiến triển nhanh quá, anh ta đối với cậu như vậy khiến cho Tạ Dư An luôn cảm thấy cứ giả giả…
Quách Thanh Tâm vội sửa chữa lỗi lầm, cười với Tạ Dư An và Thẩm Trọng Thành rồi nói: “Vậy chúc mừng ông chủ Thẩm và cậu Tạ đây yêu thương thắm thiết sớm về chung một nhà.”
Bối Nghệ Hạm cũng giơ ly rượu sâm banh lên hùa theo: “Chúc mừng cậu.”
Quách Thanh Tâm nói tiếp: “Được rồi được rồi, Hạm Hạm và cậu Tạ đây cũng từng quen biết nhau đúng không? Tôi có xem qua phim của hai người, cậu Tạ diễn rất tốt, so với cái cậu nam chính đóng cặp với Hạm Hạm giỏi hơn nhiều.”
Anh ta vừa dứt lời, Tiền Trấn Xuyên lại bắt đầu lải nhải không ngớt: ” Chắc là không quen đi, Tạ Dư An của chúng ta xảy ra chuyện lớn vậy mà Hạm Hạm cũng không thèm giúp một chút, có thể quen được sao?”
Quách Thanh Tâm: “….”
Bối Nghệ Hạm lần thứ hai bị chỉa mũi đao, cảm thấy mình nếu không nhanh làm cái gì đó thì con đường làm ngôi sao của mình sẽ nguội lạnh hết nửa phần, ai bảo cô dồn hết sức mới bám đùi được kim chủ chứ….
“Ôi, là tôi không tốt, tôi cũng cảm thấy Dư An không phải là người như vậy nhưng lại không nói gì, thật sự rất xin lỗi cậu.” Bối Nghệ Hạm ngược lại vô cùng thành khẩn mà móc điện thoại ra xem, giống như đang muốn share bài giải thích vụ việc kia của Tạ Dư An.
Tạ Dư An thấy thế liền nói: “Không cần đâu, đúng là tôi đã đẩy anh ta, anh ta ngã xuống tôi cũng có một phần trách nhiệm.”
“Nhưng dây cáp không phải em cắt.” Thẩm Trọng Thành nói đúng ngay chỗ mấu chốt, “Dây cap nếu không đứt thì gã có khả năng ngã xuống gãy chân sao? Hơn nữa ____”
Thẩm Trọng Thành nặn nặn cánh tay Tạ Dư An nói thêm: “Cánh tay của em quá nhỏ, em cũng không ngốc, sao có thể đẩy hắn ngã xuống bên dưới được? nhất định là gã muốn hại em.”
“Tôi cũng hiểu được cái vòng giải trí hỗn loạn này, ăn không nói có viết tin mua vui, đều không có ý tốt.” Vừa nhắc đến việc bị người hãm hại thì người có kinh nghiệm như Đàm Tử Dục liền cảm thấy rất đồng cảm, dù ở khía cạnh nào đó anh ta cũng được xem là “người bị hại”.
“Đúng đúng đúng.” Nghiêm Lâm cũng hùa theo, “Việc này Trọng Thành đã tìm người đi điều tra rồi, rất nhanh sẽ không sao nữa.”
Tạ Dư An nghe xong những lời này, quay đầu lại nhìn Thẩm Trọng Thành, thấy anh ta vẫn như trước mà nhìn mình thì nhếch miệng nói lời cảm ơn: “….. Cảm ơn.”
Thẩm Trọng Thành không đáp, vẫn như trước không chớp mắt mà nhìn chằm chằm Tạ Dư An, bầu không khí bỗng chốc yên tĩnh cực kì.
Sau một lúc lâu, Thẩm Trọng Thành đổi lại tư thế khác, thấp giọng nói với cậu: “Dạ dày em không phải khó chịu sao? ăn chút gì đi, em muốn ăn cái gì?”
“Một chén cháo là được ròi.”
Tạ Dư An không biết có phải mình bị ảo giác không nhưng là giọng của Thẩm Trọng Thành giống như có chút mất mát vậy.
Thẩm Trọng Thành lập tức gọi người phục vụ mang đến cho cậu một chén cháo: “Trước cứ ăn cái này, ăn xong mà em còn muốn ăn nữa thì mình lấy cái khác.”
Tạ Dư An gật đầu, cậu lần đầu tiên bị quy tắc ngầm, hoàn toàn không biết nên làm gì cho tốt, chỉ nghĩ kim chủ bảo gì thì làm nấy là được.
Tuy Thẩm Trọng Thành luôn nói cậu là bạn trai của anh ta, nhìn sơ qua cũng không giống công tử bột hay phú nhị đại, nhưng Tạ Dư An vẫn biết thân biết phận, Thẩm Trọng Thành bằng lòng tôn trọng cậu như vậy cậu cảm thấy rất biết ơn, những thứ khác thì không nghĩ đến nhiều, bổn phận của mình trong việc này là biết ơn, hy vọng xa vời lại thành tham lam.
Hơn mười một giờ mà bữa tiệc vẫn chưa kết thúc, nhưng đám người Thẩm Trọng Thành đều giải tán trước, dù gì ngoài Đàm Từ Dục thì mấy đại gia khác bên cạnh đều có người, đêm khuya vẫn là nên về phòng mà “ngủ”, còn Đàm Tử Dục nói mình phải gọi video với vợ nên đã sớm chạy mất dép.
Lúc rời đi Thẩm Trọng Thành còn không quên lặp lại cái lời gã đàn ông đã gạ gẫm Tạ Dư An: “Anh ở tầng thứ chín, hay là để anh dẫn em đến xem phòng anh nha?”
Tạ Dư An” “…..”
“Tôi….” Tạ Dư An vừa định nói có thể để mình đi thu dọn đồ đạc trước được không, nhưng vừa mới mở miệng lại không sao tiếp tục được.
Cậu suy nghĩ một chút cảm thấy hành lí của mình chắc cũng không có gì để dọn, với lại lúc này mà nói như vậy lại khiến kim chủ mất hứng thì sao? vì vậy Tạ Dư An đổi lại nói: “Tôi thấy thế cũng được.”
Nhưng dường như Thẩm Trọng Thành có thể đọc thấu được suy nghĩ trong lòng cậu, không đợi Tạ Dư An mở miệng nói tiếp đã nói: “Em muốn về thu dọn hành lí sao? Anh vừa mới gọi người giúp mang đồ em đến phòng anh rồi, để anh dẫn em đi xem có còn sót gì hay không.”
Người này…. người này.
Tim Tạ Dư An lại tiếp tục đập bùm bụp, cậu không thể không thừa nhận, bất kể là khuôn mặt, cơ ngực bự hay là tính cách của người này cũng đều khiến cậu không thể nào khống chế được nhịp tim của mình.
Thế nhưng anh ta lại là kim chủ của cậu.
Ở trong giới giải trí, kim chủ và thú cưng có thể ở bên nhau liệu có được mấy người? Nhớ tới những nữ ngôi sao tới lui bên cạnh Nhậm Văn Ký, còn có Nghiêm Lâm, Tiền Trấn Xuyên, bên người cũng có đến mấy người dẹp, Tạ Dư An lại khẽ thở dài.
Nghĩ đến những người giàu có đều là loại người như vậy, cậu vẫn là nên thừa dịp Thẩm Trọng Thành còn hứng thú với cậu mà lấy lòng anh ta, khiến anh ta vui vẻ một chút, sau đó cầm ít tiền đi trả nợ tiền vi phạm hợp đồng là được.
Phòng của Thẩm Trọng Thành đúng là ở tầng chín, lại còn sang trọng rộng rãi, bên trong lại còn có một bể bơi nhỏ ấm áp, quả thật từ trong ra ngoài đều viết đầy năm chữ “phòng của người có tiền”, cũng khó trách tại sao Thẩm Trọng Thành thấy phòng của cậu lại chê nhỏ.
Tạ Dư An cũng không phải là chưa từng thấy qua cảnh đời, cậu chỉ là không nghĩ đến lúc thất bại thảm hại như thế này còn được ở căn phòng tốt như vậy, chỉ có điều lại là do đánh đổi…. nghĩ đến đây, trong lòng Tạ Dư An không rõ được cảm xúc hiện giờ là gì.
Cậu mím môi, nghĩ rằng đợi lát nữa mình nên chủ động một chút, còn giờ thì cứ đi theo Thẩm Trọng Thành thôi, cũng không biết anh ta thích thể loại hình nào.
Ai ngờ Thẩm Trọng Thành vừa đi vào đã cởi luôn áo choàng tắm, nói với Tạ Dư An: “Anh đi tắm trước, cục cưng tự chơi đi nhé.”
Áo choàng tắm vừa được cởi, dáng người cực đẹp của Thẩm Trọng Thành lộ ra không sót thứ gì, Tạ Dư An có cảm giác nếu mình có thể ngủ với một người đàn ông tuyệt vời như thế này cũng không đáng tiếc, dù gì hai người cũng đã lớn, lại còn là hai bên đồng ý, nhưng rất nhanh cậu liền cảm thấy có gì đó sai sai.
Phòng tắm của phòng Thẩm Trọng Thành toàn bộ đều trong suốt!.
Bình luận