Giữa sườn núi Phú Hoa Sơn, có rất nhiều biệt thự nhỏ toạ lạc, nhưng số người biết nơi này có biệt thự cũng không nhiều. Lúc ấy biệt thự ở đây không phải công khai đem bán, hơn nữa Phú Hoa Sơn là sản nghiệp tư hữu của tập đoàn Tô thị, cho nên người có thể mua biệt thự đều là cùng tập đoàn Tô thị có chút quan hệ.
Vờn quanh giữa sườn núi tổng cộng có mười hai tòa biệt thự nhỏ, mỗi biệt thự đều cách nhau khá xa, cũng không ảnh hưởng lẫn nhau. Hơn nữa mỗi tòa chỉ có 120 mét vuông, đối với hào môn thế gia mà nói, phòng nhỏ như vậy là không thích hợp ở lại, đối với người bình thường mà nói, đã là dư dả, nhưng mà người bình thường tuyệt đối mua không nổi tiểu biệt thự nơi này.
Cho nên tiểu biệt thự tại đây chính là cung cấp cho hào môn thế gia, nhằm tìm kiếm một lát an bình, thư hoãn cảm xúc, hoặc là địa phương kim ốc tàng kiều.
Mà Trương Tử Hề cũng có được một tòa tiểu biệt thự trong này, lúc ấy cô vẫn là thông qua Tô Lâm mua biệt thự, người nhà cô cũng không biết, nơi này là phòng nhỏ bí mật của cô.
Trương Tử Hề lái xe mang theo Chu Tư Y đến nơi này, Chu Tư Y nhìn hai bên đường qua cửa kính xe, ý thức được hình như là đang đi lên núi. Dọc theo đường đi đều thật yên tĩnh, cũng không có thấy xe qua lại, nàng kinh ngạc nhìn Trương Tử Hề, chẳng lẽ Hề chị ấy ở trên núi, sẽ không sợ hãi sao?
Kỳ thật Chu Tư Y không biết, không có địa phương nào an toàn hơn nơi này, ở chân núi Phú Hoa Sơn bắt đầu có khu cấm giới, hơn nữa tuần tra bảo an đều sắp xếp dày đặc theo chân núi đến đỉnh núi, người và biển số xe lạ căn bản không vào được.
Chu Tư Y lẳng lặng ngồi ở ghế phó lái, cực kỳ im lặng nhìn cảnh sắc không ngừng biến hoá ngoài cửa, nhưng là mất tự nhiên thẳng lưng, có thể nhìn ra được nàng hiện tại thật khẩn trương. Bởi vì lúc này mặt Trương Tử Hề cực kỳ âm trầm, âm trầm đến đáng sợ.
Đối với Trương Tử Hề một ngày tắm ít nhất ba lần mà nói, hôm nay thời gian dừng lại bên ngoài thật sự là lâu lắm, lại đi cái hội quán Sủng Ái kia làm cho cô không thoải mái, vì thế tâm tình của cô thập phần thập phần không tốt, bây giờ cô thầm nghĩ trở về bằng tốc độ nhanh nhất, hảo hảo mà tẩy sạch cả người bụi bẩn.
Cho nên Trương Tử Hề lái xe càng lúc càng nhanh, sắc mặt càng lúc càng âm trầm, mà Chu Tư Y cảm giác độ ấm trong xe càng lúc càng thấp, lưng cũng càng phát ra cứng ngắc, thẳng băng.
Rốt cuộc, Trương Tử Hề về tới biệt thự tư nhân của mình, cô không giảm tốc độ mà vọt xe vào bãi đậu, sau đó lấy tốc độ cực nhanh mở cửa ra nhảy xuống xe, rồi lại chạy tiếp. Chu Tư Y sững sờ nhìn động tác của Trương Tử Hề, sau đó kịp phản ứng, cũng vội vàng đuổi kịp Trương Tử Hề.
Trương Tử Hề đứng cạnh cửa nhấn một loạt mật mã trên phím, sau đó đưa ngón tay lên chỗ xác định dấu vân tay, “cạch” một tiếng, cửa tự động mở ra.
Hai người đi vào trong phòng, còn không chờ Chu Tư Y cẩn thận đánh giá gian biệt thự xa hoa, Trương Tử Hề đã trực tiếp quăng giày lên ngăn tủ, sau đó thay dép lê, chạy vài bước “đăng, đăng” lên lầu hai.
Chu Tư Y đứng tại chỗ không thể nhúc nhích, đây là tình huống gì vậy nè? Thế nào hết thảy lại quỷ dị như vậy? Nơi này đối với Chu Tư Y mà nói, không thể nghi ngờ là địa phương hoàn toàn xa lạ, nàng cực kỳ khuyết thiếu cảm giác an toàn, đứng tại chỗ không dám nhúc nhích, nàng cảm thấy lúc này tốt nhất là nên bảo trì bất động, đó mới là an toàn nhất.
“Đăng, đăng, đăng……”
Chỉ chốc lát, Trương Tử Hề sốt ruột chạy xuống lầu dưới, trong tay cầm một cái áo ngủ màu trắng, một bên đi đến phòng tắm, một bên nói với Chu Tư Y: “Trước tiên em đi tắm ở lầu một, quần áo tôi mua cho em còn chưa có giặt nên không thể mặc, em mặc áo ngủ của tôi đỡ đi.”
Chu Tư Y người này không ngu ngốc, ngược lại cực kỳ thông minh, bằng không nàng cũng không có khả năng lấy thành tích quán quân toàn huyện thi vào học viện tài chính Thế Khải trong khi gia cảnh vô cùng gian nan. Nàng đã sớm dự đoán được hôm nay sẽ phát sinh cái gì, cho nên ba lô có mang theo quần áo để thay. Nhưng Trương Tử Hề kêu nàng mặc áo ngủ của cô, vậy thì mình cứ làm theo lời chị ấy đi, dù sao mọi chuyện cũng đã rồi, mặc kệ có nguyện ý hay không, mình vẫn vô phương phản kháng, vì thế nàng theo ba lô lấy ra áo ngực cùng quần lót, đi đến phòng tắm.
Trương Tử Hề vừa mới giúp Chu Tư Y mở nước vào bồn, quay đầu liền gặp Chu Tư Y cầm áo ngực và quần lót tiến vào, cô liếc Chu Tư Y một cái, suy nghĩ một chút nói: “Buổi tối ngủ, tốt nhất không cần mặc nội y.” Sau đó, mặc kệ Chu Tư Y phản ứng ra sao, cô rất nhanh lại đi ra ngoài, cô còn nóng vội đi tẩy trừ thân thể mình nha.
Chu Tư Y bị những lời này làm cho chấn kinh, trong đầu không ngừng vang vọng câu nói kia của Trương Tử Hề: “Buổi tối ngủ, tốt nhất không cần mặc nội y……” Sắc mặt nàng thoáng trắng bệch, khớp hàm cắn chặt, trong tay nắm chặt áo ngực cùng quần lót, giống nhau hai thứ kia là cây cỏ có thể cứu nàng khỏi dòng nước xiết vậy.
Hồi lâu, nàng tự giễu cười, tình huống này không phải đã sớm nghĩ tới sao? Mình rốt cuộc còn rụt rè cái gì? Trong lòng nàng hung hăng nói một câu: “Trinh tiết không đáng giá tiền!”
Sau đó nàng xoay người, đi ra phòng tắm…… Đem áo ngực và quần lót bỏ vào ba lô.
Có đôi khi, ngâm mình trong nước ấm có thể khiến người ta thả lỏng, tan mất cả ngày mỏi mệt. Thời điểm Chu Tư Y nằm vào bồn nước ấm, cả người dần dần trầm tĩnh lại, thần kinh căng thẳng cũng chậm rãi trầm tĩnh lại. Nhưng mà, thần kinh buộc chặt trầm tĩnh lại, đầu óc cũng đồng thời sinh động lên, lúc này nàng mới ý thức được mình xem nhẹ một vấn đề rất trọng yếu, thì phải là…… Trương Tử Hề là nữ!!!
Trương Tử Hề là phụ nữ, vậy cô còn bao dưỡng nàng làm gì? Đồng thời bốn chữ “đồng tính luyến ái” cũng theo trong đầu nàng bính đi ra. Xã hội hiện đại dù sao cũng không phải là bảo thủ cũ kỹ, cho dù là Chu Tư Y một lòng chỉ biết đọc sách, cũng ít nhiều hiểu biết một người đàn ông cùng một người phụ nữ là làm như thế nào. Nhưng mà…… Nàng tuy rằng biết có đàn ông yêu đàn ông, phụ nữ yêu phụ nữ, nhưng…… Hai nữ nhân rốt cuộc là làm như thế nào? Chu Tư Y ở phương diện tình cảm vẫn như tờ giấy trắng, một chút cũng không biết.
Nàng ngơ ngác ngồi trong bồn tắm lớn, hai mắt nhìn trần nhà trắng noãn như tân, trong lòng nghĩ: Mặc kệ Trương Tử Hề là đàn ông hay là phụ nữ, kết quả đều là không sai biệt lắm, nàng chỉ cần yên lặng thừa nhận là tốt rồi.
Vì chính mình hối tiếc một phen, sau đó lại thầm nghĩ tự an ủi: “Trương Tử Hề xinh đẹp hơn mình nhiều như vậy, có lẽ rất nhiều người sẽ không thương hại mình, chỉ biết hâm mộ mình, đố kị mình đi…… Mình không có lỗ vốn, thật sự là tuyệt không chịu thiệt!”
Ý tưởng an ủi bản thân của Chu Tư Y cực kỳ phù hợp sự thật, nếu như bị cả tá đàn ông và phụ nữ trầm mê Trương Tử Hề biết, có lẽ Chu Tư Y thật sự sẽ bị mọi người đố kị đến cháy sạch không còn một mảnh.
Bình luận