Một người đàn ông sinh ra hứng thú đối với một người phụ nữ, anh ta sẽ dùng mọi thủ đoạn, tuyệt đối không để cô có thể phán đoán được tất cả mọi chuyện.
Lục Trí Viễn mà thất bại, nguyên nhân chỉ có một, đó chính là anh ta dùng sai phương pháp đối phó với Hạ Trừng.
Hồn ma Tô Hằng sẽ nói với cô, lúc ấy bọn họ ở khu T bên trong rừng cây nhỏ, căn bản không phải là vô tình gặp gỡ?
Sẽ không.
Chuyện đó lộ ra rắp tâm khác của hắn.
Hắn âm thầm để ý cô lâu như vậy, mà lúc đó cô không coi ai ra gì, mà vẫn không phát hiện ra sự tồn tại của hắn.
Muốn khiến cô chú ý hắn, cũng không khó khăn.
Đầu tiên là hắn làm bộ ngoài ý muốn gặp gỡ bất ngờ với cô, sau đó lại mượn danh nghĩa thảo luận bài tập, chậm rãi làm tan rã tuyến phòng ngự của cô.
Người con gái toàn thân giống như mọc gai kia, thật ra rất ngây thơ ngu ngốc, chỉ biết dùng gai nhọn trên người để hù dọa mọi người, để cho người ta không dám tới gần cô.Chỉ khi nào gỡ xuống vẻ gai góc bên ngoài, cô liền trở nên ngốc nghếch để hắn dễ dàng chiếm hữu tất cả.
Hồn ma Tô Hằng hiểu rất rõ cô, cho nên không muốn nhìn thấy, cô lại bị người có tâm cơ lừa gạt.
Hạ Trừng tắm rửa xong, bước ra cửa phòng tắm, liếc mắt liền thấy hồn ma Tô Hằng ngồi bên bên giường chờ đợi cô, vậy mà cô cùng không cảm thấy bất ngờ.
Nếu muốn cãi nhau, chạy trốn cũng trốn không thoát, cô thở dài thật sâu.
“Anh muốn nói cái gì thì nói nhanh chút, ta hôm nay tôi rất mệt mỏi, cần phải sớm nghỉ ngơi sớm một chút.”
Hồn ma Tô Hằng nhẹ nhàng nói: “Khi đó anh nên bớt ra chút thời gian để đưa em mà đứa con mình ra bên ngoài chơi.” Hắn trầm mặc một lát: “Thật ra em là một người cực kỳ hiếu động, lúc cao trung, em có rất có nhiều sức sống…”
Hạ Trừng ngăn cản hắn: “Nếu như anh muốn lôi chuyện cũ ra để nói, thì tôi rất mệt mỏi, tôi không còn sức lực nào để lắng nghe, cũng không muốn nghe.”
Hồn ma Tô Hằng không để ý tới sự phàn nàn của cô, nói từ tận đáy lòng: “Về sau lúc ở bên cạnh anh, em luôn luôn rầu rĩ không vui, gả cho anh, mọi chuyện lại càng thảm hại hơn, em trở thành một người vô hồn, im hơi lặng tiếng, chỉ biết làm theo ý anh.”
Hạ Trừng rủ đôi mắt xuống, ngẫm lại vẫn cảm thấy rất châm chọc, hiện tại tình huống của cô và hắn không vừa vặn lại trái ngược nhau.
Chẳng qua, cả hai vẫn có sự bất đồng rất lớn.
Tốt nhất là cô yên lặng không quấy nhiễu hắn, có điều gì đó không tốt như hắn dự định, hắn lập tức nhảy ra và gạt bỏ ý thức tồn tại
Nhưng hồn ma Tô Hằng ở một bên quan sát, lại khịt mũi coi thường, chỉ có Hạ Trừng đơn thuần mới không hiểu được bất cứ chuyện gì.
Một người đàn ông sinh ra hứng thú đối với một người phụ nữ, anh ta sẽ dùng mọi thủ đoạn, tuyệt đối không để cô có thể phán đoán được tất cả mọi chuyện.
Lục Trí Viễn mà thất bại, nguyên nhân chỉ có một, đó chính là anh ta dùng sai phương pháp đối phó với Hạ Trừng.
Hồn ma Tô Hằng sẽ nói với cô, lúc ấy bọn họ ở khu T bên trong rừng cây nhỏ, căn bản không phải là vô tình gặp gỡ?
Sẽ không.
Chuyện đó lộ ra rắp tâm khác của hắn.
Hắn âm thầm để ý cô lâu như vậy, mà lúc đó cô không coi ai ra gì, mà vẫn không phát hiện ra sự tồn tại của hắn.
Muốn khiến cô chú ý hắn, cũng không khó khăn.
Đầu tiên là hắn làm bộ ngoài ý muốn gặp gỡ bất ngờ với cô, sau đó lại mượn danh nghĩa thảo luận bài tập, chậm rãi làm tan rã tuyến phòng ngự của cô.
Người con gái toàn thân giống như mọc gai kia, thật ra rất ngây thơ ngu ngốc, chỉ biết dùng gai nhọn trên người để hù dọa mọi người, để cho người ta không dám tới gần cô.
Chỉ khi nào gỡ xuống vẻ gai góc bên ngoài, cô liền trở nên ngốc nghếch để hắn dễ dàng chiếm hữu tất cả.
Hồn ma Tô Hằng hiểu rất rõ cô, cho nên không muốn nhìn thấy, cô lại bị người có tâm cơ lừa gạt.
Hạ Trừng tắm rửa xong, bước ra cửa phòng tắm, liếc mắt liền thấy hồn ma Tô Hằng ngồi bên bên giường chờ đợi cô, vậy mà cô cùng không cảm thấy bất ngờ.
Nếu muốn cãi nhau, chạy trốn cũng trốn không thoát, cô thở dài thật sâu.
“Anh muốn nói cái gì thì nói nhanh chút, ta hôm nay tôi rất mệt mỏi, cần phải sớm nghỉ ngơi sớm một chút.”
Hồn ma Tô Hằng nhẹ nhàng nói: “Khi đó anh nên bớt ra chút thời gian để đưa em mà đứa con mình ra bên ngoài chơi.” Hắn trầm mặc một lát: “Thật ra em là một người cực kỳ hiếu động, lúc cao trung, em có rất có nhiều sức sống…”
Hạ Trừng ngăn cản hắn: “Nếu như anh muốn lôi chuyện cũ ra để nói, thì tôi rất mệt mỏi, tôi không còn sức lực nào để lắng nghe, cũng không muốn nghe.”
Hồn ma Tô Hằng không để ý tới sự phàn nàn của cô, nói từ tận đáy lòng: “Về sau lúc ở bên cạnh anh, em luôn luôn rầu rĩ không vui, gả cho anh, mọi chuyện lại càng thảm hại hơn, em trở thành một người vô hồn, im hơi lặng tiếng, chỉ biết làm theo ý anh.”
Hạ Trừng rủ đôi mắt xuống, ngẫm lại vẫn cảm thấy rất châm chọc, hiện tại tình huống của cô và hắn không vừa vặn lại trái ngược nhau.
Chẳng qua, cả hai vẫn có sự bất đồng rất lớn.
Tốt nhất là cô yên lặng không quấy nhiễu hắn, có điều gì đó không tốt như hắn dự định, hắn lập tức nhảy ra và gạt bỏ ý thức tồn tại
Nhưng hồn ma Tô Hằng ở một bên quan sát, lại khịt mũi coi thường, chỉ có Hạ Trừng đơn thuần mới không hiểu được bất cứ chuyện gì.
Một người đàn ông sinh ra hứng thú đối với một người phụ nữ, anh ta sẽ dùng mọi thủ đoạn, tuyệt đối không để cô có thể phán đoán được tất cả mọi chuyện.
Lục Trí Viễn mà thất bại, nguyên nhân chỉ có một, đó chính là anh ta dùng sai phương pháp đối phó với Hạ Trừng.
Hồn ma Tô Hằng sẽ nói với cô, lúc ấy bọn họ ở khu T bên trong rừng cây nhỏ, căn bản không phải là vô tình gặp gỡ?
Sẽ không.
Chuyện đó lộ ra rắp tâm khác của hắn.
Hắn âm thầm để ý cô lâu như vậy, mà lúc đó cô không coi ai ra gì, mà vẫn không phát hiện ra sự tồn tại của hắn.
Muốn khiến cô chú ý hắn, cũng không khó khăn.
Đầu tiên là hắn làm bộ ngoài ý muốn gặp gỡ bất ngờ với cô, sau đó lại mượn danh nghĩa thảo luận bài tập, chậm rãi làm tan rã tuyến phòng ngự của cô.
Người con gái toàn thân giống như mọc gai kia, thật ra rất ngây thơ ngu ngốc, chỉ biết dùng gai nhọn trên người để hù dọa mọi người, để cho người ta không dám tới gần cô.
Chỉ khi nào gỡ xuống vẻ gai góc bên ngoài, cô liền trở nên ngốc nghếch để hắn dễ dàng chiếm hữu tất cả.
Hồn ma Tô Hằng hiểu rất rõ cô, cho nên không muốn nhìn thấy, cô lại bị người có tâm cơ lừa gạt.
Hạ Trừng tắm rửa xong, bước ra cửa phòng tắm, liếc mắt liền thấy hồn ma Tô Hằng ngồi bên bên giường chờ đợi cô, vậy mà cô cùng không cảm thấy bất ngờ.
Nếu muốn cãi nhau, chạy trốn cũng trốn không thoát, cô thở dài thật sâu.
“Anh muốn nói cái gì thì nói nhanh chút, ta hôm nay tôi rất mệt mỏi, cần phải sớm nghỉ ngơi sớm một chút.”
Bình luận