Bạch Tiểu Thuần trầm mặc rồi sử dụng toàn lực đánh ra một quyền về phía cái hố kia.
Tiếng nổ ầm ầm vang lên, tất cả thi thể trong hố đều tiêu tán thành tro bụi!
Thực tế là các thi thể ở đây chỉ còn là xác sống mà thôi, hành động của Bạch Tiểu Thuần đối với bọn họ chính là sự giải thoát…
Không biết có phải là ảo giác của mình hay không, Bạch Tiểu Thuần nhận thấy không ít tu sĩ lộ ra vẻ tươi cười trước khi thân thể tiêu tán…
– Bắt toàn bộ tộc nhân Trần gia, giam vào đại lao!
Thanh âm của Bạch Tiểu Thuần vang lên vô cùng lạnh lẽo. Lệnh vừa ra, toàn bộ tộc nhân Trần gia không hề chống cự, cam chịu để cho Thi Khôi Huyết Quân bắt nhốt lại.
Tâm tình Bạch Tiểu Thuần trở nên nặng nề, tận mắt chứng kiến sự tình trong cái hố kia khiến việc trả thù Lý gia và Trần gia không còn mang nhiều ý nghĩa đối với hắn như trước!
Một lúc lâu sau, hắn thở dài rồi ra lệnh cho Thi Khôi Huyết Quân quay trở về.
Sức một người không thể thay đổi được cục diện chiến tranh! Nếu như thân phận bại lộ, kết quả của hắn cũng chẳng khác là bao so với những tu sĩ Thông Thiên Hà trong cái hố kia. Hiện tại bản thân Bạch Tiểu Thuần cũng chỉ là giãy giụa để sinh tồn ở Man Hoang mà thôi, không giống như lúc ở Nghịch Hà tông…
Mà thân là Giám sát sứ, hắn cần phải đến Hoàng cung để báo cáo kết quả cho…Đại Thiên Sư.
Một đường trở về, Bạch Tiểu Thuần không hề lên tiếng, cảnh tượng ở Trần gia khiến hắn cảm thấy ám ảnh. Thế nên lúc bay đến hoàng cung, Bạch Tiểu Thuần chỉ có thể cố gắng xua đi phiền muộn ở trong lòng.
– Ta cần đẩy nhanh tốc độ luyện lửa, tranh thủ thời gian đột phá để có thể trở về..
Trong lòng Bạch Tiểu Thuần lẩm bẩm.
Lần đầu tiên kể từ khi tiến vào Man Hoang, hắn cảm thấy… nhớ nhà!
Lúc Bạch Tiểu Thuần đến ngoài cửa Thiên Sư điện thì thấy nơi này không phải là không có một bóng người, mà có tới vài chục bóng người đang đứng ở đó, hình như đều muốn đi bái kiến Đại Thiên Sư.
Trong những người này, hắn thấy được Trần Hảo Tùng, còn có lão giả bên cạnh Trần Hảo Tùng lúc trước. Ngoại trừ hai vị Thiên Công này, còn có ba vị Thiên Công khác cũng đứng ở đó. Bạch Tiểu Thuần dù không biết họ nhưng có thể cảm nhận được khí tức Thiên Nhân trên thân ba người này.
Còn những người khác đều là Thiên Hầu. Trong đó có bốn tên Bạch Tiểu Thuần đã gặp qua, chính là bốn trong chín tên Thiên Hầu đã vây giết hắn lúc trước.
Sắc mặt mọi người giờ này đều vô cùng khó coi. Đang lúc chờ Đại Thiên Sư triệu kiến thì Bạch Tiểu Thuần đến, lập tức hắn trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.
– Bạch Hạo!
Sau khi thấy Bạch Tiểu Thuần, lập tức có người nghiến răng quát lớn.
Đặc biệt là Trần Hảo Tùng còn mang theo ánh mắt đầy lạnh lẽo nhìn Bạch Tiểu Thuần. Trong lòng hắn ẩn chứa đầy sát khí, vì tên Lý Thiên Hầu kia có quan hệ không tầm thường với hắn. Nhưng lúc này lại vì chính tên Bạch Tiểu Thuần kia mà hắn ta đang không rõ sống chết!
Bây giờ, toàn bộ quyền quý của Khôi Hoàng thành đều đã bị kinh động. Hai vị Thiên Hầu bị Đại Thiên Sư bắt lại đã đưa tới chấn động cực lớn. Nhất là sau khi tìm hiểu, họ đều biết việc này có quan hệ cùng Bạch Tiểu Thuần. Nên ngoài việc kiêng kị hắn, rất nhiều người đã nảy sinh hận ý với Bạch Tiểu Thuần.
Từng ánh mắt đều nhắm thẳng vào người Bạch Tiểu Thuần. Năm vị Thiên Nhân, còn lại đều là nửa bước Thiên Nhân, tất cả ánh mắt đều như hóa thành thực chất, khiến đỉnh đầu Bạch Tiểu Thuần như có ngàn vạn núi lớn đang ầm ầm đè xuống.
Bạch Tiểu Thuần dừng bước, nhìn thấy những ánh mắt đầy hàn ý của mọi người xung quanh khiến nội tâm hắn khẩn trương hẳn lên.
– Sát ý của những người này đối với ta không ngờ lại mãnh liệt như vậy! Sao bọn hắn không nhìn Đại Thiên Sư bằng ánh mắt như vậy, hết lần này tới lần khác nhằm vào ta. Điều này rõ ràng là khi dễ tu vi ta yếu kém!
Bạch Tiểu Thuần run sợ nhìn mọi người bốn phía.
Đúng lúc này, Trần Hảo Tùng bỗng mở miệng.
– Bạch Tiểu Thuần, người dám giấu giếm Đại Thiên Sư để hành sự. Nếu như ngươi thực có chứng cứ Lý Thiên Hầu cùng Trần Thiên Hầu phản loạn thì đưa cho lão phu nhìn xem!
Hắn vừa dứt lời, trên thân lập tức bộc phát ra khí tức đầy lăng lệ ác liệt. Nhất là ánh mắt sắc bén, như muốn trực tiếp đuổi giết Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần biến sắc, áp lực của mọi người khi nãy hắn còn miễn cưỡng thừa nhận được. Nhưng lúc này khí thế của Trần Hảo Tùng hàng lâm, khiến hắn như bị đại sơn oanh kích, thân thể lui về sau vài bước, sắc mặt trắng bệch. Thậm chí tu vi trong cơ thể hắn cũng xuất hiện dấu hiệu hỗn loạn.
Lập tức trong lòng hắn dâng lên cảm giác nguy cơ sống chết cực kỳ mãnh liệt. Tâm thần Bạch Tiểu Thuần run rẩy, nhưng ánh mắt lại có một tia hận ý, trong đầu hiển hiện lại thảm trạng của một vạn người trong hố lớn. Hắn không áp chế tu vi có dấu hiệu hỗn loạn, ngược lại sau khi bị chấn lui thì hắn cắn chót lưỡi, trực tiếp phun ra máu tươi, miệng gào thét thảm thiết.
– Trần Thiên Công, ngươi thật to gan, lại dám ở trước Thiên Sư điện muốn giết Giám Sát Sứ! Chẳng lẽ ngươi cũng muốn phản loạn hay sao?
Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng, tâm niệm khẽ động. Lập tức từng đạo thân ảnh phía xa cấp tốc lao đến, chính là một nghìn Thi Khôi Huyết Quân. Một nghìn người mang theo sát ý ngập trời, ngang nhiên xông tới khiến mọi người xung quanh đều biến sắc.
Ánh mắt Trần Hảo Tùng lộ ra hàn mang bức người. Hắn biết rõ đúng mực, khi nãy mở miệng có dung nhập một ít tu vi là để tâm thần Bạch Tiểu Thuần cảm thấy áp bách mà thôi, sẽ không đả thương đến hắn. Không phải hắn không muốn làm vậy mà vì nơi đây dù sao cũng là bên ngoài Thiên Sư điện.
Nhưng hắn lại không nghĩ đến, Bạch Tiểu Thuần lại tự cắn một cái, mượn việc này để gọi đến Thi Khôi Huyết Quân.
Chuyện này khiến vẻ mặt hắn càng thêm âm trầm, bốn vị Thiên Công khác cũng đều nhíu mày.
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lúc này đã trở nên điên cuồng, hắn tin tưởng đối phương tuyệt đối không dám giết mình ở chỗ này. Mà Đại Thiên Sư nếu thực sự tùy ý để mình bị người khác tiêu diệt, thì một màn máu tanh ngày hôm nay sẽ không có bất kỳ tác dụng nào.
Bình luận