Một số gia tộc còn đỡ, còn một số gia tộc đã loạn thành một đống, khiến những Thiên Hầu này sứt đầu mẻ trán, chỉ có thể trở về gia tộc dẹp loạn.
Đến cuối cùng, khi Thiên Sư Điện mở ra, trên quảng trường chỉ còn hơn hai mươi vị Thiên Hầu, mỗi người đều mang vẻ đắng chát bước vào Thiên Sư Điện.
Không biết bọn hắn trình bày cái gì, cũng không biết Đại Thiên Sư trấn an như thế nào. Chỉ thấy cuối cùng ai nấy đều ủ rũ ra về, biểu hiện bên ngoài là trầm mặc.
Mà đêm hôm đó, Bạch Tiểu Thuần đang lo lắng chờ đợi trong Giám Sát Phủ. Lúc đầu, chỉ có vài cái ngọc giản truyền âm đến tay hắn. Những tên truyền tin cho hắn đều là mấy tên bị chèn ép trong gia tộc.
Trong các gia tộc Thiên Hầu, sau khi Thiên Hầu trở về đã trấn áp, uy hiếp tất cả tộc nhân, khiến tin tức đến tay Bạch Tiểu Thuần không có mấy hữu dụng.
Bạch Tiểu Thuần lại càng lo lắng, không muốn mặc cho số phận. Vì vậy, trong khoảng thời gian này, hôm nào cũng mang theo đại quân thi khôi tiến về từng gia tộc Thiên Hầu một. Hắn không ngừng kích động, không ngừng giật dây, không ngừng gieo mầm mống dã tâm vào trong lòng từng tộc nhân một.
Thậm chí vì thế còn gây ra xung đột với mấy tên Thiên Hầu. Nhưng dưới uy hiếp của năm nghìn thi khôi, xung đột nhanh chóng bị áp chế. Đồng thời hắn còn an bài Chu Nhất Tinh ra ngoài, không ngừng tung ra tin tức, cổ vũ lòng tin cho các tộc nhân dòng thứ trong các gia tộc.
Cơn phong bạo này cứ thế trôi qua ba ngày, Đại Thiên Sư không hề có dấu hiệu thu hồi Chúng Ân Lệnh. Vì thế, dù có Thiên Hầu uy hiếp nhưng tin tức thông qua ngọc giản truyền âm rất kín đáo, không lo lắng có người phát hiện, cho nên tình báo Bạch Tiểu Thuần thu được cũng dần nhiều thêm một ít.
Lại qua thêm ba ngày, từng tên Thiên Hầu trong gia tộc của mình không hề đình chỉ trấn áp. Đủ các loại thủ đoạn được dùng đến, lúc lãnh khốc, lúc dụ dỗ, khiến cho tâm lực của các Thiên Hầu trong những ngày này đều tiều tụy. Một mặt bọn hắn đề phòng Bạch Tiểu Thuần xuất hiện, mặt khác phải trấn áp nội loạn, khiến bọn hắn mệt mỏi không chịu đượ, đáy lòng lại vô cùng bi thương. Dù sao tất cả đều là huyết mạch của bọn hắn, loại nội loạn này ngoại nhân không thể giúp, chỉ có bọn hắn tự mình xử lý, thậm chí có kẻ còn ra tay giết người.
Nhưng càng như thế, tộc nhân âm thầm hoạt động càng nhiều. Thời gian qua đi, ngọc giản trong tay Bạch Tiểu Thuần lại chấn động với tần suất càng lớn hơn.
Cho đến mấy hôm sau, từ một gia tộc Thiên Hầu truyền ra tin tức, con cháu trong gia tộc đó bị Thiên Hầu trực tiếp giam giữ, thậm chí trảm sát hơn phân nửa. Bạch Tiểu Thuần lập tức nắm lấy cơ hội, mang theo đại quân thi khôi lao thẳng đến gia tộc đó, trực tiếp khai chiến với Thiên Hầu tàn khốc.
Trận chiến này đã kích thích các Thiên Hầu khác. Lập tức rất nhiều đạo cầu vồng bay ra, có không ít người còn lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần. Bạo loạn sắp sửa nổi lên thì đúng lúc đó, những tộc nhân dòng thứ trong các Thiên Hầu gia tộc sau khi trải qua hơn mười ngày chịu đầy áp lực, dưới sự kích động âm thầm của Chu Nhất Tinh đã ầm ầm bạo phát.
Lập tức, nội loạn nổi lên trong không ít gia tộc.
Lần này oanh động kịch liệt chấn động cả Khôi Hoàng Thành, cuối cùng phải nhờ đến sự ra tay của Đại Thiên Sư mới áp chế được. Nhưng một số Thiên Hầu vì thế không thể rảnh rỗi để tâm đến Bạch Tiểu Thuần, lập tức trở lại gia tộc để ngăn cản nội loạn phát sinh.
Mặc dù bị ngăn cản, những chuyện này đã kích thích hết thảy tộc nhân, khiến ngọc giản truyền âm trên tay Bạch Tiểu Thuần liên tiếp chấn động. Từng tin tức một từ chín mươi gia tộc Thiên Hầu không ngừng truyền ra, với số lượng tộc nhân dòng thứ cùng dòng chính không nắm quyền kế thừa lên đến hơn một vạn.
– Nhà ta có ba mươi bảy ức hồn dược!
– Bạch Hạo đại nhân, ta biết trong gia tộc ta có một chỗ bảo các bí mật, thường ngày chỉ có những người kế thừa mới có tư cách bước vào!
– Ta từng thấy Thiên Hầu lấy ra một cái Thiên Nhân hồn! Là Kim thuộc tính!
– Trong gia tộc ta có mười vạn tư quân!
Toàn bộ tộc nhân dòng thứ cùng một số dòng chính sau khi bị kích thích đã biểu hiện ra ngoài vẻ bất an. Nhưng sau lưng mỗi tên đều như nổi giận, không ngừng đem gia sản cùng tin tức liên quan âm thầm nói cho Bạch Tiểu Thuần.
Điều này chẳng khác gì Bạch Tiểu Thuần đã có vô số ám tử trong từng gia tộc. Nên rất nhanh sau đó, những tin tức từ các gia tộc không ngừng truyền đến Bạch Tiểu Thuần, khiến hắn thoáng chốc đã nắm rõ tất cả hướng đi của Thiên Hầu gia tộc.
Tất cả thứ tử cùng với những dòng chính không quyền kế thừa của các gia tộc nhìn chằm chằm vào, cho dù bọn họ căm ghét Bạch Tiểu Thuần cỡ nào nhưng hôm nay Bạch Tiểu Thuần đại biểu cho bọn họ, là người chấp hành giám sát chúng ân lệnh!
Vào lúc đó không phải là không có người nghĩ tới tạo phản, từ đó điểm hung ác của chúng ân lệnh cũng bộc lộ ra ngoài, kế này quá tuyệt, tất cả gia tộc Thiên Hầu chỉ có một người thừa kế, bọn họ thân là quyền quý, tu vi cao thâm, thê thiếp thành đàn, con nối dõi rất nhiều, những con cái của bọn họ thừa hưởng tài nguyên không nhiều, còn có những tộc nhân dòng chính không có quyền thừa kế, bọn họ ủng hộ cũng ủng hộ, chẳng khác gì đứng bên cạnh Đại Thiên Sư!
Kể từ đó trừ phi tự mình diệt đi huyết mạch của mình, nếu không tất cả nhiễu loạn trong gia tộc đều bộc phát, chẳng lẽ bảo bọn họ tạo phản?
Cuối cùng chúng ân lệnh vừa xuất hiện, tất cả gia sản tài nguyên đều không phân phối cho người ngoài, từ đầu đến cuối đều bị hậu duệ có huyết mạch Thiên Hầu phân chia, từ đó Đại Thiên Sư càng đứng trên đạo lý.
Cho dù là đại nghĩa hay đạo lý hay hoặc giả là ủng hộ đều đứng bên Đại Thiên Sư, kế này rất tàn nhẫn, còn có một việc đáng sợ hơn nữa… Đó là con dân của thành Khôi Hoàng!
Chênh lệch giữa quyền quý và bình dân bị chúng ân lệnh kíp nổ, gần như tất cả con dân Khôi Hoàng đều cực kỳ ủng hộ chúng ân lệnh!
Cho dù bọn họ không có thu hoạch gì trong việc này, bọn họ hâm mộ quyền quý cao tầng, hơn nữa ghen ghét những người thừa kế, bọn họ rất hi vọng nhìn thấy những gia tộc quyền quý này phân phối tài sản bình quân cho nhau.
Bình luận