– Lôi Sơn à, khi ngươi còn sống hai ta từng đánh một trận, bây giờ ngươi chết rồi mà vẫn còn dây dưa với ta không dứt…
– Phải dùng tốc độ nhanh hơn mới có thể bỏ hắn lại!
Bạch Tiểu Thuần thở dài, trong lúc đang bay nhanh về phía Cự Quỷ Thành, hắn nhanh chóng vỗ túi trữ vật, lấy ra Thiên Chu!
Bạch Tiểu Thuần cõng Hồng Trần Nữ nhảy lên Thiên Chu. Sau khi ném nàng sang một bên, hắn tản ra tu vi, dũng mãnh nhập vào Thiên Chu, lập tức hào quang tỏa ra tứ tán. Oanh một tiếng, Thiên Chu bộc phát ra tốc độ còn nhanh hơn nhiều so với Bạch Tiểu Thuần, thắng tiến về phía trước.
Nhưng lúc này Lôi Sơn ở đằng xa lại phát ra một tiếng gào thét rung trời, toàn thân của hắn như rực cháy, tốc độ rõ ràng cũng liên tục tăng lên, trong chớp mắt đã vượt qua tốc độ Thiên Chu, hóa thành một vệt cầu vồng, hướng về Bạch Tiểu Thuần điên cuồng truy kích!
Khoảng cách ngày càng gần!
Hai nghìn dặm, một nghìn năm trăm dặm, một nghìn dặm, năm trăm dặm, loé lên một cái, lại đuổi tới trăm dặm!!
Bạch Tiểu Thuần trừng mắt, hít thở dồn dập, yết hầu khô khan.
– Gã này uống thuốc gì mà sao đột nhiên lại nhanh như vậy!
Lúc Bạch Tiểu Thuần còn đang khẩn trương, Hồng Trần Nữ lần nữa tỉnh dậy, nàng phức tạp nhìn Bạch Tiểu Thuần, cũng chú ý tới từ xa xa Lôi Sơn đang đuổi đến, thở sâu, ánh mắt lộ vẻ quyết đoán.
– Bạch Hạo, ngươi còn không mau tăng tốc Thiên Chu! Tranh thủ duy trì tốc độ, về phần hắn, ngươi không cần chú ý!
– Ngươi câm miệng cho ta!
Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng, đáy lòng rất là bực bội. Hồng Trần Nữ quả thật quá vênh váo rồi, lúc trước như vậy, đến giờ cũng thế. Rõ ràng là hắn đã cứu tính mạng nàng, mà nàng vẫn thích ra lệnh với hắn.
Điều này làm cho Bạch Tiểu Thuần rất không thoải mái.
– Ngươi!!
Hồng Trần Nữ ánh mắt gườm gườm, lồng ngực phập phồng. Dường như nàng cũng đã nhận ra ngữ khí vừa rồi của mình có chút vô lí, nhưng nàng tâm cao khí ngạo, coi như biết mình có chút sai trái cũng không muốn thừa nhận.
Không đợi Hồng Trần Nữ tiếp tục mở miệng, từ hư vô phía xa bỗng truyền đến tiếng nổ khủng khiếp, thân ảnh Lôi Sơn lóe lên, lập tức xuất hiện ngay phía trên con thuyền!
Gã nhấc tay phải lên, hướng về Thiên Chu phía dưới, mãnh liệt nhấn một cái!
Cú nhấn này mang theo một lực lượng cực lớn ầm ầm bộc phát, tạo thành bão táp đánh thẳng đến con thuyền.
– Cút!
Tròng mắt Bạch Tiểu Thuần co rút lại, lộ ra sát khí thiết huyết, hét lớn một tiếng rồi nhảy lên, nắm chặt tay phải trực tiếp đấm mạnh một quyền tới cơn bão kia!
Trong chớp mắt, tiếng nổ vang kinh thiên động địa liền khuếch tán bát phương, cơn bão lập tức tan vỡ tứ tán. Thân thể Bạch Tiểu Thuần không chút dừng lại tiếp tục lao thẳng đến chỗ Lôi Sơn!
Hắc mang trong mắt Lôi Sơn cũng lóe lên, thân thể gã giống như một tia sét từ trên trời giáng xuống, đánh thẳng về hướng Bạch Tiểu Thuần!
Trong nháy mắt hai người liền đụng vào nhau tạo thành vụ nổ, khuếch tán ra làm cho bầu trời xuất hiện những gợn sóng như vẩy cá. Bach Tiểu Thuần biến sắc mặt, ở dưới lực lượng kinh người của Lôi Sơn, thân thể hắn lập tức rơi xuống bên trên Thiên Chu.
Cả con thuyền chấn động, hơi thở của Bạch Tiểu Thuần có chút hỗn loạn. Khi hắn ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện Lôi Sơn chỉ lùi lại có vài bước, hai con ngươi của hắn liền co rụt lại.
Thân thể hắn lóe lên, lại lao ra đánh thẳng tới Lôi Sơn, hai người ở giữa không trung không ngừng giao thủ. Cứ như vậy một lúc, con thuyền cũng dần rời xa chỗ của họ.
Hồng Trần Nữ biến sắc, nàng miễn cưỡng đứng dậy, điều khiển cho thuyền tạm dừng. Làm xong thì nàng cũng suy yếu mà thở dốc. Rồi nàng nhanh chóng nhìn lại cuộc chiến giữa hai người kia trên không mà đáy lòng không ngừng lo lắng.
Những tiếng rầm rầm không ngừng vang lên trên bâu trời. Lôi Sơn không sử dụng được bất kì thuật pháp gì mà chỉ dựa vào thân thể. Mà thân thể của gã mạnh mẽ vô cùng, cũng là kình địch hiếm có trong đời của Bạch Tiểu Thuần.
– Thân thể Thiên Nhân sao!
Bạch Tiểu Thuần cặp mắt lóe ra sát khí, không ngừng lui lại. Mỗi lần hắn đánh một quyền lên người Lôi Sơn gần như không gây ra sát thương gì cho gã, mà mỗi một quyền của đối phương đều làm cho toàn thân hắn chấn động không thôi.
– Lôi Sơn này có một thân quái lực thật mạnh mẽ…
– Trận này không thể kéo dài, phải tốc chiến tốc thắng, dù không giết được cũng phải làm hắn trọng thương, khó mà đuổi theo được.
Bạch Tiểu Thuần chỉ sợ nếu cứ kéo dài thời gian, một khi Công Tôn Uyển Nhi thoát vây thì toàn bộ lợi thế của hắn sẽ không còn một chút. Đến khi đó chỉ e là cửu tử nhất sinh…
Bạch Tiểu Thuần hai mắt đỏ ngầu, lúc này hắn cũng không quan tâm chuyện thân phạn có bị bại lộ hay không. Chỉ cần giữ được một mạng thôi, cùng lắm cũng chỉ là bại lộ thân phận mà thôi!
Hơn nữa Công Tôn Uyển Nhi còn cải trang bộ dáng của hắn nên bây giờ dù rằng lộ ra chút sơ hở cũng không có ai nghi ngờ hắn trong một đoạn thời gian nữa.
Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuần ngửa mặt lên trời rống lớn, hai tay bấm niệm pháp quyết. Ấn quyết này khác với cái mà ngày thường hắn vẫn dùng. Thiên Đạo Nguyên Anh trong người lưu chuyển một tia sáng kì dị, trong cơ thể hắn những gợn sóng linh lực hội tụ lại hình thành biển rộng chạy khắp toàn thân, rồi từ đó ầm ầm khuếch tán ra bên ngoài.
Ngay khi linh lực này tràn ra ngoài liền hóa thành băng hàn, gây ra âm thanh răng rắc. Lấy Bạch Tiểu Thuần làm trung tâm, phạm vi quanh đó lập tức đóng băng. Băng hàn lực thực sự là kinh thiên động địa, nó có thể đóng băng cả hư vô, làm cho xung quanh Bạch Tiểu Thuần lập tức biến thành một Hàn Trì.
Hàn Môn Dưỡng Niệm Quyết!
Thần thông này lúc trước hắn không dám dùng, dù cho có mặt nạ che đậy khí tức cũng không. Thế nhưng lúc này thì hắn cũng bất chấp tất cả, ánh mắt lộ vẻ điên cuồng. Hàn khí khuếch tán ra, Lôi Sơn vốn đang bay nhanh tới chỗ Bạch Tiểu Thuần cũng bị Hàn khí này làm chậm lại, ngay lúc đó hắn nâng tay phải lên chỉ tay về phía Lôi Sơn.
– Phong!
Bạch Tiểu Thuần rống to một tiếng, lập tức tất cả Hàn khí ở quanh đó bùng nổ, từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn cuốn về phía Lôi Sơn, chỉ trong chớp mắt liền bao phủ cả người gã. Thân thể Lôi Sơn nhanh chóng hiện ra sương lạnh rồi ngay sau đó biến thành một tầng băng!
Tiếng răng rắc càng lúc càng lớn, cũng chỉ trong vài cái hô hấp, xung quanh Lôi Sơn đã xuất hiện một tầng băng thật dày, dù cho gã có giãy dụa thế nào cũng không thể đánh nát tầng băng này. Bởi vì tốc độ phá băng cũng không theo kịp theo kịp tốc độ băng hàn ngưng tụ. Chỉ trong một thời gian ngắn, Lôi Sơn đã trở thành một khối băng lớn!
Bình luận