Bạch Tiểu Thuần hừ một tiếng, nhắm mắt tu hành.
Đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói, mức độ đại bổ của những tia chớp trong khu vực lôi vân này ẩn chứa sức sống cùng lực lượng thiên địa vượt qua Cửu Thiên Vân Lôi Tông. Theo thời gian trôi qua, tu vi của hắn càng ngày càng tăng. Còn có Bất Tử Huyết của hắn cũng từng giọt nhanh chóng tích lũy, không ngừng tiến tới gần về phía năm phần.
Mà sau khi mặt quỷ bên kia rời đi, mạnh mẽ đè xuống ủy khuất trong lòng, vắt hết trí óc đi cân nhắc biện pháp tranh đoạt pháp bảo. Nhưng đến cuối cùng, hắn không thể không thở dài một tiếng, hoàn toàn loại bỏ ý niệm cướp giật quyền khống chế bên trong pháp bảo này đi.
– Ván đã đóng thuyền! Biện pháp duy nhất chính là sau khi rời khỏi đây, bắt tay từ phía ngoài!
Mặt quỷ mắt lộ ra tinh quang, bắt đầu tìm kiếm lối ra của nơi đây.
Thời gian trôi qua, rất nhanh một năm đã trôi qua.
Một năm nay, Bạch Tiểu Thuần đều tập trung tu hành. Không phải hắn thích tu hành, mà là không tu luyện, hắn cũng không có chuyện gì có thể làm. Ở trong khu vực lôi vân lớn như vậy, hắn lại không dám đi ra ngoài, chỉ có thể đi tu luyện.
Mà ở một năm này, mặt quỷ khóc cười lại càng thêm cuồng bạo. Hắn phát hiện thế giới pháp bảo này lại có thể không có lối ra. Thậm chí hắn đã nghĩ vô số biện pháp, cuối cùng rốt cuộc vẫn không có cách nào rời khỏi đây được.
Sau khi ý thức được mình bị nhốt ở nơi đây, tính khí mặt quỷ nóng nảy vô cùng. Nếu chỉ như vậy thì cũng thôi. Hắn tin tưởng sớm hay muộn có một ngày, mình có thể tìm ra phương pháp rời khỏi đây.
Nhưng hết lần này tới lần khác… Một năm nay, tu vi của hắn lại có thể từ từ xuất hiện tình hình bị áp chế. Ban đầu chiến lực Bán Thần, bị áp chế đến trình độ chuẩn Bán Thần. Điều này khiến cho mặt quỷ hoảng sợ, lo lắng đến cực hạn. Nhất là khi hắn ý thức được, điều này nhất định là do hành vi khí linh của pháp bảo ở trong quá trình dung hợp đối phó với mình. Nhưng hiển nhiên… Đây chỉ mới là bắt đầu. Theo thời gian trôi qua, tu vi của mình còn có thể bị áp chế trên diện rộng. Hắn không khỏi phát điên.
– Tại sao có thể như vậy được!!!
Mặt quỷ gầm thét giận dữ, trong lòng mơ hồ có sự khủng hoảng. Thậm chí hắn cảm thấy từ sau khi mình gặp phải Bạch Tiểu Thuần, trước sau lại luôn gặp xui xẻo. Theo sự khủng hoảng, ủy khuất trong lòng hắn lại được khuếch tán vô hạn…
Mà giờ phút này hắn cùng với Bạch Tiểu Thuần cũng không biết, thời gian bị nhốt ở pháp bảo này thế giới một năm, đại lục Thông Thiên bên ngoài ở dưới một tiếng pháp lệnh của Thiên Tôn, bốn mạch Nguyên Đầu Tông Môn, tông môn vùng trung du thậm chí tông môn hạ du… Cũng bắt đầu khẩn trương vạn phần… Chuẩn bị chiến tranh!
Sau vạn năm tháng, bọn họ lại cùng với Man Hoang một lần nữa sẽ triển khai ra cuộc chiến có một không hai!
Mà lần này, vì có Trường Thành trước đó tan vỡ, hơn nữa hiện tại vùng cấm sinh mạng thông suốt. Có thể tưởng tượng được, vô cùng có khả năng… đây chính là một cuộc chiến tiêu diệt sạch sẽ!
Trận đại chiến này, trên thực tế có lẽ là chắc hẳn đã tiến hành trước đó. Cuộc chiến tuyệt thế trước đây, nếu như Thiên Tôn thắng lợi, như vậy tiếp theo nhất định chính là chiến tranh.
Chỉ là Thiên Tôn thất bại, sau đó hắn lại thất bại ở trên chiếc thuyền xương. Công kích liên tiếp này, đã khiến cho Thiên Tôn không thể kiên trì được nữa. Nhất là sau khi hắn tận mắt nhìn thấy đám người Trương Đại Bàn rời khỏi mảnh thế giới này, tim hắn càng trở nên vô cùng sốt ruột.
– Lão quỷ canh giữ lăng mộ. Ta biết ngươi còn có kế hoạch khác tiếp sau. Nhưng bản tôn không muốn cùng ngươi tiếp tục hao tổn nữa!
Trong mắt Thiên Tôn chớp động sự điên cuồng, trực tiếp hạ pháp chỉ!
Huỷ diệt Man Hoang, huỷ diệt người canh giữ lăng mộ, huỷ diệt Minh Hoàng!
Cho dù long trời lở đất, cho dù thế giới tan vỡ, cũng phải trở thành chủ của thế giới chân chính, do đó hoàn thành tâm nguyện của hắn, mở ra cánh cửa của thế giới.
Pháp chỉ của Thiên Tôn làm cho cả đại lục Thông Thiên chấn động. Mỗi một tu sĩ trong tất cả tông môn hoặc là tự nguyện, hoặc là bất đắc dĩ, đều không tự chủ được tham dự vào chuẩn bị cho cuộc chiến tranh này.
Chỉ là, người biết căn nguyên của cuộc chiến tranh này, dù sao cũng chỉ là số ít. Giai đoạn lịch sử trước đó cùng Man Hoang vô số năm mâu thuãn, khiến đến cơ hồ tuyệt đại đa số tu sĩ đã in hai chữ hận thù này vào trong linh hồn.
Gần như toàn tông ở đại lục Thông Thiên chuẩn bị chiến tranh. Đồng thời, Man Hoang Chi Địa, Đại Thiên Sư cũng tạm thời bỏ qua việc tiếp tục đi áp chế Khôi Hoàng, mà trả lại cho Khôi Hoàng quyền lực nhất định, điều động vô số bộ lạc trong toàn bộ Man Hoang, còn lấy bốn Đại Thiên Vương tạo thành bốn đại quân đoàn, chiêng trống rùm beng ứng phó với cuộc chiến tranh sắp tới.
Mười đại thiên công, hơn một trăm thiên hầu, vô số gia tộc luyện hồn đều được phát động toàn bộ!
Bên trong quân đoàn Cự Quỷ Vương, Hồng Trần Nữ làm quân đoàn trưởng, toàn thân nàng mặc chiến giáp hiên ngang. Lúc này nàng đang đứng ở phía trước vô số quân tu, trong mắt mang theo sát khí, nhìn về phía đại lục Thông Thiên.
Chỉ là, ở sâu bên trong trong mắt nàng, nơi người ngoài không nhìn thấy được, lại cất giấu một tia phức tạp cùng tưởng niệm.
Giờ phút này, không cũng chỉ có Hồng Trần Nữ nghĩ đến Bạch Tiểu Thuần. Còn có Trần Mạn Dao, còn có Minh Hoàng, còn có Chu Hoành, đám người thân thiết với Bạch Tiểu Thuần.
Trên thực tế, đối với chiến tranh, từ sau khi Trường Thành đổ nát, ở trong lòng rất nhiều người đã có dự cảm.
Hiện tại… Chiến tranh đang tới gần!
Trong khoảng thời gian ngắn, bất luận là Man Hoang hay đại lục Thông Thiên, gió nổi mây phun.
Hình như toàn thế giới, nơi duy nhất vẫn tính là an bình, chính là chỗ mảnh thiên địa pháp bảo bên trong bắc mạch, nơi hiện tại Bạch Tiểu Thuần đang ở. Chỉ có điều nơi này đối với Bạch Tiểu Thuần là thánh địa tu luyện. Nhưng đối với với mặt quỷ mà nói, mặc dù không thể nói rõ là địa ngục, lại dần dần không sai biệt cho lắm.
Bất luận là áp chế bản thân đến từ pháp bảo, hoặc là tuyệt vọng không tìm được lối ra, đều làm cho mặt quỷ đặc biệt muốn phát điên. Nhất là khi hắn chú ý tới chỗ khu vực lôi vân của Bạch Tiểu, lôi đình bên trong từ từ giảm bớt, khí tức thuộc về Bạch Tiểu Thuần ở bên trong, giống như khuếch tán ra không thể bị lấn át được.
Bình luận