Bạch Tiểu Thuần hăng hái bừng bừng. Hắn bỗng nhiên đứng dậy, lao thẳng đến khu lửa cuối cùng. Cùng lúc đó, mảnh thế giới này đã mất đi sấm sét, mưa cùng với gió, toàn thế giới hình như thay đổi, có chút không giống. Bạch Tiểu Thuần nói không ra được cụ thể là thế nào. Nhưng mơ hồ, hắn trong lúc nhập định, có thể cảm nhận được khí tức của nữ hài nhi.
– Nghĩ đến, nàng cũng sắp dung hợp xong.
Sau khi bước vào khu lửa, ở sâu bên trong núi lửa tràn ngập ngọn lửa này, Bạch Tiểu Thuần ngồi xuống khoanh chân, bắt đầu lại một vòng tu luyện cùng hấp thu.
Lực lượng thiên địa nồng đậm đập vào mặt. Sau khi không ngừng hấp thu, Bất Tử Huyết của hắn chậm rãi tiến dần về phía tám phần. Tu vi của hắn cũng dần dần không ngừng tới gần về phía Thiên Nhân đại viên mãn,.
Chỉ là, đến trình độ tu luyện của hắn hôm nay, mỗi lần tinh tiến cần hấp thu lực lượng thiên địa đều vô cùng dồi dào. Lúc này hít thở, toàn bộ khu lửa đều chấn động.
Sau khi mặt quỷ cảm nhận được khu lửa chấn động, trong lòng càng thêm tuyệt vọng cùng sợ hãi. Hiện tại, tu vi của hắn đã là thiên nhân sắp ngã xuống. Hắn không có cách nào tưởng tượng được, một khi đến Nguyên Anh, mình bị Bạch Tiểu Thuần hành hạ, có thể thật sự bị đùa chết hay không?
– Ta muốn đi ra ngoài…
Mặt quỷ khóc, hắn lại nhớ tới Thiên Tôn. Lại một lần nữa, hắn phát sinh cảm giác thông hiểu mãnh liệt đối với Thiên Tôn.
– Nếu như ta ra ngoài, ta nhất định phải thiên đao vạn quả giết chết Bạch Tiểu Thuần!
Mặt quỷ hiểu rõ, chỉ cần mình rời khỏi thế giới pháp bảo này, không bị áp chế, hắn có thể trong nháy mắt lại khôi phục tu vi, đạt được loại trình độ cường hãn có thể đánh với Thiên Tôn một trận. Đến khi đó, hắn thề phải đem tất cả thống khổ, vô số lần phát tiết ở trên người Bạch Tiểu Thuần.
Cứ như vậy, ở trong sự thống khổ của mặt quỷ, ở dưới sự tu luyện của Bạch Tiểu Thuần, thời gian trôi qua một năm!
Trong thời gian một năm này, mặt quỷ không chết… nhưng rất nhiều lần, hắn đều cảm thấy mình muốn chết. Thậm chí khi hắn hồi tưởng lại, đều cảm thấy mình có thể qua được một năm này, vận khí quá tốt.
Thật ra một năm nay, chính hắn cũng không nhớ ra được Bạch Tiểu Thuần tới đánh mình bao nhiêu lần. Hình như tâm tình Bạch Tiểu Thuần tốt, lại đi ra đánh hắn một trận. Tâm tình không tốt, cũng lại đánh một trận.
Đến cuối cùng, mặt quỷ cũng bỏ qua thi triển bí pháp. Mỗi lần Bạch Tiểu Thuần qua, hắn lại run rẩy nằm ở nơi đó, nhắm mắt lại, tùy ý cho Bạch Tiểu Thuần ra tay… Trong lòng hắn từ lâu đã tuyệt vọng tới mức suy sụp.
Bởi vì hắn phát hiện, mình càng phản kháng, hình như Bạch Tiểu Thuần này lại càng hưng phấn. Sau khi mình không phản kháng, hứng thú của đối phương hình như cũng chậm rãi giảm bớt.
Hành hạ như vậy, coi là từ một năm trước. Hiện tại ở chung một chỗ đã hơn hai năm. Hắn bị hành hạ, ở trong thần hồn cũng để lại bóng ma. Sự sợ hãi đối với Bạch Tiểu Thuần, đã không có cách nào hình dung.
Hắn cảm thấy Bạch Tiểu Thuần này, là tồn tại khủng khiếp mà cả đời này hắn gặp phải.
Hắn quá nhiều lần hối hận. Hắn hối hận mình không nên tới gần Bạch Tiểu Thuần. Năm đó lúc Quỷ Mẫu rời đi, mình lại càng không thể ngốc tới mức lựa chọn lưu lại…
Hắn cảm thấy, đây là quyết định sai lầm nhất trong cả đời của mình!
Phải biết rằng, ở trong thế giới lớn bên ngoài, cho dù hắn bị Quỷ Mẫu bắt được, Quỷ Mẫu cũng chưa từng hành hạ đối với hắn như vậy, chỉ là treo hắn lên, uy hiếp kẻ địch.
Hắn thậm chí thật nhiều lần cũng đã nghĩ, mình trước đây còn không bằng bị Thiên Tôn bắt đi. Thật sự không có cách nào dự đoán được, mình trốn ra khỏi sự khống chế của Quỷ Mẫu, trốn tránh không bị Thiên Tôn bắt, cuối cùng lại lạc vào trong tay Bạch Tiểu Thuần khủng khiếp này.
Hắn thật sự nhiều lần muốn chết. Thật ra loại cảm giác chán nản đến từ thần hồn này, khiến cho hắn mặc dù đi hồi tưởng lại thời huy hoàng đã qua của mình, cũng vẫn không có cách nào giảm bớt được sự suy sụp trong lòng.
– Đây là một tồn tại giống như yêu nghiệt vậy…
Mỗi lần mặt quỷ nghĩ đến Bạch Tiểu Thuần, trong lòng cũng sẽ run rẩy, dâng lên cảm giác như vậy.
Đối với với sự tuyệt vọng của mặt quỷ, cùng với thái độ không phản kháng nữa này, Bạch Tiểu Thuần cũng cảm thấy có chút ngượng ngùng ra tay. Nhưng thật sự hắn đánh rất thoải mái. Loại cảm nhận xoay người làm chủ nhân này, khiến cho hắn nhiều lần ban đầu vốn không muốn đánh, nhưng vừa nghĩ tới chuyện, đối phương trên thực tế là một cường giả chuẩn Thái Cổ, lại đã từng không ngừng truy sát mình, mình thiếu chút nữa ném mất cái mạng nhỏ, hắn lại không nhịn được, vẫn ra tay.
– Lại nói tiếp, đời này của ta, coi như là truyền kỳ. Từng vỗ đầu của Bán Thần đầu, từng vỗ đầu của Thiên Tôn. Ngay cả chuẩn Thái Cổ, cũng bị ta đánh tới không dám phản kháng.
Trong sự xúc động cảm thán của Bạch Tiểu Thuần, hắn cảm nhận được tu vi của mình ở một năm nay, đã càng thêm cường hãn.
Khu lửa đã từng có hỏa diễm tràn ngập, hiện tại biển lửa tiêu tan gần như chín phần. Số còn dư lại không có mấy. Tu vi của Bạch Tiểu Thuần cũng đã sắp đột phá. Bất Tử Huyết đều gần tới tám phần.
Hắn có trực giác, sau khi mình hấp thu ngọn lửa trong biển lửa tràn ngập này, tu vi của hắn nhất định sẽ đột phá, trở thành Thiên Nhân đại viên mãn!
Cùng lúc đó, trong một năm này, Bạch Tiểu Thuần cũng cảm nhận được khí tức của nữ hài nhi càng ngày càng mãnh liệt. Hắn mơ hồ đoán được, nữ hài nhi dung hợp pháp bảo, giống như theo mình cắn nuốt lực lượng thiên địa của bốn khu vực lớn, cũng gián tiếp tăng nhanh không ít.
– Khi tu vi của ta lúc đột phá, khi khu lửa này biến mất, chính là thời khắc nữ hài nhi hoàn toàn dung hợp!
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên. Sau khi hít một hơi thật sâu, hai tay hắn bấm quyết, vung mạnh về bốn phía xung quanh.
Nhất thời biển lửa còn sót lại ở bốn phía xung quanh lập tức cuồn cuộn, từ bốn phương tám hướng, mãnh liệt lao về phía Bạch Tiểu Thuần, chớp mắt lại nhấn chìm Bạch Tiểu Thuần ở bên trong.
Nhưng biển lửa này hoàn toàn không có cách nào tổn thương được tới hắn. Ở trong biển lửa chìm ngập này, không ngừng hóa thành lực lượng thiên địa nồng đậm, theo lỗ chân lông trên toàn thân Bạch Tiểu Thuần, không ngừng chui vào đi vào, hội tụ ở trong kinh mạch, vận chuyển toàn thân. Ở dưới sự điều động của Bạch Tiểu Thuần, bỗng nhiên trùng kích về phía Vân Lôi Nhân Tổ thập nhất biến.
Bình luận