Gần như ở thời điểm Tinh Không lão tổ nói ra lời này, đồng thời Cự Quỷ Vương nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần. Sâu bên trong trong mắt hắn che giấu sự ôn hòa. Hắn biết lòng tốt của Bạch Tiểu Thuần, cũng biết dự định của Bạch Tiểu Thuần. Nhưng lời Tinh Không lão tổ nói, hắn công nhận. Cuộc chiến tranh này, không phải Bạch Tiểu Thuần nói dừng, là có thể dừng lại được.
– Ân oán giữa Thông Thiên cùng Khôi Hoàng Triều, đã giằng co quá lâu. Tiểu Thuần… Tâm ý của ngươi, lão phu đã biết. Đi đi. Dẫn Tử Mạch đi…
Cự Quỷ Vương nói, trong mắt một lần nữa trở nên sắc bén, nhìn về phía Tinh Không lão tổ.
Ánh mắt hai người nhìn nhau, sát cơ lại hồi sinh. Đồng thời, lời bọn họ nói chuyện, cũng không có che giấu, truyền vào đến trên chiến trường. Theo những tiếng hít thở chậm rãi lên xuống, tu sĩ hai bên trên chiến trường, cho dù không muốn, cho dù cay đắng, cũng chỉ có thể là có càng nhiều tơ máu trong mắt, khiến cho sát ý của từng người, vào giờ phút này, càng thêm mãnh liệt.
Mắt thấy cuộc chiến tranh này, lại muốn một lần nữa triển khai, khí tức của Bạch Tiểu Thuần cũng dao động một hồi. Hắn cảm thấy bất đắc dĩ. Nhưng bên trong con mắt càng thêm quyết đoán. Hắn biết, nếu như ngay cả chiến trường nơi đây cũng không có cách nào ngăn cản, như vậy hắn làm sao có thể khiến cho Thiên Tôn cùng người canh giữ lăng mộ đồng ý dừng chiến tranh.
Hắn càng hiểu rõ, lập trường của hắn vào giờ phút này, không thể lệch đi. Một khi lệch đi… hắn cũng lại mất đi tư cách tranh thủ sự đồng ý đình chiến của Thiên Tôn cùng người canh giữ lăng mộ.
– Các ngươi muốn khai chiến…
Bạch Tiểu Thuần cúi đầu, âm thanh mang theo một sự kiên quyết nồng đậm, chậm rãi truyền ra.
– Như vậy… Đánh thắng được ta, các ngươi nguyện ý chém giết thế nào, thì chém giết thế nào. Bạch Tiểu Thuần ta từ nay về sau hoàn toàn không để ý tới!
– Nhưng nếu như ngay cả ta cũng đánh không lại… Đường đường là Bán Thần, cũng đừng ở trước mặt ta nói cái gì mà chém giết nữa!
– Tinh Không lão tổ, tới đi. Nếu như ta thuyết phục không được ngươi, ta cũng chỉ có thể đánh cho ngươi phục. Còn có Cự Quỷ lão ca nữa. Chờ ta đánh cho Tinh Không lão tổ này phục rồi, ta trở lại đánh cho lão ca phải phục!
Trong lúc Bạch Tiểu Thuần nói, đầu ngẩng lên, trong mắt tràn ngập tơ máu. Hắn lộ ra nụ cười lạnh, nhìn về phía hai người.
Cự Quỷ Vương cùng Tinh Không lão tổ biến sắc. So với việc Tinh Không lão tổ, mặc dù Cự Quỷ Vương đối với lời Bạch Tiểu Thuần nói có chút khó chịu, nhưng vẫn không nói gì, chỉ trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần.
Nhưng mắt Tinh Không lão tổ lại nhìn Bạch Tiểu Thuần, chậm rãi nở nụ cười. Tiếng cười kia càng lúc càng lớn. Khí thế của hắn cũng ở trong tiếng cười kia, cuồn cuộn bạo phát ngập trời, càng lúc càng mãnh liệt. Đến cuối cùng, ảnh hưởng tới toàn bộ trời cao. Bầu trời vặn vẹo. Vốn là ban ngày, nhưng chỉ trong chớp mắt lại hóa thành đêm tối. Lộ ra… Một mảnh tinh không xa lạ!
Đây chính là đạo pháp của Tinh Không lão tổ, giết chết tinh không của mình thay thế được trời cao, huyễn hóa ra, giống như là khiến cho ý chí của mình bao trùm ở trên ý chí của mảnh thế giới này.
– Bạch Tiểu Thuần, ngoại trừ Thiên Tôn cùng người canh giữ lăng mộ ra, không ai dám nói đánh cho bản tọa phục! Mà ngươi vừa rồi chịu đựng, chẳng qua là lực thần thông còn sót lại của bản tọa mà thôi.
– Ngươi có thể mỏi mắt mong chờ.
Bạch Tiểu Thuần hờ hững mở miệng. Vừa rồi khi hắn đối mặt với thần thông của hai người, khả năng khôi phục của Bất Tử Huyết trong cơ thể, khiến cho Bạch Tiểu Thuần đã ý thức được, có thể… hôm nay mình còn muốn mạnh hơn so với trong sự tưởng tượng của mình.
– Được!
Tinh Không lão tổ giận dữ cười ngược. Tay phải của hắn bỗng nhiên giơ lên, chỉ về phía tinh không một cái. Dưới một chỉ này, nhất thời toàn bộ tinh không quần tinh lập lòe. Từng ngôi sao đều sáng lên, sáng chói vô biên. Đồng thời, vào giờ phút này, những tinh không này rốt cuộc thật giống như bị một chỉ của Tinh Không lão tổ hấp dẫn. Trong nháy mắt… từng tinh quang ngưng tụ đến.
Toàn bộ bầu trời đều đang biến hóa. Một cảnh tượng kỳ dị này tản ra khí thế mênh mông, khiến cho mọi người ở khắp nơi trên mặt đất, trong lòng đều run rẩy. Dường như một chỉ này của Bán Thần Tinh Không lão tổ, lúc này đã siêu thoát. Cho thấy lực lượng thần chỉ giống như có thể dựa vào một người, chấn động nền tảng của thế giới!
– Tinh Không Chi Mâu!
Tinh Không lão tổ hờ hững mở miệng. Theo lời nói của hắn vang vọng, những tinh quang này bỗng nhiên chảy xuôi, Cuối cùng ở trên bầu trời chúng nhanh chóng ngưng tụ lại một chỗ. Theo khí tức càng lúc càng mãnh liệt, một lực áp bách cũng khuynh trời giáng xuống. Cho đến khi… ngưng tụ ở dưới vô tận tinh quang, một trường mâu cực lớn do tinh quang tạo thành, biến hóa ra ở trên bầu trời!
Trường mâu này quá lớn, dường như chiếm toàn bộ tinh không. Lúc này theo tay phải Tinh Không lão tổ buông ra, chỉ về phía Bạch Tiểu Thuần. Nhất thời trường mâu tinh không này cũng chậm rãi chuyển động. Đầu mâu lao thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần!
Trong chớp mắt, ở trong lòng Bạch Tiểu Thuần lại bạo phát ra một cảm giác nguy cơ mãnh liệt. Cùng lúc đó, mặt đất run rẩy, vô số đá vụn bay lên. Tất cả tu sĩ trên mặt đất đều dâng lên một cảm giác sợ hãi giống như ngày diệt vong hạ xuống.
– Diệt!
Trong mắt Tinh Không lão tổ có hàn quang lóe lên. Lúc hắn bỗng nhiên mở miệng, trường mâu trong tinh không ầm ầm di chuyển, từ trên trời hạ xuống, lao thẳng đến… Bạch Tiểu Thuần!
Khí tức tăng mạnh, khí thế vang trời, khiến hư vô ở bốn phía xung quanh cho Bạch Tiểu Thuần truyền ra những tiếng rắc rắc, Nhưng hư không lại không có cách nào tiếp nhận được, xuất hiện sự vỡ nát. Lớp da trên thân thể hắn cũng lõm xuống. Cẩn thận quan sát, có thể nhìn thấy được có hết luồng khí xoáy này tới luồng khí xoáy khác, không ngừng chạy. Tóc hắn nhẹ nhàng tung bay. Duy nhất chỉ có trong mắt của hắn, khi trường mâu tới gần, trong nháy mắt, có ánh sáng huyết sắc, giống như máu lửa, chợt thiêu đốt!
– Bạch Tiểu Thuần, cuộc chiến Bán Thần, mặc dù ngươi có tư cách tham dự, nhưng lại không có tư cách ngăn cản!
Tinh không Bán Thần ngạo nghễ mở miệng, âm thanh giống như sấm sét trên cửu thiên, trực tiếp nổ tung. Theo bàn tay hắn bấm quyết, tốc độ trường mâu tinh không này càng lúc càng nhanh. Đến cuối cùng, giống như muốn tác ra hư vô. Khoảng cách với Bạch Tiểu Thuần càng lúc càng gần!
Bình luận