Nhưng hết lần này tới lần khác, mỗi một câu nói của Bạch Tiểu Thuần đều chiếm đạo lý. Điều này khiến cho Linh Cửu Thiên Tôn lại không có cách nào phản bác. Nhưng ngay thời điểm trong lòng Cự Quỷ Vương đang âm thầm đắc ý, bỗng nhiên ánh mắt Linh Cửu Thiên Tôn từ trên người Bạch Tiểu Thuần, chuyển tới trên người Cự Quỷ Vương.
– Bắt giữ có thể. Trần Đô Tử, ngươi đi tiền nhiệm, đại tôn Thần La Châu!
Lời Linh Cửu Thiên Tôn vừa nói ra, lúc này thân thể tên béo trong mười người Bán Thần trong đại điện chợt run rẩy mạnh một chút. Trong lòng hắn hoảng sợ giống như dâng lên sóng lớn. Hắn thầm nghĩ thần tiên các ngươi đánh nhau, có liên quan gì đến ta… Hắn có lòng định từ chối. Nhưng sau khi mắt nhìn thấy sắc mặt Linh Cửu Thiên Tôn này giống như sắt xanh, thân thể hắn run rẩy, chỉ có thể kiên trì ôm quyền cám ơn.
Về phần những người khác, lúc này trong lòng đều thông cảm với hắn. Nhưng chủ ý đã định, rời xa Trần Đô Tử này.
Mà thân thể Tử Lâm Hầu lại run lên, giống như mất đi tất cả lực lượng. Sắc mặt hắn tái nhợt, trong mắt vô thần, thân thể càng thêm run rẩy.
Chân mày Bạch Tiểu Thuần hơi nhíu lại. Hắn thừa nhận Linh Cửu Thiên Tôn này thật có chút khó đối phó. Người này rốt cuộc không dây dưa đối với chuyện bắt giữ Tử Lâm Hầu, mà là xác định phong tỏa ở trên người Cự Quỷ Vương. Hiển nhiên mục đích của hắn là dự định vĩnh viễn rút đi thân phận đại tôn của Cự Quỷ Vương. Hơn nữa nhìn bộ dạng của hắn, sợ là không bao lâu nữa, còn có thể có thủ đoạn khác đi công kích Cự Quỷ Vương.
– Lão hồ ly!
Trong lòng Bạch Tiểu Thuần thầm mắng một tiếng. Hắn lại bắt đầu nói.
– Chuyện của Tử Lâm Hầu, chỉ là giam giữ còn chưa đủ. Chuyện này liên quan đến được mất một châu, liên quan đến an nguy trăm triệu con dân của Thánh Hoàng Triều, liên quan đến sự tín nhiệm của Thánh Hoàng bệ hạ. Vẫn là để bản tôn tự mình đi tra hỏi một hồi mới được.
– Nếu như Tử Lâm Hầu này hàm oan, bản vương cho hắn sự trong sạch. Nhưng nếu như hắn đích xác thông đồng với địch phản quốc, bản vương tin tưởng, người này cũng không chỉ có một thân một mình. Sau lưng của hắn nhất định còn có đồng đảng khác!
– Thánh Hoàng bệ hạ lệnh cho ta trấn thủ Tiên Vực thứ hai này, ta liền trả lại cho Thánh Hoàng bệ hạ một bầu trời Tiên Vực thứ hai trong xanh!
Bạch Tiểu Thuần vung tay áo một cái, trong mắt mang theo sự tàn nhẫn, như hổ đói rình mồi, nhìn chằm chằm vào Linh Cửu Thiên Tôn.
Giờ phút này, Tử Lâm Hầu vốn lại chuẩn bị công kích, chợt nghe được lời Bạch Tiểu Thuần nói, thân thể trực tiếp lại tê liệt xuống, trong mắt đã lộ rõ sự tuyệt vọng.
Mà tất cả những Bán Thần khác đều thi nhau kinh hãi ngừng thở. Người người đều cảm thấy bất an. Bọn họ tất nhiên nghe ra được sự uy hiếp của Bạch Tiểu Thuần. Có thể nói, chỉ cần Tử Lâm Hầu ở trong tay, như vậy Bạch Tiểu Thuần muốn bắt ai, cũng có thể ném ra đại nghĩa, trực tiếp ra tay. Cho dù là sau này bị chứng minh oan uổng, nhưng như vậy có tác dụng gì. Thời gian đã qua không nói. Ở trong quá trình bị giam giữ, quá nhiều bất ngờ sẽ phát sinh.
Thậm chí chuyện này đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói, không nói là không tổn hao gì, nhưng cũng không chênh lệch bao nhiêu. Hắn dù sao cũng là Thiên Tôn. Tối đa bị trách phạt vài cái. Hắn thừa nhận bản thân mình nhìn nhầm, Thánh Hoàng có thể làm gì được hắn… Sợ phía trên còn phải nói vài câu cố gắng tận trung với cương vị công tác.
Ngôn từ của Bạch Tiểu Thuần đã nói ra uy hiếp này một cách triệt để nhất. Chỉ cần Linh Cửu Thiên Tôn ngươi dám động tới Cự Quỷ Vương, được, vậy Bạch Tiểu Thuần ta cũng động tới người của ngươi. Thậm chí ta cuối cùng còn có thể đi động tới ngươi. Cho dù tác dụng không lớn, nhưng lại có thể khiến cho ngươi phải buồn nôn.
Ta không chỉ khiến cho ngươi phải buồn nôn, ta còn đi gây tai nạn và rắc rối cho toàn bộ Tiên Vực thứ hai của ngươi, khiến cho Tiên Vực thứ hai lòng người bàng hoàng. Dù sao bản thân ta chỉ có một mình. Ta là Thiên Tôn. Ở đây cũng không phải là nhà của ta. Ngươi có thể gây khó dễ được ta sao!
Tất cả những điều này, Bạch Tiểu Thuần đều biểu lộ ra. Linh Cửu Thiên Tôn tức tới mức toàn thân run rẩy. Trong mắt của hắn lần đầu xuất hiện sát cơ. Thủ đoạn của Bạch Tiểu Thuần, cùng phương thức nói xấu Tử Lâm Hầu đều giống nhau, đều là đơn giản trực tiếp, thô bạo vô cùng. Người gây sự xuống, trắng trợn đi uy hiếp!
Nếu như đổi lại là Linh Cửu Thiên Tôn, hắn tuyệt đối sẽ không làm như vậy, mà chú ý kỹ xảo, phát huy ra vẻ đạo mạo của Thánh Hoàng Triều đến mức tận cùng. Nhưng hôm nay đối mặt với sự thô bạo ngang ngược của Bạch Tiểu Thuần, hắn đầu tiên là trở tay không kịp. Nhưng sau đó hắn cảm thấy vướng tay chân đến cực điểm.
Sau một lúc lâu, sát cơ trong mắt Linh Cửu Thiên Tôn được thu hồi. Sau khi hắn hít một hơi thật sâu, hai mắt nhắm nghiền lại. Tới khi hắn lại mở đôi mắt ra, toàn thân đã khôi phục lại sự bình tĩnh.
– Cự Quỷ đại tôn, thống trị Thần La Châu có công. Trần Đô Tử, ngươi không có yêu cầu đi Thần La Châu?
Trong đại điện Trần Tử Đô ở giữa các Bán Thần, lúc này kích động, hoàn toàn không rầu rĩ. Căn bản không phải hắn cố ý muốn đi. Hắn vội vàng tiến lên ôm quyền cúi đầu thật sâu.
– Ty chức không thể so được với Cự Quỷ đạo hữu. Bất kể là về tài đức, tu vi, thống trị châu vụ v.v, tất cả cũng không bằng. Ty chức nguyện buông tha chức vụ đại tôn. Phóng tầm mắt ra toàn bộ Tiên Vực thứ hai ta, duy nhất chỉ có một mình Cự Quỷ đạo hữu là có tư cách này.
Các Bán Thần khác đều ý thức được Linh Cửu Thiên Tôn đã quyết định lui bước. Bọn họ lập tức tiến lên, đều mở miệng nói.
– Thần La Châu không thể một ngày không có Cự Quỷ đạo hữu!
– Mong hai vị Thiên Tôn cho phép, Cự Quỷ đạo hữu mới là người thích hợp nhất để lựa chọn!
– Thiên Tôn anh minh. Cự Quỷ đạo hữu là nhân tài rất hiếm thấy của Thánh Hoàng Triều. Tất nhiên chọn hắn mới phải!
Theo lời nói của mọi người, Linh Cửu Thiên Tôn gật đầu.
– Chuẩn!
Một câu nói ra, chức vụ đại tôn Thần La Châu của Cự Quỷ Vương lại trở về. Nhưng hắn lại không có gì vui sướng. Thật ra, lần này hắn tận mắt nhìn thấy được sự giao phong, ý nghĩ Bạch Tiểu Thuần ở Tiên Vực thứ hai này, sẽ muốn khiêm tốn, không khỏi tan vỡ.
Tiếp theo… Vô cùng có khả năng sẽ là thời kỳ quyết liệt!
Bình luận