Dark?

Chương 1666: Ta xin thề nhất định sẽ giết chết ngươi (1)

Xem giới thiệu truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng
A+ A-
– Ở đây cũng quá lạnh!

Bạch Tiểu Thuần run run một chút, vội vàng quan sát khắp nơi. Hắn cũng thử sử dụng quyền hạn của mình đi ảnh hưởng tới nơi đây. Nhưng hắn lại phát hiện ra, quyền hạn trước đó mọi việc đều thuận lợi, ở chỗ này lại hoàn toàn mất đi hiệu lực.

Trong lúc Bạch Tiểu Thuần ở đây thở dài, bỗng nhiên, hắn biến sắc. Thân thể hắn không chậm trễ chút nào lùi lại mấy bước mấy bước. Gần như ở trong chớp mắt khi hắn lui ra phía sau, chỗ mặt băng nơi hắn đứng trước đó đột nhiên đã bị xuyên qua một lỗ thủng. Một con phi ngư giống như mũi tên nhọn, rốt cuộc từ bên trong, chớp mắt đã bay ra. Tốc độ của nó cực nhanh, vượt qua tàn ảnh, lướt qua cánh tay của Bạch Tiểu Thuần, trong nháy mắt lao qua!

Cho dù lấy tu vi của Bạch Tiểu Thuần, cũng phát giác muộn một chút. Nếu không phải thân thể của hắn theo bản năng lùi lại, sợ là lúc này thân thể của hắn cũng sẽ bị con cá này xuyên qua!

Còn chưa kết thúc.

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần liên tiếp biến hóa. Thời điểm thân thể lui ra phía sau, ngay lập tức lớp băng xung quanh hắn, đồng thời xuất hiện lỗ thủng. Trong chớp mắt, từng con cá giống như mũi tên này lại gào thét lao ra, bay thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần!

Toàn thân của những con cá giống như mũi tên này có màu bạc, giống như từng mũi tên, từ bốn phương tám hướng, lao thẳng đến Bạch Tiểu Thuần. Tốc độ của chúng quá nhanh. Bạch Tiểu Thuần hít thở dồn dập. Lúc này trong đầu hắn đã không có ý thức nào khác. Theo bản năng, hắn cảm thấy được, mình không đập được những con cá hình mũi tên này, chỉ có thể né tránh. Càng không thể đánh nát chúng. Nếu không, sợ là sẽ còn có nguy cơ lớn hơn hạ xuống.

Lúc này tốc độ thân thể của hắn, lại trực tiếp bạo phát đến cực hạn. Trong lúc hắn không ngừng na di né tránh, nhanh chóng rút lui. Nhưng số lượng con cá hình mũi tên ở phía dưới lớp băng này quá nhiều. Từng con cá phóng lên cao. Từ phía xa nhìn lại, ánh sáng màu bạc sáng chói, lại có vẻ đẹp kỳ dị!

– Những con cá này là cá yêu sao?

Tròng mắt Bạch Tiểu Thuần cũng muốn rơi ra ngoài. Cho dù ở trên Băng Nguyên này, hắn cũng bắt đầu đổ mồ hôi trán. Thân thể hắn không ngừng né tránh, lách qua từng con cá hình như mũi tên mang theo cuồng phong, giống như muốn khoan thủng từng l ở trên người mình.

Dường như Bạch Tiểu Thuần hóa thân trở thành một miệng hút cực lớn. Những con cá hình mũi tên này lại là từng con giống như mũi tên rời cung, lao về phía đem Tiểu Thuần, gào thét đến. Mặc cho tốc độ của hắn thật sự nhanh, nhưng những con cá hình mũi tên này hình như cũng mang theo sự bạo phát ở phương diện tốc độ, khiến cho bất kể Bạch Tiểu Thuần ở nơi nào, bốn phương tám hướng của hắn đều có vô số con cá hình mũi tên, dữ tợn trùng kích.

Nếu chỉ là ở trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy mình còn có thể kiên trì một chút. Nhưng sau khi hắn né tránh hết một nén hương, Bạch Tiểu Thuần hoảng sợ phát hiện, những con cá hình mũi tên ở đây không chỉ không ít đi, trái lại ở dưới những tiếng rắc rắc, lớp mắ phủ kéo dài trên mặt đất dần đần vỡ nát, lại có càng nhiều con cá hình mũi tên phóng lên cao.

– Đáng chết. Cửa ải thứ hai mươi mốt này, thế nào lại khó như vậy!

Bạch Tiểu Thuần thở dốc, thân thể lắc lư. Trong khi thời gian không ngừng trôi qua, nửa canh giờ, một canh giờ, ba canh giờ…

Bạch Tiểu Thuần đã trợn tròn mắt. Hắn nhớ rõ ràng, thời gian ở trong cửa ải này chỉ khoảng một canh giờ. Nhưng hôm nay đã qua nửa ngày… Nhưng những con cá hình mũi tên ở đây giống như bạo phát vô cùng vô tận, vẫn đang gia tăng.

Từ phía xa nhìn lại, những con cá hình mũi tên ùn ùn kéo đến. Hình như toàn thế giới đều trở thành thiên địa của con cá hình mũi tên. Ánh sáng màu bạc trên người bọn chúng ở dưới ánh sáng mặt trời chiết xạ, trở nên sáng chói vô tận.

Bạch Tiểu Thuần thật sự muốn khóc. Hắn nhớ tới kim long ngư. Hắn không biết có phải là bởi vì mình ăn quá nhiều kim long ngư, cho nên những con cá hình mũi tên ở đây mới bị mình hấp dẫn hay không. Lúc này hắn ở đây không thể dừng lại, không có cách nào nghỉ ngơi, càng né tránh không thể có chút thả lỏng nào. Hắn đã kiên trì rất lâu. Cho đến khi lại qua thêm mấy canh giờ.

Khi Bạch Tiểu Thuần kiên trì suốt một ngày sau, mắt thấy nơi đây lại còn chưa thông qua, Bạch Tiểu Thuần phát điên.

– Điều này không thích hợp, đặc biệt không thích hợp!

Mà giờ khắc này, ở trên bầu trời của cửa ải thứ thứ hai mươi mốt này, trong hư vô cho dù Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu cũng không nhìn thấy được, có một đồng tử môi hồng răng trắng. Dáng vẻ của hắn ban đầu chắc hẳn là rất khả ái. Nhưng bây giờ hắn lại mang theo một nụ cười lạnh, còn có chút đắc ý. Hắn chắp tay ra sau lưng, ngạo nghễ nhìn chằm chằm vào trên người Bạch Tiểu Thuần phía dưới giống như con khỉ đang nhảy tới nhảy lui.

– Vốn cho rằng kẻ trộm này sẽ không trở về, ta còn có chút tiếc nuối. Nhưng bây giờ, hắn lại còn dám đến. Hừ hừ, kẻ trộm lớn mật. Hai mươi cửa ải trước, ngươi đều có quyền hạn. Ta đối với ngươi không thể tránh được. Nhưng sau cửa ải thứ hai mươi mốt, ta sẽ cho ngươi biết, cái gì gọi là tuyệt vọng!

Đồng tử này nghĩ tới đây, trong lòng dường như rất hưng phấn kích động. Hắn giơ tay phải, vung lên. Nhất thời những Băng Nguyên bốn phía xung quanh xuất hiện từng vòng rung động mà Bạch Tiểu Thuần không có khả năng cảm thấy được. Rung động đi qua nơi nào, con cá hình mũi tên ở dưới Băng Nguyên, lại bạo phát ra mấy chục lần!

Thiên địa nổ mạnh. Những con cá hình mũi tên bạo phát kinh thiên!

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thuần giống như đưa đám, cố tình truyền tống ra ngoài. Nhưng trong lòng thật sự không cam lòng. Lúc này ở trong sự rầu rĩ, dưới một chút sơ sẩy, hắn bị một con cá hình mũi tên trực tiếp xuyên qua cánh tay. Trong nháy mắt, cảm giác đau đớn mãnh liệt đạt tới mức độ không có cách nào tưởng tượng được, bạo phát ra ở trong cơ thể Bạch Tiểu Thuần. Dường giống như lo lắng, toàn thân Bạch Tiểu Thuần đau run run một chút, mắt đều đỏ lên.

– Đáng chết. Ta vốn không muốn dối trá. Đây là các người ép ta!

– Hoa hoa, ra đi!

Thân thể Bạch Tiểu Thuần nhanh chóng lui về phía sau. Lúc này hắn đỏ mắt, ngửa mặt lên trời rống to một câu. Tay phải của hắn vỗ ở trên túi đựng đồ.

Nhất thời lại có một rễ cây tráng kiện, trực tiếp lại từ bên trong túi trữ vật đột nhiên vươn ra. Cũng chỉ là ở tỏng khoảng thời gian nửa cái hít thở, càng nhiều rễ cây lộ ra. Cho đến thân thể cao lớn của cây hoa ánh trăng này xuất hiện ở bên trong thiên địa của cửa ải thứ hai mươi mốt này!

Tags: truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng online, Chương 1666: Ta xin thề nhất định sẽ giết chết ngươi (1). Truyện Nhất Niệm Vĩnh Hằng đã hoàn thành (full). Truyện mới cập nhật đầy đủ và liên tục. Đọc truyện online miễn phí trên điện thoại di động và máy tính bảng tại www.truyenhay.co

Bình luận

Chương 1666