– Chuyện này, cũng chỉ có thân là Thái Cổ Hoàng giả, mới có thể giải quyết được.
Bạch Tiểu Thuần lắc đầu, hắn cũng ý thức được cuối cùng mình sử dụng Vĩnh Dạ Tán hấp thu vài cái này, chắc là tạo thành ảnh hưởng không nhỏ cho tồn tại tà ác kia. Cho nên đối phương mới không có tiếp tục truy sát. Lúc này nó chắc là đang chữa thương.
– Như thế có thể thấy, mình vẫn tính là an toàn. Tối thiểu có thể chống đỡ đến lúc Thánh Hoàng đến.
Bạch Tiểu Thuần thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, lại hít một hơi thật sâu. Hắn biết thời gian cấp bách. Nhất là chuyện ngày hôm nay, khiến cho hắn cảm thấy cho dù thân là Thiên Tôn, nhưng hình như cũng không bảo hiểm. Muốn cắm rễ ở trong Tiên Vực của Vĩnh Hằng này, tu vi nhất định phải mỗi ngày đều tiến lên, mới có thể làm được.
Ý thức được điểm này, Bạch Tiểu Thuần cắn răng.
– Hấp thu những sức sống này, ta muốn trùng kích Thiên Tôn trung kỳ!
Trong mắt Bạch Tiểu Thuần lộ ra sự quyết đoán. Hắn vội vàng ở trong mật thất ngồi xuống khoanh chân. Trong đầu hắn hiện lên quạt tàn. Rất nhanh, thân thể hắn lại mơ hồ, lần nữa biến mất.
Trong tinh không tối tăm, chỉ có cái quạt tàn này tản ra ánh sáng yếu ớt. Lúc này trên quảng trường của quạt tàn, theo một mảnh vặn vẹo, sau khi Bạch Tiểu Thuần hấp thu sức sống dồi dào, hình thành thân thể to lớn, dần dần hiện ra.
Từ phía xa nhìn lại, giống như một quả cầu thịt lăn đi ra…
– Phải nhanh luyện hóa sức sống một chút. Hiện tại thật sự quá mập.
Bạch Tiểu Thuần cố gắng cúi đầu muốn nhanh chân nhìn đầu ngón chân, nhưng chỉ có thể nhìn thấy được cái bụng khổng lồ. Thậm chí cánh tay hắn muốn đi sờ sờ rốn, động tác đơn giản này cũng rất lao lực. Điều này khiến cho toàn thân Bạch Tiểu Thuần cũng cảm thấy không tốt.
Trong mắt của hắn lộ ra sự quyết đoán cùng kiên định. Lúc này thoáng một cái dưới, thân thể quả cầu thịt lại giống như cuộn lại, lao thẳng đến thông đạo xương quạt, chuẩn bị tiếp tục xông qua ải.
Cơ duyên ở Huyền Cửu Quận lần này, cực kỳ đặc biệt, lại quá mức khó có được. Nếu như đổi thời điểm khác, Bạch Tiểu Thuần hiểu rõ, mình muốn từ Thiên Tôn sơ kỳ đột phá, bước vào Thiên Tôn trung kỳ, độ khó quá lớn, thời gian hao phí cũng rất dài, càng không cần phải nói trong ở quá trình này, còn cần vô số thiên tài địa bảo cùng tạo hóa mới có thể đạt được.
Mà hiện tại, trong cơ thể hắn ngưng tụ sức sống kinh người. Nhưng Bạch Tiểu Thuần vẫn cảm thấy không ổn thỏa. Hắn biết cơ hội chỉ có một lần. Nếu không có thể mượn những sức sống đi trùng kích đột phá tu vi, một khi thất bại, muốn chờ cơ duyên tiếp theo, không biết phải mất bao lâu.
Vốn ở thời điểm không có những sức sống này, kế hoạch của Bạch Tiểu Thuần là dựa vào phần thưởng ở các cửa ải của cây quạt, đến tăng nhanh hơn tu vi của bản thân so với người thường. Hiện tại sau khi hắn so sánh, đã có quyết đoán.
– Chỉ có dốc toàn lực, mới có thể đạt được thành công lớn nhất. Đợi đến khi ta xông qua ải đến cực hạn, chính là thời điểm ta quay đầu lại, đi đột phá!
Bạch Tiểu Thuần hung hăng cắn răng một cái, bước vào bên trong cửa ải.
Lần lượt xông qua ải, lần lượt thất bại, nhưng Bạch Tiểu Thuần không có buông tha. Sau khi tổng kết nguyên nhân, hắn lại tiếp tục thử. Thời gian trôi qua. Rất nhanh, hắn dừng lại ở chỗ này đã gần hai tháng. Trong thời gian này hắn cũng thường xuyên trở lại Vân Hải Châu, đề phòng Vân Hải Châu xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.
Mà Thánh Hoàng cùng Tà Hoàng cũng đã sớm biết chuyện xảy ra ở Huyền Cửu Quận, mặc dù không có an bài gì rõ ràng, nhưng trong lòng Bạch Tiểu Thuần cũng an ổn hơn không ít. Dù sao mặc dù hắn coi trọng Vân Hải Châu, nhưng Bạch Tiểu Thuần tin tưởng, đối với Tà Hoàng cùng Thánh Hoàng mà nói, bọn họ càng coi trọng lãnh thổ Tiên Vực thứ hai hơn.
Lại như vậy, Bạch Tiểu Thuần ở trong quá trình xông qua ải này, chật vật xông qua từng cái một. Cho đến sau khi đi qua cửa ải thứ năm mươi, hắn cuối cùng gặp phải chỗ cực hạn. Cửa ải thứ năm mươi mốt, hắn cho dù là tập hợp lại tất cả, cũng vẫn không có cách nào vượt qua!
– Cũng được. Xem ra hôm nay, ta cũng chỉ có thể đi tới cửa ải năm mươi.
Sau khi Bạch Tiểu Thuần thử nhiều lần, chỉ có thể buông tha ý định tiếp tục xông qua ải. Hắn bắt đầu quay đầu lại, sắp xếp lại các thu hoạch ở năm mươi cửa ải trước đó. Nhất là cửa ải thứ năm mươi, chiếm tới một nửa phần thưởng của toàn bộ các cửa ải, cực kỳ phong phú!
Chẳng những có một ít thứ Bạch Tiểu Thuần mặc dù chưa thấy qua, nhưng dựa vào phân tích dược đạo, có thể đoán được là tiên đan tuyệt phẩm. Còn có một mảnh thẻ tre. Trên những thẻ tre này có khắc hai đạo phù văn. Bạch Tiểu Thuần xem không hiểu. Nhưng lúc hắn nhìn thấy được phù văn đầu tiên, cảm nhận được dường như đặt mình trong địa ngục Tu La, ý tử vong đánh vào trong đầu.
Thật lâu hắn mới khôi phục lại được. Hắn hít thở dồn dập, không dám tiếp tục nhìn cái phù văn thứ hai. Thẻ tre này là cái gì, lúc này trong lòng hắn đã có đáp án.
– Phần thưởng ở cửa ải thứ năm mươi này là một phần… Sinh Tử Đạo Nguyên!
Bạch Tiểu Thuần nắm chặt lấy thẻ tre, trong mắt lộ ra ánh sáng kỳ dị. Sau khi cầm trong tay thẻ tre thu hồi đi, hắn ngồi khoanh chân ở trên quảng trường quạt tàn. Động tác khoanh chân này, trước đây hắn làm rất tự nhiên. Nhưng hôm nay thân thể quá mập, cho nên mỗi lần khoanh chân, Bạch Tiểu Thuần đều rất lao lực.
Lúc này thật vất vả mới làm được, hắn vội vàng hai tay bấm quyết, vận chuyển tất cả tu vi trong cơ thể. Tuyên Cổ Quyển tầng thứ nhất: niệm quá khứ, ở trong cơ thể hắn không ngừng chuyển động. Nhất thời tất cả kinh mạch bên trong thân thể của hắn đều chấn động. Từng luồng lực tu vi từ bốn phương tám hướng tập trung lại, dung nhập bên trong kinh mạch. Cuối cùng ở vị trí trái tim, ầm ầm ngưng tụ, giống như bạo phát. Bạch Tiểu Thuần chỉ cảm thấy trong nháy mắt, trong đầu chấn động, hít thở dồn dập. Đồng thời, hắn cảm giác trong cơ thể giống như tồn tại một con rồng dài!
Bình luận