Chỉ là, cho dù hắn hiểu chiến lực của Bạch Tiểu Thuần, nhưng dù sao hắn vẫn không phải là Tuyệt Địa Thiên Tôn, không có tự mình cảm nhận. Lúc này cho dù Cửu Đại Đạo Môn của hắn được triển khai ra tất cả, nhưng vẫn không được!
Tốc độ của Bạch Tiểu Thuần quá nhanh, sát tâm còn rất nặng. Hắn gào thét lao tới gần, không có động tác dư thừa, chỉ là tay phải nắm lại, hung hăng một quyền hạ xuống!
Chính là… Bất Diệt Đế Quyền!
Không phải gấp năm lần, mà là gấp tròn mười lăm lần!
Đây chính là quyền thân thể của Thiên Tôn trung kỳ, có thể phát ra hoàn mỹ. Điều này còn chưa kết thúc. Tu vi Thiên Tôn trung kỳ của Bạch Tiểu Thuần đồng thời bạo phát ra, dung nhập vào trong đó, khiến cho lực lượng Bất Diệt Đế Quyền này trên căn bản lại được tăng lên, lấy một quyền mạnh nhất cho tới thời khắc này đánh ra.
Trời cao vang lên những tiếng oong, phong vân cuốn ngược. Khí thế của hắn mạnh mẽ, khiến cho Thiên Tôn sơ kỳ phải hoảng sợ, Thiên Tôn trung kỳ phải biến sắc. Cho dù là cường giả Thiên Tôn hậu kỳ giống như Quảng Mục Thiên Tôn, vào giờ phút này, tâm thần cũng đều bị chấn động mãnh liệt.
Bọn họ muốn đi ngăn cản, nhưng đã muộn. Một tiếng nổ rung trời vang lên, trực tiếp đột nhiên nổ tung ở giữa không trung. Cửu Đại Đạo Môn trước người Thông Thiên Đạo Nhân, sau khi kiên trì được mấy hơi thở, lại ầm ầm tan vỡ. Khóe miệng Thông Thiên Đạo Nhân tràn ra máu tươi, thân thể nhanh chóng lui về phía sau.
Trong mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên sát cơ. Hắn đang muốn không ngừng nỗ lực truy kích đến cùng. Nhưng Thông Thiên Đạo Nhân dù sao cũng không tầm thường. Sau khi Đạo Môn của hắn tan vỡ ra, lại ngưng tụ, hóa thành Đạo Môn thứ mười.
Theo một tiếng gào thét của Thông Thiên Đạo Nhân vang lên, Đạo Môn thứ mười này trong nháy mắt xuất hiện ở trước người Bạch Tiểu Thuần, lập tức ngăn cản bóng dáng hắn. Cùng lúc đó, đám Thiên Tôn Quảng Mục Thiên Tôn, Tuyệt Địa Thiên Tôn, Nguyên Yêu Tử, Phệ Linh Thượng Nhân, đều đi ra, muốn đi ngăn cản.
Nếu như đổi lại là nơi khác, đám người Cổ Thiên Quân sẽ không để ý tới. Nhưng hôm nay hai đại Hoàng giả đều đang ở đây. Bạch Tiểu Thuần ở trên danh nghĩa, còn là Thiên Tôn của Thánh Hoàng Triều. Bọn họ chỉ có thể ép xuống phản cảm ở trong lòng. Tất cả đều nhanh chóng đi ra. Chỉ có điều mục đích của hai bên rất thống nhất. Không phải muốn khai chiến, mà là muốn ngăn cản hai người tiếp tục ra tay.
– Thông Thiên Vương, vẫn mong yên tĩnh một chút!
– Đỗ Thiên Tôn, không nên chấp nhặt cùng tiểu nhi này làm gì.
Thiên Tôn hai bên từng người mở miệng ngăn cản. Trong một cái chớp mắt, Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy Thông Thiên Đạo Nhân lui về phía sau, mắt thấy Đạo Môn thứ mười này ngăn cản ở trước mặt mình, hắn hừ lạnh một tiếng. Trong lúc mọi người tới gần, hắn trực tiếp lại lấy ra đại kiếm bắc mạch.
– Chém!
Theo đại kiếm lấy ra, thần sắc mọi người trong nháy mắt đều biến hóa. Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng. Đại kiếm bắc mạch ầm ầm hạ xuống. Đạo Môn thứ mười phía trước hắn, căn bản không có cách nào chống lại, trực tiếp tan vỡ. Kiếm khí ngập trời, lao thẳng đến chỗ Thông Thiên Đạo Nhân!
Bạch Tiểu Thuần đánh cược, chính là Thiên Tôn của Tà Hoàng Triều, không có khả năng tự mình đi ngăn cản một kiếm khí thế kinh người kia cho Thông Thiên Đạo Nhân. Trên thực tế cũng thật sự là như vậy. Thần sắc Thông Thiên Đạo Nhân biến đổi. Đồng thời, đám người Quảng Mục Thiên Tôn ở bốn phía xung quanh, mỗi một người đều nhíu mày.
Chỉ là lần này, Bạch Tiểu Thuần cùng Thông Thiên Đạo Nhân hoàn toàn không có cách nào đánh một trận. Trong nháy mắt khi một kiếm kia Bạch Tiểu Thuần của hạ xuống, một tiếng hừ lạnh, trực tiếp lại nổ tung ra ở bên trong thiên địa này.
Bóng người Tà Hoàng rõ ràng ở phía xa, nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, hắn cuối cùng lại trực tiếp xuất hiện ở phía trước Thông Thiên Đạo Nhân. Đối mặt với kiếm khí thế giới chi bảo do Bạch Tiểu Thuần triển khai ra, hắn chỉ là vung tay áo một cái, nhất thời toàn thế giới giống như đều mờ đi một chút. Một lực quy tắc không có cách nào tưởng tượng được, lặng lẽ không một tiếng động lại đang khuếch tán ra.
Dường như trong quy tắc này, không cho phép bất kỳ pháp bảo nào, tới gần thân thể Tà Hoàng. Một ánh mắt của hắn, liền có thể khiến cho thiên địa nghịch chuyển. Tay áo của hắn vung lên, còn làm cho trời cao run rẩy, mặt đất nổ lớn. Đại kiếm bắc mạch cường hãn giống như thế giới chi bảo, lúc này rốt cuộc lần đầu lay động, lần đầu tiên không chịu sự điều khiển của Bạch Tiểu Thuần, tự mình rút lui, hoàn toàn không dám tới gần.
Mà Bạch Tiểu Thuần ở đây, cũng ở dưới phản chấn này, toàn thân nổ lớn, khóe miệng tràn ra máu tươi, thân thể liên tục lui về phía sau. Chỉ có điều năng lực khôi phục của Bất Tử Trường Sinh Công cũng theo đó bạo phát ra. Tất cả thương thế trong nháy mắt khỏi hẳn. Thân hắn dừng lại.
Lúc ngẩng đầu lên, ánh mắt của Bạch Tiểu Thuần từ trên người Thông Thiên Đạo Nhân, rơi vào trên mặt Tà Hoàng.
Cũng chính là vào lúc này, bóng người Thánh Hoàng đồng thời xuất hiện ở trước người Bạch Tiểu Thuần, thể hiện ra bộ dạng ủng hộ Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt lấp lánh, nhìn về phía Tà Hoàng.
– Tà Hoàng, ngươi có hơi quá đáng!
Thánh Hoàng chắp tay sau lưng, hừ lạnh một tiếng.
– Ngươi còn muốn chiến đấu sao?
Đối mặt với lời nói của Thánh Hoàng, Tà Hoàng mỉm cười, không nói gì. Mà hắn nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, âm thanh mang theo một sự lạnh lùng, hờ hững mở miệng.
Thánh Hoàng nhíu mày, nheo cặp mắt lại, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Nếu như Bạch Tiểu Thuần mới vừa tiến vào Tu Chân Giới, không có những rèn luyện trong cuộc sống đó, lúc này có thể vẫn nghe không ra được sự thâm độc ẩn bên trong một câu nói này của Tà Hoàng. Nhưng những việc hắn trải qua quá nhiều. Bản thân hắn lại là hạng người thông minh. Lúc này trong nháy mắt hắn lại hiểu rõ sự hiểm ác đáng sợ trong những lời nói này của Tà Hoàng.
Nếu Bạch Tiểu Thuần hắn còn không để ý tới Thánh Hoàng, trực tiếp trả lời vấn đề của Tà Hoàng, không quan tâm lời hắn nói ra đáp án là cái gì, đều sẽ làm mặt mũi của Thánh Hoàng bị tổn hại. Dù sao Tà Hoàng có thể không quan tâm tới Thánh Hoàng. Hai người đều là Thái Cổ. Nhưng Bạch Tiểu Thuần ở đây, hiện tại còn không có tư cách như vậy.
Bình luận