Nghĩ tới đây, Phệ Linh Thượng Nhân hoàn toàn không có một chút do dự nào. Trong tiếng gầm khẽ, hắn toàn lực ngăn cản. Lại ở trong một tiếng nổ kinh thiên, Phệ Linh Thượng Nhân phun ra máu tươi. Trong nháy mắt thân thể hắn lùi về phía sau, trực tiếp lao đi xa.
Hơi thở của Bạch Tiểu Thuần có chút nặng nề. Trước đó hắn nhìn như điên cuồng mãnh liệt, một mặt là hắn ở bên trong quạt tàn tu luyện, thực sự có thu hoạch cùng đột phá. Lúc này hắn chỉ cách Thiên Tôn hậu kỳ có một chút nữa.
Một mặt khác là hắn tức giận ngập trời. Thật ra, hành vi của đại hoàng tử lần này khiến cho sát cơ Bạch Tiểu Thuần áp chế trước đó, đã toàn diện bạo phát. Lúc này mắt thấy Phệ Linh Thượng Nhân chạy trốn, Bạch Tiểu Thuần không có đuổi theo. Hắn cầm đại kiếm bắc mạch, ở trong thời gian ngắn này không có người nào ngăn cản, chém về phía trận pháp phía dưới một kiếm!
– Vỡ cho ta!
Trong tiếng gầm khẽ, đại kiếm bắc mạch của Bạch Tiểu Thuần ầm ầm chém xuống, trực tiếp chém ở trên trận pháp. Nhất thời chín con rồng màu đen trên trận pháp này có một con phát ra một âm thanh thê lương, trực tiếp tan vỡ.
Nhưng tám con khác rốt cuộc lập tức chạy đi cắn nuốt con rồng màu đen vừa tan vỡ này. Bạch Tiểu Thuần chưa thấy qua trận pháp này. Nhưng hắn hiểu rõ, trận này tất nhiên không tầm thường. Hắn tuy có Bất Tử Cấm, nhưng chỉ có mở ra trận pháp, mới có thể đi cứu tất cả mọi người phía dưới. Nếu không, chỉ có thể là lãng phí thời gian mà thôi. Nhất là lúc này hắn lại ở bên ngoài Tà Hoàng Thành. Thời gian quá mức quý giá. Hắn lại không có thời gian để suy nghĩ nhiều.
Bạch Tiểu Thuần gầm khẽ một tiếng, đại kiếm bắc mạch lại chém xuống.
Ầm ầm ầm!
Toàn thân Bạch Tiểu Thuần hoàn toàn điên cuồng, liên tiếp chém xuống bảy kiếm, trực tiếp khiến bảy con rồng đen vỡ nát diệt vong. Sau đó trận pháp này cuối cùng run rẩy, bắt đầu bất ổn. Thậm chí cũng không còn mờ đục nữa. Có thể nhìn thấy được tồn tại bên trong trận pháp… Hơn mười vạn tu sĩ thế giới Thông Thiên!
Chỉ có điều giờ phút này, mỗi người bọn họ đều đang khoanh chân ngồi tĩnh tọa, sắc mặt tái nhợt. Hình như bọn họ đang dùng toàn lực đi chống đỡ. Nhưng vẫn có một đám người đã hóa thành hài cốt…
Bạch Tiểu Thuần còn nhìn thấy được Lý Thanh Hậu, thấy được Linh Khê lão tổ.
– Lý thúc…
Nhiều năm không gặp, lúc này cách trận pháp kia nhìn xuống, khiến cho tâm thần Bạch Tiểu Thuần chấn động kịch liệt. Tóc của Lý Thanh Hậu đã không còn là màu đen, mà là thành màu xám. Linh Khê lão tổ ở bên cạnh cũng tiều tụy vô cùng. Còn nữa, bên trong này có từng khuôn mặt quen thuộc. Tất cả những điều này, khiến cho tâm thần Bạch Tiểu Thuần run rẩy, khiến cho trong lòng của hắn hiện lên sự bi thương. Hắn hét lớn một tiếng, đang muốn lại chém đại kiếm bắc mạch xuống một lần nữa.
Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên, bên trong Tà Hoàng Thành phía xa có một đạo cầu vồng phóng lên cao, lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần.
– Bạch Tiểu Thuần, ngươi đâm đầu vào chỗ chết!
Người còn chưa tới, hắn giống như thiên lôi nổ tung, khí thế kinh người. Đó chính là… người mạnh nhất bên trong Tà Hoàng Thành Thiên Tôn, Quảng Mục Thiên Tôn!
Cùng lúc đó, ở phía sau Quảng Mục Thiên Tôn, bên trong Tà Hoàng Thành lại có vài đạo thần thức ầm ầm bạo phát. Đó chính là mấy vị Thiên Tôn khác. Hiển nhiên bọn họ đều nhận thấy được cảnh tượng trận pháp bên ngoài thành, lúc này đều bay ra.
Nhưng tốc độ của bọn họ rõ ràng lại chậm hơn một ít. Dù sao một cảnh tượng Bạch Tiểu Thuần cường lực có thể giết chết Tuyệt Địa Thiên Tôn, tổn thương nặng nề Phệ Linh Thượng Nhân, khiến cho bọn họ lúc này đều đang chấn động, trong lòng có phần do dự.
Nhất là đám người Nguyên Yêu Tử, càng kinh hãi không thôi. Cho nên cho dù tản ra thần thức, nhưng ở phương diện tốc độ, lại rõ ràng chậm hơn Quảng Mục Thiên Tôn không ít.
Chỉ có Quảng Mục Thiên Tôn, thân là Thiên Tôn mạnh nhất bên trong Tà Hoàng Thành, hắn đối Bạch Tiểu Thuần vốn cũng không thích. Hơn nữa, nghi ngờ ở cửa ải bên trong quạt tàn năm đó, lại thêm bị hại trong chuyện phân thân Chủ Tể. Khiến cho lúc này hắn tìm được cơ hội, trong nháy mắt tới gần, lại muốn ngăn cản Bạch Tiểu Thuần phá vỡ trận pháp.
Bạch Tiểu Thuần chợt ngẩng đầu, hơi thở thoáng ngừng lại. Trong lòng hắn biết rất rõ, nếu bị Quảng Mục Thiên Tôn ngăn cản, mình không có cách nào phá được trận pháp. Mà một khi bản thân bị Quảng Mục Thiên Tôn dây dưa, như vậy các Thiên Tôn khác bên trong Tà Hoàng Thành cũng sẽ lập tức chạy tới.
Đến khi đó, tất cả lại nguy hiểm. Không chỉ bản thân gặp nguy cơ, trận pháp sẽ chủ động khép lại. Đám người Linh Khê lão tổ còn không có cách nào cứu được. Càng không cần phải nói chuyện này kéo dài lâu, bất cứ lúc nào Tà Hoàng cũng có khả năng hạ xuống.
Mà hiện tại từ khi Bạch Tiểu Thuần ra tay đến bây giờ, trong thời gian ngắn, Bạch Tiểu Thuần không dám tiếp tục đi đánh cược. Cho dù hắn cũng nghe nói Tà Hoàng bế quan, nhưng chuyện này chỉ cần bị lưu lại, chính là vạn kiếp bất phục!
– Giết một Tuyệt Địa, vẫn không có cách nào chấn áp mọi người. Chỉ có ép lui Quảng Mục này, những người khác mới có thể ném chuột sợ vỡ bình!
Bạch Tiểu Thuần hiểu rõ mình không có lựa chọn nào khác. Lúc này nó ngửa mặt lên trời vừa hô lên. Tu vi toàn thân hắn lập tức bạo phát. Tay phải hắn cầm đại kiếm bắc mạch trong tay, hướng về phía trận pháp bên dưới, hung hăng chém xuống một kiếm!
Ầm.
Một tiếng động vang lên. Đại kiếm bắc mạch lại trực tiếp đâm vào đến bên trong trận pháp. Toàn bộ đại trận run rẩy. Mặc dù vẫn không có tan vỡ, nhưng bởi vì đại kiếm bắc mạch xuyên qua, cùng lúc hóa giải nguy cơ cho mọi người bên trong trận pháp. Về phương diện khác cũng khiến cho sự khôi phục của đại trận này, giống như bị ngăn cản.
Làm xong những chuyện này, tay phải Bạch Tiểu Thuần chợt giơ lên. Lực lượng thân thể cùng tu vi của hắn lại bạo phát. Thân thể khôi phục càng vận chuyển tới mức cực hạn. Hắn lao thẳng đến Quảng Mục!
– Đâm đầu vào chỗ chết!
Quảng Mục Thiên Tôn không phải không chú ý tới chuyện Bạch Tiểu Thuần giết chết Tuyệt Địa trước đó. Nhưng hắn có tự tin, cho dù Bạch Tiểu Thuần cường thịnh trở lại, cũng vẫn có thể đi trấn áp. Nhất là Bạch Tiểu Thuần không có đại kiếm bắc mạch, theo Quảng Mục, không tính là gì cả.
Bình luận