Nữ tử này, hiển nhiên chính là Lục Vân Dao trong miệng của Thánh Hoàng.
Tu vi như thế, cho dù là ở Tiên Vực Vĩnh Hằng, cũng không gặp được quá nhiều, thuộc về là chiến lực mạnh nhất dưới Thiên Tôn.
Thời điểm toàn thân Bạch Tiểu Thuần dại ra, Thần Toán Tử cũng nhận thấy được Bạch Tiểu Thuần đang ở trên bầu trời phía x. Hắn lập tức hít thở một thật sâu. Về phần nữ tử mặc cung trang bên cạnh hắn, cũng chú ý tới Thánh Hoàng bên cạnh Bạch Tiểu Thuần. Sắc mặt nàng thoáng đổi, hít một hơi thật sâu. Sau đó, nàng lôi kéo tay Thần Toán Tử, lập tức bay ra khỏi chiến thuyền, nhanh chóng đến trước mặt Bạch Tiểu Thuần đang trợn mắt hốc mồm cùng Thánh Hoàng.
– Bái kiến khôi hoàng, Thánh Hoàng!
– Bái kiến Thánh Hoàng, khôi hoàng!
Thánh Hoàng cũng có chút bối rối. Hắn nhìn nữ tu mặc cung trang này một chút này, lại nhìn Thần Toán Tử một chút, cuối cùng ánh mắt đảo qua chiến thuyền phía sau bọn họ.
– Các ngươi…
– Hồi bẩm Thánh Hoàng, bọn họ… đều là người nhà của ty chức. Vị này… Là đạo lữ của ty chức.
Nữ tu mặc cung trang không dám giấu diếm, cúi đầu mở miệng.
Chuyện này thật sự khiến người ta quá mức chấn động. Phải biết rằng, số người trên mấy nghìn chiến thuyền này tập chung vào một chỗ, lại hơn mười vạn người… Nhất là huyết mạch bên trong thế giới Thông Thiên, chiếm gần như hơn phân nửa.
Thánh Hoàng ở đây nghe được mấy lời này, không đợi hắn kịp phản ứng, Bạch Tiểu Thuần ở bên cạnh lại mở miệng hít sâu một hơi, kinh ngạc la lên thất thanh.
– Hanh Hanh Tử, ngươi gieo nghiện à? Năm đó ở Man Hoang ngươi đã gieo, sau khi đến Tiên Vực Vĩnh Hằng, ngươi ngươi… Ngươi lại còn gieo. Ngươi có biết hay không? Ngươi bây giờ cũng đã gieo ra một tông môn!
Lấy định lực của Bạch Tiểu Thuần, lúc này cũng bị Thần Toán Tử làm cho chấn động mạnh. Trước đây hắn cảm thấy Thiết Đản ở trên phương diện này rất lợi hại. Nhưng hôm nay so sánh hai bên, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy Thiết Đản có thể đi quỳ bái. Thần Toán Tử ở đây vô thanh vô tức, đột nhiên thả ra thiên lôi, đủ khiến cho tất cả mọi người chấn động đến cực hạn.
Nhất là Bạch Tiểu Thuần nghĩ đến mình ở đây chỉ là ba bốn nàng, đã khiến cho đầu hắn lớn lên. Nhưng Thần Toán Tử bên kia lại có tới mấy vạn… Thoạt nhìn hình như mỗi một người đều chung đụng không tệ lắm. Điều này càng làm cho trong lòng Bạch Tiểu Thuần cảm thấy phức tạp, có cảm giác ghen tỵ khó hiểu.
Thần Toán Tử có chút xấu hổ. Hắn vừa muốn mở miệng nói cái gì đó, nhưng khí thế bọn họ đến đây quá mức cao. Lúc này đám người Đại Thiên Sư đều xông ra, lại trực tiếp đến gần. Sau khi chú ý tới Thánh Hoàng, trong lòng đám người Đại Thiên Sư đều chấn động. Bọn họ không biết vì sao Thánh Hoàng tới đây, nhưng vẫn đi tới bái kiến một chút. Sau đó bọn họ dẫn theo Thần Toán Tử cùng với nữ tu mặc cung trang, còn có hơn một nghìn chiến thuyền hơn mười vạn người phía sau bọn họ… tiến vào Khôi Hoàng Thành.
Cho đến bọn họ đi xa, Bạch Tiểu Thuần vẫn còn đang ngẩn người, trong đầu ông ông. Hắn nhớ tới bộ dạng Thần Toán Tử trước đó, lúc rời đi, muốn nói lại thôi. Nhất thời hiểu rõ nỗi khổ tâm của gia hỏa này. Đổi lại là ai có hơn mười vạn gia quyến này, cũng không có cách nào nhất thời nói đi là đi được.
Cũng chính vì Thần Toán Tử đột nhiên đến, khiến cho Bạch Tiểu Thuần cùng Thánh Hoàng ở đây, đối với chuyện con rùa đen nhỏ mất, đã hòa hoãn không ít. Nhất là Thánh Hoàng đi tới, đã bị đám người Đại Thiên Sư nhìn thấy được. Bạch Tiểu Thuần đơn giản trực tiếp mời Thánh Hoàng đi tới hoàng cung.
Chỉ là Thánh Hoàng hiện tại, cũng bị Thần Toán Tử làm cho chấn động. Sau khi thần thức đảo qua xác định con rùa đen nhỏ không ở nơi này, ở trong hoàng cung Khôi Hoàng Thành, Thánh Hoàng vừa ngồi xuống, lại lập tức mở miệng.
– Nhị đệ, người gọi là Hanh Hanh Tử kia, người này là nhân tài. Được một người này, thắng được cả một tông môn!
– Nhị đệ, giao Hanh Hanh Tử này cho ta đi. Người tài giỏi như thế, Thánh Hoàng Triều ta cực kỳ thiếu!”
Thánh Hoàng thật sự động tâm. Hắn thấy, có thể có hơn mười vạn gia quyến, lại quản lý rất tốt, điều này đủ để nói rõ năng lực của vị Hanh Hanh Tử kia.
Bạch Tiểu Thuần vừa nghe thấy những lời này, nhất thời bất mãn. Trong lòng Bạch Tiểu Thuần đối với Thần Toán Tử, cảm giác rất phức tạp, đố kị năng lực của hắn ở phương diện này. Nhất là nghĩ đến sự đau khổ của mình, trong lòng Bạch Tiểu Thuần lại càng không vui.
Nếu Thánh Hoàng không cần người thì cũng thôi. Nhưng hết lần này tới lần khác Thánh Hoàng hiện tại cuối cùng lại mở miệng đòi người. Điều này khiến cho Bạch Tiểu Thuần càng không vui. Hắn trừng mắt, nhìn về phía Thánh Hoàng.
– Đây tính là cái gì? So với ta, còn kém một ít.
Bạch Tiểu Thuần nói, tay phải vỗ vào túi đựng đồ. Nhất thời rất nhiều rất nhiều thư tình, đã bị hắn trực tiếp lấy ra.
Ầm.
Trong một tiếng động vang lên, ở trước mặt Thánh Hoàng đã chồng chất ra một ngọn núi nhỏ.
– Thấy được không? Những thứ này đều là thư tình, đều viết cho ta!
Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy được những thư tình này, trong lòng tốt hơn không ít, ngạo nghễ mở miệng.
– Năm đó, thời điểm ta ở thế giới Thông Thiên, nếu như gật đầu, thê thiếp đạo lữ, so với Thần Toán Tử này còn nhiêu hơn gấp mấy lần!
Đối mặt hành động của Bạch Tiểu Thuần này một lời không hợp lại ném thư tình, Thánh Hoàng lại bối rối. Hắn ngơ ngác nhìn thư tình trước mặt này chồng chất thành núi nhỏ, nhất là bên trong có không ít cái, hình như vì năm tháng quá lâu, đã có chút ngả vàng…
– Cái này… Mấy thứ này, ngươi cứ còn giữ lại… thế giới Thông Thiên các ngươi tan vỡ, cẩn thận những thư tình này hỏng mất…
Thánh Hoàng cảm thấy mình lần này đến đây, thật sự đã được tăng thêm kiến thức. Nhìn thấy được hơn mười vạn gia quyến của Thần Toán Tử, lại thấy được Bạch Tiểu Thuần ở đây còn có nhiều thư tình hơn.
Chú ý thấy Thánh Hoàng bị thư tình của mình làm cho chấn động, trong lòng Bạch Tiểu Thuần khôi phục lại sự tự tin. Hắn đang muốn nói khoác vài câu. Nhưng vào lúc này, có ba đạo thần thức, từ bên ngoài đại điện quét tới…
Ba đạo thần thức này, chính là tới từ Tống Quân Uyển, Chu Tử Mạch cùng Hầu Tiểu Muội. Các nàng nghe nói Thánh Hoàng đến, làm gì sợ không thuận tiện gặp mặt. Nhưng đối với Bạch Tiểu Thuần, các nàng rất lo lắng. Dù sao lúc này Thánh Hoàng đột nhiên xuất hiện, làm cho các nàng có chút bất an. Bởi vậy, các nàng vẫn không nhịn được thần thức tản ra, muốn quan tâm một chút.
Bình luận