Trở lại trong động phủ, Bạch Tiểu Thuần mặt mày ủ rũ than thở. Hắn thật không biết phải nói những gì về Dạ Táng, nói đồng tình thì quả thật cũng có một chút, nhưng hôm nay mình đang thay thế thân phận của đối phương, nghĩ đến tương lai lúc nào cũng có thể gặp được một nữ đệ tử mập mờ tiến đến, nếu lớn lên xinh đẹp thì Bạch Tiểu Thuần nghĩ mình cũng có thể nhịn được một chút, cũng đồng ý.
Nhưng vô luận thế nào hắn đều cảm thấy những nữ đệ tử chịu xuất đan dược ra cho Dạ Táng, đều khó có khả năng là quá mức xinh đẹp…
“Cũng may là không có ai biết rõ thân phận của ta, nếu không anh danh cả đời của ta sẽ có thêm rất nhiều điểm đen rồi.” Bạch Tiểu Thuần thở dài, trong những ngày sau đó tận lực giảm bớt việc ra ngoài, mà ở trong động phủ bắt đầu tu hành.
Vốn với tính cách của hắn thì sẽ không cố gắng tu luyện như vậy, nhưng ở chỗ này tu hành Bất Tử Kim Cương Quyển có chỗ tốt quá lớn, Bạch Tiểu Thuần biết rõ cơ hội khó có được, sao có thể buông tha.
Thậm chí hắn còn có ý định vận chuyển Bất Tử Trường Sinh Công để ngưng tụ ra một giọt Bất Tử Huyết chính thức. Đáng tiếc Bất Tử Huyết này chính là một cuốn cuối cùng của Bất Tử Quyển, Bạch Tiểu Thuần chỉ có thể hấp thu được Huyết Khí ở nơi đây, mà không cách nào hoàn thành ngưng kết.
Tuy rằng như thế, nhưng Bạch Tiểu Thuần vẫn rất phấn khởi. Trừ cái đó ra, hắn cũng không có buông tha cho Tử Khí Thông Thiên Quyết, mà cũng âm thầm tu hành, khiến cho giọt nước của Thông Thiên Hà ở trong cơ thể chậm rãi hòa tan.
Mà tu vi chính thức của hắn cũng càng lúc càng tăng, Thông Thiên Pháp Nhãn ở mi tâm tuy đã bị mặt nạ che giấu, nhưng theo cảm giác của hắn, khi không ngừng tu hành, thì uy lực của cái pháp nhãn này cũng đã chậm rãi gia tăng.
Nhưng điều khiến cho Bạch Tiểu Thuần chờ mong nhất vẫn là Hám Sơn Chàng trong Bất Tử Kim Cương Quyển.
“Sau khi đạt được lực lượng mười tượng là có thể ngưng tụ ra Man Quỷ Thân, coi như hoàn thành tầng thứ nhất của Bất Tử Kim Cương!” Bạch Tiểu Thuần thở sâu, không ngừng vận chuyển Bất Tử Kim Cương Quyển, cảm nhận huyết khí dung nhập. Hắn phát hiện ra lực lượng của mình đang gia tăng rất nhanh, trong lòng tràn đầy chờ mong.
“Lúc này mới chỉ có vài ngày mà lực lượng của ta đã sắp tiếp cận hai Viễn Cổ Cự Tượng rồi, khoảng cách lực lượng mười tượng đã có thể nhìn thấy điểm cuối. Nhưng đây còn là khu vực mu bàn tay, nếu như đi đến chỗ ngón tay thì tốc độ hẳn là sẽ nhanh hơn một ít!” Bạch Tiểu Thuần phấn khởi. Hắn nghĩ đến trên năm ngọn núi của Huyết Khê Tông đều có suối máu, nghĩ nếu như mình có thể tu hành ở dưới Huyết thác kia thì tốc độ nhất định là sẽ bạo tăng.
Trong lòng hắn không khỏi cảm khái, Huyết Khê Tông này chính là thánh địa của mình.
Về phần Ngự Nhân Đại Pháp cùng với Nguyên Từ Lực, Bạch Tiểu Thuần cũng không buông tha. Mặc dù không có thêm lần thí nghiệm nào nữa, nhưng hắn lại cảm ngộ ở trong đầu, thường xuyên phân tích thôi diễn.
Thời gian cứ thế trôi qua, rất nhanh đã qua một tháng.
Một tháng này, dù Bạch Tiểu Thuần không ra ngoài, nhưng có lẽ vì động phủ của hắn có hướng nhìn ra ngoài, nên thường xuyên có thể nhìn thấy đệ tử Huyết Khê Tông đánh đấm tàn nhẫn. Thậm chí có một lần, hắn còn nhìn thấy một tên đệ tử bị chết ở cách đó không xa.
Việc này nếu như ở Linh Khê Tông thì nhất định sẽ là một chuyện rất lớn, nhưng ở Huyết Khê Tông lại không nhấc lên chút sóng gió nào. Chẳng qua là Bạch Tiểu Thuần âm thầm nghe người ta nói, mặc dù bề ngoài thì không có vấn đề gì, nhưng ở trong bóng tối, cái tên đệ tử đã giết người kia sẽ bị xử quyết. Hiển nhiên, mặc dù toàn bộ Huyết Khê Tông đều dung túng cho đệ tử đấu đá nhau, nhưng lại khống chế rất nghiêm khắc, một khi xúc phạm đến điểm mấu chốt là sẽ lộ ra mặt tàn khốc.
“Giống như là dưỡng cổ…” Bạch Tiểu Thuần có chút hiểu ra, nhìn thì bên trong Huyết Khê Tông giống như là tán loạn không có trật tự, nhưng thực ra lại tồn tại quy tắc mà Bạch Tiểu Thuần không hiểu.
Lại qua mấy ngày nữa, đối với các đệ tử đã thất bại ở trong tam đại Thánh Địa Trúc Cơ, Huyết Khê Tông cuối cùng cũng đã có quyết định. Đúng như những tên đệ tử ở trong lần tụ họp lần trước đã nói, sẽ cho thêm một lần cơ hội nữa để bọn họ có thể đạt được cơ duyên Trúc Cơ.
Nhưng để đạt được tư cách của lần thí luyện này thì cần phải hoàn thành một nhiệm vụ. Nhiệm vụ của mỗi người sẽ khác nhau, nhiệm vụ của Bạch Tiểu Thuần là bị tông môn chỉ định đi đến Thi Phong dưỡng thi!
Sau khi nhận được nhiệm vụ này, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy có chút buồn nôn. Nghĩ tới việc dưỡng thi, hắn mặc dù phản cảm, nhưng nhiệm vụ này không thể sửa đổi, nên vì mục tiêu cuối cùng là có thể đạt được đồ vật Vĩnh Hằng Bất Diệt mà Bạch Tiểu Thuần đành phải cắn răng tiếp nhận.
Chỉ có như vậy mới có thể danh chính ngôn thuận tham gia thí luyện, đạt được Trúc Cơ đan, hiển lộ Trúc Cơ ra bên ngoài, rồi lựa chọn trở thành hộ pháp của Trung Phong.
Lúc trước, trên đường trở lại Huyết Khê Tông, hắn cũng đã từng nghĩ tới việc dùng thân phận Địa Mạch Trúc Cơ, nhưng dù sao từ trong Vẫn Kiếm thế giới vẫn còn có đệ tử Huyết Khê Tông còn sống đi ra. Dạ Táng không chết có lẽ vẫn còn có thể giải thích, vì dẫu sao thì ở bên trong Vẫn Kiếm thế giới, sự chú ý là rất thấp, mà mỗi người đều có thuật pháp bảo mệnh riêng. Nhưng nếu Dạ Táng thành công Địa Mạch Trúc Cơ thì lại khác, đối với người có thể Địa Mạch Trúc Cơ, coi như là ở trong Vẫn Kiếm Thâm Uyên có hỗn loạn, thì vẫn là trọng điểm được mọi người chú ý.
Một khi dùng thân phận Địa Mạch Trúc Cơ trở về thì sẽ có sơ hở quá lớn, lúc trước Bạch Tiểu Thuần sau khi nghĩ kỹ, mới không thể không buông tha cho ý nghĩ này.
Sáng sớm ngày hôm sau, Bạch Tiểu Thuần giữ vững tinh thần. Sau khi rời khỏi động phủ, liền cầm lấy ngọc giản nhiệm vụ đi tới Thi Phong. Có ngọc giản ở trong tay thì mới có thể đi đến gần phạm vi của Thi Phong.
Ở Thi Phong có rất nhiều Dưỡng Thi Phường, ở chân núi chính là một chỗ.
Nhiệm vụ mà Bạch Tiểu Thuần nhận được là đi tới chỗ này dưỡng thi. Lúc này đứng nhìn từ đắng xa đã thấy được ở chỗ đó có một tòa kiến trúc hình tròn cao ngất, toàn thân màu đen, thỉnh thoảng lại có khói đen cuồn cuộn bay lên. Bên trong khói đen kia lộ ra khí tức tà ác, dung nhập vào thương khung.
Bốn phía của tòa kiến trúc này có rất nhiều cửa ra vào, có không ít đệ tử nội môn đang ra ra vào vào nơi này. Vẻ mặt mỗi người đều âm u, sắc mặt thì tái nhợt, giống như là quanh năm không thấy ánh mặt trời. Không giống như Bạch Tiểu Thuần, bọn họ đều là chủ động tiếp nhận nhiệm vụ của tông môn, vừa tới đây dưỡng thi, đồng thời cũng là tu hành và học tập.
Vừa mới tới gần, còn chưa kịp đi vào, Bạch Tiểu Thuần đã nhìn thấy được một người quen. Người này chính là Hứa Tiểu Sơn, gã đang ngẩng đầu, tay chắp sau lưng, đứng ở bên ngoài cổng chính của Dưỡng Thi Phường, một thân tu vi Địa Mạch Trúc Cơ tản ra. Đi theo sau gã là ba gã tùy tùng có vẻ mặt lãnh khốc. Gã đang đứng ở nơi đó răn dạy mấy tên đệ tử nội môn.
“Các ngươi có biết lão tử đã phải bỏ ra bao nhiêu tiền mơi mua được cái Dưỡng Thi Phường này của tông môn không!”
“Cái Dưỡng Thi Phường này, là của lão tử, toàn bộ gia sản của lão tử đều đã ném vào. Nếu trong mấy năm này không thu được tiền vốn trở về, không đủ để đi mua phù lục, ta sẽ cho các ngươi đẹp mặt!”
“Các ngươi rõ ràng lại hủy một cỗ Luyện Thi của ta. Mặc dù nó chỉ là phàm phẩm, nhưng cũng có giá trị. Ta cảnh cáo các ngươi, nếu như tu bổ không tốt, lão tử sẽ đem các ngươi thành thi thể để luyện!” Khi Hứa Tiểu Sơn gầm thét, mấy tên đệ tử nội môn run rẩy, sắc mặt trắng bệch, vội vàng cúi đầu nhận sai. Cuối cùng Hứa Tiểu Sơn không kiên nhẫn, phất tay bảo bọn chúng tản ra.
Mang theo sắc mặt âm trầm, đúng lúc gã đang phiền muộn thì đưa mắt nhìn sang đã thấy được Bạch Tiểu Thuần.
“Ngươi tới đây làm gì, chỗ này là nơi tùy tiện tới hay sao!”
Bạch Tiểu Thuần nhịn cả buổi mới nhịn được không trừng mắt, thầm nghĩ gia hỏa này lại dám nói chuyện với mình như thế. Ở Vẫn Kiếm Thâm Uyên, lúc mình chỉnh đốn cái tên Hứa Tiểu Sơn này có lẽ cần phải hung ác hơn một ít mới đúng. Lúc này hắn hất tay phải lên, ném ngọc giản nhiệm vụ về phía Hứa Tiểu Sơn.
Hứa Tiểu Sơn nhíu mày, sau khi tiếp nhận ngọc giản xem xét, lại liếc qua Bạch Tiểu Thuần.
“Ta nhớ ra rồi, lúc trước vây công Bạch Tiểu Thuần, ngươi cũng ở đó. Vậy mà rõ ràng không chết!” Vẻ mặt Hứa Tiểu Sơn có chút hòa hoãn. Khi nghĩ đến từng chuyện ở trong Vẫn Kiếm Thâm Uyên, đến hôm nay gã vẫn cảm thấy phức tạp. Trong lòng gã cũng rất bội phục Bạch Tiểu Thuần của Linh Khê Tông, nhất là khi nghĩ đến chuyện mình cùng với Bạch Tiểu Thuần hố nhau lại càng thấy cảm khái.
“Bây giờ người kia nhất định là đã thành bảo bối của Linh Khê Tông.” Hứa Tiểu Sơn lắc đầu, nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.
“Đi thôi, xem phần ngươi đã cùng ta chiến đấu cùng một chỗ với ta ở trong Vẫn Kiếm Thâm Uyên, ta sẽ chỉ điểm cho ngươi dưỡng thi.” Hứa Tiểu Sơn nói rồi dẫn đầu đi trước. Bạch Tiểu Thuần bày ra bộ mặt lãnh khốc, cùng với Hứa Tiểu Sơn bước vào một cửa.
Không bao lâu đã đi đến một mật thất.
Mật thất này không lớn, có hình tròn, bốn phía âm u, có chín cái đèn dầu đang cháy, tràn ra ánh sáng âm u, khiến cho toàn bộ mật thất đều rất âm u. Ở chính giữa có một cái đầm nước.
Đầm nước này có màu máu, thoạt nhìn vô cùng quỷ dị. Ở bên trong đầm nước này có một cỗ thi thể!
Thi thể này là một đại hán có thần sắc dữ tợn, vừa nhìn đã thấy tuyệt không phải là người lương thiện. Ở mi tâm của gã có một vết thương chí mạng, làn da héo rũ ở chỗ đó lại hợp thành một ấn ký hình hoa mai.
“Người này chết ở trong tay Huyết Mai cô nương kia, có thể bị Huyết Mai giết chết thì khi còn sống tu vi nhất định là không tầm thường.” Hứa Tiểu Sơn cũng không có khả năng biết rõ tất cả các thi thể ở trong các động thi, lúc này sau khi nhìn thấy thi thể này thì thì thào nói nhỏ.
Bạch Tiểu Thuần đứng ở bên cạnh nghe được thì cẩn thận đưa mắt nhìn mi tâm của cỗ thi thể này, đối với thủ đoạn của Huyết Mai có chút kinh hãi.
“Thi Phong ta dùng luyện thi làm chủ, mà hầu như tuyệt đại đa số thi thể đều là từ phàm phẩm, luyện hóa từng bước một đến tận cùng. Dựa theo cấp bậc thì phân làm Bạch Cương, Hắc Cương, Phi Thi, Bất Hóa Cốt, Hống!”
“Nhiệm vụ của ngươi chính là để cho cỗ thi thể này mọc ra lông trắng. Như vậy là có thể từ phàm phẩm biến thành Bạch Cương!”
“Cách làm cụ thể ở trong miếng ngọc giản này. Ngươi cũng là đệ tử Ngưng Khí tầng mười lâu rồi, coi như là chưa từng làm thì cũng đã nghe nói qua. Đơn giản là dựa vào tu vi thúc hóa Huyết Trì xâm nhập vào trong cỗ thi thể này, đồng thời cũng giữ được một lượng nhất định ở trong đó. Ngươi nên nắm chắc cho tốt.”
“Tốc độ nhanh thì đoán chừng một năm nửa năm là xong.” Hứa Tiểu Sơn hờ hững mở miệng, ném cho Bạch Tiểu Thuần hai cái ngọc giản. Một cái ghi chép cách dưỡng thi, một cái khác là cách điều khiển tinh thần của cỗ thi thể này. Sau đó thì Hứa Tiểu Sơn định rời đi.
“Chuyện này… Có biện pháp nào khiến cho nó biến nhanh một chút không?” Bạch Tiểu Thuần không muốn ở chỗ này lãng phí thời gian, vì vây liếc nhìn thi thể, hỏi một câu.
“Nhanh hơn một chút? Có a, nếu như có đầy đủ dược hương cũng có thể để cỗ thi thể này hấp thu, dĩ nhiên là sẽ nhanh hơn. Hoặc là ngươi có bản lĩnh thì dùng một quả Cửu U Huyết Đan trong truyền thuyết. Chỉ cần một quả là có thể làm cho cỗ thi thể này trong vòng mười ngày trực tiếp hóa thành Bất Hóa Cốt!”
“Ta nhớ ra rồi, hình như ngươi biết luyện dược đúng không, có thể thử xem.” Hứa Tiểu Sơn cười lạnh. Đệ tử Huyết Khê Tông tranh đấu rất nhiều, không có mấy người nguyện ý hao tốn tâm tư ở trên loại việc dư thừa như là luyện dược này. Lúc này tay áo hất lên, không để ý tới Bạch Tiểu Thuần nữa, đi ra khỏi thi động.
Bạch Tiểu Thuần như có điều suy nghĩ, đưa mắt nhìn thi thể ở trong đầm nước, trong mắt lộ ra thần thái. Hắn cảm thấy cơ hội của mình đã đến…
“Bạch Tiểu Thuần ta ở Linh Khê Tông luyện đan, bọn hắn đều không vui. Bây giờ ta ở Huyết Khê Tông luyện đan, cũng có thể được rồi a…” Bạch Tiểu Thuần cảm khái. Vì để trở thành Đan Sư vĩ đại, chính mình cũng thật sự là liều mạng.
Bình luận